• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 21: Hân Y lần đầu gặp

Xe ngựa chạy tới nơi thực hiện nghi thức Tế thiên đã muốn nửa canh giờ , bởi vì trên đường dòng người nhiều lắm ,nên xe ngựa đi rất chậm , tới khi tới nơi , nơi đó đã muốn tấp nập đông người , Tử Y giúp đỡ Vân Tâm Nhược xuống xe trước , sau đó Vân Thiển Y cũng tao nhã được hai tỳ nữ đỡ xuống xe ngựa

Năm người đi một hàng , đi tới nơi Vân phủ đã đặt trước , có 5 thị vệ bên cạnh , mỗi người ánh mắt lộ ra tinh quang , thoạt nhìn thân thủ rất tốt , Vân Thiển Y đứng ở đó , ánh mắt khao khát , Vân Tâm Nhược lại có chút hoảng hốt , ở nơi đông người nàng có chút không quen , Vân phủ tuy rằng cũng có rất nhiều người , nhưng ở bí phương viên của nàng chỉ có Tử Y , nơi này làm cho nàng có cảm giác không thở nổi , nàng có điểm sợ hãi , có điểm muốn chạy trốn

Hít một hơi thật sâu , xoay người thong thả tiêu sái đi ra khỏi đám đông , tận lực cẩn thận đi không đụng trúng người đi đường , Tử Y ánh mắt gắt gao nhìn lên trên đài , không chút chú ý hành động của Vân Tâm Nhược , lúc này nàng thật sự có chút thất trách…

Nhưng lại bị Vân Thiển Y cẩn thận phát hiện , Vân Thiển Y ngoái đầu nhìn về phía sau , chỉ thấy một mình Tử Y , không thấy thân ảnh Vân Tâm Nhược , trong lòng hoảng hốt , lập tức đứng dậy , nhìn đến cách đó không xa có một mảnh lam nhạt , màu lam nhạt đó , là quần áo hôm nay Vân Tâm Nhược mặc

“Các ngươi đứng ở đây , ta đi một chút” Dàn xếp mọi người , Vân Thiển Y không để ý mọi người phản đối , đẩy đám người ra , hướng theo phương hướng lam nhạt chạy tới . Tri Dung cùng Tri Hạ cũng đi theo sau nàng

Chỉ có Tử Y ngây ngốc chưa hiểu gì đứng nhìn

Vân Thiển Y đuổi theo mảnh lam nhạt kia , bốn phía người càng ngày càng nhiều , không cẩn thận một chút , đã va chạm trúng người khác , mắt thấy sắp té ngã , Tri Dung cùng Tri Hạ lo lắng quát to một tiếng “Tiểu thư, cẩn thận!” Nhưng là người nhiều lắm , rất nhanh liền nhấn chìm âm thanh bọn họ

Lúc nàng nghĩ đến mặt mũi mình sắp bầm dập , lại bị lãm vào một cái ôm ấm áp , cánh tay như gọng sắt nắm eo nhỏ của nàng , nàng nhìn về phía trước , thấy một vị nam tử anh tuấn cực kì, khuôn mặt sắc nét , dài nhỏ mắt phượng , mày đen rậm , mà nam tử nhìn đến mặt của nàng , có chút ngây ngốc, Vân Thiển Y trên mặt đỏ bừng , đây là lần đầu tiên nàng cùng nam tử tiếp cận gần gũi như vậy , hơi thở nam tử thậm chí phun lên mặt nàng , giống như hỏa thiêu

“Cám ơn…cám ơn…công tử……….”

Nàng tay chân luống cuống đẩy nam tử trước mắt ra , nói năng có chút lộn xộn , không dám liếc mắt nhìn thêm cái nào nữa

“Tiểu thư , tiểu thư , người không sao chứ?” thanh âm Tri Dung cùng Tri Hạ truyền đến , người cũng rất nhanh nâng Vân Thiển Y dậy , kiểm tra một chút xem nàng có bị thương hay không , nhìn thấy không có việc gì mới yên lòng

Ba người lại hướng nam tử kia cảm tạ xong nhanh chóng rời đi , không hề dừng lại

“Hạ Chi!” Nam tử kêu lên , phía sau liền xuất hiện một hắc y nam tử

“Tướng quân , có gì phân phó?” Nam tử gọi Hạ Chi thập phần cung kính hỏi

“Đi thăm dò xem nữ tử kia là thiên kim nhà ai” Nam tử mặt mày ý cười ,ánh mắt một mảnh ấm áp , Hạ Chi khó hiểu nhìn nam tử . Cười như vậy , đây là lần đầu tiên hắn thấy . Lại liếc mắt nhìn hướng nữ tử kia rời đi , trong lòng hiểu được đôi chút

Chủ tử nhà hắn , hình như lần này động tâm , cho tới bây giờ chỉ có nữ nhân chủ động tìm hắn , lần đầu tiên hắn chủ động đi tìm nữ nhân , tướng quân phủ phải hay không sắp có sự kiện mới?

Hắn gọi là Tướng quân , không sai , người này chính là Thiên trạch hoàng triều Huyền vũ đại tướng quân Lê Hân nổi danh cùng với Quốc sư Thanh Hàn

Lê Hân nhìn phương hướng nữ tử kia rời đi , trên mặt môi cười một độ cong tuyệt lệ , khuôn mặt tuyệt sắc kia , vẻ mặt thẹn thùng , đá động thật sâu vào tâm hắn , hắn không quên được cảm giác ấm áp trong lòng kia , tựa hồ còn có hương thơm thản nhiên của nàng , ngay lần đầu tiên đối diện , làm cho hắn tim đập nhanh hơn , một cỗ ấm áp lan tràn khắp cơ thể

Hắn đột nhiên nhớ tới hôm trước ở Bạch Sương cung Thanh Hàn đã nói hồng loan tinh động , lúc đấy hắn còn cảm thấy thật nhảm nhí , nhưng là hiện tại cảm thấy thật may mắn , nếu nàng thật sự là hồng loan (tân nương,nương tử), như vậy hắn cam nguyện vì nàng mà động tâm

Nàng , hắn yêu chắc rồi , không phải vì câu hồng loan tinh động , cũng không phải vì định mệnh hay không phải định mệnh , đơn thuần là hắn thích , thích tiểu nữ nhân này lần đầu gặp mặt tiền tác động tới cảm giác của hắn , nguyên lai thích một người , cũng không phải khó có thể chấp nhận . Bên môi ý cười không ngừng , hắn nhìn về nơi tế đàn , thân là chức vị quan trọng , trách nhiệm hôm nay của hắn là bảo hộ nghi thức tế thiên không bị quấy rầy . Mọi chuyện luôn luôn có thể có sai lầm , hắn không muốn xuất hiện sai lầm , tuyệt đối không thể có sơ sót gì

 

Chương 22: Nam tử tuyệt trần

Vân Thiển Y trên mặt ửng đỏ đã sớm tán đi , nàng đã đem nam tử vừa rồi cứu nàng hoàn toàn quên mất , lại không hề biết , Nam tử này sẽ làm cho cuộc sống tương lai của nàng biến hóa long trời lỡ đất , mà loại biến hóa này , nàng không thể cũng không muốn thừa nhận

Nàng cùng Tri Dung Tri Hạ đi đến phía trước thị vệ . Tử Y nhìn ba người bọn họ trở về , lại không thấy Vân Tâm Nhược đâu , trong lòng căng thẳng . Mình thật là sơ suất mà , sao lại đem tiểu thư quên mất

“Đại tiểu thư , tiểu thư nhà ta đâu?” Nàng sốt ruột hỏi , tiểu thư ngốc a , chạy đi đâu , làm cho người ta thực lo lắng mà

Tri Dung khí đầy mình , hung hăng liếc mắt Tử Y một cái , nếu không phải vì đi tìm Vân Tâm Nhược , tiểu thư nhà nàng như thế nào lại thiếu chút nữa ngã sấp xuống , làm cho người khác chiếm tiện nghi , thực sự là tức chết nàng mà

“Tử Y ngươi đừng sốt ruột , ta đã kêu thị vệ đi tìm nàng , nàng không có việc gì đâu , yên tâm đi” Vân Thiển Y vỗ nhẹ Tử Y hốc mắt đã ửng đỏ , nhẹ giọng an ủi . Nghe được Đại tiểu thư nói vậy , Tử Y an tâm hơn chút , đã có người đi tìm , như vậy nàng tin tưởng tiểu thư nhà nàng nhất định không có việc gì

Mới nói được tới đó , nghe trong đám người truyền ra âm thanh to lớn “Thanh Hàn Quốc sư đến!”

Vừa rồi đám người còn tranh cãi ầm ĩ , nhất thời toàn bộ im lặng

Xa xa chỉ thấy bóng trắng xuất hiện , như mây nhẹ nhàng phiêu dật , lại như gió thổi qua rừng cây thâm trầm , làm cho người ta nhìn vào , cảm thấy giống như thần tiên hạ phàm, trong trời đất chỉ còn lại một bóng dáng màu trắng kia , giống như mây trên trời không ngừng bay , giống như tuyết mùa đông lạnh lẽo mà ấm áp

Nam tử áo trắng như tuyết , tóc đen như mực , mi trung trầm ổn , mi đoan tuấn nhã ,sóng mắt giống như trăng trong đêm , ba phần trong trẻo nhưng lạnh lùng , lại như mặt trời mới mọc ,bốn phần ấm áp

Môi hắn căng mọng no đủ , sắc mặt như bạch ngọc , mi gian chu sa đỏ tươi, huyết diễm xinh đẹp

Áo trắng , mặc phát* , chu sa

Chú thích : mặc phát* đầu tóc đen

Trong thiên địa giống như chỉ có ba màu sắc này , như sắp bay về trời

Tay áo hắn tung bay , bước đi trầm ổn , khí chất cao quý biểu lộ khắp toàn thân . Làm cho người ta không dám nhìn thẳng , chỉ sợ xem nhiều sẽ giống như bị dính độc nghiện

Tiêu Thanh Hàn đi đến tế đàn , nhìn xuống phía dưới đám đông dân chúng , thân thể tuấn nhã cao ngất , toàn thân khí chất cao quý , hắn cầm bên cạnh bàn chỉ thô ngưng hương ***

Nhấc tà áo trắng , nhẹ nhàng quỳ xuống

Này một quỳ , cảm động trời cao

Này một quỳ , danh khắp thiên hạ

Mọi người cũng theo hắn quỳ xuống

Bái thứ nhất , cầu chúc quốc thái dân an

Bái thứ hai , nguyện mưa thuận gió hòa

Bái thứ ba , nguyện ngũ cốc được mùa

Thanh âm của hắn theo tam bái truyền vào tai mọi người , tam bái này , biểu đạt cho mọi người hướng tới bình an , chờ đợi cuộc sống tốt đẹp . Dân chúng bình dân không mong gì nhiều , chỉ mong như vậy

Mọi người lớn tiếng thét lên hoan hô , quốc thái dân an , mưa thuận gió hòa , ngũ cốc được mùa , một lần lại một lần , tiếng vang từng trận , nhiệt huyết sôi trào

Vân Thiển Y mắt rưng rưng , si ngốc nhìn nam tử kia, giống như đem thân ảnh hắn khắc đến trong lòng , dung nhập xương cốt , giờ khắc này nàng cảm thấy mình đã không thể thoát khỏi lưới tình này , vì thương hắn , vì nụ cười của hắn…. Bất quá , nàng cam tâm tình nguyện

Mà Vân Tâm Nhược bên kia ,đã đi cách xa chỗ đông người, bỗng nhiên nghe được một trận tiếng hoan hô , giương mắt lên nhìn , dân chúng đông nghìn nghịt , trên Thiên nhai có một bóng trắng hoa mỹ , áo trắng tung bay , siêu phàm thoát tục không nói nên lời

Người kia chính là Thiên Trạch Quốc sư đi! Cao cao tại thượng như vậy , di thế độc lập , nhưng vì cái gì nàng lại cảm thấy bóng trắng kia có vẻ cô tịch , tồn tại trong trời đất này chỉ vì duy nhất một người mà thôi

Lúc này , trái tim nàng đột nhiên đập rất nhanh , là loại cảm giác lúc ở xe ngựa , theo bản năng nhìn ra bốn phía , cái gì cũng không thấy , ôm ngực, trước ngực từng đợt đau nhói

Mà ngay tại lúc nàng đang tự hỏi vì sao . Một chút thân ảnh màu xanh thoáng qua , ngẩng đầu lên , đã biến mất không thấy gì

Có chút thất hồn lạc phách , nàng lại nhìn lên Thiên nhai kia, làm cho nàng có cảm giác bóng dáng cô đơn , xoay người đi về phía trước , dần dần rời xa , bởi vì mọi người đều nhìn Quốc sư tế thiên , nên trên đường rất ít người , nàng đi trên đường một cách vô ý thức, cứ như vậy mà đi

Đường phía trước rất dài , giống như không có điểm dừng

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK