Giản Tiểu Tinh tức giận với chuyện tối qua cỡ nào? Hoàn toàn có thể nhìn thấy từ việc nửa đêm Phong Đường bị đánh thức bởi một cú đấm.
Phong Đường nghiến răng nghiến lợi nhìn tiểu quái vật đang ngủ nhưng trên mặt tràn ngập vẻ tức giận, tay nắm thành nắm đấm coi hắn như tên tài xế đêm hôm qua tay đấm chân đá. Nhưng còn có thể làm gì được? Chỉ có thể sử dụng cả tay lẫn chân giam cầm cả người cô ở trong lòng, để tay chân cô không thể nào nhúc nhích được nữa.
Cũng may cô chỉ giãy giụa một lát rồi rì rầm rì rầm yên tĩnh trở lại, Phong Đường dùng đầu lưỡi đẩy đẩy gò má trá bị ăn một đấm, cúi đầu nhìn cô gái nhỏ đang ngủ ngon lành trong lòng hắn, suy nghĩ lại xem lần cuối cùng mình bị đấm là khi nào? Hình như là từ thời đại học bởi vì hắn và Cillian quá nổi tiếng nên bị một đám ngực to mà não bé nhắm đến và bị vây đánh thì phải? Hai người chọi mười mấy người, còn có thêm cái tên Cillian nhìn mặt thì có vẻ hung ác nhưng thực ra lại là một tên vô dụng chuyên kéo chân sau, vì thế tuy rằng có thắng nhưng vẫn không tránh khỏi bị bầm dập. Đáng lý ra đánh xong là xong, nhưng hết lần này đến lần khác chúng lại cố tình đánh vào cái mặt quan trọng của hắn, cho nên sau đó hắn lại đánh chúng tơi tả thêm một trận nữa, để bọn chúng quỳ xuống xin lỗi thì mọi chuyện mới chấm dứt. Nhưng hiện tại tiểu quái vật này cũng đánh vào mặt hắn, chẳng lẽ cứ như vậy coi như xong?
Chứ không còn muốn thế nào nữa? Chỉ có thể tha thứ cho cô. Thở dài một hơi khó chịu, Phong Đường ôm người nào đó nhắm mắt lại tiếp tục ngủ.
Ngày hôm sau Giản Tiểu Tinh thức dậy còn buồn bực vì vấn đề không hiểu vì sao Phong Đường coi cô là gối ôm mà ôm cả một đêm, hại cô thức dậy tay chân ê ẩm hết cả, lúc ăn sáng cô còn trưng cái bộ mặt lên án với hắn, còn bị Phong Đường xoa mặt rất mạnh, đã thế còn dùng hàng loạt ngôn từ ác ý như chân ngắn, mặt to tiến hành công kích người thân. Nhưng cô lại không hề biết rằng bản thân nửa đêm khuya khoắt đã đấm vào mặt Phong Đường, đã thế còn là khuôn mặt thịnh thế mỹ nhan mà cô yêu thích nhất kia.
Cặp song sinh ngồi cắn nĩa chứng kiến cảnh này, liếc mắt nhìn nhau thầm nghĩ hình như anh trai và chị dâu không để hai đứa trẻ đang còn tuổi vị thành niên như chúng ở trong mắt thì phải, cứ show ân ái không kiêng nể gì ai, chẳng lẽ không nghĩ đến việc sẽ ảnh hưởng đến sức khỏe thể xác và tinh thần của chúng hay sao?
“Các em muốn theo anh trai đến công ty, hay là cùng chị đến đội đua xe hay muốn để anh Thu Dịch chở các em đi chơi?” Giản Tiểu Tinh hỏi, phản ứng say xe của Lạc Mính Cầm nghiệm trọng hơn nhiều so với cặp song sinh, bây giờ vẫn còn yếu ớt nằm trên giường, nghe nói bởi vì sợ nhìn thấy Giản Tiểu Tinh sẽ hình thành phản xạ có điều kiện buồn nôn muốn nôn, cho nên trong khoảng thời gian ngắn sẽ không gặp mặt Giản Tiểu Tinh.
Cặp song sinh bày tỏ việc đi cùng anh trai đến công ty chẳng có gì vui, không có anh trai và chị dâu chơi cùng cũng không thú vị, cho nên muốn đi cùng cô đến xem đội đua xe. Vì vậy Giản Tiểu Tinh dẫn hai đứa nhỏ đến đội đua Hồng Tinh.
Là con cưng của gia đình giàu có, lại có bà ngoại là lão đại trong thế giới ngầm, từ đại minh tinh đến đầu bếp ba sao Michelin cũng không thể làm cho chúng cảm thấy mới mẻ, chỉ có điều đúng là hai đứa nhỏ chưa từng tiếp xúc với xe đua bao giờ, càng không nói đến cơ sở của một đội đua xe chuyên nghiệp, vừa mới nhìn thấy hai cái miệng đã mở lớn: “Đỉnh thật –!”
Từ sân huấn luyện nơi những chiếc xe đang lao như tên bắn đến nhà xưởng sửa chữa lắp ráp với những bức tường trắng như tuyết nhưng rất dễ lau chùi, tạo cảm giác như ở trong phim khoa học viễn tưởng, bên kia là khu vực bày những chiếc xe mở mui, có thể nhìn thấy rõ hệ thống linh kiện phức tạp bên trong. Còn có một đám kỹ sư trong và ngoài nước mặc đồng phục áo liền quần đang thao tác với máy tính cầm trên tay, họ vây quanh một chiếc xe trên bục, nhìn qua trông rất ngầu, ngay cả mùi dầu máy, cao su thoảng thoảng trong không khí đều mang lại cảm giác cực ngầu!
Cặp song sinh làm các thành viên Hồng Tinh chú ý, ở trước mặt đồng đội của chị dâu, hai đứa nhóc biểu hiện cực kỳ ngoan ngoãn, ngoan đến mức không ai có thể nhìn ra bản chất tiểu ác ma bên trong chúng. Hách Gia, người có thần kinh thô nhất đã nhanh chóng bị kìm hãm bởi cô bé có vẻ ngoài xinh xắn với gương mặt tươi tắn, bị sai tới sai bảo lui còn cam tâm tình nguyện mà hoàn toàn không có thắc mắc gì.
“Không thể tin được cái tên đầu óc ngu xi tứ chi phát triển kia lại là đồng đội của tôi.” Lưu Lưu bắt đầu ghét bỏ Hách Gia như thường ngày, vừa rồi lúc Lạc Mính Tang định dùng cặp mắt xinh đẹp hồn nhiên vô tội của mình để yêu cầu cậu ta mua bánh cho cô bé ở tiệm bánh cách đây tận 20km, cậu ta đã vô cùng kiên định từ chối, hơn nữa vô cùng tự hào nói ngoại trừ bảo bối của cậu ta thì không một cô gái nào có thể sai cậu ta làm bất cứ điều gì.
Lạc Mính Tang đáp lại là: Cái tên ẻo lả này chắc chắn là gay!
Giản Tiểu Tinh không để ý đến cậu ta, mà chỉ chú ý đến chiếc xe của mình đang được sửa chữa, nhìn mà đau lòng muốn chết. Lúc này cô lại nghe thấy Lưu Lưu nói: “Vẫn còn may tối hôm qua chiếc xe cô lái không phải chiếc xe làm từ carbon kia.”
Giản Tiểu Tinh cảm thấy da đầu tê dại, đúng vậy, may mắn là tối hôm qua không lái chiếc xe là từ sợi carbon, nếu không thì đây chính là mối thù giết cha không đội trời chung! Cô chắc chắn sẽ cầm con dao dài 40 mét của mình để chém tên khốn đó thành tên ngốc!
Nghĩ đến đây, Giản Tiểu Tinh muốn đi tập luyện lái xe, cô không thể quên được chuyện tối hôm qua mình đã bị chèn ép tới mức nào, cô chưa bao giờ trải qua cảm giác này trong suốt sự nghiệp đua xe của mình, tuy rằng cô có bị đả kích một chút, nghi ngờ giải đấu mùa hè năm ngoái cô đã dành được chức quán quân, liệu năm nay còn có thể giành được nó hay không, còn cả Giải Vô Địch Thế Giới sau này nữa, nhưng nếu cho rằng một lần thất bại đã có thể làm cho cô lùi vào trong vỏ giống ốc sên thì đúng là mơ tưởng hão huyền, trừ phi tay chân cô bị chặt đứt, nếu không cô sẽ không buông tay lái một cách dễ dàng đâu.
Ngoài ra, mối thù ngày hôm qua cho dù đối phương có là tay đua xe tử thần thì cũng phải báo. Người không phạm ta, ta không phạm người, nếu người phạm chắc chắn ta sẽ hoàn trả lại. Đừng bao giờ xem cô như quả hồng mềm, nhưng nếu có ai dám bóp cô thì cẩn thận máu chảy đầy tay, những đứa trẻ trong thôn gọi cô là chị Tinh không phải bởi vì cô đáng yêu.
Nhưng cô cũng sẽ không vì chuyện này mà tức giận nhất thời, cho nên tốt nhất là bây giờ phải đi tập xe để nâng cao thực lực của bản thân thôi.
Ngã từ nơi nào thì phải đứng dậy từ chỗ đó, Giản Tiểu Tinh muốn lên núi Bàn Vân, Y Siêu Quần nghe xong thì lo lắng Giản Tiểu Tinh đi một mình không cẩn thận lại gặp được đám người nguy hiểm kia, dứt khoát quyết định tổ chức một buổi huấn luyện đặc biệt cho tất cả mọi người, vì thế cả một đám người ào ào đến núi Bàn Vân.
Kết quả đường lên núi Bàn Vân ngang nhiên bị chiếm dụng, người chiếm dụng lại còn là một đám người quen.
Chỉ thấy dưới chân núi đậu vài chiếc xe, trên thân xe là họa tiết vân da báo ngông cuồng vô cùng bắt mắt, bất kì ai nhìn thấy đều có thể nhận ra đó là đội đua xe chuyên nghiệp đứng đầu cả nước, đội đua xe Jaguar, còn có Cù Nhược Dương đẹp trai với mái tóc vuốt như mào gà được nhuộm màu xanh lục được mệnh danh là ông chồng quốc dân.
Ngoại trừ bọn họ, không ngờ lại còn có cả đám người của đoàn đội đua xe Giương Buồm Vạn Dặm.
Trừ bỏ Đội đua xe Jaguar cùng Giương Buồm Vạn Dặm đoàn xe ngoại, còn có ba chiếc xe xa lạ, có ba người đàn ông lạ mặt đứng cạnh xe tạo cảm giác khiến người ta không thoải mái.
Nhìn khung cảnh có hơi hoành tráng, thêm một chút nghiêm túc.
Sự xuất hiện của đội đua xe Hồng Tinh thu hút ánh mắt của rất nhiều người.
“Có chuyện gì thế?” Giản Tiểu Tinh đóng cửa xe. Ánh mắt lướt qua những người có mặt ở đây, phát hiện chỉ có mình Lý Tử Dương là không có ở đây.
“Sao mọi người cũng đến đây?” Cù Dược Dương lập tức đứng thẳng người, dẫp tắt điếu thuốc trong tay.
Cặp song sinh tinh ranh đi cùng với Giản Tiểu Tinh liếc mắt nhìn nhau đầy vẻ tinh quái. Âm thầm nghĩ trong đầu.
“Có người thi đấu ở đây sao?” Giản Tiểu Tinh lướt qua những người có mặt ở đây, phát hiện chỉ có Lý Tử Dương của Giương Buồm Vạn Dặm là không có mặt.
“Ừ.”
“Cô gái này chính là ' tiểu quái vật ' nổi tiếng gần xa Giản Tiểu Tinh sao? Ngưỡng mộ đã lâu,ngưỡng mộ đã lâu” Trong số ba người đàn ông lạ mặt, có một người nhìn có vẻ thật thà chân thành nhất, nhưng cái vẻ thật thà của người đàn ông thật thà tới mức khiến người ta có cảm giác không thoải mái, hắn ta xởi lởi nhích lại gần, chìa tay ra với Giản Tiểu Tinh.
Ánh mắt Giản Tiểu Tinh nhìn tay hắn ta, không quan tâm, “Các người là ai?” Thực ra trong lòng cô đã đoán được ít nhiều rồi.
Người nọ cũng không xấu hổ, tự nhiên thu hồi tay lại nói: “Thật ngại quá, đáng lẽ phải tự giới thiệu trước. Chúng tôi là đội đua xe King's, mới đến nên hy vọng có thể làm quen với những người nổi tiếng như cô, haha. Tôi là đội trưởng Hà An, đây là Mạc Kỳ, còn người kia là Đan Tây.”
Mạc Kỳ là người đàn ông có mắt nhìn tam giác ngược, nhìn từ gương mặt đến ngoại hình đều trông như một người đàn ông rất bình thường. Đan Tây cắt tóc húi cua, khuôn mày rậm mắt to đường nét rõ ràng, dáng người to con hình như là con lai.
Giản Tiểu Tinh quay đầu hỏi người quen ở khoảng cách gần nhất, “Hiện tại Lý Tử Dương đang thi đấu cùng người ta à?”
Ai ngờ người gần nhất lại là Chu Giai Bân, thiếu niên dáng người cao cao đẹp trai hơi kinh ngạc, vẻ mặt lúng túng quay đầu miễn cưỡng cứng nhắc ừ một tiếng.
Cặp song sinh lại liếc mắt nhìn nhau thêm một cái, lại thêm một người nữa!
Cù Dược Dương vẫy tay với Giản Tiểu Tinh, Giản Tiểu Tinh đi qua, anh ta nói cho Giản Tiểu Tinh đầu đuôi câu chuyện.
Mọi chuyện bắt đầu là do cuộc đua giữa đội đua xe cùng với đội đua xe Hồng Tinh không thể giúp họ nổi tiếng, rơi vào trạng thái không nóng không lạnh, khiến các thành viên trong đội ủ rũ mất tự tin, cảm thấy chắc hẳn là bọn họ có thể thắng hầu hết các đội đua xe trong nước, chẳng qua trận đấu với đội đua xe Hồng Tinh là do quá khinh địch mà thôi. Thấy tâm lý của các đội viên sắp sụp đổ, Trần Luật quyết định tổ chức thêm một cuộc thi nữa, lần này bọn họ chọn trúng đội đua xe Jaguar trước đó đã để mắt tới.
Đội đua xe Jaguar cũng không hề sợ, ngược lại rất có hứng thú tranh tài cùng với nhóm người này nên đã hẹn nhau ở trên con đường lên núi Bàn Vân. Có vết xe đổ từ đội đua xe Hồng Tinh trước đó, đám người Lý Tử Dương đã biết kín tiếng hơn nhiều, hơn nữa lần này chủ yếu là tâm lý của các đội viên cho nên không lên mạng thông báo để tất cả mọi người đều biết.
Hôm nay đội đua xe Giương Buồm Vạn Dặm đến đây làm quen với đường đua, cùng lúc đó Vu Ba của đội đua xe Jaguar cũng chưa quen thuộc với đường đua nên chạy đến núi Bàn Vân để làm quen với đường đua. Ai ngờ lại quả gặp bốn người của đội đua xe King's kiêu ngạo khiêu khích bọn họ, Vu Ba cảm thấy người ta đều có đồng đội ở bên cạnh, còn anh ta thì chỉ có lẻ loi một thân một mình, bí quá nên gọi các đồng đội của mình tới, đây chính là lý do vì sao các thành viên của đội đua xe Jaguar đều có mặt ở đây.
Hiện tại Lý Tử Dương đang thi đấu với một cô gái nhỏ tên là Mi Mi của đội đua xe King's.
Mi Mi?
【 Tất cả xe bọn họ lái đều là xe dẫn động bốn bánh, trong đội ngũ của họ có một nữa tay đua tên là Mi Mi, cô ta có vẻ ngoài khá giống cô. Khả năng của cô ta rất giống tôi, nhưng còn giỏi hơn cả tôi, giống như phiên bản nâng cấp vậy, tôi giống như một hệ thống được trang bị một phần mềm, còn cô ta có thể nâng cấp phần mềm đồng thời chắp vá thêm, Trong quá trình thi đấu, cô ta cũng bắt chước kỹ thuật của cô, cuối cùng làm tôi thảm bại. 】
Thiên phú của Hà Nhất Tâm đã được coi là mười năm khó gặp, không ngờ còn có người giỏi hơn nhiều, nghe thôi đã thấy rất khó đối phó, không ngờ nhanh như vậy đã phải gặp mặt.
“Sao Lý Tử Dương lại thi đấu cùng với đối phương?” Giản Tiểu Tinh cũng cảm thấy hơi kinh ngạc vì chuyện này, với tính cách cao ngạo của Lý Tử Dương thì trừ phi bị kích thích, nếu không thì sao có thể dễ dàng thi đấu cùng với một cô gái nhỏ không biết tên tuổi, không có tiếng tăm được?
“Không biết.” Cù Dược Dương nói, nhìn hai gương mặt xa lạ bám dính lấy Giản Tiểu Tinh, bọn họ đang dùng một loại ánh mắt cảnh giác để đánh giá anh ta, cảm giác như thể hơi chán ghét. Tiểu quỷ từ đâu ra đây? Vừa nhìn đã biết trong đầu không có gì tốt đẹp rồi.
Giản Tiểu Tinh không biết đúng là Lý Tử Dương đang rơi vào trạng thái rất dễ bị kích thích, nguyên nhân có liên quan đến Lý Tử Ngang, con người này từ trước đến giờ không coi em trai ra gì, chỉ coi em trai giống như là phế vật vô tích sự. Đặc biệt là sau khi cha mẹ lại cãi nhau về chuyện của Lý Tử Ngang ngay trước mặt hắn ta
【 Ông làm cha như vậy đó hả? Đây là phế vật mà ông nói đấy hả? Đấy mà là phế vật thì ông là cái gì? Cứt chó sao? Một đứa con trai đang yên đang lành bị ông nuôi thành cái thứ gì rồi hả? 】
【 Làm sao? Chẳng lẽ nó thi đấu thắng chắc? Chỉ có một chút chút tài mọn mà thôi, bà thì biết cái gì? Nói đi cũng phải nói lại, bà đã làm tròn trách nhiệm của một người mẹ chưa? 】
【 Tôi không hiểu về đua xe nhưng mắt tôi không mù tai tôi không điếc, những người đó đều đang cổ vũ Tử Ngang, đáng lý ra nó cũng đã có thể giỏi giang như Tử Dương rồi! Chỉ vì sự bất công của ông mà thiếu chút nữa đã huỷ hoại nó, còn làm hại tôi bị con trai trách tội……】
Cái gia đình như trò hề bắt đầu lên sân, sau khi hai vợ chồng cãi nhau xong, Lý Tương Thành yêu cầu Lý Tử Dương với tâm lý bất ổn ra nước ngoài, quay trở lại F1 đã trở thành cọng rơm cuối cùng đè chết con lạc đà.
Cho nên hắn mới dễ dàng bị khiêu khích như vậy, so tài cùng với cái người tên là Mi Mi kia.
Giản Tiểu Tinh khẽ nhíu, tuy rằng Lý Tử Dương là cái người khiến người ta chán ghét, nhưng cô tôn trọng kỹ thuật lái xe của hắn, chắc là không có vấn đề gì đâu nhỉ? Tốt xấu gì thì trước đây Lý Tử Dương cũng là tay đua xe F1, có lẽ sẽ có cũng đủ năng lực và kinh nghiệm để xử lý những tình huống bất ngờ xảy ra. Nếu chạy đến bắt bọn họ tạm dừng, mấy tên nhóc kiêu ngạo của đội đua xe Giương Buồm Vạn Dặm kia không chừng sẽ nói cô thừa hơi xen vào việc của người khác……
Đang do dự, bỗng nhiên Giản Tiểu Tinh nghe được một trận tiếng va chạm, âm thanh phát ra từ máy tính.
“Không xong rồi!” Sắc mặt của Trần Luật đang ngồi ở trước máy tính biến đổi, gọi lên đội viên lái xe lao lên núi.
Tào Hạc cũng ở trước máy tính, Giản Tiểu Tinh thò lại gần thì thấy hình ảnh hiển thị trên máy tính đúng là ghi lại hình ảnh mô phỏng của núi Bàn Vân, trên đường núi có một cái chấm vàng và chấm đỏ đang chuyển động, lúc này điểm vàng đang lao nhanh xuống sườn núi, điểm đỏ cũng đã ngừng lại ở ven đường, còn có thể nghe được âm thanh động cơ của xe.
“Tôi không mang máy bay trực thăng, cho nên trước khi bắt đầu thi đấu tôi đã để họ mang theo một thiết bị cảm ứng có thể thu phát âm thanh trên xe.” Tào Hạc thấy bên cạnh có một cái đầu nhỏ thò qua, lên tiếng giải thích.
Giản Tiểu Tinh gật đầu, “Âm thanh vừa mới vang lên kia……”
“Có lẽ là đã xảy ra sự cố.”
Đúng là đã xảy ra sự cố, không biết vì sao toàn bộ đầu xe của Lý Tử Dương đều bị đâm bẹp dúm, khiến hai chân của anh ta bị mắc kẹt, với tình hình này thì không tránh khỏi việc bị gãy xương, thậm chí có khả năng cắt bỏ. Điều này rất tệ, phải biết rằng lúc trước Cù Dược Dương không thể tham gia đua xe chỉ vì bị thương ở cánh tay trong một vụ tai nạn xe nhỏ, với tình hình này của Lý Tử Dương, làm không tốt có khi cả sự nghiệp đua xe đều sẽ hủy hoại. Đám người Trần Luật không có cách để xử lý nên chỉ có thể gọi xe cứu thương và đội phòng cháy chữa cháy.
Sắc mặt Lý Tử Ngang trắng bệch, tuy rằng cậu ta không thích Lý Tử Dương, càng giống kẻ thù hơn là anh em, nhưng cho dù có hận như thế nào đi nữa cũng không hy vọng hắn ta không thể đua xe được nữa. Điều đó không khác gì hủy hoại cuộc sống của một người.
Sắc mặt Giản Tiểu Tinh cũng không tốt, trên thực tế ngoại từ những người của đội đua xe King's ra thì sắc mặt của tất cả mọi người đều không tốt, họ đều đồng cảm như thể chính bản thân mình cũng bị.
Giản Tiểu Tinh nghĩ, đây thực sự là ngoài ý muốn sao? Hà Nhất Tâm tham gia thi đấu cùng bọn họ gãy xương chân một bên chân, Lý Tử Dương là một thiên tài đã nổi tiếng nhiều năm nay cũng xảy ra chuyện, mặc dù đua xe vốn dĩ chính là một môn thể thao đi kèm với nguy hiểm thậm chí có người còn mất mạng, nhưng trùng hợp như vậy khiến sống lưng con người ta phát lạnh.
Nhóm người này……
Lúc này, cô gái tên là Mi Mi lái xe xuống dưới. Cái người đội trưởng của đội đua xe King's tên là Hà An Quốc Vương cười tủm tỉm nói: “Tiếp theo đến lượt ai đây?”