Cô bị lời uy hiếp này doạ sợ, ngơ ngác lắc đầu không phát ra tiếng.
Mặc Nghị Hàn lau sạch nước mắt dưới khoé mắt của nữ nhân, hôn lên đôi môi đỏ nhuận anh đào kiều diễm kia, đem sự giãy giụa không cam tâm của cô phong ấn ở trong miệng,
Trên làn da kiều nộn kia lưu lại đầy dấu vết của hắn.
Cô bị đè dưới thân, ở nơi mà Mặc Nghị Hàn không thấy, kẻ yếu Ngu Ái lại nhìn đối diện với mặt tường, trong mắt đầy vẻ thanh minh, bình tĩnh.
- -----------------
Nguyên chủ chết một cách thê lương, bị ruồng bỏ, tâm đã sớm như tro tàn.
Hệ thống cho cô nhiệm vụ là: Công lược nam nhân, đem toàn bộ tổn thương của nguyên chủ trả lạihết.
Đời trước, thời điểm nguyên chủ chết là nửa năm sau, đây không phải là nghịch chuyển thay đổi số mệnh, cho nên cô chỉ có thể ở trong khoảng thời gian này, nhanh chóng hoàn thành nhiệm vụ công lược.
Cô đã tiếp nhận ký ức kiếp trước của nguyên chủ, nên mới có hành động cố ý câu dẫn Mặc Nghị Hàn. Đây là kế hoạch của cô, trong đêm tân hôn chồng cùng phù dâu ở phòng cách vách yêu đương vụng trộm, còn vợ
cùng cấp trên dưới thân thừa hoan.
Ha, Ngu Ái cười lạnh, như vậy mới công bằng, không phải sao?
Nửa đêm, Ngu Ái nhìn giá trị hảo cảm trên đầu Mặc Nghị Hàn đang nằm bên cạnh, chỉ mới ngủ một giấc mà giá trị hảo cảm ban đầu là âm biến thành 20.
Cô cuời châm chọc, nam nhân này, chỉ dựa vào quan hệ da thịt mà có thể tăng lên 20 điểm hảo cảm, coi như là hắn rộng lượng.
Ngu Ái mang theo tức giận kêu: "001! Còn không mau ra?"
[Chủ nhân.] Ý thức hệ thống lại xuất hiện trong đầu của Ngu Ái, nó nhược nhược nói [ Tôi không phải cố ý đâu, khi đối tượng công lược thanh tỉnh thì tôi không thể tuỳ ý xuất hiện được.]
"Vì cái gì?''
Hệ thống nhỏ giọng tránh đi vấn đề này nói [Chủ nhân, tôi cũng không tính đem ngài đến trong thời gian này đâu, đây đều là tự động cả. Cho dù vậy thì ngài cũng thật giỏi, hảo cảm đã tăng lên 20 rồi.]
Nó thật ra cũng bị doạ cho sợ hãi, không nghĩ tới vừa mới đến mà đã gặp trường hợp kích thích như vậy.
Ngu Ái không phản ứng lại, cô đại khái đã biết hệ thống của mình không khác gì một cái đồ bỏ đi, nếu không có cái thanh âm đáng yêu kia, cô có lẽ đã muốn đem nó ném về thu trạm.
Cảm nhận được nội tâm của Ngu Ái, 001 liền không cao hứng [Chủ nhân, sao ngài có thể nghĩ như vât được chứ? Tôi có thể làm được rất nhiều thứ đó!]
Nó đếm kỹ từng cái, nói [ Tôi có thể nói cho ngài thuộc tính nhân vật, bối cảnh, có thể xác định vị trí của đối tượng công lược nè, còn có thể ở hiện trường phát sóng trực tiếp đó.]
"Vậy cậu đem chồng của nguyên chủ ở phòng cách vách ở trên giường kịch liệt thế nào phát sóng trực tiếp cho tôi xem đi."
[Này. Này không được tốt cho lắm, người ta nói là nhìn lén loại sự tình này sẽ bị đau mắt hột. Thế nên ban nãy tôi mới tự động che chắn cảm quan đó.]
"Tôi mặc kệ, dù sao tôi cũng muốn xem! Ngay lập tức!"
001: [ Hiện trường phát sóng trực tiếp là phải dùng giá trị tích phân để đổi. Chủ nhân, tích phân của người hiện không đủ.] Đương nhiên, tình huống hiện tại nó muốn nhìn trộm cũng không được, chờ nó trưởng
thành rồi, là có thể giúp chủ nhân nhiều chút rồi ~
Cô đã biết, sao có thể trông cậy gì vào một cái đồ bỏ đi chứ, còn không bằng cô tự mình làm, Ngu Ái trực tiếp nhắm mắt đi ngủ.
001 có chút uỷ khuất: [Chủ nhân ~]
"Bán manh vô dụng, đi ngủ!"
- ---------Ta là giải phân cách cực đáng iuuu--------------
Chờ Ngu Ái tỉnh dậy vào buổi sáng, sờ sờ khăn trải giường bên cạnh, sớm đã lạnh băng, quả là một nam nhân vô tình.
"001?"
[Ở đây ~ Chủ nhân.]
"Tôi nhất định phải công lược loại mặt hàng ghê tởm này sao? Tôi có thể lựa chọn đánh chết hắn hay không?"
001 run run: [ Trong quá trình công lược, nam chủ không thể chết được.]
"Vậy làm cho bọn họ thành thái giám a~, không thể để loại người này gây tai hoạ cho những cô gái khác được!"
[Chủ nhân, sổ tay công lược ngài cũng xem qua rồi, không thể để giá trị tổn thương hạ thấp giá trị công lược được, không thể chủ động gây thương tổn đến đối tượng công lược. Thế giới tồn tại chủ yếu là nhờ nhân vật chính, nếu bọn họ chết có thể dẫn đến thế giới sụp đổ, đến lúc đó, chúng ta phải đến thế giới tiếp theo làm nhiệm vụ tuần hoàn đó.]
001 cảm thán, rõ ràng là chủ nhân đã xem trước sổ tay công lược về những điểm cấm kỵ rồi mà, vì cái gì mà còn muốn hỏi nó về loại vấn đề này chứ, làm hệ thống tuyệt đối không dễ dàng mà.
Phế vật! Thứ này rõ ràng là đến là để ghê tởm chết cô.
001: [Chủ nhân, tôi là hệ thống trói định của ngài, ngài có ý nghĩ gì, tôi đều có thể đọc được a~]
"Ồ." Ngu Ái nhẹ nhàng bâng quơ lại bồi thêm một câu: "Thật phế!". truyện kiếm hiệp hay
001 cảm thấy tổn thương, thế này thì nó chơi lại thế nào được.