• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tôi từng ước rằng giá như ngày đó tôi không tới,giá như tôi không bước tới nhà hàng đó thì mọi chuyện có lẽ đã khác…

Ngọc lơ mơ thấy Huy đè lên người mình,anh ta hôn hít vồ vập cô như thể thoả cơn khát của chính mình…Ngọc tay không còn chút sức lực,cô dần chìm vào giấc ngủ…lơ mơ tiếng nói bên tai “ Anh chấp nhận mệt thay em,nghỉ ngơi đi “…

Vậy là đêm hôm đó trời nổi cơn sấm như thịnh nộ tức giận trước hành vi của Huy…anh ta vần Ngọc như một món đồ khi cô đang không còn tỉnh táo…

Sáng hôm sau,Ngọc mở mắt dậy cô cảm thấy đau nhức toàn cơ thể,cố gắng gượng dậy,Ngọc chợt thấy quần áo của mình vứt đầy trên sàn,cô ôm đầu bật khóc lớn rồi lắc đầu ,tay cô với lấy áo lót và quần của mình “ Không đâu,không phải thế đâu,không phải đâu,đây là mơ ,là mơ”…

Ngọc lật chăn ra khỏi người rồi cô thấy đau rát vùng âm hộ,cô ngồi thần người lại rồi nhớ lại chuyện đêm qua…đúng lúc điện thoại của cô reo lên…bên kia Huy nói giọng đầy vẻ khoan khoái…

-Em dậy chưa,anh phải đi gấp nên k thể ở lại bên em được

-Thằng khốn kiếp,anh đã làm gì tôi vậy hả

-Làm việc của người lớn,chúng ta đều đã lớn cả rồi nên chuyện quan hệ nam nữ là bình thường,em nên cảm thấy may mắn khi được anh quan tâm…

-Tôi sẽ cho anh đi tù,thằng khốn nạn

-Tất cả đều trên tinh thần tự nguyện,là em tự đến ,em cũng 20 rồi đâu có phải dưới 18 nữa ,số anh đây lúc nào cần anh cứ gọi nhé,yêu em…

Huy cúp máy ,Ngọc ném điện thoại về cuối giường rồi ôm mặt khóc nghẹn trong khách sạn…cô đã bị một gã đàn ông cướp đời con gái một cách trắng trợn dù chưa hề một lần hẹn hò hay yêu đương…

1 tháng sau đó Ngọc k hề nhận được thêm cuộc gọi nào của Huy…cô cứ lầm lỳ đi làm ,đi đi về về như cái bóng,cậu em trai trong bữa cơm liền hỏi

-Chị Ngọc,em thấy dạo này chị xanh xao gầy lắm ,chị có chuyện gì muốn tâm sự với em không?

-Chắc nắng nóng quá nên chị không ăn nhiều thôi ,k sao đâu ,Thịnh này chuyện hôm nọ đêm chị k về tại sao em k nói với mẹ…

-Em biết chị chắc chắn có chuyện gì k muốn nói ,em k muốn mẹ lại nghĩ gì cả,chị lần sau chú ý đừng đi như vậy nữa…

Ngọc buồn rũ cô húp bát canh mà nóng nghẹn lại…cô cảm thấy buồn nôn và nghĩ ngay tới chuyện cô đang chậm kinh…

Huy sau khi uống rượu ngà ngà say trong sinh nhật của một người bạn,anh ta nhớ tới Ngọc rồi nhắn tin cho cô “ Hôm nay mình gặp nhau đi…anh nhớ em,nhớ đêm hôm trước”

Huy nhắn xong liền đứng dậy cạn ly với bạn,cô bạn gái nhanh tay cầm điện thoại của Huy rồi đọc được tin nhắn ,Lan như phát điên lên rồi kéo tay Huy hỏi

-Con này là con nào?

Huy giật điện thoại lại

-Đừng tự ý động vào máy của anh

-Anh kinh nhờ ,anh nhớ em rồi là đêm hôm trước,anh coi tôi là cái quái gì vậy hả,anh nhắn tin với con kia mùi mẫn vậy thì anh quen nó từ khi nào,anh lừa dối tôi từ khi nào?

Huy kéo tay Lan ra khỏi phòng rồi ghì cô ta vào tường và gằn giọng…

-Chúng ta chia tay đi ,tôi chán ngấy loại đàn bà như cô rồi

Lan tát bốp vào mặt Huy rồi quát vào mặt anh ta…

-Tôi k để cho anh yên đâu,anh dám làm thế tôi sẽ cho anh mất tất cả

-Thoải mái đi dù sao thì tôi chưa bao giờ công khai có hẹn hò với cô…

Huy đẩy Lan ngã về phía sau rồi bước đi ,tay anh ta ấn máy liên tục gọi cho Ngọc…

Ngọc ngồi trên giường lầm lỳ nhìn số điện thoại của Huy đang gọi tới,sau khi cô vừa đọc được tin nhắn mùi mẫn mà Huy gửi tới,Ngọc tay nắm chặt que thử thai hai vạch…cô co đầu gối cúi đầu khóc k thành tiếng …

Huy về đến nhà anh ta tức khi Ngọc vẫn k nghe máy…tay Huy ném chiếc áo vừa cởi thật mạnh ra phía cửa,đúng lúc mẹ Huy bước vào bà ta nhận thấy con trai đang cáu giận…

-Sao vậy con,có chuyện gì thế

-K sao mẹ

-Có gì nói cho mẹ nghe xem

-Có một chuyện nằm ngoài dự đoán của con thôi,cứ nghĩ xong chuyện là họ sẽ phải luỵ mình ai ngờ k thèm đoái hoài đến con luôn

-Ai mà lại kiêu với con trai mẹ vậy,con vẫn trẻ nên suy nghĩ sẽ có phần nông nổi,cô gái kia chắc cũng thế hoặc là làm trò thôi …

-Con tán mãi nó k đổ mẹ ạ,con k hiểu vì sao nó lại kiêu như thế luôn…mà có phải hoa hậu hay danh giá gì đâu…

-Con gái nó hay làm mình làm mẩy con cứ để yên xem kiểu gì nó cũng sẽ gọi cho con…

-Cả tháng con k gọi nó cũng có gọi đâu mẹ,con cay rồi đấy…

-Nghỉ đi thiếu gì đứa đổ vì con,tào phớ ngon mẹ làm con ăn đi…

-Vâng…

Huy vẫn chăm chăm nhìn vào màn hình điện thoại…anh ta húp bát tào phớ mà lòng đầy tức giận…

Hôm sau Ngọc đang đứng thanh toán tiền cho khách hàng thì cô có điện thoại…Ngọc ấn alo

-Alo ai đấy ạ?

Bên kia cúp máy

Từ xa Lan thấy Ngọc là người nghe máy mình vừa gọi,cô ta nói với bạn

-Là con kia ,tao nhớ số nó,hôm qua sớt số nó thấy k có ảnh gì nhưng đề làm thu ngân tại siêu thị này…

-Chắc k vậy ông Huy thích thể loại kia á

-Mẹ nhà nó ,của lạ nên nó ham chứ sao,tao phải cho con này một bài học…

-Ở đây luôn á

-Đây luôn…chơi luôn chứ sợ gì,bọn trà xanh phải cho nó xanh luôn…

Tay Lan cầm chai trà xanh đi tới hất vào người Ngọc…cô sợ hãi ngẩng lên thì Lan tóm tóc nói xối xả

-Mày là ai,là ai mà dám quyến rũ người yêu tao hả

-Em không hiểu chị nói gì cả

-Mày nhìn đi ,nhìn vào bức ảnh này cho kĩ vào

Một cô gái trông xinh đẹp đầy vẻ ăn chơi tóm tóc Ngọc giật mạnh giữa nơi cô làm việc…

Ngọc lúc này vô cùng hoảng loạn,trước cái nắm tóc,cái giật mạnh đập đầu xuống bàn của cô gái kia,cô gái tự xưng là người yêu của Huy…chỉ là lúc này nước mắt Ngọc rơi xuống tay sờ lên bụng khi trong người đang mang thai giọt máu của anh ta mất rồi…

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK