Ma anh có tu vi Đại La cảnh, cùng chủ tu nguyên anh đồng dạng nắm giữ Thời Gian pháp tắc.
Bây giờ trở lại với cơ thể phàm nhân, Hàn Lập chắc chắn không thể phát huy tu vi Đại La. Hắn chỉ có thể tu luyện lại từ đầu. Bất quá, hắn chỉ cần tích lũy đầy đủ pháp lực liền có thể tùy thời đột phá, không cần lo lắng bình cảnh.
Hàn Lập cầm trong tay Chưởng Thiên Bình dính đầy bùn đất, khóe miệng hơi cong lên. Có Chưởng Thiên Bình nơi tay, việc khôi phục tu vi chỉ là vấn đề thời gian .
Khặc khặc ~
Quay trở về nhà gỗ trong sơn cốc, ngồi xếp bằng trên giường vận chuyển Trường Xuân Công. (Trường Xuân Công là vô danh khẩu quyết mà Mặc đại phu đưa cho Hàn Lập)
Một lát sau.
Mở mắt, miệng há to, trong lòng chửi ầm lên.
“Thân thể hiện tại tư chất cũng quá kém, chỉ là tứ linh căn, xa xa không so được với thân thể Đại La cảnh a.”
Tư chất tu luyện rất quan trọng đối với tu sĩ giai đoạn đầu. Nó ảnh hưởng đến việc hấp thu linh khí và tốc độ tu luyện. Chỉ khi nào thoát ly phàm thể, độ kiếp thăng tiên mới có thể phá bỏ hạn chế của tư chất.
Nhưng có biết bao tu sĩ vì tư chất kém một điểm mà không thể đột phá Chân Tiên, thọ hạn không đủ, ôm hận tọa hóa. Cho dù là Tiên Giới tràn ngập linh khí, tiên khí cùng các loại thiên tài địa bảo cũng không thiếu những người như vậy.
Hàn Lập dần dần bình tĩnh lại, sắp xếp lại suy nghĩ trong đầu, chải chuốt lại hướng tu luyện tương lai.
Hắn trước kia tu luyện tào lao thất bát các loại công pháp dẫn đến căn cơ không sâu. Tuy vẫn thường vượt cấp giết địch nhưng đa số dựa vào pháp bảo và mưu kế để thủ thắng.
Lần này trùng tu, nhất định phải đánh vững căn cơ. Chân chân chính chính làm một cái cường đại tu tiên giả vượt cảnh giới giết địch.
Hắn từng là chân chính Đạo Tổ, sống ngàn vạn năm trên tiên giới. Trong đầu đếm không hết các loại đan phương, pháp thuật, tiên thuật cùng công pháp.
Kế hoạch trùng tu hắn đã thực hiện cả vạn năm, dĩ nhiên các loại công pháp và pháp thuật đều đã lựa chọn kỹ càng.
Công pháp chủ tu là Thời Không Hỗn Độn Quyết, công pháp kiêm tu cả thời gian gian lẫn không gian pháp tắc, bao gồm 13 tầng ứng với 13 cảnh giới: Luyện Khí, Trúc Cơ, Kim Đan, Nguyên Anh, Hóa Thần, Luyện Hư, Hợp Thể, Đại Thừa, Chân Tiên, Kim Tiên, Thái Ất, Đại La, Đạo Tổ.
Công pháp luyện thể là Tinh Nguyên Phệ Thể Công, bản chất là không ngừng đả thông toàn bộ khiếu huyệt trên cơ thể và hấp thu huyết mạch chân linh, không lớn mạnh nhục thể.
Luyện Thần Thuật: công pháp làm lớn mạnh thần thức, là cấm kị công pháp trên tiên giới, người tu luyện nếu không thể kiểm soát sẽ dẫn đến thần trí hỗn loạn.
Ngoài ra còn có các loại tiên pháp như Truy Tung Tiên Thuật, Ẩn Thân Tiên Thuật, Độn Tiên Thuật, Tịnh Tâm Tiên Thuật, Huyễn Tiên Thuật, Nhiếp Hồn Tiên Thuật, Nhãn Tiên Thuật, Thính Tiên Thuật,…Tất cả đều là tinh phẩm tiên pháp ở Tiên Giới.
Công pháp như vậy xem như đủ?
Không không! Còn có song tu chi thuật m Dương Lục Dục Quyết, công pháp này bao gồm hấp thu, song tu và sắc bổ.
Hấp thu lục dục của con người mà làm lớn mạnh pháp lực tự thân
Song tu tăng tiến tu vi cho cả hai
Sắc bổ khiến cho bản thân hút đi tu vi của đối phương
Khặc khặc ~
Nếu chủ tu nguyên anh còn tại chắc chắn sẽ không do dự phong ấn cái Ma Anh vô liêm sỉ này lại.
Xong rồi! Một đời thanh danh Hàn Thiên Tôn sắp uế bẩn.
Cũng không quá lo lắng, dù sao có Lệ Phi Vũ chống lưng cho ta.
Khặc khặc ~
Kèo thơm Hàn Lập, kèo thối liền là Lệ Phi Vũ.
Hành thiện tích đức Hàn Thiên Tôn, giết người cướp của Lệ Phi Vũ.
He he ~
-----------------------------------
Một tháng đi qua.
Hàn Lập một bên tu luyện Thời Không Hỗn Độn Quyết, một bên đem linh dịch trong Chưởng Linh Bình thúc đẩy mười mấy gốc phàm giới thảo dược.
Tuy tư chất tệ nhưng thắng tại công pháp và thảo dược, hắn hiện tại đã đột phá đến Luyện Khí cảnh tầng 3, có thể sử dụng đa số thuật pháp và một số công kích cơ bản.
Mặc lão đi ra ngoài tình kiếm linh dược vẫn chưa trở về. Dù có trở về cũng không đáng để hắn chú ý, chỉ là một con kiến hôi mà thôi, một ngón tay liền có thể đè bẹp.
Hàn Lập hiện tại có hai lựa chọn,
Một là lợi dụng ký ức trước đây lặp lại nhân sinh
Hai là đi một đường nhân sinh hoàn toàn mới
Đắn đo suy nghĩ, hắn rốt cuộc quyết định lặp lại nhân sinh, dựa vào ký ức cũ đi tìm kiếm cơ duyên. Tất nhiên không có khả năng hoàn toàn giống hệt, chẳng hạn như song tu công pháp a!
Hơn nữa, nếu lựa chọn đi một đường hoàn toàn mới, chẳng may chơi mất tính mạng của mình, ta Hàn Lập chẳng phải là lỗ vốn sao.
Tuy Hàn Thiên Tôn không còn nhưng Hàn Ma Tôn vẫn cứ là cẩn thận, ăn chắc mặc bền.
-----------------------------------
Mặc lão trở về, Hàn Lập thi triển Nhiếp Hồn Tiên Thuật khống chế hắn, khiến hắn phục tùng. Tất nhiên, Hàn Lập không có sở thích gì kỳ quái đối với hắn, Hàn người nào đó dù là Ma Anh nhưng cũng không tà ác đến độ biến thái như vậy.
Tuy nhiên, vợ con của hắn thì không xác định a!
Trương Thiết cũng không có bị Mặc lão luyện thành con rối. Dưới mệnh lệnh của Hàn Lập, Mặc lão đành phải lấy hết vốn liếng võ công của mình truyền cho Trương Thiết rồi thả hắn đi xông xáo giang hồ. Có thể phát triển như thế nào đành phải nhìn vận mệnh của hắn a.
Lệ Phi Vũ vì ham muốn sức mạnh mà phục dụng Trừu Tủy Hoàn. Nguyên bản sống không đến ba mươi tuổi nhưng qua Hàn người nào đó chữa trị, hắn có thể thoải mái sống đến sáu bảy mươi năm nha!
Chỉ một chút bệnh phàm giới sao có thể làm khó hắn. Nên nhớ là Hàn Thiên Tôn cũng là một tay luyện dược siêu phàm. Nếu không thể chữa chút bệnh nho nhỏ này, Hàn Thiên Tôn ta thà đập đầu vào ngực Uyển Nhi chết cho rồi.
Nhắc đến mới nhớ a!
Uyển Nhi giờ này còn đang ở Yểm Nguyệt Tông làm Nam Cung tiên tử cao cao tại thượng.
Nghĩ đến Nam Cung Uyển khí chất thanh lãnh, gương mặt xinh đẹp, bộ ngực trắng tròn căng đầy mềm mại, gáy ngọc thơm tho, hơi thở như u lan, tính cách trẻ con hơn thua, dưới quần Hàn Lập độn lên một cái lều thật lớn.
Lúc trước tại Tiên Giới vì mải mê tu luyện mà không có nhiều thời gian cùng nàng lăn giường. Một thế này nhất định cho Uyển Nhi hưởng thụ khoái cảm nhân gian, dục tiên dục tử, quan tâm chăm sóc, không cho nàng chịu tổn thương.
Ánh mắt tà dị chợt hiện lên vẻ ôn nhu hiếm thấy.
Ách!
Hàn Thiên Tôn giật mình lấy lại tinh thần. Bất tri bất giác cảm thấy bên dưới ấm áp.
Không biết tay của hắn đã cho vào trong quần xoa nắn tiểu Hàn Lập từ lúc nào.
“Quá mất mặt, thực sự là quá mất mặt!”
“Ta đường đường là Hàn Thiên Tôn quát tháo Tiên Giới nha!”
“Không mất mặt, có gì mà mất mặt chứ.”
“Chỉ là ta quá yêu thê tử của mình thôi.”
Hàn Lập trong đầu không khỏi đấu tranh suy nghĩ.
Bây giờ trở lại với cơ thể phàm nhân, Hàn Lập chắc chắn không thể phát huy tu vi Đại La. Hắn chỉ có thể tu luyện lại từ đầu. Bất quá, hắn chỉ cần tích lũy đầy đủ pháp lực liền có thể tùy thời đột phá, không cần lo lắng bình cảnh.
Hàn Lập cầm trong tay Chưởng Thiên Bình dính đầy bùn đất, khóe miệng hơi cong lên. Có Chưởng Thiên Bình nơi tay, việc khôi phục tu vi chỉ là vấn đề thời gian .
Khặc khặc ~
Quay trở về nhà gỗ trong sơn cốc, ngồi xếp bằng trên giường vận chuyển Trường Xuân Công. (Trường Xuân Công là vô danh khẩu quyết mà Mặc đại phu đưa cho Hàn Lập)
Một lát sau.
Mở mắt, miệng há to, trong lòng chửi ầm lên.
“Thân thể hiện tại tư chất cũng quá kém, chỉ là tứ linh căn, xa xa không so được với thân thể Đại La cảnh a.”
Tư chất tu luyện rất quan trọng đối với tu sĩ giai đoạn đầu. Nó ảnh hưởng đến việc hấp thu linh khí và tốc độ tu luyện. Chỉ khi nào thoát ly phàm thể, độ kiếp thăng tiên mới có thể phá bỏ hạn chế của tư chất.
Nhưng có biết bao tu sĩ vì tư chất kém một điểm mà không thể đột phá Chân Tiên, thọ hạn không đủ, ôm hận tọa hóa. Cho dù là Tiên Giới tràn ngập linh khí, tiên khí cùng các loại thiên tài địa bảo cũng không thiếu những người như vậy.
Hàn Lập dần dần bình tĩnh lại, sắp xếp lại suy nghĩ trong đầu, chải chuốt lại hướng tu luyện tương lai.
Hắn trước kia tu luyện tào lao thất bát các loại công pháp dẫn đến căn cơ không sâu. Tuy vẫn thường vượt cấp giết địch nhưng đa số dựa vào pháp bảo và mưu kế để thủ thắng.
Lần này trùng tu, nhất định phải đánh vững căn cơ. Chân chân chính chính làm một cái cường đại tu tiên giả vượt cảnh giới giết địch.
Hắn từng là chân chính Đạo Tổ, sống ngàn vạn năm trên tiên giới. Trong đầu đếm không hết các loại đan phương, pháp thuật, tiên thuật cùng công pháp.
Kế hoạch trùng tu hắn đã thực hiện cả vạn năm, dĩ nhiên các loại công pháp và pháp thuật đều đã lựa chọn kỹ càng.
Công pháp chủ tu là Thời Không Hỗn Độn Quyết, công pháp kiêm tu cả thời gian gian lẫn không gian pháp tắc, bao gồm 13 tầng ứng với 13 cảnh giới: Luyện Khí, Trúc Cơ, Kim Đan, Nguyên Anh, Hóa Thần, Luyện Hư, Hợp Thể, Đại Thừa, Chân Tiên, Kim Tiên, Thái Ất, Đại La, Đạo Tổ.
Công pháp luyện thể là Tinh Nguyên Phệ Thể Công, bản chất là không ngừng đả thông toàn bộ khiếu huyệt trên cơ thể và hấp thu huyết mạch chân linh, không lớn mạnh nhục thể.
Luyện Thần Thuật: công pháp làm lớn mạnh thần thức, là cấm kị công pháp trên tiên giới, người tu luyện nếu không thể kiểm soát sẽ dẫn đến thần trí hỗn loạn.
Ngoài ra còn có các loại tiên pháp như Truy Tung Tiên Thuật, Ẩn Thân Tiên Thuật, Độn Tiên Thuật, Tịnh Tâm Tiên Thuật, Huyễn Tiên Thuật, Nhiếp Hồn Tiên Thuật, Nhãn Tiên Thuật, Thính Tiên Thuật,…Tất cả đều là tinh phẩm tiên pháp ở Tiên Giới.
Công pháp như vậy xem như đủ?
Không không! Còn có song tu chi thuật m Dương Lục Dục Quyết, công pháp này bao gồm hấp thu, song tu và sắc bổ.
Hấp thu lục dục của con người mà làm lớn mạnh pháp lực tự thân
Song tu tăng tiến tu vi cho cả hai
Sắc bổ khiến cho bản thân hút đi tu vi của đối phương
Khặc khặc ~
Nếu chủ tu nguyên anh còn tại chắc chắn sẽ không do dự phong ấn cái Ma Anh vô liêm sỉ này lại.
Xong rồi! Một đời thanh danh Hàn Thiên Tôn sắp uế bẩn.
Cũng không quá lo lắng, dù sao có Lệ Phi Vũ chống lưng cho ta.
Khặc khặc ~
Kèo thơm Hàn Lập, kèo thối liền là Lệ Phi Vũ.
Hành thiện tích đức Hàn Thiên Tôn, giết người cướp của Lệ Phi Vũ.
He he ~
-----------------------------------
Một tháng đi qua.
Hàn Lập một bên tu luyện Thời Không Hỗn Độn Quyết, một bên đem linh dịch trong Chưởng Linh Bình thúc đẩy mười mấy gốc phàm giới thảo dược.
Tuy tư chất tệ nhưng thắng tại công pháp và thảo dược, hắn hiện tại đã đột phá đến Luyện Khí cảnh tầng 3, có thể sử dụng đa số thuật pháp và một số công kích cơ bản.
Mặc lão đi ra ngoài tình kiếm linh dược vẫn chưa trở về. Dù có trở về cũng không đáng để hắn chú ý, chỉ là một con kiến hôi mà thôi, một ngón tay liền có thể đè bẹp.
Hàn Lập hiện tại có hai lựa chọn,
Một là lợi dụng ký ức trước đây lặp lại nhân sinh
Hai là đi một đường nhân sinh hoàn toàn mới
Đắn đo suy nghĩ, hắn rốt cuộc quyết định lặp lại nhân sinh, dựa vào ký ức cũ đi tìm kiếm cơ duyên. Tất nhiên không có khả năng hoàn toàn giống hệt, chẳng hạn như song tu công pháp a!
Hơn nữa, nếu lựa chọn đi một đường hoàn toàn mới, chẳng may chơi mất tính mạng của mình, ta Hàn Lập chẳng phải là lỗ vốn sao.
Tuy Hàn Thiên Tôn không còn nhưng Hàn Ma Tôn vẫn cứ là cẩn thận, ăn chắc mặc bền.
-----------------------------------
Mặc lão trở về, Hàn Lập thi triển Nhiếp Hồn Tiên Thuật khống chế hắn, khiến hắn phục tùng. Tất nhiên, Hàn Lập không có sở thích gì kỳ quái đối với hắn, Hàn người nào đó dù là Ma Anh nhưng cũng không tà ác đến độ biến thái như vậy.
Tuy nhiên, vợ con của hắn thì không xác định a!
Trương Thiết cũng không có bị Mặc lão luyện thành con rối. Dưới mệnh lệnh của Hàn Lập, Mặc lão đành phải lấy hết vốn liếng võ công của mình truyền cho Trương Thiết rồi thả hắn đi xông xáo giang hồ. Có thể phát triển như thế nào đành phải nhìn vận mệnh của hắn a.
Lệ Phi Vũ vì ham muốn sức mạnh mà phục dụng Trừu Tủy Hoàn. Nguyên bản sống không đến ba mươi tuổi nhưng qua Hàn người nào đó chữa trị, hắn có thể thoải mái sống đến sáu bảy mươi năm nha!
Chỉ một chút bệnh phàm giới sao có thể làm khó hắn. Nên nhớ là Hàn Thiên Tôn cũng là một tay luyện dược siêu phàm. Nếu không thể chữa chút bệnh nho nhỏ này, Hàn Thiên Tôn ta thà đập đầu vào ngực Uyển Nhi chết cho rồi.
Nhắc đến mới nhớ a!
Uyển Nhi giờ này còn đang ở Yểm Nguyệt Tông làm Nam Cung tiên tử cao cao tại thượng.
Nghĩ đến Nam Cung Uyển khí chất thanh lãnh, gương mặt xinh đẹp, bộ ngực trắng tròn căng đầy mềm mại, gáy ngọc thơm tho, hơi thở như u lan, tính cách trẻ con hơn thua, dưới quần Hàn Lập độn lên một cái lều thật lớn.
Lúc trước tại Tiên Giới vì mải mê tu luyện mà không có nhiều thời gian cùng nàng lăn giường. Một thế này nhất định cho Uyển Nhi hưởng thụ khoái cảm nhân gian, dục tiên dục tử, quan tâm chăm sóc, không cho nàng chịu tổn thương.
Ánh mắt tà dị chợt hiện lên vẻ ôn nhu hiếm thấy.
Ách!
Hàn Thiên Tôn giật mình lấy lại tinh thần. Bất tri bất giác cảm thấy bên dưới ấm áp.
Không biết tay của hắn đã cho vào trong quần xoa nắn tiểu Hàn Lập từ lúc nào.
“Quá mất mặt, thực sự là quá mất mặt!”
“Ta đường đường là Hàn Thiên Tôn quát tháo Tiên Giới nha!”
“Không mất mặt, có gì mà mất mặt chứ.”
“Chỉ là ta quá yêu thê tử của mình thôi.”
Hàn Lập trong đầu không khỏi đấu tranh suy nghĩ.