Ngô Hoài Phong cúi người xuống phả một hơi thở vào tai của Lê Trúc Ly khiến cho cô rùng mình: “Anh đi với hai cô gái kia mà em không ghen chút nào hết sao?”.
Lê Trúc Ly quay mặt nhìn đi chỗ khác: “Mình có tư cách gì mà ghen với họ chứ? Mình có là gì của cậu đâu?”.
Ngô Hoài Phong nghe thấy như thế liền khẽ cười: “Vậy để anh biến em thành người phụ nữ của anh trước sau đó em có thể danh chính ngôn thuận ghen tuông với người khác được không?”.
Lê Trúc Ly liền lắc đầu: “Không được, tôi đã có bạn trai rồi”.
Ngô Hoài Phong nghe thấy như thế sắc mặt liền trở nên khó coi, anh không nói không rằng mà rút sợi dây nịt da màu đen mình đang mang ra rồi kéo hai tay của Lê Trúc Ly lên đỉnh đầu sau đó trói hai tay cô lại rồi cột vào thành giường luôn.
Lê Trúc Ly hoảng loạn gào lên: “Ngô Hoài Phong cậu đang làm cái trò gì vậy hả?”.
Ánh mắt của Ngô Hoài Phong đỏ ngầu lên nhìn vô cùng đáng sợ lên tiếng đáp: “Em hỏi tôi làm gì sao? Vậy để tôi nói cho em biết hôm nay tôi muốn LÀM TÌNH của em đó Lê Trúc Ly à”.
Khi nghe Ngô Hoài Phong nhấn mạnh hai chữ “Làm tình” cùng với bộ dạng đáng sợ này thì tim của Lê Trúc Ly đập liên hồi cô vùng vẫy để thoái ra khỏi cái dây nịt da đang trói tay mình nhưng mà Ngô Hoài Phong trói quá chặt cô không thể làm được gì hết ngoài việc chịu trận.
Lê Trúc Ly tỏ vẻ tức giận lên tiếng nói với Ngô Hoài Phong: “Này Ngô Hoài Phong mình nói cho cậu biết mình chỉ làm chuyện này với người mình yêu thôi cậu đừng có mà làm bừa đó nha”.
Ánh mắt của Ngô Hoài Phong dần dịu xuống trong đó chỉ còn dục vọng ngập tràn mà thôi, anh cúi người xuống nhìn Lê Trúc Ly bằng ánh mắt ôn nhu rồi lên tiếng hỏi: “Vậy em có yêu anh không hả?”.
Lê Trúc Ly liền quay mặt đi chỗ khác né tránh ánh mắt của Ngô Hoài Phong rồi dối lòng lên tiếng đáp: “Từ lúc cậu nói chia tay thì tình yêu của mình dành cho cậu cũng đã kết thúc rồi”.
Ngô Hoài Phong nghe thấy như vậy thì nhếch môi cười lên tiếng đáp: “Em hết yêu anh rồi thì bây giờ yêu lại có sao đâu chứ?”.
“Nhưng tôi có bạn trai rồi tôi không thể yêu cậu được nữa”.
Ngón tay trỏ của Ngô Hoài Phong nâng cằm của Lê Trúc Ly lên bắt cô đối mặt với mình: “Em không thể yêu anh ngay cũng không sao, mình cứ đụ nhau trước rồi tính được không?”.
Lê Trúc Ly liền lắc đầu ngoày ngoạy: “Không được…mình không muốn làm chuyện này với cậu đâu”.
Ánh mắt của Ngô Hoài Phong toát lên vẻ sắc lạnh: “Không muốn cũng phải muốn…đêm nay em phải trở thành người của anh”.
Nói rồi Ngô Hoài Phong cúi đầu xuống hôn lên đôi môi non mềm ngọt ngào của Lê Trúc Ly, cô kịch liệt né tránh nhưng cuối cùng Ngô Hoài Phong đã dùng tay giữ chặt cằm cô lại rồi hôn một cách mãnh liệt.
“Đừng mà…Hoài Phong”.
Lê Trúc Ly vừa mở miệng ra nói chuyện thì Ngô Hoài Phong nhân cơ hội đó mà trượt lưỡi của mình vào trong khoang miệng cô rồi tìm cái lưỡi của cô quấn lấy nó mút lấy mút để, tay của Lê Ly Trúc bị trói nên cô không thể làm gì hết, Ngô Hoài Phong lại còn dùng tay nâng cằm cô lên bắt cô phải mở miệng ra đón nhận anh.
Sau một hồi hôn da diết mãnh liệt thì môi của Lê Trúc Ly cũng sưng đỏ lên, Ngô Hoài Phong quyến luyến rời đôi môi non mềm mộng nước kia giữa hai người nối với nhau bằng một sợi chỉ bạc nhìn rất kích thích.
Ánh mắt của Ngô Hoài Phong nhìn qua thân thể của Lê Trúc Ly khiến cô có cảm giác nóng bức khó tả bởi vì cái nhìn đó của anh chứa đựng quá nhiều dục vọng trong đó.
Ngô Hoài Phong ngẩng đầu nhìn Lê Trúc Ly rồi nở một nụ cười như có như không lên tiếng: “Trúc Ly đêm nay em đẹp thật đó, chất liệu vải ren của chiếc đầm ngủ này càng khiến em trở nên gợi tình quyến rũ đó”.
Lê Trúc Ly tức giận lên tiếng đáp lại lời của Ngô Hoài Phong: “Tôi nói cho cậu biết tôi không phải hạng gái ở quán bar mà cậu gặp vừa nãy đâu, tôi sẽ không dễ dãi như thế đâu cậu nghe chưa hả Ngô Hoài Phong?”.
Ngô Hoài Phong không tức giận mà còn theo mang ý cười ánh mắt trở nên gian tà, bàn tay anh không an phận đặt lên ngực trái của Lê Trúc Ly xoa nắn khiến cho cô cau mày.
“Đừng mà Hoài Phong…cậu dừng lại đi mà”.
Ngô Hoài Phong phả một hơi thở nóng rực vào bên tai của Lê Trúc Ly rồi lên tiếng hỏi: “Em và bạn trai đã tiến triển đến bước này chưa hả Trúc Ly?”.
Mặt của Lê Trúc Ly đỏ ửng lên: “Không…không có…”.
Ngô Hoài Phong nghe thấy như thế thì vẻ mặt liền vui mừng trông thấy rõ: “Vậy là anh có diễm phúc quá rồi”.
Bàn tay của Ngô Hoài Phong luồng vào cổ áo của Lê Trúc Ly trượt thẳng vào trong ngực cô, trực tiếp ôm lấy bầu ngực mềm mại khiến cô rên lên một tiếng, âm thanh cực kỳ mê người.
“Ưm…đừng mà…đừng chạm vào chỗ đó…ưm…ưm”.
Nghe tiếng rên rỉ như mèo kêu của Lê Trúc Ly thì ham muốn của Ngô Hoài Phong càng lúc càng dâng cao, âm thanh nức nở của cô tựa như đang thúc giục, khiến anh cảm thấy đói khát tới cực điểm.
“Em biết gì không hả? Tiếng rên này của em chẳng khác nào mời gọi anh đến “chơi” em hết đó”.
Lê Trúc Ly liền lắc đầu: “Không phải mà…”.
Ngô Hoài Phong lại động ngón tay vân vê một bên đầu vú của Lê Trúc Ly khiến cô không chịu được lại tiếp tục rên khẽ: “Ưm…ưm…a…a”.
“Em lại tiếp nhận khoái cảm từ anh đem đến rồi còn gì”.
Lê Trúc Ly bất lực mặt mày nhăn nhó: “Không có mà….ưm…ưm”.
Dù đã cố gắng không phát ra âm thanh khoái lạc rồi nhưng mà Lê Trúc Ly không thể nào khống chế bản thân được hết, trước giờ chưa một người khác giới nào chạm trực tiếp vào đầu vú cô như thế, thiếu nữ chưa từng trãi qua chuyện giường chiếu bị kích thích đột ngột như thế làm sao mà chịu được.
Ngô Hoài Phong rút tay ra khỏi áo của Lê Trúc Ly rồi rút sợi dây nơ trên vai áo cô ra kéo phần áo ngủ xuống để lộ ra một chiếc bra trong suốt mỏng manh nhìn rất là gợi tình.
“Em cũng bạo gan ghê ha dám ăn mặc như thế này khi ở cùng phòng với một người con trai, em còn không nhận là muốn câu dẫn anh”.
Lê Trúc Ly uất ức: “Tôi làm sao biết được sẽ ở cùng phòng với cậu mà chuẩn bị để câu dẫn cậu chứ, cậu bớt ảo tưởng lại đi”.
Ngô Hoài Phong nghe vậy thì hung hăn đẩy áo ngực của Lê Trúc Ly lên cao, nhìn bầu ngực bị ép chặt, máu nóng trong người xen lẫn với dục vọng càng lúc càng dâng trào mãnh liệt.
Ngô Hoài Phong dùng ngón tay vân vê nụ hoa non nớt, hết xoa rồi lại kéo, không ngừng kích thích cô.
“Sao hả cảm giác sướng không?”.
Lê Trúc Ly nhìn Ngô Hoài Phong bằng ánh mắt tràn ngập ý hận: “Mình sẽ ghét cậu cả đời Ngô Hoài Phong”.
“Vậy bây giờ mình dừng lại thì cậu sẽ yêu mình sao?”.
“Không đời nào”.
Ngô Hoài Phong dùng ánh mắt sắc lạnh nhìn Lê Trúc Ly rồi nói tiếp: “Dẫu sao thì em cũng ghét anh rồi vậy thì hôm nay anh cứ đụ em cho đã đi rồi tính tiếp vậy”.
Nói rồi Ngô Hoài Phong dùng miệng ngậm lấy một bên vú của Lê Trúc Ly bú mút, bên còn lại cũng bị bàn tay nóng bỏng của anh trêu đùa, miệng anh vẫn không ngừng mút như một đứa trẻ đang bú sữa mẹ vậy.
“Chụt….chụt…chụt…”.
Những âm thanh mà Ngô Hoài Phong bú mút vú của Lê Trúc Ly vang lên khiến ánh mắt cô trở nên mông lung, hai má phiếm hồng, cơ thể cô buộc phải đón nhận sự kích thích này.
“A…A…A…Hoài Phong….dừng lại đi mà…”.
Ngô Hoài Phong nhoẻn miệng cười: “Mới nhiêu đó mà em đã không chịu được rồi sao? Người yêu của em chưa từng làm thế này với em à?”.
“Đừng nói nữa mà”.
Ngô Hoài Phong tiếp tục lên tiếng trêu ghẹo Lê Trúc Ly: “Nếu người yêu em biết được giờ này em đang được anh bú vú, liếm vú, mút vú thì sẽ sao ha?”.
Ngô Hoài Phong dùng răng day day đầu vú của Lê Trúc Ly trong khi tay còn lại vẫn tiếp tục vân ve khiến cô không chịu được lại càng rên lớn hơn.
“A…A…A…ưm…ưm…ưm…”.
Ngô Hoài Phong lại lên tiếng trêu ghẹo Lê Trúc Ly: “Em đang thấy sướng lắm đúng không hả?”.
Lê Trúc Ly lắc đầu cố gắng miễn cưỡng đáp: “Không có mà…mình xin cậu dừng lại đi mà…mình không chịu được nữa rồi”.
“Trước mặt anh, em đâu cần phải kìm chế bản thân làm gì cứ buông thả hết mình đi, đêm nay cho anh thấy bộ dạng dâm đãng của đi Trúc Ly à”.
Ngô Hoài Phong ngồi dậy rồi cởi bỏ quần áo trên người xuống cho đến khi toàn thân anh chỉ còn một chiếc quần lót thì Lê Trúc Ly nhìn thẳng đến hình dáng rõ ràng, đặc trưng của phái nam, lại cảm giác có gì đó từ trong người mình đang chảy ra, hai chân không tự chủ khép chặt lại.
Áo ngủ của Lê Trúc Ly sau đó cũng bị Ngô Hoài Phong kéo xuống ngang hông rồi cởi ra, chỉ còn chừa lại một chiếc quần lót bằng ren màu đen, làn da trắng như tuyết đã xuất hiện một lớp ửng hồng, dáng vẻ xinh đẹp đến mê người.
Hành động khép chặt chân của Lê Trúc Ly lọt vào mắt của Ngô Hoài Phong, anh liền hài lòng ánh mắt anh trở nên sâu hơn: “Trúc Ly sao em khép chân chặt vậy hả, có phải ở dưới đó đã ướt rồi đúng không hả?”.
Khuôn mặt xinh xắn của Lê Trúc Ly lập tức nóng lên, cô liếc xéo anh có chút chột dạ cố gắng che giấu sợ xấu hổ kia đáp: “Không có”.
“Vậy. . .sao?”.
Ngô Hoài Phong đương nhiên là không tin, bàn tay đã phủ lên nơi đó, cảm nhận được sự mềm mại và ẩm ướt rồi lên tiêng hỏi: “Em bảo không ướt nhưng mà ở dưới này đã lênh láng nước rồi đây này”.
Lê Trúc Ly xấu hổ vội dời ánh mắt nhìn sang chỗ khác không dám nhìn trực tiếp vào mắt của Ngô Hoài Phong nữa.
Ngô Hoài Phong dùng một tay vạch quần lót ren của Lê Trúc Ly sang một bên khiến cô giật mình muốn khép chân lại nhưng mà anh đã dùng một chân giữ chặt chân phải cô lại, chân còn lại thì bị tay của anh giữ dang rộng háng ra.
Lê Trúc Ly gần như hoảng loạn vì xấu hổ gào lên: “Đừng nhìn mà…đừng nhìn chỗ đó mà…”.
Ngô Hoài Phong vẫn không để ý đến những lời kêu gào của Lê Trúc Ly mà đưa tay tới, ngón trỏ và ngón giữa nhẹ nhàng tách âm đạo đã ẩm ướt của cô ra, dịch lỏng trong suốt dính trên tay anh hiện ra một cách rõ ràng.
“Đây là cái gì?” Ngô Hoài Phong híp mắt đưa tới trước mắt của Lê Trúc Ly rồi lên tiếng hỏi.
Gương mặt của Lê Trúc Ly vì xấu hổ mà lập tức trở nên đỏ rực, cô không biết phải giải thích thế nào nữa đây đều là phản ứng tự nhiên của cơ thể cô mà thôi.