Vụt!
Trong hư không, Diệp Tinh nắm thần kiếm Diệt Thiên sau đó trực tiếp huy động.
Nhất thời một đạo kiếm quang bay ra, uy năng kiếm quang này rõ ràng càng thêm cường đại.
Bảo vật giống nhau, thực lực của người thi triển càng mạnh, uy năng bảo vật phóng thích ra tự nhiên cũng là mạnh hơn.
"Răng rắc!"
Lúc này dưới đạo kiếm quang này, thân thể khổng lồ của Diệt Sinh trực tiếp nứt ra một nửa, vô số huyết dịch màu đen chảy ra, mà dao động trên người cũng không ngừng hạ thấp.
"Sinh mệnh kia không phải là đối thủ của Tinh Đế!"
Nhìn thấy công kích này, trong mắt cường giả hơn một trăm ngàn vũ trụ càng mừng rỡ.
Lúc trước công kích mà Thiên Đế, Hạo Đế liên hợp mạnh như vậy cũng đều không làm gì được Diệt Sinh, khí thế dao động trên người không có chút nào giảm xuống, nhưng hiện tại lại bị trọng thương.
Nhưng mà khí thế dao động này vẻn vẹn chỉ giảm xuống không tới 10%, liền trực tiếp đình chỉ, sau đó khí thế dao động trên người Diệt Sinh lại nhanh chóng hồi phục, miệng vết thương của ông ta cũng trong nháy mắt khép lại.
"Rất tốt, Diệp Tinh, có thể đả thương được ta, thực lực của ngươi quả thật chân chính đã đặt chân đến Thiên Đạo Cảnh."
Diệt Sinh nhẹ giọng nói.
"Đáng tiếc, ngươi vẫn như cũ không làm gì được ta! Ngươi không thể ngăn chặn vũ trụ này bị hủy diệt đâu."
Ông ta tựa hồ lười ra tay, rất hứng thú nhìn mọi người trước mắt "biểu diễn".
Diệp Tinh đột phá đến Thiên Đạo Cảnh đã là kết quả tất nhiên,ông ta cũng không thể làm gì được, thế nhưng Diệp Tinh cũng tối đa khiến ông ta bị thương mà thôi.
"Diệt Sinh, ngươi sai rồi! Ngươi đã quen cao cao tại thượng nên thật sự cho rằng mình không có bất kỳ uy hiếp tử vong nào sao?"
Lời nói của ông ta vừa hạ xuống, ở một chỗ khác, Dương Thiên cùng Chu Hạo bỗng nhiên lạnh lùng nói.
Trong tay hai người bọn họ đều xuất hiện binh khí, một thanh chiến đao màu đen, một thanh trường thương màu vàng, lúc này trên hai kiện binh khí lại có rất nhiều điểm sáng lớn xuất hiện.
Những điểm sáng này xuất hiện, sau đó lại trực tiếp tạo thành từng ảo ảnh ở trong hư không.
"Đây là..."
Nhìn thấy những ảo ảnh này, sắc mặt Diệt Sinh rốt cuộc phát sinh biến hóa.
"Ha ha, đạo nhân Nguyên Thủy ta lại xuất hiện trên thế gian, lão già Diệt Sinh, đã lâu không gặp."
"Diệt Sinh, ngươi diệt bỏ vũ trụ của chúng ta, đánh chết chúng ta, không nghĩ tới chúng ta còn có thể xuất hiện trở lại đúng không!"
"Giết!"
"Hôm nay chính là ngày chết của Diệt Sinh ngươi!"
Từng ảo ảnh xuất hiện, trên người tất cả đều tản ra dao động ngập trời, dao động này tất cả đều chạm tới Thiên Đạo Cảnh, không hề thua kém đám người Dương Thiên, Chu Hạo.
Những ảo ảnh này thậm chí có gần ngàn vị, tất cả đều là cường giả chạm tới Thiên Đạo Cảnh.
"Diệt Sinh, ngươi là sinh mệnh cường đại nhất vũ trụ, chưởng quản dòng sông vận mệnh, phát động diệt thế. Nhưng ngươi lại không biết, thực lực chạm tới Thiên Đạo Cảnh, cho dù sau khi chết ấn ký sinh mệnh sẽ trở về dòng sông vận mệnh, nhưng cũng có thể làm cho ý thức của mình dùng một phương thức khác tồn tại."
Dương Thiên lùng lùng nói: "Ý thức của từng vị cường giả tụ tập, số lượng không ngừng gia tăng, một ngày nào đó, kế hoạch diệt thế của ngươi sẽ hoàn toàn thất bại, mà ngươi cũng sẽ chân chính tử vong."
Trong hư không, sắc mặt Diệt Sinh âm tình bất định, nhìn gần ngàn vị cường giả bỗng nhiên xuất hiện.
Những người này đều là những người sau khi ông ta rời khỏi không gian căn nguyên Thiên Đạo rồi đi đánh chết, đương nhiên đều biết.
"Diệp Tinh? Người thứ hai đột phá đến Thiên Đạo Cảnh? Không tệ nha! Không tệ!"
"Nếu ngươi đột phá thành công, chúng ta cũng tuân thủ ước định giữa hai bên, dùng một phần sức mạnh của mình."
"Chuyện đánh chết Diệt Sinh liền giao cho ngươi."
Những cường giả này sau khi xuất hiện, tất cả đều nhìn về phía Diệp Tinh mỉm cười nói.
Vụt! Vụt! Vụt!
Sau đó, gần ngàn vị cường giả lại lần thứ hai hóa thành điểm sáng, tất cả đều tiến vào trong trận bàn Diệt Thiên, hiến tế chính mình.
Ầm ầm!
Uy năng trên thần kiếm Diệt Thiên cường đại đến cực hạn, trong nháy mắt thậm chí tăng vọt hơn trăm lần!
"Diệp Tinh, chúng ta cũng đi rồi, phiến vũ trụ này sau này sẽ giao cho ngươi bảo vệ."
Sau khi gần ngàn vị cường giả tiến vào trong thần kiếm Diệt Thiên, Dương Thiên cùng Chu Hạo cũng là nhanh chóng nói. Thân ảnh của bọn họ cũng nhanh chóng hòa tan.
"Thiên Đế, Hạo Đế..."
Phía dưới đông đảo sinh mệnh nhìn hư không, nhìn từng vị cường giả biến mất, trên mặt tràn đầy vẻ bi thương.
Trong nháy mắt, cường giả của bọn họ chỉ còn lại có một mình Diệp Tinh.
"Thần kiếm Diệt Thiên."
Diệp Tinh nắm thần kiếm Diệt Thiên, cảm thụ được uy năng ngập trời bên trong, ý thức của hắn có thể bao phủ cả vũ trụ.
Hắn có thể nhìn thấy bi thương trên vẻ mặt chờ mong của từng vị cường giả.
Trận chiến này, bọn họ hy sinh quá nhiều.
"Diệt Sinh, chết đi!"
Lúc này trong mắt Diệp Tinh tràn đầy sát ý ngập trời, thần kiếm Diệt Thiên trong tay huy động.
"Xẹt!"
Một đạo kiếm quang diệt thế bất chợt xuất hiện, đạo kiếm quang này tựa hồ có thể ngăn đứt dòng sông thời gian, trong nháy mắt xuất hiện liền xẹt qua thân thể Diệt Sinh.
"Đáng chết!"
Lúc này ánh mắt Diệt Sinh vô cùng âm trầm, muốn ngăn cản, nhưng căn bản không kịp.
"Roẹt!"
Dưới ánh mắt của mọi người, thân thể Diệt Sinh trực tiếp bị chém thành hai nửa.
"Aaaa !!!"
Nhất thời một tiếng thét vô cùng thê thảm truyền đến.