• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lúc đó trong suy nghĩ nghèo nàn của cậu nam chính hiện tại chỉ là một thằng sinh viên nghèo kiết xác lại chẳng có ai thèm theo. Cậu làm như vậy là để kích cái lòng tự trọng của hắn thôi, cố tình làm bộ dáng công tử trăng hoa trước mặt hắn chỉ muốn làm hắn có động lực để học tập làm tổng tài bá đạo như bây giờ.

Ai mà biết đến bây giờ hắn moi lại sau đó định triệt đi con đường làm công tử đào hoa của cậu. Ai mà mà biết được tương lai như thế này?

Thấy mặt cậu trầm ngâm hắn vỗ vỗ xuống hạ bộ nhắc nhở: " Trả lời "

Cậu nuốt nước bọt, ánh mắt nghi hoặc, hắn có phải đang ghen không, cậu làm ra vẻ khiêu khích: " Hỏi cái này làm gì? Cô gái kia lúc trước là bạn gái của tôi, cô ta vào khách sạn với tôi có gì sai phạm với cậu sao?".

Hắn nhíu mày, lạnh giọng: " Đúng rồi, tôi hỏi câu này làm gì nhỉ? ". Khải Vinh tách một chân cậu ra: " Không cần phải nói thêm gì nữa ". Hắn giương tay lên cao, thần kinh cậu chấn động, cậu biết chuyện kinh khủng sắp xảy ra.

Trường Nam nhìn hắn với ánh mắt cầu xin: " Cậu không được làm như thế? Nói đi, cậu muốn gì hả? ".

Khải Vinh gác dây thắt lưng lên vai, đảo mắt qua lại tỏ vẻ suy nghĩ: " Cậu nói xem, cậu có lí do nào để tôi trừng trị cái chỗ hư hỏng này của cậu? Cậu có thể làm gì cho tôi nào? "

Trường Nam không thể chửi thành tiếng mà trút lên hệ thống: Con heo chết tiệt, sao mày không nói là có đoạn sẽ hủy hoại cuộc đời của tao? Hắn mà làm tao làm sao sống như đứa con trai bình thường đây?

Hệ thống lắc đầu vô tội: [ Không biết, không biết gì hết, cái này chắc phát sinh thêm tình tiết thôi ]

Trường Nam nổi giận đùng đùng: Nữa đời về sau của tao mà bất lực, tao tính sổ với mày.

Trường Nam không hiểu tên nam chính này có vấn đề hay không mà cứ thích trêu đùa với phần dưới của cậu. Bao nhiêu cách trả thù không chọn lại chọn cách tàn nhẫn này. Khải Vinh thâm độc quá đi.

Nhìn vẻ mặt bất lực của cậu Khải Vinh nhướng mày, khí thế uy quyền như vua: " Sao? Không làm được gì à? Cậu nghĩ hiện tại cậu có giá trị gì? ". Khải Vinh bóp lấy hàm cậu, hắn nắm lấy nhược điểm mềm mại của cậu: " Tốt nhất không nên giữ lại thứ này ".

========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Chiều Hư
2. Đông Vì Huyền Anh, Xuân Vì Thanh Dương
3. Xuất Môn Ước Pháo Quên Mang Điểu
4. Tước Đăng Tiên
=====================================

Làn hơi lạnh bao lấy điểm nhạy cảm khiến cậu rùng mình, kèm theo sợ hãi run rẩy. Trường Nam van nài: " Đừng, muốn hành hạ tôi thế nào cũng được, riêng cái đó...đừng ".

Cậu định gỡ tay hắn ra thì hắn đột nhiên siết tay ở phía dưới. Trường Nam biểu cảm liền biến chuyển, hai má cậu ửng hồng không nói nên lời. Nam mím môi lắc đầu.

Khải Vinh trầm mặt, thấp giọng: " Cho tôi hôn cậu một cái tôi sẽ tha cho chỗ này "

Trường Nam cứng đờ người: Hệ thống! Mày có nghe cái tao vừa nghe không?

Hệ thống thẫn thờ: [ Hình như có, nam chính muốn hôn cậu ]

Khải Vinh cuối đầu áp sát mặt cậu, hắn cạ chiếc mũi cao kiều lên gò má hồng hào mềm mại như bông: " Có đồng ý hay không? ". Hắn tăng lực bóp chặt vật cầm trong tay. Cậu giật mình vô tình rung cằm.

Không chần chờ gì nữa, Khải Vinh nhắm thẳng vào môi cậu há miệng đớp trọn lấy đôi môi nhỏ. Trường Nam chưa sẵn sàng đón nhận, đột nhiên bị áp đảo như thế khiến cậu hơi choáng váng.

Khải Vinh điên cuồng gặm cắn khiến đôi môi cậu sưng đỏ. Những âm thanh ngọt ngào phát ra khiến cậu bối rối. Trường Nam nín thở để hắn muốn làm gì làm, cậu giờ không biết làm như thế nào.

Trường Nam cầu cứu hệ thống: Cứu tao, khó thở quá.

Hệ thống lấy tay che mắt không muốn thấy cảnh này: [ Thở đi, có ai cấm cậu thở đâu ].

Trường Nam: Không thở được

Khải Vinh không rời môi cậu dù chỉ một giây. Hắn như ăn phải thuốc phiện, đê mê quấn lấy không buông làm cậu không thể thở được.


Chân tay cậu mềm nhũn, mơ hồ nhìn hắn. Hắn rời một cậu kéo ra một sợi chỉ bạc. Lúc này cậu phập phồng ngực hít thở. Trong vô thức tay cậu vòng qua cổ hắn, Khải Vinh càng được thế mà lấn sâu vào mật ngọt.


Chưa hoàn hồn cậu đã tiếp nhận thêm một đợt xâm nhập nữa. Cậu đẩy vai hắn ra, Khải Vinh không bị ảnh hưởng, xâm lấn tới cùng. Hắn cho lưỡi vào bên trong miệng cậu thăm dò từng ngóc ngách.


Cảm thấy khoang miệng mình bị quét qua một lượt, Trường Nam càng bị kéo vào sâu trong cơn mê lú, không nhận thức được gì, đến hệ thống gọi cậu cái gì cũng không nghe được.


Như một kẻ bị nghiện, Khải Vinh ngậm chặt lấy lưỡi cậu không có ý dừng, Trường Nam bắt đầu vùng vẫy. Cậu bị hệ thống cóc đầu một cái thì tỉnh ra.


Trường Nam cố thoát khỏi cái hôn nồng nhiệt của Khải Vinh, tay chân đấm đá lộn xộn thì hắn mới chịu buông tha. Cậu nằm vật ra giường, há miệng hít lấy hít để không khí, nước bọt không nuốt xuống kịp mà nhiễu xuống giường.


Trường Nam bấu chặt lấy ga giường căm hận. Cậu hận sao để một tên nam nhân lấy mất nụ hôn đầu của cậu. Trường Nam từng mơ mình sẽ hôn lần đầu với một cô gái thanh tú xinh đẹp. Vậy mà giờ đây, cậu phải hôn tên nam nhân hoá điên này.


Cậu ước gì lúc trước bản thân không dại dột, chạy xe đàng hoàng thì bây giờ đâu có như thế này.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK