• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Tại sao?" Quân Ninh vẫn có chút ngơ ngác. Lúc trước quỳ ngoài Càn Thanh điện vì nàng biết Lý Huyền Nguyên vô cùng yêu thương mình nên Bùi Túc có thể tránh được một kiếp này nhưng không nghĩ rằng lại có một bất ngờ lớn hơn nữa. Chẳng qua là ngủ một giấc, thế giới này đã thay đổi đến mức nàng có chút không quen. Lý Huyền Nguyên đồng ý gả nữ nhi đi, thật sự là quá khó tin!

"Lấy đâu ra nhiều tại sao như vậy." Bùi Túc cười nói: "Nếu nàng đồng ý, bây giờ chúng ta liền có thể để Khâm Thiên Giám chọn ngày đẹp."

"Ơ, ta còn.."

"Ninh Nhi, ta thích nàng." Bùi Túc lại ôm lấy nàng, đè tất cả lời nàng muốn nói xuống. Quân Ninh chỉ có thể đỏ mặt mà để đối phương ôm, trong lòng âm thầm nghĩ: Kỹ nữ tâm cơ này!

Mỗi bước đều tính toán vô cùng tỉ mỉ, đến cả Lý Huyền Nguyên cũng đã đồng ý rồi. Rõ ràng là nàng tới công lược vai ác, tại sao khi thành công rồi lại chẳng có chút cảm giác thành tựu nào vậy, quá thất bại rồi!

Nửa tháng sau, Quân Ninh khẽ vuốt bộ áo cưới đỏ tươi của mình, thật sự cảm thấy hạnh phúc tới quá đột nhiên. Không lâu trước đây, nàng còn vì chuyện tiếp cận Bùi Túc như thế nào mà buồn rầu, vậy mà hiện tại đã sắp gả cho hắn! Nhưng mà chuyện này cũng có nghĩa là năng lực của nàng rất cao! Ha ha..

Tiếc là nàng vẫn chưa nhận được thông báo của hệ thống, có lẽ là gả cho Bùi Túc vẫn không đủ, đối phương thích mình nhưng cũng chỉ là thích mà thôi!

Rốt cuộc thì đến tận bây giờ, hắn cũng chưa từng kể với nàng quá khứ của mình. Điều đó chứng tỏ hắn vẫn còn nhớ những mối thù đó. Ở trong lòng hắn, nàng không thể so sánh với việc báo thù nên hệ thống mới không thông báo nàng hoàn thành nhiệm vụ..

Xem ra sau này nàng vẫn còn phải nỗ lực rất nhiều!

Mà trong khoảng thời gian Quân Ninh chuẩn bị gả đi, nàng còn nghe nói hai chuyện cực kì thú vị.

Một là, Lý Nguyên Chỉ đã giải trừ hôn ước với Văn Tùng Hạo vì mấy ngày trước đối phương đã cưỡng hiếp một cung nữ nhỏ trong cung. Sau đó cung nữ kia đã xấu hổ giận dữ thắt cổ tự tử, chuện này còn làm ầm ĩ đến khá lớn. Rốt cuộc thì cung nữ trong cung hầu như đều thuộc về hoàng đế, nếu như bị người khác phát hiện thì cung nữ này chết chắc rồi. Vì vậy Lý Nguyên Chỉ liền nhân cơ hội này để thoát khỏi Văn Tùng Hạo. Không chỉ như vậy, lúc ấy Huyền Nguyên đế đang vì chuyện của Quân Ninh mà trong lòng rất tức giận không có chỗ phát tiết nên đã suýt đánh chết tên ngu ngốc kia. Nếu cha Văn Tùng Hạo không khóc lóc quỳ cầu xin ông ta thì có lẽ sau khi Quân Ninh tỉnh lại đã không nhìn thấy tên tiểu bạch kiểm kia rồi!

Hai là, Lý Quân Dương lại bị cấm túc. Không biết nguyên nhân hắn ta bị cấm túc nhưng dùng đầu ngón chân nghĩ cũng biết nhất định là bởi vì Huyền Nguyên đế đã điều tra ra chuyện hắn ta tính kế Quân Ninh. Lý Huyền Nguyên đang rất tức giận vì không làm gì được Bùi Túc nên đã thay đổi mục tiêu thành hai mẹ con này, cấm túc cả hai, thế giới thanh tĩnh!

Cùng lúc đó, Bùi Túc nhìn ám vệ toàn thân là máu, sắc mặt âm trầm hỏi: "Đã xảy ra chuyện gì?"

"Thưa.. Chủ tử, một ám vệ của chúng ta ở Bắc Hạo làm việc theo cảm tính nên đã làm phản, một số hang ổ bị nhổ tận gốc, thương vong vô số. Hiện tại tam hoàng tử và đại hoàng tử đang ở kinh thành săn bắt người của chúng ta.."

"Làm việc theo cảm tính.." Bùi Túc cười lạnh một tiếng, không hiểu sao lại nghĩ tới chính mình.


Hắn cũng đang làm việc theo cảm tính sao..


Mặc dù trắc trở không ngừng nhưng Quân Ninh vẫn được như nguyện mà gả cho Bùi Túc.


Vào ngày thành thân, bắt đầu từ giờ dần (3h sáng), Quân Ninh đã bị Tiểu Mãn kéo dậy, bắt đầu lăn lộn. Đến tận lúc Quân Ninh cầm quả táo đỏ ngồi trong phòng tân hôn, nàng vẫn cảm thấy có chút mơ hồ. Lúc thì cúi đầu bái cái này, lúc thì cúi đầu bái cái kia, mũ phượng thì lại vô cùng nặng, nhiều lần đè nàng suýt thì ngã sấp xuống. May mà Bùi Túc võ công cao cường, có thể đỡ nàng một chút, nếu không thì không biết nàng sẽ làm ra mấy chuyện mất mặt bao nhiêu lần.


Cuối cùng thì cũng xong rồi, qua lớp khăn voan đỏ, Quan Ninh chỉ có thể nhìn thấy hai chân mình, nàng hưng phấn mà đá đá. Đây là làn đầu tiên nàng trải qua hôn lễ của cổ đại. Nhớ lúc trước, nàng vẫn luôn nghĩ nếu đời này có thể tổ chức một buổi hôn lễ như ở cổ đại liền không còn gì để tiếc nuối. Rốt cuộc thì mũ phượng của cổ đại thật sự là quá đẹp, hơn nữa từ khăn voan đến quần áo đều là khâu vá thủ công, quả thực là quá đẹp!


Không ngờ rằng hiện tại nàng đã thực hiện được nguyện vọng bấy lâu nay của mình, tuy rằng là trong thế giới công lược, tuy rằng bạn bè thân thích của nàng đều không ở bên cạnh..


Nghĩ vậy, hai chân vẫn luôn lắc lư của Quân Ninh dần dần chậm lại, duỗi tay lau nước mắt bên khóe mắt, rồi sẽ có một ngày nàng gặp lại bọn họ thôi!


Có lẽ là vì gả chồng nên nàng có chút đa sầu đa cảm rồi..

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK