" Tí tách tí tách ", tiếng nước mưa rơi thấm ướt từng người, ai có tu vi còn đỡ, người phàm không có linh lực hộ thể bị xối ướt hết, một trận gió thổi qua, cả người mát lạnh run bần bật, không khỏi lấy tay ôm chặt cơ thể.
Thẩm Thanh Nhất ngồi tại một góc hẻo lánh không đáng chú ý, nước mưa dính ướt toàn thân của nàng, chỉ là nàng cũng không cảm thấy lạnh lắm.
Truyện chỉ được đăng trên Wattpad và VNO, các trang khác đều là sao chép không được đầy đủ.
Thở ra một hơi, Thanh Nhất lau lau nước mưa xối trên mặt.
Có lẽ là đã quen thuộc rồi.
Không có tu vi linh lực, không có gì che chắn nước mưa.
Trận mưa này kéo dài mãi, dài tới tận nửa đêm.
Bên cạnh, một số người đã lạnh đến mức hắt xì hơi.
Một số người có tu vi, cuối cùng cũng bị dính ướt.
Bọn họ không có khả năng dùng tu vi duy trì vòng bảo hộ tới tận bây giờ, làm như vậy tốn rất nhiều linh lực.
Những đệ tử tham gia khảo nghiệm gần như tất cả đều bị ướt, tất nhiên là trừ bỏ các sư huynh, sư tỷ của Linh Đạo Tông đang đứng canh gác.
Tiếng hắt xì vang lên liên tục không ngừng.
Một số người không chịu nổi bắt đầu la hét ầm ĩ.
"Ca ca, ta lạnh."
Trên mảnh đất nọ, cách nơi Thanh Nhất đứng không xa, một đôi huynh muội ôm chặt lấy nhau.
"Ca ca, lúc nào Linh Đạo Tông mới bắt đầu kiểm tra vậy?"
"Muội muội, chịu đựng! Ngươi suy nghĩ một chút, chỉ cần chống đỡ qua lúc này, sau đó liền bắt đầu khảo nghiệm, vạn nhất sau khi kiểm tra xong chúng ta được chọn, gia gia ( ông nội) ở nhà đợi sẽ vô cùng vui vẻ!"
Đứa bé trai kiên trì cắn răng, đem em gái của mình bảo hộ trong ngực vô cùng sít sao.
Cách đó không xa một nữ tu sĩ lớn tuổi hơn thấy hai người bị đông cứng, mặt tím xanh, có chút không đành lòng.
"Các ngươi lại kiên trì một chút, ta nghĩ, từ khi chúng ta bước vào nơi này, Linh Đạo Tông đã bắt đầu kiểm tra rồi."
Nghĩ tới việc này, không chỉ có duy nhất mình nàng, cho nên giờ phút này, trừ bỏ một số người tính tình táo bạo không tốt, não không hoạt động được, phần lớn mọi người đều yên tĩnh đứng nguyên tại chỗ chờ đợi.
Người tỉnh táo lại, bắt đầu phát hiện ở chỗ này mặc dù có nhiều người, thế nhưng phần lớn đều là phàm nhân không có tu vi, nếu có tu sĩ thì cũng dưới luyện khí bốn tầng.
Luyện khí tứ giai được coi là một đường ranh giới.
Sau bốn tầng mới thật sự tiến vào tu luyện, mà đến Trúc cơ kỳ mới xem như chân chính bước vào nghề tu tiên.
Tu sĩ trước luyện khí bốn tầng, cơ thể so với người bình thường cứng rắn hơn một chút, tốc độ nhanh hơn, khí lực mạnh hơn, nhưng cùng người phàm cũng không khác biệt bao nhiêu, thậm chí có đôi khi còn đánh không thắng một kẻ giang hồ luyện võ.
Đợt kiểm tra lần này không thể nào chỉ có tu sĩ dưới luyện khí tứ giai được.
Cho nên có khả năng là Linh Đạo Tông đem người tách ra, chia thành các tầng lớp một để dễ kiểm tra.
Dỗ dành xong hai anh em bọn họ, nữ tu sĩ không khỏi đưa ánh mắt về phía Thẩm Thanh Nhất cách đó không xa.
Kì thật số người chú ý tới Thanh Nhất không chỉ có mình nàng, mà còn rất nhiều người khác.
Thật ra chính Tiểu Thanh Nhất cũng phát hiện sự khác thường của bản thân mình.
Nàng cũng muốn giả vờ là mình lạnh run bần bật nhưng khuôn mặt lại đỏ thắm hồng hào, thật là khó quá.
Sự dị thường của Thẩm Thanh Nhất, các đệ tử Linh Đạo Tông cũng chú ý tới, bây giờ ở phòng nghị sự, một nhóm phong chủ, trưởng lão xuyên thấu qua thủy kính nhìn thấy tình cảnh này, đang thảo luận sôi nổi.
" Đứa bé con kia cũng có chút ý tứ."
Những giọt nước mưa đang rơi kia cũng không phải là tự nhiên mà có, đó là do phép thuật ngưng đọng ra, thời gian lâu dài dù là người tu luyện cũng sẽ dính phải, cảm thấy rét lạnh, thế nhưng sau khi cơ thể đạt tới giới hạn, đã rét lạnh tới tận cùng, hàn khí trên nước mưa sẽ không tiếp tục tiến vào cơ thể nữa.
Mọi người ấn vào dấu sao để ủng hộ cho truyện nha!
Thật ra hôm qua tui lên Wikidich đọc lại truyện thì mới thấy có phần tiết tử ( mở đầu), nhưng tui không biết chèn vào trước chương 1 như thế nào nên tui cho ở phần giới thiệu mọi người mở ra đọc nhé