• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Khuya nay làm 2 chương bù luôn!!! =)))

========Ta là phân cách tuyến dễ thương=========

"Sao rồi? Dạ Nhi cô nương, muội muội của ta hiện tại thế nào?" Cố Lâm Đào là người đầu tiên chạy như bay đến bên Dạ Nhi, trong lời nói xen lẫn một tia run run.

Dạ Nhi bất đắc dĩ lắc đầu:"Thật có lỗi, dược tính kia thực sự quá mạnh, ta không có loại bỏ dược tính mạnh như thế được!"

"Cái gì? Không....không thể nào....” Cố Lâm Đào lảo đảo, mặt trắng bệch. Sau khi lấy lại tinh thần, hắn lập tức khập khiễng đi ra ngoài:" Ta phải đi tìm cái tên Lý công tử kia lấy giải dược, nếu hắn không cho, ta sẽ bắt hắn đền mạng!

" Đào nhi...........Đào nhi......." Cố đại nương sợ tới mức la hoảng lên:" Không! Con đừng đi, muốn đi thì cũng là ta đi, cái tên ác bá kia đúng là không có nhân tính, hắn giết người không ghê tay, nay Lan Nhi biến thành cái dạng này, nếu con lại bị mất mạng vì nó, con bảo ta về sau còn sống tiếp thế nào nữa?”

"Nương! Nếu con không đi, Lan Nhi sẽ không bảo toàn được tính mạng!" Cố Lâm Đào cực kì bi thương nói.

Lúc này, bỗng nhiên Dạ Nhi nói: " Vẫn còn một cách!"

Sao? Còn có một cách khác nữa ư? Lời này vừa được nói ra, mọi người như nín thở, lẳng lặng chờ đợi nàng nói ra cách duy nhất hiện tại.

Chỉ thấy Dạ Nhi quét ánh mắt lạnh lùng qua Bách Lí Hiên Hàn và Lâm Diệp, tiếp theo làm hít một hơi thật sâu, nói: “Hai người các ngươi là nam nhân, trong đó phải có một người đi vào giúp Lan Nhi cô nương giải độc."

Hả? Lời này vừa nói ra, tất cả mọi người đều kinh hô lên. Tựa như ý thức được lời nói của mình chưa thỏa đáng, Dạ Nhi bổ sung:" Đương nhiên, đến lúc đó, Lan Nhi bị hủy sự trong sạch, các ngươi nhất định phải thú Lan Nhi làm vợ."

Lâm Diệp và Bách Lí Hiên Hàn nghe nói như thế, sắc mặt đều có chút không vui. Nhất là Bách Lí Hiên Hàn, nói thế nào thì hắn cũng là phu quân của nàng, nàng có thể hào phóng như vậy, kêu hắn thú nữ nhân khác làm vợ? Chẳng lẽ ở trong mắt của nàng, hắn không có chút địa vị sao?

Mà Lâm Diệp tự nhiên biết Vương gia là không có khả năng đi vào , nhưng mà hắn ta cũng đã có hôn ước rồi, đương nhiên không thể có lỗi với thê tử chưa thành thân.

Dạ Nhi nhìn hai người bọn họ im lặng, đành trừng mắt nói :" Hai người các ngươi, ai đi vào? Quyết định không được thì chơi trò hên xui, ai thua thì đi vào cứu người!"

Lâm Diệp vội nói: "Thật có lỗi, vương phi nương nương, đời này ta chỉ có duy nhất một thê tử định hôn ước sẵn , cho nên tuyệt đối không thể thú Cố cô nương làm vợ!"

Hắn không thể, nói như vậy thì chỉ còn lại Bách Lí Hiên Hàn. Dù sao vợ hắn rất nhiều, có thêm một người cũng chẳng sao cả, bây giờ tình thế cấp bách, nàng không chút nghĩ ngợi nói:: "Vương gia, nói như vậy việc này phải giao cho người rồi.”

Nàng vừa nói xong, Cố đại nương và Cố Lâm Đào đều trợn tròn mắt đứng lên, bọn họ sống đến tuổi này, đây là lần đầu tiên nhìn thấy người làm nương tử mà kêu phu quân thú nữ nhân khác , cũng thật hào phóng a!

Cố đại nương xấu hổ liếc nhì Bách Lí Hiên Hàn, nói: "Dạ nhi cô nương, như vậy hình như không tốt lắm đâu!"

"Có cái gì không tốt , cứu người một mạng người còn hơn xây bảy tòa tháp, ta nghĩ vương gia hẳn là sẽ không để ý !" Dạ Nhi nói xong, xoay mặt nhìn thoáng qua Bách Lí Hiên Hàn. Chỉ thấy hắn sắc mặt hơi cứng lại, da mặt thỉnh thoảng lại giật giật.

Quay đầu, hai mắt sắc bén của hắn liếc nhìn Dạ Nhi một cái, cuối cùng nói với ngữ khí lạnh như băng: "Nàng thực sự muốn ta thú Cố cô nương làm vợ sao?"

Hỏi vô nghĩa, không lẽ là giả sao? Dạ Nhi vẻ mặt ngây thơ nói: "Chuyện này có cái gì không ổn sao?"

Không ổn, một chút cũng không ổn!

Bách Lí Hiên Hàn sắc mặt ngày càng khó coi, liếc mắt nhìn mọi người một cái, cuối cùng hắn nói : "Thật có lỗi, ta sẽ không làm như vậy !"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK