• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tôi khi bước vào cuộc hôn nhân này trong đầu chỉ nghĩ rằng đây là một cuộc trao đổi…anh ta giúp tôi,tôi kết hôn cho con của anh ta máu…và đúng là tôi chưa hề biết gì về Nam ngoài cái tên ,nghề nghiệp…

Ngọc quay lại bước lại gần phòng làm việc…Nam chặn lại

-Em lên phòng ngủ đi

Ngọc ngẩng lên nhìn

-Trong đó có người ,em muốn vào xem

-Nếu trong đó k có thì sao,anh đang làm việc,anh không muốn ai vào phòng làm việc của anh

-Nếu anh k có gì khuất tất,phiền anh cho em vào phòng được không,em hứa sẽ đi ra ngay …

-Anh thì đâu có gì phải khuất tất,được em vào đi

Ngọc bước vào bên trong phòng,trên bàn máy tính đúng là đang bật đoạn tư liệu về một vụ án…còn trong căn phòng chỉ có đèn ở bàn làm việc bật,ánh sáng nhen nhóm Ngọc ấn đèn sáng lên…trong phòng k hề có ai…Ngọc cau mày nghĩ rằng bản thân đã nghĩ quá nhiều…cô quay lại cười nhẹ

-Chắc em mệt nên nghe nhầm rồi

-Em uống bia rượu rồi à

-Có uống một chút,em đi nghỉ trước đây

Ngọc đi qua Nam gọi

-Ngọc này ,hôm nay mệt cho em rồi,nghỉ ngơi đi nhé…

-Vâng…

Ngọc vừa đi lên Nam thay đổi sắc mặt,anh ta quay vào trong phòng làm việc…ấn nút dưới gầm bàn tủ sách của anh ta mở ra,Nam lầm lỳ bước vào trong…

Bên trong Ngọc máu me đầy đầu,cô ta nằm vật dưới sàn…

-Sao rồi ,sao k kêu nữa

-Tôi sẽ nói cho cô ta anh là kẻ mất dậy như thế nào…một con quỷ không còn là con người nữa

-Tao đã nói đừng xuất hiện trước mặt tao nữa rồi mà…mày quên à,hơn thế nữa lại còn định dùng mấy con ả đàn bà tao từng chơi bời để phá hoại gia đình tao…tao với mày kết thúc lâu rồi…

-Tôi không cam tâm,tôi sẽ chống mắt lên xem con nhỏ đó có bị anh đánh chết hay không,một thằng vũ phu,ngày trước anh đánh tôi nhập viện bao nhiêu lần chắc anh chưa quên,tôi sẽ nói hết với con nhỏ đấy …để nó sợ mà tránh xa loại như anh…

Nam cười khẩy rồi chỉnh lại kính,anh ta ngồi xuống tóm tóc vợ cũ giật ngược ra sau…

-Chỉ cần hở mồm ,tao vĩnh viễn k bao giờ cho mày thấy được con hay được nói chuyện với nó nữa,tao hứa đấy…mày bị đánh là xứng đáng rất là xứng đáng …

-Thằng khốn nạn,đồ tâm thần một cách bệnh hoạn,đừng cố kìm nén bản chất nữa bộc lộ ra cho con bé đó thấy đi,cái kim trong bọc lâu ngày cũng lòi ra…

Nam cầm đầu Thanh đập xuống sàn rất mạnh,cô ta bất tỉnh…mặt anh ta lầm lỳ…

Ngọc ngồi suy nghĩ về lời mà hôm nay đã nghe thấy Nam nói với Thỏ…cô ánh mắt rất buồn khi nghĩ lại câu nói đó “ Khi nào con khoẻ bố sẽ chia tay cô ấy”…

Cô đứng dậy nhìn xuống bên dưới,ánh đèn trong phòng làm việc vẫn sáng ,cô quyết định ngày mai sẽ nói lời chia tay trước…Ngọc sắp đồ vào túi rồi lên giường đi ngủ…

Sáng hôm sau …Ngọc thấy Nam đang ôm cô nằm ngay bên cạnh…Ngọc giật mình bật dậy,Nam thở mạnh

-Sao phản ứng mạnh vậy?

-Đột nhiên thấy anh nên em giật mình thôi

-Có lẽ để em ở nhà quá lâu rồi,chúng ta đi chơi đi,em muốn đi đâu ,anh sẽ đưa em đi…

-Em có chuyện muốn nói với anh…lát nữa xuống dưới nhà em sẽ nói rõ…

Ngọc ấp úng rồi đi vào tolet…Nam nhận ra Ngọc đang căng thẳng,nhìn chiếc vali hồng ở góc nhà anh ta cứ nghĩ Ngọc muốn đi du lịch…

Đặt lên bàn tách trà,Nam đọc báo xong anh ta mỉm cười

-Em có chuyện gì nói đi

-Em k muốn giấu diếm anh điều gì,cũng k muốn phải kìm chế cảm xúc của em nữa…em có nghe anh nói chúng ta sẽ chia tay khi bé Thỏ khoẻ lại…

Nam đổi sắc mặt

-Rồi em muốn sao? Đọc truyện tại tamlinh247

-Em nghĩ nên kết thúc sớm hơn trước khi chúng ta …trước khi chúng ta có gì đó khó dứt …những ngày vừa qua e cũng đã rất hạnh phúc và em coi đó như một trải nghiệm…thế nên chúng ta chia tay đi…

Câu nói vào lúc sáng sớm bên hiên nhà khiến cho Nam cảm thấy vô cùng khó chịu…

-Con bé con còn nhỏ,anh nói vậy chỉ để cho con an tâm mà chữa bệnh…em nghĩ anh có thể chia tay em được sao?

-Em…em k biết nữa nhưng từ lúc nghe như vậy em cảm thấy trong lòng thật sự khó nghĩ…

-Chúng ta sẽ bên nhau mãi mãi,anh hứa đấy

Nam nắm tay Ngọc rồi ánh mắt nhìn cô âu yếm,anh ta với người sang hôn cô…Ngọc ngã ngửa ra sau vì bất ngờ thì Nam đỡ lấy lưng cô…anh ta kéo sát Ngọc lại gần…

Ngọc lúng túng khi ánh mắt nhìn nhau,Nam bế Ngọc lên…anh ta bế lên phòng vồ vập lấy cô…tay cởi vội quần của Ngọc…

-Em đang đến tháng

-Thật à…

-Vâng…

-Không sao…

Nói xong Nam chỉ hôn Ngọc,anh ta mút mát bầu ngực của cô,hôn xuống bụng rồi mút tai cổ cánh tay Ngọc…Ngọc nhìn lên trần nhà và k hề suy nghĩ gì lúc này cô vẫn hoàn toàn tin tưởng Nam…

Thanh trong bệnh viện cô ta cũng nằm lên trần nhà rồi cười như một kẻ điên,gã trai bên cạnh cô ta như phát rồ lên

-Anh phải đánh chết thằng chó ý

-Nếu đánh dc hắn dễ dàng thế em đã thuê người đánh chết hắn từ lâu rồi,thế lực của hắn,danh vọng địa vị hắn đều có tất cả chúng ta dù giàu có cỡ nào mà k có địa vị như hắn cũng không thể làm gì…

-Em chấp nhận để chuyện này xảy ra thế nào nữa đây

-Anh yên tâm em k nuốt mối nhục này vào trong đâu,em sẽ khiến hắn mất tất cả,địa vị,danh vọng và cả thứ tình cảm bẩn thỉu mà hắn dành cho con bé đó

-Chắc gì nó đã yêu ,nó lợi dụng mà em

-Không,em thấy rõ trong mắt hắn ,hắn sợ mất cô ta…k chỉ vì con gái đâu,Nam có một tính mà ít ai biết rằng hắn đã thích cái gì nhất định sẽ chiếm trọn và cất giữ cẩn thận…

-Nó thiếu gì đàn bà ,k thể nào …

-Nam ơi là Nam hắn cao ngạo tự đắc rằng lợi dụng cô vợ mà k hề biết rằng,cái lưới mà anh ta giăng ra đang bẫy chính bản thân hắn…

-Lưới gì e

-Lưới tình ha ha ha …

Nam sau mỗi ngày làm việc căng thẳng trở về,mở cửa anh ta lại thấy thơm nức mùi cơm,tiếng nhạc nhẹ kèm tiếng xào nấu…có lẽ trong một khoảnh khắc nào đó anh ta cảm thấy có Ngọc trong ngôi nhà này đã tạo nên một không khí của gia đình…

Nam tiến tới ôm cô từ sau

-Thơm thật,nay vợ anh cho anh ăn món gì đấy

-Em xào thịt bò với hoa thiên lý

-Đúng món anh thích…

-Anh đi tắm đi xong ra ăn cơm

-Ừ…

Điện thoại reo lên Ngọc nghe máy

-Vâng anh giao hàng ạ,vâng để em xuống lấy …anh dọn cơm hộ em,em xuống lấy hàng xong em lên…

-Ok …

Ngọc chạy xuống dưới lấy hàng,cô nghe ship gọi đi khuất vào phía vườn hoa…

Nam từ bên trên ban công nhìn xuống thấy Ngọc đang lại gần ship…

Gã ship đưa cho Ngọc chiếc hộp

-Đồ nail đúng k ạ

-ừm ( gã ship ấp úng)

Hắn tiến tới gần Ngọc rồi nhanh tay rút con dao ra đâm phập vào bụng cô…Ngọc ngửa cổ lên…Gã ship cũng ngẩng lên nhìn Nam với ánh mắt đầy khiêu khích…

“ Cái giá mà mày phải trả mới chỉ bắt đầu”

Nam lắc đầu “ Không,không…”

Ngọc nằm bên dưới máu chảy lênh láng…Nam ấn thang máy k được liền chạy bộ …anh ta giữ tay lên tim,tim anh ta giấy phút đó như ngừng đập…anh ta ngã gục bên cầu thang…tay vẫn cố với về phía hướng xuống cầu thang như muốn tới nhanh chỗ Ngọc nhưng k thể…

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK