• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Định Mệnh Anh Yêu Em CHƯƠNG 23: NGƯỜI BẠN TRAI CHÓI LÓA

Đường Thiên Kim chậm rãi che giấu đi sự nham hiểm trong đáy mắt, sau đó ôm lấy cánh tay của Cố Thành Lâm, nói với Lạc Phương Nhã: “Ơ kìa, sao Phương Nhã lại đến một mình vậy? Không phải đã nói mọi người đều dẫn bạn trai đến sao?”

Mấy bạn học nữ ngồi bên cạnh Phương Nhã đột nhiên như nhớ ra điều gì đó nhìn xung quanh Lạc Phương Nhã, sau đó hỏi: “Đúng rồi, Phương Nhã, bạn trai cậu đâu rồi?”

Lạc Phương Nhã còn chưa kịp nói gì, một bạn học nữ khác đã lập tức tiếp lời: “Không phải Phương Nhã không có bạn trai nên không dẫn đến đấy chứ?”

“Phương Nhã là hoa khôi của khoa mình, sao có thể không có bạn trai chứ?”

Một cuộc tranh luận xoay quanh vấn đề Lạc Phương Nhã không có bạn trai bắt đầu diễn ra.

Lạc Phương Nhã thờ ơ nhìn Đường Thiên Kim đắc ý ngồi bên đó xem trò vui, Đường Thiên Kim cố ý chơi cô phải không?

Đường Thiên Kim ra vẻ tốt bụng, giải vây cho Lạc Phương Nhã: “Vẫn nên để Phương Nhã nói thì hơn.”

Nghe thấy lời của Đường Thiên Kim, ánh mắt của mọi người đều rơi lên người Lạc Phương Nhã.

Lạc Phương Nhã khẽ cười với mọi người, sau đó nói: “Anh ấy đang đi nghe điện thoại, lát nữa sẽ tới.”

“Thì ra là đi gọi điện thoại rồi…” Mọi người ai nấy cũng như bỗng nhiên tỉnh ngộ.

Lạc Phương Nhã không nói gì, chỉ khẽ cười gật đầu.

Đường Thiên Kim liếc nhìn nụ cười trên mặt Lạc Phương Nhã, đầu ngón tay hung hăng bấm vào trong lòng bàn tay.

Lẽ nào Lạc Phương Nhã thực sự có bạn trai? Sao có thể nhanh như vậy chứ! Nhất định là cô đang nói dối! Hơn nữa dù cô có bạn trai đi chăng nữa thì cũng có sao đâu? Có thể hơn được người đàn ông bên cạnh cô ta không?

Liếc nhìn Cố Thành Lâm anh tuấn bên cạnh, Đường Thiên Kim liền thấy yên tâm.

Nhưng cô ta không biết rằng ông trời đã sắp đặt cho cô ta thất bại rồi!

Lạc Phương Nhã cũng không biết suy nghĩ trong lòng Đường Thiên Kim, sau khi cô tìm một chỗ trống, cô ngồi xuống đợi Tô Hiên Minh đến.

Không lâu sau, bên người truyền đến hàng loạt tiếng kêu kinh ngạc.

“Trời ơi, đẹp trai quá!”

“Còn đẹp trai hơn cả idol của tớ nữa đó?”

“Là minh tinh được cô dâu chú rể mời đến à?”

Lạc Phương Nhã cũng không thèm để ý, bởi vì điện thoại trong túi xách của cô đang đổ chuông.

Cô lấy điện thoại từ trong túi xách ra, thấy là số của Tô Hiên Minh, cô vội vàng ấn nút nghe.

“Cô ở đâu?” Trong điện thoại truyền đến giọng nói lạnh lùng của Tô Hiên Minh.

“Tôi ở phía trên bên phải.” Lạc Phương Nhã đứng lên, nhìn xung quanh, liền nhìn thấy Tô Hiên Minh đang đứng trong đám đông.

Lạc Phương Nhã lúc này mới chú ý tới, tiếng kêu kinh ngạc xung quanh là bắt nguồn từ Tô Hiên Minh.

Lúc Lạc Phương Nhã nhìn thấy Tô Hiên Minh, Tô Hiên Minh cũng nhìn thấy cô.

Anh hạ điện thoại bên tai xuống, sau đó mắt không rời đi về phía Lạc Phương Nhã.

“Oa… Anh ấy đi về phía này đó! Đi đến chỗ chúng ta đó…” Mấy bạn học nữ bên phía Lạc Phương Nhã đồng thời khẽ hô lên.

Lạc Phương Nhã chần chừ vài giây, sau đó đi về phía Tô Hiên Minh.

“Gọi điện thoại xong rồi à?” Hỏi câu này xong, Lạc Phương Nhã suýt chút nữa hận đến muốn cắn đứt đầu lưỡi của mình.

Cô hỏi câu hỏi ngu ngốc như vậy làm gì chứ? Anh mà chưa gọi điện thoại xong thì sẽ đến đây chắc?

Nhưng không ngờ Tô Hiên Minh lại rất nghiêm túc trả lời một câu: “Gọi xong rồi.”

Lạc Phương Nhã lúng túng “ừ” một tiếng, sau đó đột nhiên nghĩ tới cuội gọi này Tô Hiên Minh lâu như vậy, chắc là có việc, liền nói: “Có phải anh có việc bận không? Nếu bận thì anh có thể đi trước…”

Tô Hiên Minh yên lặng nhìn chằm chằm mặt cô vài giây, sau đó lắc đầu: “Không có.”

“Ừ.” Lạc Phương Nhã gật đầu, sau đó chỉ về chỗ vừa này cô đứng: “Bạn học của tôi đều ở bên kia.”

Ánh mắt Tô Hiên Minh nhìn về phía Lạc Phương Nhã chỉ, sau đó gật đầu.

“Chúng ta qua đó nhé!” Lạc Phương Nhã nhỏ giọng nói.

Tô Hiên Minh không có ý kiến gì theo sát bước chân của Lạc Phương Nhã.

Lúc trước đám bạn học của Lạc Phương Nhã thấy Lạc Phương Nhã quen với anh chàng đẹp trai kia, chỉ cảm thấy kinh ngạc.

Bây giờ thấy Lạc Phương Nhã còn dẫn người ta qua đây, đều đồng loạt ngẩn người.

“Trời ơi! Phương Nhã, anh ấy không phải là bạn trai cậu đấy chứ?”

Nghe thấy câu hỏi này của bạn học, Lạc Phương Nhã mới muộn màng nhớ ra, mình dẫn Tô Hiên Minh đến với tư cách là bạn trai.

Nếu bây giờ cô nói Tô Hiên Minh không phải là bạn trai của cô, vậy chẳng khác này tự vả mạnh vào mặt mình.

Nhưng nếu nói Tô Hiên Minh là bạn trai của cô, người đàn ông bên cạnh này có tức giận hay không?

Lạc Phương Nhã nghĩ đi nghĩ lại, cuối cùng đành nhắm mắt nói: “Ừ, anh ấy là bạn trai mình.”

Lời này vừa nói ra, lại là một hồi cảm thán.

“Oa… Phương Nhã, bạn trai cậu đẹp trai quá đi!”

“Trời ơi! Phương Nhã, cậu kiếm đâu ra bạn trai đẹp trai như vậy thế? Giới thiệu đi…”

Tô Hiên Minh vốn cho rằng mình đến với thân phận là bạn đi cùng của Lạc Phương Nhã, không ngờ bây giờ lại trở thành “bạn trai” của Lạc Phương Nhã.

Ban đầu anh hơi sửng sốt, sau đó khắp người đều cảm thấy khó chịu.

Chết tiệt, người phụ nữ này vốn định kêu người khác đến làm bạn trai của cô sao?

Tổng giám đốc Tô vĩ đại không hề chú ý đến, anh đã quan tâm nhầm trọng điểm rồi.

Nghe thấy lời của mọi người xung quanh, Lạc Phương Nhã bên ngoài vẫn duy trì nụ cười, nhưng trên thực tế cô lại đang lo lắng không thôi, người đàn ông bên cạnh này sẽ không nổi giận đấy chứ?

Cô cẩn thận liếc nhìn người đàn ông bên cạnh, khi chú ý thấy sắc mặt của anh trở nên khó coi, cả người cô đều run lên.

Thảm rồi! Anh quả nhiên giận rồi! Làm sao bây giờ? Làm sao bây giờ đây!

Đường Thiên Kim vốn dẫn Cố Thành Lâm tới để diễn cảnh yêu đương, hung hăng đả kích Lạc Phương Nhã, cũng để châm chọc cô không có bạn trai.

Lại không ngờ Lạc Phương Nhã không những nhanh như vậy đã tìm được bạn trai, lại còn là người đàn ông ưu tú.

Gương mặt cô ta tức đến sắp biến dạng rồi.

Đợi Lạc Phương Nhã và Tô Hiên Minh đến, cô ta mới phát hiện người đàn ông này là người đàn ông đẹp trai đã giúp Lạc Phương Nhã ở club Đế Vương tối hôm đó.

Cô ta nhớ lúc ấy Lạc Phương Nhã cũng không nói người đàn ông này là bạn trai của cô, nếu lúc đó người đàn ông này là bạn trai của Lạc Phương Nhã, Lạc Phương Nhã cũng sẽ không bị chuyện của cô ta và Cố Thành Lâm đả kích thành đến mức như thế.

Cho nên người đàn ông này chắc chắn không phải bạn trai của Lạc Phương Nhã, cùng lắm thì cũng chỉ là quan hệ bạn bè.

Nếu vạch trần bọn họ ở đây, sắc mặt của Lạc Phương Nhã có rất khó coi không nhỉ?

Đường Thiên Kim cười lạnh một tiếng, sau đó kéo Cố Thành Lâm đứng dậy, đi về phía Lạc Phương Nhã và Tô Hiên Minh.

“Phương Nhã, anh ta có thật là bạn trai của cậu không?” Đường Thiên Kim cười như không cười nhìn Lạc Phương Nhã, biểu cảm kia như muốn nói, Lạc Phương Nhã, cô cho rằng có thể lừa được tôi sao?

Nghe thấy lời của Đường Thiên Kim, sắc mặt Lạc Phương Nhã trắng nhợt.

Sao cô lại có thể quên mất hôm đó ở club Đế Vương, Đường Thiên Kim và Cố Thành Lâm đã từng gặp người đàn ông bên cạnh mình chứ.

Thấy Lạc Phương Nhã không nói lời nào, Đường Thiên Kim lại càng thêm chắc chắn suy đoán của mình: “Phương Nhã, không có bạn trai thì thôi đi, sao cậu phải kiếm bạn trai giả đến lừa mọi người làm gì?”

Đường Thiên Kim vừa nói, người xung quanh liền nhao nhao xúm vào xì xào bàn tán.

“Thì ra là dẫn bạn trai giả đến lừa mọi người…”

Cùng với sự bàn tán, người chung quanh cũng ngày càng đông, sắc mặt Lạc Phương Nhã cũng ngày càng khó coi.

Đường Thiên Kim mang trên mặt vẻ đắc ý, Lạc Phương Nhã, lần này xem cô còn làm gì được đây.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK