Mục lục
Truyện: Tổng Tài Daddy Không thể Trêu - Đường Tư Vũ (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mình nhớ lúc nửa đêm cảm thấy vô cùng nóng. Lúc nãy mình gọi cho anh ta, anh ta nói anh ta rời đi lúc sáu giờ sáng! Cậu nói xem, mình chẳng phải bị anh ta nhìn thấy hết rồi sao?”

 

Đường Tư Vũ thực sự rất muốn phì cười, nhưng là vì tình cảm thân thiết, cô đành nhịn.

 

“Hi Hi, ngoại trừ bị nhìn thấy hết ra, thì cậu cũng không có tổn thất gì, dù sao người ta cũng chăm sóc cậu cả đêm.”

 

Đường Tư Vũ chỉ có thể an ủi cô.

 

Tô Hi ở đằng kia đầu dây đấm ngực dậm chân: “Tại sao tối hôm qua mình lại gọi điện cho anh ta? Mình mà gọi điện cho Annie hay Tiểu Mễ thì cũng không có chuyện gì rồi, thật tức quá đi!”

 

“Được rồi, đừng nóng giận, sau này không được phép uống rượu bừa bãi, lần sau phiền muộn thì tìm mình, mình sẽ đi uống rượu say cùng cậu.” Đường Tư Vũ dặn dò.

 

“Ừm! Vậy được rồi! Cậu đang ở đâu!”

 

“Bây giờ mình và Tiểu Hi đã chuyển đến biệt thự của Hình Liệt Hàn ở rồi, mình đang nấu bữa sáng cho họ này!”

 

“Mình ngưỡng mộ gia đình ba người nhà cậu quá đi.” Tô Hi khit khit mũi.

 

Theo như trước đây, Đường Tư Vũ đầu tiên sẽ phản bác, nhưng lúc này lại cười khổ nói: “Chung sống qua ngày thôi! Cậu cũng nên ăn chút gì đi, mình đi nấu bữa sáng đây.”

 

Cúp máy xong, Đường Tư Vũ lập tức bắt tay vào làm bữa sáng, chuẩn bị nấu mì, bỏ vào một ít rau, thêm một ít nước sốt, thêm một quả trứng luộc lên trên, bữa sáng đã hoàn hảo.

 

Hình Liệt Hàn đưa con trai xuống lầu thì nhận được điện thoại của Hình Nhất Nặc, con bé sắp thi rồi, sau khi được nghỉ hè cô nhóc muốn sang chỗ anh ba chơi luôn, Hình Liệt Hàn bảo cô đi thi cho thoải mái,thi xong thì sẽ đưa cô đi chơi.

 

Đường Tư Vũ nấu bữa sáng đợi hai cha con xuống lầu, cô cũng đưa mắt nhìn thành phố phủ sương mù bên ngoài ban công, tập đoàn Hình thị bị mây mù vây quanh một cách bí ẩn, chỉ có thể nhìn thấy một góc.

 

Đường Tư Vũ nhìn thấy một tòa nhà khác cách đó không xa, đó là tập đoàn Mộ thị.

 

Tòa nhà này không hoành tráng bằng tập đoàn Hình thị, nhưng cũng là một nơi không nên coi thường. Cô nghĩ đến lời thách thức của Mộ Phi và Hình Liệt Hàn, cô thực sự lo lắng sau này, hai người đàn ông sẽ đấu đá trong thế giới kinh doanh.

 

Đường Tư Vũ bước vào nhìn con trai vui vẻ ăn mì, mà người đàn ông bên cạnh cũng ăn một cách say sưa. Đường Tư Vũ ngồi xuống, bắt đầu ăn cùng họ.

 

Vừa ăn sáng xong, Hình Liệt Hàn nhận được một cuộc gọi rồi nói với Đường Tư Vũ: “Đàn piano của em được mang tới rồi đấy.”

 

“Nhanh vậy!” Đường Tư vũ kinh ngạc, sau đó nhìn phòng khách rộng lớn, cô tìm một chỗ thích hợp để đặt cây đàn ở đó.

 

Chiếc đàn piano được bốn người giao hàng cần thận chuyển vào, bên trên còn được phủ một lớp bọc mỏng chống bụi.

 

Khi bọn họ đặt cây đàn xuống, Đường Tư Vũ mới chợt nhận ra đây không phải là cây đàn trong nhà của cô.

 

Cô vội vàng nhìn Hình Liệt Hàn: “Cây đàn này anh lấy từ đâu?”

 

“Mua đấy.” Hình Liệt Hàn mỉm cười.

 

“Cái gì? Sao anh không chuyền cái ở nhà tôi mang đến đây!” Đường Tư Vũ cảm thấy thật lãng phí! Rõ ràng là cô có đàn piano mà.

 

Hình Liệt Hàn mặt vẻ đương nhiên nói: “Cái đó là cha em tặng, cái này là tôi tặng em. Trong nhà của tôi, đương nhiên phải để thứ tôi tặng em rồi.”

 

Đường Tư Vũ không nói nên lời, nhìn cây đàn piano nhãn hiệu cao cấp này, cô thật sự không biết nên nói gì, cô suy nghĩ một lúc lâu, rồi nói với anh: “Cảm ơn!”

 

“Coi tôi như người ngoài làm gì? Chúng ta là người một nhà.” Hình Liệt Hàn ám muội đến bên cạnh cô, môi mỏng cắn nhẹ vành tai cô.

 

Đường Tư Vũ hơi loạn nhịp, tự nhiên đi kéo bỏ lớp vỏ bọc, giả vờ như không nghe thấy gì, Hình Liệt Hàn giúp cô kéo nó ra, đôi tay thon dài trắng nõn của anh gõ hai phím đàn, phát ra âm thanh hoàn mỹ.

 

Đường Tư Vũ biết rất rõ về giá cả của đàn piano, vì vậy cô ấy biết chiếc đàn piano này đắt như thế nào.

 

Những thứ có giá trên trời, chất lượng đương nhiên cũng rất tốt.

 

Đường Tư Vũ ngồi xuống, kiểm tra lại một lần, chơi một bản nhạc để kiểm tra chất lượng âm thanh.

 

Cậu nhóc cũng đến góp vui, cậu ngồi bên cạnh mamii, đôi bàn tay nhỏ bé gõ rất điêu luyện, cả hai cùng nhau hợp tấu cả một buổi trưa trong tiếng đàn piano du dương.

 

Mười một giờ gia đình ba người họ đi ra ngoài mua thức ăn, rồi trở về nhà cùng nấu cùng ăn. Hai giờ chiều, Hình Liệt Hàn đến công ty, còn Đường Tư Vũ ở nhà với con trai, nhân tiện tập đàn luôn.

 

Buổi chiều, cô nhận được cuộc gọi từ Diệp Du, một tuần sau cô ấy thu âm album mới, bảo cô qua đề đệm nhạc cho, Đường Tư Vũ đã đồng ý.

 

Cô nghĩ lúc đó, con trai cũng đã ra nước ngoài cùng với người nhà Hình gia, cô vừa hay lại có thời gian.

 

Chạng vạng tối, Hình Liệt Hàn gọi điện thoại về báo buỏi tối anh phải đi xã giao với khách hàng, bảo hai mẹ con cô tự chuẩn bị bữa tối cho mình.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK