Nếu đã phải dùng tới chiến thuyền để tham chiến trên cao, hẳn nhiên binh lính trên đó đều chưa tới Hoàng cấp, nhưng khả năng cao toàn là Cự Linh cảnh thì Hoàng Lão Tà mới để bọn hắn tham gia chiến trận cấp độ này.
Hoàng Lão Tà giơ kiếm về phía Như Lão, nói:
"Ta cũng cho các ngươi 10 hơi thở để lựa chọn đầu hàng"
Nhìn xuống Trần Lương, lão nói:
"Ta vẫn muốn cho các ngươi đề xuất rời đi, nước sông không phạm nước giếng. Đừng để đồng đội của ngươi hi sinh vô ích"
Đám Tiên Cô lo lắng nhìn xung quanh, chỉ sợ phía Trần Lương sẽ đổi ý, rút lui khỏi trận chiến. Bọn hắn không biết Như Lão hứa hẹn gì với đám người ngoài, nhưng hết thảy đều đắt so với cái chết.
Hoàng Lão Tà vừa nói xong, trên bầu trời hiện lên ánh lửa chập chờn. Hắn thấy thế mới nói lớn:
"Tinh Như Hải, trận pháp cấp 4 của ngươi vô ích với những người này, tắt nó đi"
"Tướng quân, ta không kích hoạt trận pháp, đây cũng không phải là trận pháp của Đặc Cát Thành" Tinh Như Hải, thành của Đặc Cát Thành không hiểu chuyện gì đang xảy ra. Hắn đang đứng trên 1 chiến thuyền, cùng với các binh lính khác tham gia trận chiến này.
"Vậy cái gì trên trời kia" Hoàng Lão Tà tức giận quát
"Để ta giải thích cho" Trần Lương thong dong cưỡi Ngạo Thiên lên tiếng "Đây là trận pháp cấp 5 do ta tạo ra. Chủ thành nhìn ta quen chứ?"
"Ngươi, ngươi là tên Trận Pháp Sư đã đề nghị giúp ta sửa trận pháp hộ thành. Hóa ra ngươi là gián điệp. Nhưng không thể nào, chỉ 3 bọn ngươi, làm sao tạo ra được trận pháp cấp 5 trong vòng có 3 tháng. Ta đã cho người giám sát các ngươi và canh phòng trận pháp, không thấy có ai khác xen vào" Chủ thành Đặc Cát Thành trợn mắt, ngạc nhiên nói
"Chuyện đấy ngươi không cần biết. Hiện giờ các ngươi nếm thử uy lực trận pháp để ta dễ thương lượng"
Vừa nói xong, Trần Lương cho đánh xuống 5 cột lửa xuống 5 chiến thuyền, trong đó có chiến thuyền chở Tinh Như Hải. 50 người trên 5 thuyền vội dùng hết khí lực đánh ra võ kỹ phản đòn, đáng tiếc đều không mang lại hiệu quả. Tất cả 50 người cùng chiến thuyền thoáng chốc bị thiêu thành tro bụi.
Chỉ một đòn, đốt cháy sáng 5 chiến thuyền, 50 tinh binh theo đó mà hóa thành cát bụi. Chỉ nhiêu đó đủ rung động lòng người, đủ khiến cả nghìn chiến thuyền còn lại đều không khỏi chùn bước. Chỉ một đòn, đủ chứng minh trận pháp trên cao không phải là cấp 4 bình thường, mà là cấp 5, thậm chí cấp 5 thượng giai.
3 tháng trước, 2 võ giả đánh nhau trên bầu trời Đặc Cát Thành chính là Huyết Vô Thần cùng Võ Giác. Bọn hắn cố ý phá hủy 1 góc trận pháp để Trần Lương cùng 2 Trận Pháp Sư khác giả làm Trận Pháp Sư cấp 3, 4 đến gặp Tinh Như Hải. Nhờ thế mà bọn hắn có thể bày trận ngay giữa thanh thiên bạch nhật mà không ai nghi ngờ.
Hoàng Lão Tà tiến vào Đặc Cát Thành có nhìn thấy trận pháp, nhưng nghĩ rằng đó là trận pháp phòng hộ của Đặc Cát Thành, do Tinh Như Hải quản lý nên yên tâm hành sự.
Hoàng Lão Tà không ngờ trận pháp lại có uy lực dữ dội như vậy, nếu không cũng đã ra tay ngăn cản. Hắn đang rất tức giận Tinh Như Hải để cho kẻ địch tạo trận pháp trên chính đất của mình. Nhưng thuộc hạ đã chết, hắn muốn giết Tinh Như Hải cũng không được. Huống hồ giờ không phải lúc tức giận chuyện này. Cái hắn cần là tháo gỡ tình huống hiện tại.
"Tất cả chiến thuyền nghe đây, trận pháp này chỉ tấn công chiến thuyền nào hoạt động. Những ai không muốn chết thì đứng yên trên thuyền. Chỉ cần 1 người có hành vi tấn công, ta sẽ cho thiêu rụi cả 9 người còn lại trên thuyền. Tốt nhất các chiến thuyền nên hạ xuống, kẻo ta tấn công nhầm. Sau trận chiến, toàn bộ chiến thuyền đều được thả rời đi" Trần Lương lớn tiếng công bố.
"Binh lính của Ngọ Sứ Quân không phải hạng ham sống sợ chết. Tất cả nghe lệnh, chuẩn bị tấn công" Hoàng Lão Tà hét lên.
2 bên đã dàn trận sẵn sàng chiến đấu. Trên trời cao, ánh lửa từ trận pháp nhấp nháy như tín hiệu của Trần Lương cảnh báo các chiến thuyền chớ nên vọng động.
"Tấn côngggggggggg" Như Lão hét lên
"Tấn côngggggggggg" Hoàng Lão Tà đồng thời hét
Tất cả tiên nhân đồng loạt tấn công. Riêng Trần Lương giữ nguyên tư thế. Hắn cần tập trung theo dõi xem nên đánh những chiến thuyền nào. Với tinh thần lực cấp 9 của mình, mọi cử động của các binh lính đều không qua mắt được hắn.
Chỉ trong chốc lát, 5 cột lửa từ trên cao phủ xuống thiêu hủy hoàn toàn 5 chiến thuyền có binh lính tấn công, khiến cho nhiều chiến thuyền khác rơi vào do dự.
Thông thường, các chủ tướng luôn là người bị tấn công nhiều nhất. Hoàng Lão Tà bị 6 đòn tấn công trước sau lao đến. Có lợi thế về mặt quân số, Như Lão chỉ bị 5 đòn tấn công. Trần Lương cũng vinh hạnh nhận lấy 3 đòn tấn công cực mạnh đến từ 3 Huyền cấp võ giả. 3 bọn hắn nhận được lệnh mật của Hoàng Lão Tà trừ khử kẻ đang cầm chân hơn 1000 chiến thuyền của hắn.
3 kẻ công kích Trần Lương, bỏ mặc cho kẻ địch tấn công mình, tất nhiên là nhận lấy trọng thương. Còn về phần Trần Lương, hắn đã có Ngạo Thiên.
Ngạo Thiên không đánh ra Yêu Ảnh để chống đỡ, mà sử dụng đệ tam nhãn, điều khiển võ kỹ mạnh nhất va chạm với 2 võ kỹ còn lại, khiến cho đòn tấn công sót lại có lực phá hoại không đáng kể. Đặc biệt là với 1 yêu thú da dày thịt béo như Tam Nhãn Lang và 1 võ giả mình đồng da sắt như Trần Lương, chưa kể hắn còn có Bán Thần Khí áo giáp phòng hộ.
Đệ tam nhãn của Ngạo Thiên giúp nó nhìn ra được độ mạnh yếu của các đòn tấn công, nhạy cảm hơn nhiều so với nhân loại.
Sau đợt tấn công thứ nhất, bên phía Hoàng Lão Tà nhận lấy rất nhiều thua thiệt, có 2 võ giả trọng thương vô lực tái chiến, chưa kể 7 võ giả khác nhận thương tích và 5 chiến thuyền bị thiêu hủy.
Phía Như Lão cũng có 2 người bị trọng thương, còn lại thương thế nhẹ hoặc không sao. Bọn hắn có lợi thế về số lượng tiên nhân, vì vậy Hoàng cấp võ giả đều tụm lại thành nhóm. Nhóm không may nhất là 2 Hoàng cấp đụng độ với 1 Huyền cấp nhị huyệt của đối phương. Khiến 2 kẻ bọn hắn, mặc dù đã chia nửa lực sát thương, vẫn bị trọng thương rơi xuống đất.
Mặc dù uy lực của trận pháp là không thể chống đỡ, nhưng số lượng chiến thuyền quá nhiều, binh lính giặc không phải dạng ăn chay, nên số chiến thuyền tấn công vẫn rất cao.
Vô Cương đứng dưới, ngược lại là an toàn. Hắn tự biết không thể tham chiến cấp độ này, nên chỉ đứng dưới quan sát. Khi thấy có 2 võ giả bên mình rơi xuống, hắn chạy đến, mang bọn hắn lánh tạm, đồng thời lấy đan dược chữa thương cho bọn hắn nuốt.
2 đội quân tiếp tục tấn công lẫn nhau. Sau đợt tấn công thứ nhất, đội hình 2 bên đều có chút thay đổi. Về phía chiến thuyền, không chỉ bị thiêu hủy đi 5 chiến thuyền, còn có thêm nhiều chiến thuyền chùn tay, không dám tấn công.
Rút kinh nghiệm lần trước, lần này không có ai tấn công Trần Lương. Nhưng điều đó không có nghĩa Tam Nhãn Lang sẽ đứng yên. Nó tiếp tục điều khiển đệ tam nhãn phá hủy đi 3 võ kỹ của địch, khiến bọn hắn chỉ có thể gồng mình đỡ đòn.
Năng lực điều khiển nguyên khí, linh khí của Ngạo Thiên càng có ích trong quần chiến như này. Nó trực tiếp điều khiển võ kỹ của kẻ địch tấn công các võ kỹ của đồng đội, giúp cho việc triệt hạ kẻ địch trở nên dễ dàng hơn.
Nhìn thấy tình hình không ổn, nhiều người bị thương, nhiều chiến thuyền không dám ứng chiến, Hoàng Lão Tà ra quyết định:
"Rút lui"
"Truy sát" Như Lão hét lên
"Chiến thuyền bỏ chạy, chết!" Trần Lương cũng hét vang
Một số chiến thuyền đang định quay đầu liền dừng lại sau tiếng hét của Trần Lương.
Càng nhiều chiến thuyền dừng lại sau khi Trần Lương phá hủy tiếp 5 chiến thuyền khác. Hắn có lợi thế là có thể tấn công từ bất cứ đâu, nên cứ chiến thuyền nào bay xa nhất thì đánh trước.
Bên phía Hoàng Lão Tà, tất cả vừa bỏ chạy, vừa đánh ra công kích đỡ đòn nên hiệu quả kém hơn nhiều, thương thế càng nhiều hơn.
Như Lão dẫn đầu 5 người khác tấn công Hoàng Lão Tà. Đây là nhiệm vụ quan trọng nhất tối nay. Trong các đợt tấn công trước, 5 người Hoàng Lão Tà mạnh ngang 6 người Như Lão, vì vậy Hoàng Lão Tà vẫn không có vết thương nào, lại có vệ sĩ hộ tống rời đi, muốn bắt hắn không phải chuyện dễ dàng.
11 luồng tấn công hướng vào nhau, đột nhiên võ kỹ của Hoàng Lão Tà chuyển hướng, lệch sang bên phá hủy 3 võ kỹ của thuộc hạ. Còn đang ngạc nhiên, hắn đã phải vội vàng chống đỡ lấy 5 công kích đã áp sát tới gần.
Để điều khiển được võ kỹ của Hoàng Lão Tà, Ngạo Thiên đã phải dùng toàn lực của đệ tam nhãn. Vì vậy sau lần sử dụng thứ 3, đệ tam nhãn đã đóng lại.
"Tướng quân!" Vệ sĩ Hoàng Lão Tà hét lên sau khi thấy thống lĩnh của mình bị bắn văng ra xa.
"Tư Không, mang tướng quân rời đi" Một vệ sĩ khác nói lớn
Đột nhiên, từ trong hư không, bên cạnh Hoàng Lão Tà hiện lên 1 thân ảnh. 1 khắc sau thân ảnh này cùng Hoàng Lão Tà biến mất
"Hắn sử dụng không gian na di trốn rồi" Trần Lương nói.
Không gian na di của Tư Không có khoảng cách không xa, chỉ tầm bảy mươi trượng, không thoát được cảm ứng của Trần Lương.
"Có nên không?" Trong đầu Trần Lương hiện lên tranh đấu. Hắn định giữ Đại Địa Ngưu Ma Vương làm vũ khí bí mật nên từ đầu đến giờ không lấy ra. Nhưng không dùng Tiếu Ngạo sẽ để xổng Hoàng Lão Tà. Lúc đấy muốn chiếm Hải Hãn Thành sẽ khó hơn vạn phần.
Càng mất thời gian suy nghĩ, đối phương đã càng cách xa đám người Trần Lương.
"Các ngươi tiêu diệt đám còn lại, Như Lão theo ta"
Trần Lương gọi ra Tiếu Ngạo, sử dụng Không Gian Truyền Tống di chuyển một quãng xa.
Mười phút sau, Tư Không xách theo Hoàng Lão Tà ngoảnh đầu lại nhìn đã không còn thấy tăm hơi của ai. Hắn yên tâm lấy ra phi thuyền, thong dong rời đi. Sau nhiều lần sử dụng Không Gian Na Di, hắn đã cạn kiệt nguyên khí, còn Hoàng Lão Tà thì vẫn trọng thương khó di chuyển.
"Không ngờ ta lại thua trận trước một đám tàn binh. Nhưng đây chăc cũng là toàn bộ thực lực của bọn hắn rồi. Ta vừa liên lạc với trung ương thông báo tình hình và xin Đại tướng quân cấp quân tiêu diệt sạch bọn chúng" Hoàng Lão Tà vừa luyện hóa đan dược trị thương, vừa tức giận nói
"Tướng quân không cần tức giận, chỉ là một đám kiến hôi mà thôi" Tư Không an ủi lão
"Lại lần nữa phải cảm ơn Tư Không ngươi giúp ta trốn thoát. Lại phải mất 1 khoản thưởng cho ngươi rồi"
"Ha ha, cứu thoát tướng quân là bổn phận của thuộc hạ, sao dám nhận thưởng" Tư Không mỉm cười nói
Niềm vui ngắn chẳng tày gang, bọn hắn đang cười nói vui vẻ, đột nhiên phía trước 3 trượng hiện lên Trần Lương, Đại Địa Ngưu Ma Vương, Tam Nhãn Lang và Như Lão.
Tư Không còn đang ngạc nhiên, Như Lão đã tiến sát tới trước mặt hắn chém xuống 1 kiếm. Tư Không vội vã giơ kiếm lên đỡ. Nhưng thực lực cách biệt quá xa, chỉ đến kiếm thứ 2, Như Lão đã để lại một vết kiếm sâu vào người Tư Không.
Tư Không tu vi kém hơn nhiều, lại chuyên về di chuyển và bỏ chạy mà không phải cận chiến. Vì vậy kiếm thứ 3 của Như Lão đã đủ để kết thúc sinh mệnh của Tư Không.
Hoàng Lão Tà nhìn thấy kẻ địch mới nói chẳng lên lời:
"Ngươi, sao ngươi có thể ở đây?"
"Ta ở đây để lấy mạng ngươi, trả thù cho Hải Hãn Đại tướng quân" Như Lão trong lời nói toát lên một cỗ giận giữ
Hoàng Lão Tà vốn là người của Ngọ Sứ Quân được cài vào Mùi Sứ Quân trong rất nhiều năm. Trong thời điểm quyết định, hắn đã ám sát Hải Hãn Đại tướng quân mới khiến cho Mùi Sứ Quân rơi vào tình cảnh như hôm nay.
"Không cần nhiều lời với hắn, ta sẽ giúp lão lấy lại tất cả" Trần Lương tiến tới cạnh Như Lão nói
Lúc này Hoàng Lão Tà mới có thời gian nhìn Trần Lương, hắn tưởng Trần Lương là Không gian tu sĩ. Nhưng khi liếc ra sau, lại thấy yêu thú hình trâu, trên thân có các hoa văn đặc trưng mới càng ngạc nhiên hơn, lắp bắp nói:
"Các ngươi, các ngươi sao lại có được Đại Địa Ngưu Ma Vương!!!"
Không có ai đáp lại Hoàng Lão Tà, chỉ có lời Trần Lương nói với Như Lão: "Chặt đứt chân tay hắn"
Rất nhanh chóng, tứ chi của Hoàng Lão Tà liền rời khỏi thân. Như Lão không quên thu lấy Nhẫn không gian của đối phương kiểm tra. Trần Lương tiến đến đọc trí nhớ của hắn rồi thông báo cho Như Lão:
"Hắn không giữ trận nhãn. Có 1 Huyền cấp sơ giai võ giả nắm giữ trận nhãn đang đứng phòng thủ trong thành, muốn lấy không dễ"
"Đành thực hiện kế hoạch B" Như Lão nói rồi lấy Truyền tin thạch liên hệ với mọi người "Thực hiện kế hoạch B. Ta và Trần Lương sẽ đến gần thành đợi các ngươi. Không cần truy bắt những kẻ bỏ chạy. Còn nếu bọn chúng chạy hướng Hải Hãn Thành thì tiêu diệt càng sớm càng tốt. Ta sẽ ở đây giúp chặn đường."
Trong khi Như Lão liên hệ với mọi người, Trần Lương cưỡi Tiếu Ngạo quay trở lại Đặc Cát Thành. Vừa trở về đã nghe thấy tiếng hét của Huyết Vô Thần:
"Tất cả chiến thuyền hạ xuống. Người có thể rời đi nhưng chiến thuyền để lại. Kẻ nào phản kháng hoặc lái chiến thuyền đi sẽ bị giết"
"Của ngươi" Trần Lương đưa Mắt trận cho Huyết Vô Thần giúp hắn dễ dàng thu phục đám binh lính ở đây.
Cái bọn hắn cần là thu lấy những chiến thuyền này làm quân khí cho chiến tranh. Trần Lương đưa xong Mắt trận cho Huyết Vô Thần liền trở lại bên cạnh Như Lão.
"Đi thôi" Trần Lương nói
Trần Lương cưỡi Tiếu Ngạo, dẫn theo Ngạo Thiên và Như Lão đi qua Không Gian Truyền Tống đến gần Hải Hãn Thành.
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK