Mục lục
Truyện Sủng tới nghiện vợ yêu có độc - Lăng Y Mộc (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 203

“Thế nào, đến cậu cả cũng biết tôi không cùng một họ với các người à? Vậy tại sao các người lại muốn một người khác họ đến trả tiền?” Lăng Y Mộc thản nhiên nói: “Tiền thuốc men của bà ngoại, tôi sẽ trả một phần tư, số tiền này, tôi sẽ trực tiếp đưa đến chỗ bệnh viện đó, còn những cái khác, tôi không lo nữa. Nếu như các người không lo chữa bệnh thật tốt cho bà ngoại thì tôi sẽ trực tiếp đến tòa án nộp đơn kiện”

Nói xong, Lăng Y Mộc chẳng thèm để ý đến những người được gọi là họ hàng kia, thẳng thừng rời đi.

Tất cả những người nhà họ Lư trơ mắt nhìn nhau.

“Bố, Lăng Y Mộc chỉ đồng ý trả một phần tư tiên thuốc, vậy số còn lại thì phải làm sao?” Cậu cả dè dặt hỏi

“Vậy thì nói là chúng ta không thể chữa nổi bệnh này, đưa mẹ các.

con về nhà, để xem nó có chịu đưa tiền cho chúng ta không!” Ông lão Lư tức giận nói.

“Nhưng ngộ nhỡ cô ta thật sự kiện chúng ta thì sao?” Cậu cả lo lắng nói.

Cậu hai cũng vội vàng nói: “Đúng vậy, trước đây cô ta là sinh viên thủ khoa đầu ra khoa luật, còn đã từng làm luật sư nữa, với lại, hiện tại cô ta đang đứng sau lưng… cái nhân vật lớn mặt đó, nếu như nói là tố cáo chúng ta, thì chúng ta sẽ không có khả năng thẳng kiện”

Ông lão Lư sờ cẵm, vẻ mặt khó coi mà nói: “Vậy thì ba người các con bàn bạc ba phần tư tiền thuốc còn lại đi”

“Bảo chúng con chỉ trả ạ?” Thím ba vội h‹ “Chứ không thì sao? Chờ con nhóc đó kiện à?” Ông lão Lư tức giận trừng mắt liếc nhìn con gái: “Nếu con không trả tiền chữa bệnh thì sau này đừng mơ đến chuyện con được nhận một đồng nào từ khoản tiền đền bùi”

Thím ba nhất thời không lên tiếng, tuy rằng bà ta là phụ nữ đã có chồng, thế nhưng đã nói ngay từ đầu là trong tương lai cũng sẽ chia phần cho bà ta một ít.

Bây giờ tất cả mọi người trong gia đình đều gửi trọn hy vọng vào khoản tiền đền bù trong tương lai!

Nếu thật để Lăng Y Mộc khởi kiện như đã nói, không cần đến lúc đó, Lăng Y Mộc cũng sẽ có được một khoản tiền bồi thường.

Cả mấy đứa con trong nhà, tôi nhìn anh, anh nhìn tôi, cuối cùng cũng chỉ có thể quyết định là ba nhà sẽ cùng nhau góp tiền lại.

Lăng Y Mộc về đến phòng bệnh của bà ngoại, lúc này bà ngoại đã ngủ rồi, Lăng Y Mộc ngồi bên cạnh giường bệnh, lặng lẽ nhìn khuôn mặt say ngủ của bà ngoại.

Người bà ngoại mà trước kia luôn luôn che chở cho cô, bây giờ cũng đã già rồi, cũng cần cô bảo vệ.

Thực ra, nếu như cô thực sự có tiền, cô sẽ tránh mặt đi và một mình thanh toán toàn bộ tiên thuốc men cho bà ngoại, nhưng cuộc sống hiện tại của cô rất khó khăn, căn bản là một mình cô không đủ sức chỉ trả tiền thuốc men của bà ngoại.

Hôm nay, cô đã nói thắng tạc ra chuyện số tiền đền bù, thầm nghĩ rằng ông ngoại và các cậu sẽ lo liệu chữa bệnh cho bà ngoại theo liệu trình tốt nhất.

Ngay cả lúc đó nếu như thực sự không đủ tiền thuốc men, cô cũng sẽ cố gắng hết sức để tranh giành quyền lực giúp bà ngoại mình, để có thể có được khoản tiền bồi thường, có thể ráng sức bảo vệ bà ngoại suốt cả quãng đời còn lại.

Bây giờ, những gì trong khả năng của cô có thể làm cho bà ngoại thực sự quá hạn chế.

Không biết bao nhiêu thời gian đã trôi qua, sắc trời cũng dân dân ngả màu tối, mãi đến khi có y tá đến kiểm tra phòng thì Lăng Y Mộc mới rời khỏi phòng bệnh.

Khi cô bước ra khỏi khoa nội trú, ngay trong lúc còn lơ đãng thì cô vô tình nhìn thấy một bóng người đi ra từ dãy lâu của phòng khám bệnh.

Lăng Y Mộc giật mình, cô không nghĩ là sẽ chạm mặt Cố Vĩ Ngạn ở một nơi như thế này.

Hơn nữa, cũng không có ai ở bên cạnh Cố Vĩ Ngạn cả, chỉ có một mình anh ta thôi.

Rõ ràng là Cố Vĩ Ngạn cũng nhìn thấy Lăng Y Mộc, ánh mắt anh ta chợt sáng lên một chút, sau đó thì bước về phía trước: “Thật là trùng hợp”

“Cũng hơi vừa vặn một chút” Cô nói, sau đó thì muốn vòng qua người anh ta rồi rời đi.

Nhưng chỉ một giây ngay sau đó, anh ta chìa tay ngăn cô lại và nói: “Nói về chuyện lần trước mời em đi ăn cơm, nhưng trái lại thì đã khiến em gặp phải một số chuyện không tốt, thế này đi, hôm nay tôi muốn mời em đi ăn cơm một lần nữa, coi như là để xin lỗi chuyện lần trước”

Lăng Y Mộc biết là Cố Vĩ Ngạn đang nói đến chuyện gặp phải bạn gái cũ Chung Ngọc Hà của anh ta trong lần ăn cơm cùng nhau trước đó.

Nhắc mới nhớ, trước đây cô còn thường xuyên nhìn thấy một số tin tức về Chung Ngọc Hà trên Internet truyền thông, nhưng kể từ lần đó thì trong khoảng thời gian gần đây, hoàn toàn không có bất kỳ tin tức nào về Chung Ngọc Hà trên web nữa, cứ như là không tìm thấy người này trong giới nghệ sĩ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK