Mục lục
Xuyên: Chứng Chỉ Thanh Xuân - WDR | Queen
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tiếng chuông báo hiệu phát đề như mọi khi đúng giờ lại vang lên, Mộc Hạ nhận lấy đề nhanh chóng đọc nhanh qua một lượt. Những câu dễ không đòi hỏi phải ghi tự luận nên Mộc Hạ và Hàn Phong nhanh chóng đã làm được hơn nửa tờ đề.

Với tốc độ thần thánh hoá, Mộc Hạ như múa bút trên giấy trắng. Rất nhanh đúng như dự tính, chỉ cần mười lăm phút thôi thì cậu đã hoàn thành bài thi. Đề thi này so với đề cậu đã làm qua của Viện Quốc Gia thì còn thua xa mấy dặm. Nhưng chắc đang ở vòng loại nên đề mới dễ thở như vậy thôi.

Mộc Hạ trấn tĩnh bản thân và mong chờ vào các vòng thi tiếp theo, giám khảo nghe tiếng chuông vang lên liền nhanh chóng nhận bài của cậu rồi đưa tới bàn của ban giám khảo.

Bách Giai Niên từ đầu luôn dõi theo cậu học trò bảo bối của mình, nhìn tờ bài đáp án của cậu ông không cần chấm cũng biết được bài này full điểm. Có khi cậu học trò cưng của ông lại rảnh quá mà ghi thêm vài cách giải khác nữa cho đề bài này cũng nên.



"Sao có thể nhanh tới vậy"-Giám khảo 1

"Đề này dễ tới vậy sao, em ấy mới làm được 15 phút thôi mà"-Giám khảo 2

"Có gì bất ngờ sao, mau chấm bài đi"-Bách Giai Niên

"Vâng, chúng tôi biết rồi thưa đại lão Bạch"

Trong khi các giám khảo đang hứng thú chấm bài của Mộc Hạ thì Hàn Phong sau cậu năm phút cũng đã bấm chuông để nộp bài. Điều này làm hai giám khảo trên kinh hãi tột độ.



Hàn Phong nhanh chóng rời khỏi vị trí thi, mặc kệ các vị giám khảo đang nhìn cậu bằng ánh mắt rất phức tạp. Bên ngoài Mộc Hạ đã đứng đó đợi hắn, hắn vui mừng khôn xiết. Cứ thế hai người song song đi về vị trí lều của trường mình.

Bên này các thí sinh đã trở nên hoang mang, hoảng sợ rồi. Bây giờ họ mới biết được tại vì sao mà người của Nhất Đại lại cổ vũ cho họ thay vì cổ vũ cho đồng đội của mình rồi. Vì căn bản hai người kia quá trâu bò, trôi qua thêm năm phút nữa thì Tào Dư Ảnh cũng nhấn chuông rồi rời khỏi chỗ thi.


Tiếp sau đó là đồng đội của hắn ta, Phạm Thiên Tuế cũng nhấn chuông nộp bài. Giám khảo nhìn bốn người lần lượt nộp bài này mà rất đỗi kinh ngạc trừ Bách Giai Niên ra từ vòng loại đầu tới giờ ông vẫn không bị lung lay trước những thí sinh này.


Nếu có thì ông khá lưu tâm các bạn của học trò cưng mình và Nhất Quang. Dù gì cũng là quán quân mấy năm liền mà, đã vậy thì phải rất giỏi rồi. Nhưng muốn vào Viện Quốc Gia thì vẫn chưa đủ chỉ tiêu, nhìn qua ông cũng biết được rất ít các thí sinh ở đây muốn bước chân vào chỗ của ông.


Vì bởi lẽ đám nhỏ này còn có ước mơ và con đường riêng mà bản thân muốn đi. Thế là lại thêm một vòng loại buổi sáng nữa kết thúc, mọi người cũng đã về lại lều để dùm cơm trưa.


Đến buổi chiều thì thi môn cuối cùng vủa vòng bảng, Hàn Vũ đang vô cùng hồi hộp và lo lắng cho số phận của bản thân. Nhưng dưới sự cổ vũ và động viên của đám bạn thì Hàn Vũ đã lấy lại vẻ tự tin thường ngày của mình.


Cứ như vậy vòng loại cuối đã kết thúc, Nhất Đại và Nhất Quang là hai trường đang dẫn đều với điểm số tuyệt đối. Hai bên dường như ngang tài ngang sức với nhau, có một số trường rất xui khi phải rời khỏi đây trong vòng loại thứ ba vì không đủ điểm chọi lại với các trường khác.


Lại một ngày mới lại đến, hôm nay chính là vòng bảng bán kết. Vì năm nay do đề khó gấp 5 lần các năm trước nên số thí sinh của các trường bị loại tương đối nhiều. Chớp mắt chỉ còn lại đúng năm trường lớn nhất trong cả nước, Đồng hạng nhất thì có Nhất Đại và Nhất Quang. Đồng hạng hai thì có Nhị Đại và Nhị Quang. Và hạng ba thuộc về trường Minh Thời.


Sau các vòng loại dường như ý chí muốn chiến thắng của các thí sinh cũng cao lên không ít nhưng khác với vòng loại, ở bán kết sẽ là trò chơi nhấn chuông. Đội nào nhấn chuông nhanh nhất sẽ dành được quyền trả lời trước, nếu trả lời đúng thì được cộng thêm điểm. Còn trả lời sai thì sẽ bị trừ 1/3 số điểm đang có hiện tại.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK