Mục lục
Truyện: Tổng Tài Daddy Không thể Trêu - Đường Tư Vũ (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trang Noãn Noãn ngẳng đầu nhìn người đàn ông ở bên cạnh, Kiều Mộ Trạch nhẹ nhàng gật đầu, để cô nói ra thân phận thật sự của anh.

 

“Anh đi mua chút hoa quả, một lúc là về.” Kiều Mộ Trạch lưu lại không gian riêng cho hai người.

 

“Tiểu Mộ, tối nay đến nhà ăn cơm nhé!” Bà nói một câu.

 

“Vâng! Vậy cháu tiện đường mua thêm ít thức ăn về.” Kiều Mộ Trạch mỉm cười đáp.

 

Sau khi Kiều Mộ Trạch rời đi, bà không nhịn được cười khen nói: “Noãn Noãn, đứa nhỏ này trông vừa đẹp trai vừa ôn nhu, nhìn ra được là đối với cháu rất tốt, cháu đừng có chọn nữa, liền nó đi!”

 

Trang Noãn Noãn không ngờ lại trực tiếp như vậy! Cô cười gật gật đầu: “Vâng! Cháu cũng thích anh ấy.”

 

“Máy bay đến đón bà lần này có phải là của thằng bé hay không? Nhà thằng bé giàu lắm à? Làm sao lại có hẳn một chiếc máy bay vậy?” Bây giờ bà mới ý thức được điểm này, trước đây, bà vẫn cho rằng Kiều Mộ Trạch là trợ lý của Trang Noãn Noãn.

 

Trang Noãn Noãn cũng biết không thể giấu diếm thân phận của anh được nữa, cô gật đầu nói: “Bà ngoại, cháu nói cho bà thân phận thật sự của anh ấy, nhưng mà, bà trước đừng kích động được không?”

 

“Vậy thì cháu nói nhanh lên đi! Đứa nhỏ này bà rất thích.”

 

Bà giục cô nói.

 

Trang Noãn Noãn vẫn có chút khẩn trương nói: “Bà ngoại, còn nhớ Kiều Việt Dương không? Tổng giám đốc của tập đoàn Kiều thị năm đó.”

 

“Ông chủ lớn của tập đoàn Kiều thị mà, làm sao bà lại không nhớ chứ?” Sắc mặt của bà vẫn là thay đổi, bởi vì trước đây bà đúng là vô cùng oán hận người của Kiều gia, nên có một bóng ma đối với Kiều gia.

 

“Bà ngoại, anh ấy không phải là họ Mộ, mà anh ấy họ Kiều là con trai của Kiều Việt Dương – Kiều Mộ Trạch.” Trang Noãn Noãn nói sự thật.

 

Bà lập tức khiếp sợ quay đầu nhìn cô: “Cái gì? Nó là người của Kiều gia? Con trai Kiều Việt Dương?”

 

“Bà ngoại, mặc dù anh ấy họ Kiều, nhưng chính anh ấy đã giúp con điều tra lại bản án của ba mẹ, để bản án của ba mẹ được phúc thẩm, người giết hại ba mẹ con năm đó, là chú của anh ấy Kiều Huy Dương, nhưng không liên quan đến những người khác của Kiều gia.” Trang Noãn Noãn cố gắng giải thích một cách tỉ mi.

 

Bà lại giật mình: “Qủa nhiên người giết ba mẹ của con chính là người của Kiều gia, năm đó bà nghỉ ngờ chính do bọn họ làm.”

 

“Bà ngoại, cho dù Kiều Huy Dương là chú ruột của Mộ Trạch, nhưng mà, người đích thân đưa ông ta vào tù, cũng là anh ấy.”

 

“Cái gì? Là Tiểu Mộ cùng giúp cháu đưa chú của nó vào tù hay sao?”

 

“Năm đó Kiều Huy Dương uy hiếp ép ba làm giả sổ sách cho ông ta, để lấy đi 100 triệu của tập đoàn Kiều thị, chuyện này, chỉ là ông ta sai cấp dưới của ông ta làm, không liên quan đến những người khác.” Trang Noãn Noãn nói rõ ràng.

 

Bà thở dài một hơi, mặc dù bà không biết gần đây xảy ra chuyện gì, nhưng, nhân phẩm của Kiều Mộ Trạch, bà đặt ở trong mắt.

 

“Noãn Noãn, trên đời này, có người xấu, cũng có người tốt, bà không thể bởi vì nó họ Kiều mà nhìn nó bằng cặp mắt khác, chỉ cần cháu thích là được rồi.” Bà vỗ bờ vai của cô: “Bà ngoại không trách cháu.”

 

“Cảm ơn bà ngoại, bây giờ chúng ta chỉ cần chờ quan tòa thẩm án, có lẽ là phải chờ mấy ngày nữa, đến lúc đó, bà cũng đến xem thẳm án đu, nhìn xem kết cục của những người đó, để cho ba mẹ con được yên nghỉ.”

 

“Được! Bà ngoại đang chờ ngày đấy đây! May mà có các cháu, mới để cho bà trước khi nhắm mắt xuôi tay có thể nhìn thấy ngày này, sau này xuống dưới suối vàng, cũng có mặt mũi để gặp ba mẹ cháu.”

 

Hóc mắt Trang Noãn Noãn nóng lên, không khỏi bị câu nói này của bà ngoại lây nghiễm cảm xúc đau thương.

 

“Bà là người sống được ngày nào là tốt ngày ấy, chỉ cần cháu sống tốt, thì bà đã thấy mãn nguyện lắm rồi.” Bà cảm khái.

 

Sau 30 phút, Kiều Mộ Trạch cầm hoa quả và thức ăn bước vào, lúc anh vào, hình ảnh tay cầm túi thức ăn, khiến cho.

 

thân phận cao quý của anh nhiều thêm một phần khói lửa nhân gian, vô cùng gần gũi.

 

Bà nhìn anh như vậy, trong lòng cũng vô cùng thoải mái, sau khi biết thân phận của anh, lại nhìn thấy dáng vẻ hạ thấp mình đi mua thức ăn cho người nhà của anh, chắc là thật lòng yêu cháu gái của bà. Trang Noãn Noãn đưa tay cầm lấy đồ ăn nói: “Chút nữa để em nấu cơm cho!”

 

Kiều Mộ Trạch nhìn cô, dùng ánh mắt hỏi, Trang Noãn Noãn nhẹ gật đầu, bày tỏ đã nói rõ với bà ngoại rồi.

 

“Để anh làm! Em nói chuyện cùng với bà ngoại đi.” Kiều Mộ Trạch quyết định tự mình xuống bếp.

 

Bà ngoại ở bên cạnh nghe thấy, ngạc nhiên nhìn anh: “Tiểu Kiều à! Hai đứa cháu đều nghỉ ngơi đi, để bà làm!”

 

“Không cần, bà ngoại, cháu làm, để Noãn Noãn tâm sự với bà.” Kiều Mộ Trạch nghe thấy bà thay đổi xưng hô với anh, trong lòng trở nên nhẹ nhõm hơn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK