Mục lục
[Dịch]Bình Thản Yêu Người - Sưu tầm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chuông cửa reng lên, Dương Ngọc mơ mơ màng màng bừng tỉnh, đang định đứng dậy mở cửa thì tổng giám đốc Ân đã đứng lên đi trước.

Sở Dương không nghĩ tới người mở cửa là Ân Đình, vừa định nói “Chào cô Dương” lại nghẹn ngược nuốt vào, khóe miệng giật giật:“Boss.”

“Ừ.” Ân Đình nhàn nhạt gật gật đầu, nghiêng người cho hắn đi vào trong, sau đó cúi đầu nhìn tủ giày, lại nhìn dép lê màu lam chân đang mang. Thôi bỏ đi, dù sao trong nhà chắc chắn không có dép lê để Sở Dương có thể đi.

“Chào cô Dương.”

“Chào trợ lý Sở.”

Sở Dương đưa túi to cho Ân Đình, người kia xách túi to rất tự nhiên vào phòng khách tối qua ngủ thay quần áo. Lúc ngồi bên giường mang vớ, Ân Đình lại nhớ tới đôi vớ trắng của mình đang đón gió bay bay ngoài ban công, cầm lấy sơmi trên giường nhìn nhìn, tuy rằng ngắn ngủn nhưng rất thoải mái, cảm thấy rất giống cô.

Tổng giám đốc Ân rõ là phải đi, Dương Ngọc thấy cô đi ra liền cười cười:“Em xếp quần áo lại cho chị mang về nhé?”

Ân Đình lắc đầu, thoáng ngửa cổ cài cúc áo trên cùng:“Để đó đi.”

Cô cũng không thiếu hai ba bộ quần áo.

Dương Ngọc cười cười xem như đáp ứng.

Đưa hai người đưa đến tận cửa, Dương Ngọc dịu dàng nói lời từ biệt.

Tổng giám đốc Ân gật đầu nhẹ đáp lại, chỉ Sở Dương cười nói tạm biệt với Dương Ngọc.

Sở Dương lái xe riêng của mình qua, khởi động xe liền hỏi Ân Đình:“Boss, đi đâu ăn cơm?”

“Tôi ăn rồi.”

Sở Dương hơi ngạc nhiên, lại cười rộ lên,“Đồ ăn hợp miệng không?”

Hắn theo Ân Đình từ lúc công ty mới thành lập, là trợ lý đặc biệt của cô, cũng là cổ đông của công ty, vừa là quan hệ cấp trên cấp dưới, cũng vừa là bạn bè.

Ân Đình nhếch khóe miệng, không muốn trả lời câu hỏi này của hắn:“Tìm vai diễn cho cô ấy đi.”

Sở Dương hiểu được, lời này đã tỏ rõ là đồ ăn cũng được lắm.

Ngay sau đó lại nghe Ân Đình bổ sung thêm:“Tìm một bộ điện ảnh chế tác lớn, tốt nhất là nữ chính hoặc nữ phụ số hai. Ân thị có thể làm nhà đầu tư, nhưng phải quay phim ngoại cảnh thật nhiều.”

Sở Dương nhìn kính chiếu hậu, thấy cô đang cúi đầu xem tạp chí kinh tế tài chính hôm nay, vẻ mặt bình thản nhìn không ra bất kì cảm xúc nào.

Vài câu trước có thể thấy Ân Đình ăn bữa cơm này rất hợp khẩu vị, nhưng lời cuối cùng Sở Dương lại có chút không hiểu, cũng không đi đoán già non, mệnh lệnh của cô chỉ cần chấp hành theo.

Dưới quyền Ân thị không có công ty giải trí, thế nhưng ở các công ty giải trí khác đều có cổ phần khống chế, cộng thêm Ân thị là bá chủ trong ngành IT, chỉ cần Ân Đình nói một câu, kịch bản diễn viên ngay lập tức có thể xếp dài như Vạn Lý Trường Thành để cô chọn lựa.

Một lát sau đến công ty, trước hội nghị vào hai giờ rưỡi chiều của tổng giám đốc Ân thì trợ lý của Sở Dương đã đưa tới mười kịch bản cho cô, tất cả đều là đạo diễn có chút danh tiếng, quay chụp ở nơi khác, nếu Ân thị đầu tư liền bằng lòng cho vai nhân vật nữ chính.

Sở Dương báo lại cho Ân Đình, nhưng cô không hề xem qua, chỉ nói hắn liên hệ với quản lí của Dương Ngọc, tùy cô nàng chọn, lấy hết cũng được.

Lần này Sở Dương thật sự bị bất ngờ, sững sờ đứng bên cạnh bàn làm việc. Người đang vùi mình vào công tác ngẩng đầu lên, ánh mắt sắc bén như tên:“Đúng rồi, cô ấy tên là gì?”

“…” Boss, cô lên giường với người ta mà cũng không hỏi tên qua sao?

Sở Dương hít thở thật sâu:“Là Dương Ngọc.”

“Ừ.” Tổng giám đốc Ân gật đầu, hoàn toàn không cảm thấy việc mình không biết tên của Dương Ngọc có gì bất thường.

“Tra xem trước kia cô ấy đã qua lại với những ai.”

Hiếm thấy Ân Đình có thái độ nghiêm túc với một giao dịch như vậy. Sở Dương nhìn thoáng qua người đã cúi đầu tiếp tục công tác.

“Ừ.”

Ân Đình từng bao nuôi không ít người, đây là lần đầu tiên muốn Sở Dương tra xem cô ấy lúc trước đã từng qua lại với ai.

Tổng giám đốc Ân đi họp, báo cáo trong quý của công ty sẽ có trợ lý khác, Sở Dương là trợ lý đặc biệt nên không cần đi cùng.

Ân Đình họp xong, Sở Dương đã gởi kịch bản đạo diễn cho quản lý của Dương Ngọc, sau đó lại tìm hiểu chuyện sau khi Dương Ngọc vào nghề.

“Đã gửi kịch bản qua rồi. Quản lí còn chưa trả lời. Cô ấy vào nghề 5 năm, chỉ diễn toàn mấy vai phối hợp. Lúc mới vào nghề có vẻ ngoài đẹp, nổi qua một lần, sau lại diễn sai nên bị nói thành bình hoa, không có tác phẩm nào xuất sắc, vẫn không nổi không chìm tới bây giờ.”

Tựa lưng vào ghế, Ân Đình mở hai cúc áo ra, ngẩng đầu nhìn Sở Dương không lên tiếng.

Sở Dương tiếp tục nói, “Không có qua lại với ai, quản lí cũng nói với tôi, đây là lần đầu tiên tự bản thân cô ấy muốn dựa vào Boss cố gắng phấn đấu.”

Ân Đình nhếch miệng không rõ ý tứ.

Sở Dương thấy vẻ mặt này của cô, nhất thời lại không rõ, nhưng cũng không tò mò. Chỉ là đồ chơi mà thôi, tính tình của Ân Đình như vậy, lúc thích thì dịu dàng hơn bất cứ ai, đang hứng thú không khỏi có chút nuông chiều.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK
Chương trước
Chương trước
Chương sau
Chương sau
Về đầu trang
Về đầu trang