Mục lục
Ta Là Ác Nhân, Ai Là Thiện Nhân
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Phàm Bạch bắt đầu giới thiệu về bình gốm:

“Bình thường, những bảo vật quý như này rất hiếm được bán ra. Chủ nhân của bình gốm đang gặp khó khăn về tài chính mới phải đem bảo vật gia truyền đấu giá. Quý vị xin đừng bỏ lỡ cơ hội có một không hai này.



Chiếc bình gốm này phải nói là đã tồn tại từ rất lâu, đến nỗi không thể ngược dòng thời gian mà tìm hiểu. Đại khái thì nó đã có mặt trên đời này ít nhất là 10 vạn năm.



Đây là 1 pháp bảo hấp thu linh khí từ thiên địa và tinh hoa của linh dược để tạo thành linh thủy. Linh dược đưa vào càng tốt, chất lượng linh thủy càng cao.



Các vị cũng biết, linh dược được dùng trực tiếp gặp phải rất nhiều hạn chế. Khả năng hấp thụ linh dược của chúng ta là có hạn, vì vậy thời điểm trọng thương, linh dược dồi dào cũng chỉ có thể từ từ luyện hóa và năng lượng thất thoát ra ngoài rất nhiều.



Chiếc bình gốm này có thể coi như tổ hợp của 1 lò luyện đan kết hợp với Luyện đan sư. Tác dụng phổ biến của nó là người sử dụng đưa các linh dược có tác dụng chữa trị vào để nó hấp thu tạo ra linh thủy có tác dụng chữa trị.



Nội Nha Hội đã có 1 tháng để kiểm tra, đưa 100 cây Cung Vệ Thiên Hương Thảo vào trong bình gốm. Sau 1 tháng, tạo ra 30 giọt linh thủy. Mỗi giọt có tác dụng tương đương 5 Cung Vệ Thiên Hương Thảo được sử dụng cùng lúc, trong khi bình thường chỉ có thể sử dụng lần lượt.



Các vị hãy tưởng tượng, bỏ vào không phải là Cung Vệ Thiên Hương Thảo, mà là Liễu Sinh Chi hay càng cao cấp hơn linh dược chữa thương. Vậy tạo ra linh thủy tương đương đan dược chữa thương cấp 8 là hoàn toàn có thể”



Cả hội trường sôi sục khi nghe đến việc tạo ra được đan dược cấp 8, cấp độ mà Thiên Giả bắt buộc sử dụng vì cấp 7 trở xuống đã không còn tác dụng với bọn hắn.



“Các vị cũng biết, luyện đan luôn có xác suất thất bại rất cao. Trong khi bình gốm này gần như thành công trăm phần trăm, chỉ là hiệu quả linh thủy cao hay thấp mà thôi. Điều đó phụ thuộc vào linh dược và linh khí nó hấp thu.

Ta đã nói đầy đủ tác dụng của bình gốm, ta xin công bố giá khởi điểm của bảo vật là 30 triệu Tinh thạch. Mỗi bước tăng giá là 1 triệu Tinh thạch.

Ta cũng xin thông báo người của Nội Nha Hội cũng sẽ tham gia đấu giá”



“Tại hạ là người của Nội Nha Hội” Một nam tử mặt trắng trên tầng 2 đứng dậy giới thiệu.



Người của phòng đấu giá phải tự giới thiệu để minh bạch thông tin, tránh tình trạng làm giá. Nếu phòng đấu giá cài người vào để đẩy giá đồ vật cao lên, bị phát hiện, coi như uy tín mất sạch.



“Đồ vật quý như này lại đem ra bán, tên kia đúng là bại gia chi tử của cả dòng tộc”

“Có bảo vật này, kiếm tiền là quá dễ. Chỉ sợ hắn nợ nần quá lớn, bị chủ nhà đòi tới tận cửa, đành phải bán thứ có giá trị nhất đi để trả nợ”

“Cờ bạc là bác thằng bần, các cụ nói cấm có sai”

“Ở Đổ Thạch Phường này có ai không chơi đổ thạch, cờ bạc. Ngươi có chơi không?”

“Ta có, nhưng quan trọng là điểm dừng. Kẻ nào càng thua, càng cay cú, lại càng chơi để gỡ lại, vậy thì chờ đón hắn là hỏa ngục. Biết quay đầu là bờ thì sẽ không để bản thân rơi vào trầm luân không lối thoát”



“30 triệu” thanh niên tóc đỏ ngồi ngay trước Trần Lương giơ tay hét rõ to.

Người đồng bạn bên cạnh hắn ngạc nhiên, ghé tai thì thầm “Ngươi điên à, người làm gì có nhiều Tinh thạch như vậy”

“Yên tâm, thể nào cũng có người đặt cao hơn. Ta đặt cho vui thôi” Thanh niên vừa ra giá, nói.



Hắn ngồi khoanh tay, khoan khoái hưởng thụ cảm giác được đấu giá 1 món tiền lớn.



1 giây trôi qua, 3 giây trôi qua, 5 giây trôi qua, vẫn không có ai lên tiếng. Thanh niên tóc đỏ bắt đầu lo lắng.



“30 triệu Tinh thạch lần thứ nhất” Phàm Bạch gõ bàn hô lần thứ nhất



Mặt thanh niên tóc đỏ tái xanh, không còn giọt máu.



“30 triệu Tinh thạch lần thứ hai” Phàm Bạch hô lần thứ hai



Cả hội trường đều đã nghe tiếng tim hắn nhảy như trống đánh nơi sa trường



“31 triệu” Âm thanh trên tầng 2 phát ra, như tiếng gọi nơi thiên đường kéo thoát thanh niên tóc đỏ khỏi địa ngục



Đến lúc này, âm thanh đấu giá mới bắt đầu liên túc được đưa ra

“32 triệu”

“35 triệu”

“37 triệu”

“38 triệu”

“40 triệu”



“50 triệu” Giọng nói của 1 phu nhân trên tầng 2, trực tiếp tăng lên 10 giá.



“Loan phu nhân chơi lớn nha, để ta tiếp bà, 60 triệu” Một trung niên ngồi đối diện Loan phu nhân lên tiếng



“70 triệu” Loan phu nhân nâng giá



“80 triệu” Trung niên không ngại đối đầu



“200 triệu” Một giọng nói già nua trên tầng 3 phát ra khiến cả phòng đấu giá nhất thời im lặng



“210 triệu” Phòng thứ nhất trong tầng 3 đấu giá

“220 triệu” Phòng thứ năm trong tầng 3 đấu giá

“230 triệu” Phòng thứ tư trong tầng 3 đấu giá

“240 triệu” Người của Nội Nha Hội lên tiếng

“250 triệu” Tiếng Trần Lương vang lên thu hút sự chú ý của đám đông



“260 triệu” Giọng nói từ phòng hai tầng 3 là của 1 nam tử trẻ tuổi

“270 triệu. Các ngươi còn lên tiếp, lão phu xin nhường đường” Người ở phòng thứ nhất tầng 3.

“275 triệu” Người của Nội Nha Hội chắp tay hướng tới phòng thứ nhất tầng 3.

“280 triệu” Lại là Trần Lương ra giá.

“290 triệu. Hoa Vân Các muốn bình gốm này” Nam tử tầng 3 nói



“Vân công tử, xin chú ý lời nói” Phàm Bạch nhắc nhở. Trong đấu giá hội, nghiêm cấm các hành vi đe dọa.



“Phàm cô nương, ta chỉ xưng danh tính, không có ý gì khác” Vân công tử tự tin nói.

Hoa Vân Các bọn hắn là một trong những thế lực rất có tiếng nói tại Đổ Thạch Phường, không mấy người dám trêu chọc.



“Hầu Gia, chiếc bình gốm này cố nhiên tác dụng lớn, nhưng có đáng để bỏ ra mấy trăm triệu cùng đối đầu với Hoa Vân Các?” Trần Lương hỏi nhỏ Lục Nhĩ Hầu.



“Giá trị của nó không nằm ở việc tạo ra linh thủy từ linh dược mà nằm ở thời gian tồn tại của nó” Hầu Gia nghiêm túc nói



“Nghĩa là sao?”



“Chiếc bình gốm này đã tồn tại hơn ba trăm ngàn năm, đã hấp thu tinh hoa của vô số linh dược, từ cấp thấp cho tới các loại bảo dược quý hiếm, sống hàng vạn năm, thậm chí có cả tiên dược. Linh khí của ba trăm ngàn năm và tinh hoa của linh dược, có 8 phần được tạo ra linh thủy, có 1 phần thất thoát. 1 phần còn lại ngấm vào bình gốm, được giữ trong từng phân tử của bình gốm.

Ngươi thử nghĩ xem, ba trăm ngàn năm tích trữ tinh hoa của hàng trăm ngàn vạn linh dược, đây chính là cực phẩm bảo dược”



“Làm sao để sử dụng những tinh hoa được tích trữ này?”



“Cách đơn giản nhất là luyện hóa bình gốm. Mỗi tấc của bình gốm hiện đều chứa tinh hoa linh dược, có thể coi nó như một viên đan dược khổng lồ dưới dạng bình gốm”



“Nhưng nếu vậy sẽ hủy hoại bình gốm” Trần Lương nói



“Chính xác, cho nên còn cách thứ hai. Cách này không nhiều người biết, may thay ta là một trong số đó. Có một cách để hút các tinh hoa trong bình gốm ra thành linh thủy chứa trong bình. Mỗi giọt linh thủy trích xuất ra, tối thiểu phải tương đương 1 viên đan dược cấp 8”



“Nếu trích xuất toàn bộ sẽ được bao nhiêu giọt?”



“Cứ cho là 1 vạn đi” Lục Nhĩ Hầu mạnh miệng nói



Trần Lương hít vào 1 hơi lạnh. Cho dù Lục Nhĩ Hầu nói quá, thì chắc cũng được mấy ngàn giọt, tương đương mấy ngàn viên đan dược cấp 8. Nếu quả thực đúng như những gì Hầu Gia nói, thì dù bỏ ra 1tỷ cũng phải mua bình gốm.



“300 triệu!” Tầng 1, vâng, lại là thanh niên tầng 1 để cho đám người tầng 3 phải nghẹn họng



“310 triệu” Vân công tử lên tiếng, giọng nói đã chất chứa rất không vui tâm tình.



“320 triệu” Người của Nội Nha Hội tiếp tục tham gia

“330 triệu” Trần Lương lên giá



Nam tử phòng hai định đấu tiếp, lại bị quản gia phía sau nhắc nhở

“Công tử, chúng ta đến đây vì đồ vật phía sau, nếu đấu giá thắng lợi bình gốm, chúng ta sẽ không thể cạnh tranh nó”



Nhìn thấy công tử nhà mình vẫn đang cay cú chưa chịu từ bỏ, vị quản gia lại nói:

“Công tử xem 4 nhà kia đều đã dừng, ngươi càng tiến lên, càng để bọn hắn phía sau cười cợt”



“Ngươi dám dạy khôn ta?”



“Tiểu nhân không dám, chỉ là lão gia đặc biệt căn dặn phải lấy được món đồ kia”



“Ngươi đừng có suốt ngày lôi lão già kia ra dọa ta. Thiên tư ta cao nhất, tu vi ta cao nhất, chức gia chủ nằm chắc trong tay ta rồi”

Nói rồi vị công tử phòng hai tầng ba lại hô:

“350 triệu”



“Hay lắm Ninh công tử, tiểu nữ bội phục ngươi” Một giọng nữ trong phòng đối diện ở tầng 3 phát ra, âm thanh chứa đầy sự vui mừng

Quản gia của vị nam tử chỉ có thể thở dài lắc đầu

Người của Nội Nha Hội thở dài, ngồi xuống ghế của mình.



“400 triệu” Trần Lương hô lên



Cả khán phòng im bặt trong giây lát, sau đó là một sự bùng nổ tiếng bình luận

“400 triệu rồi, gấp 13 lần con số ban đầu. Vị công tử này ra tay cũng rộng lượng quá”

“Không biết hắn là ai. Ta ở Đổ Thạch Phường bao nhiêu năm, chưa từng biết đến đại gia này”

“Có thể bỏ ra liên tiếp 410 triệu, thế lực sau lưng hắn chắc chắn không kém hơn Hoa Vân Các”

“Đại công tử Hoa Vân Các lần này va phải đá tảng rồi”



Đám đông bàn tán xôn xao, lọt vào tai đại công tử tầng 3 càng làm hắn nóng mặt. Nhưng nóng mấy thì nóng, 400 triệu thực sự vượt quá xa mức hắn có thể trả được



“400 triệu lần thứ nhất”

“400 triệu lần thứ hai”

“400 triệu lần thứ ba”



“Bình gốm thần kỳ đã thuộc về vị công tử phía xa, xin chúc mừng. Mong huynh sẽ càng rộng rãi hơn trong lần đấu giá tiếp theo, cũng là vật phẩm cuối cùng của buổi đấu giá ngày hôm nay, một kiện Bán Thần Khí” Phàm Bạch nói



“Trời ơi, ta có nghe nhầm không, là 1 kiện Bán Thần Khí sao?”

“Ai lại có thể lấy Bán Thần Khí ra đấu giá!?”



Phàm Bạch mỉm cười, thỏa mãn nhìn đám đông ồn ào như vỡ chợ. Đây chính là lí do Nội Nha Hội gửi thiệp mời đặc biệt tới 5 thế lực hàng đầu của Đổ Thạch Phường.



Nàng đẩy giọng lên cao, hào hứng nói vang vọng phòng đấu giá:

“Quý vị không nghe nhầm đâu. Vâng, đúng là 1 kiện Bán Thần Khí được đem ra đấu giá tại Nội Nha Hội. Chúng tôi rất vinh dự có được niềm tin tưởng của chủ nhân Bán Thần Khí và toàn thể các vị khách quý tại đây.

Tôi không dài dòng nữa, kính mời toàn thể quý vị khách quý chiêm ngưỡng bảo vật áp đáy hòm ngày hôm nay, một bảo kiếm cấp bậc Bán Thần Khí”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK