-“Hô... !!đạt đến luyện thể cảnh sơ kì đỉnh phong thật quá tốt”.
Lúc này Trần thiên luyện công hằng ngày hoàn tất đang định xuống giường thì có tiếng nói vọng vào:”Tiểu thiên mau mau ra ăn cơm”.Trần thiên thấy vậy vội vàng đáp:”dạ mẫu thân hài nhi ra ngay”,trên mặt Tố vân nhiều thêm nụ cười hài lòng vì Trần thiên được cả thôn coi như thiên tài.Trần thiên mới sinh ra 3 tháng biết bò 4 tháng biết đi 6 tháng nói chuyện thông thạo gần đây nhất mới biết viết chữ,có thể nói 2 vợ chồng nầng là cười luôn miệng không thôi
-“Mẫu thân,phụ thân ngài đâu?”.Ra đến bàn ăn Trần thiên bỗng thốt tiếng hỏi:”phụ thân ngươi ra ngoài liền chốc nữa là về,thôi ra ăn cơm đi”,Tố vân trả lời qua loa rồi bảo.
“vâng”,
Trần thiên cũng tùy ý nói xong liên vào ăn cơm.rất nhanh gần đén buổi trưa Trần thiên đang soạn lại quá trình sau này như thế nào tu luyện con đường rồi khám phá nơi này pàm giới.Trước đây hắn cũng đã bỏ qua khá nhiều phong cảnh cũng như người hắn yêu chỉ luôn mong nhanh mạnh hơn cường đại hơn nhưng khi đạt được rồi là chí cao vô thượng hắn lại cảm thấy cô đơn mất mát.qua nhiều lần luân hồi đã tạo cho hắn một viên kiên đinh đạo tâm,thử hỏi mấy người có thể bắt đầu tu luyện lại từ đầu hết lần này tới lần khác,trải qua hết lần sinh ly tử biệt lần nầy đến lần khác ,có lẽ là không nổi mấy người.đang lâm vào trầm tư thì có biến cố phát sinh
“Ầm..Ầm”
“Vân nhi mau mau rời khỏi mang Thiên nhi rời đi mau”
Phát sinh hết sức bất ngờ khiến Tố vân lâm vào hoảng hốt không biết chuyện gì xảy ra,lao ra khỏi phòng nhìn đằng xa thấy Trần phong đang vừa đánh vừa lui miệng quát tháo không ngừng.Đối diện là một già một trẻ, nhìn lão già tầm khoảng 60-70 trông tiên phong đạo cốt ngự khí phi hành ăn mặc trường bào màu xám trên ngực có tiêu chí hình đám mây màu lam trông khá bắt mắt ,còn người trẻ tuổi khoảng 20-25 mặc bộ thanh bào cũng có đám mây tiêu kí đang đấu kiếm với Trần phong nhìn như chiếm thượng phong .Tố vân thấy hai người này thân hình khẽ run nội tâm rung động không thôi.Trần thiên cũng chạy ra ngoài thấy tràng cảnh khẽ nhíu mày :”tình hình có vẻ không ổn a”.lão già phát hiện Tố vân hai người liền mở miêng đạo:”Vân nhi, theo ta về chịu tội với tông chủ đại nhân a”.nói xong trực tiếp dơ tay về phía Tố vân thấy vậy Trần phong hét lên:”Vân nhi mau mang Thiên nhi chạy mau”.thế nhưng đã muộn về phía Tố vân như có một luồng hấp lực khổng lồ kéo nàng về phía lão giả
Tố vân thét lên:”không ..không muốn”,”cầu xin Thanh lão thả chung ta đi”.thì ra tên của lão giả là Trương thanh là trưởng lão Vân Lam Tông.trên mặt lão giả không đổi sắc gia tăng khí lực bắt được Tố vân vào tay.diễn biến xảy ra quá nhanh làm Trần thiên cũng lực bất tòng tâm chỉ hô lên:”Mẫu thân” còn Trần phong thì kêu:”Vân nhi !!”,nhân lúc sơ hở người thanh niên xuất một chưởng toàn lực vào ngực Trần phong:”oa”,làm Trần phong bay ngược ra sau té nhào trên đất khó lòng ngượng dậy.Người trẻ tuổi tên Lý hạo thiên thấy vậy đắc ý không thôi đạo:”Trần phong a,Trần phong ngươi loại này phế vật mà cóc ghẻ ăn thịt thiên nga,Vân sư tỉ thế nhưng là con gái của tông chủ đâị nhân ngươi loại này hèn kém còn mơ mộng hão huyền hắc hắc.. ”.
Thì ra 3 năm trước trong một lần lịch luyện bên ngoài Liễu tố vân bị thương nguy kịch thì gặp phải Trần phong hai người như sét đánh ái tình vừa gặp đã yêu ,do lai lịch xuất thân nên Tố vân lén rời khỏi nhà cùng Trần phong lưu lạc tới Trần gia thôn sinh sống.không nghĩ tới nhanh như vậy mà tông môn trưởng lão đã tìm thấy còn mang theo ngàn năm qua dệ nhất thiên tài Lý hạo thiên đệ tử trân truyền của đại trưởng lão Trương thanh.lúc này Trần thiên chạy tới chỗ của Trần phong đỡ hắn dậy khuôn mặt lạnh băng hiển nhiên là tực giận không thôi,trên đời nầy mỗi lần luân hồi hắn rất trân trọng gia đình vì rất nhiều lần hắn luân hồi là cô nhi :”phụ thân ngươi không sao chứ?”.thấy trần thiên Lý hạo thiên con ngươi co rụt lại mặt trầm xuống lạnh lẽo nói:”không nghĩ tới a,vậy mà các ngươi lại sinh dược cái này nghiệt chủng”.hiển nhiên hắn rất tức giận tại tông môn ai không biết hắn đeo đuổi Tố vân nhiều lần tỏ tình không thành cũng thôi tại vì ở tông môn ai giám tranh với hắn tự dưng giữa đường giết ra cái Trình giảo kim hỏi sao không tức cho được.
Tố vân vẫn cố gắng dãy dụa muốn thoát ra khỏi tay cuae Trương thanh nhưng bất lực.Trương thanh nghe Lý hạo thiên nói ,mới đầu cũng không để ý nhưng ngẫm lại tự dưng thấy Trần thiên là tông môn vết nhơ mặt liền sầm lại :”Hừ, Trần phong này phạm tội dụ dỗ tiểu thư tội đáng chém ”,liền quay sang Lý hạo thiên :”Hạo thiên giết hai cha con bọn họ”.lý hạo thiên nghe vậy mặt cười gằn nội tâm mười phần tình nguyện
“vâng sư tôn”
Sau đó liền hùng hổ xông tới Trần thiên,nghe vậy Trần phong biến sắc “oa” một tiếng phun một ngụm máu ,còn Tố vân thì kinh hãi hét lên:”không ..không muốn”,rồi quay sang Trương thanh quỳ xuống cầu xin nói:”cầu xin đại trương lão tha cho Thiên nhi,cùng phu quân ta nguyện ý quay lại chịu phạt ”,thấy Trương thanh mặt không đổi sắc Tố vân làm vẻ quyết tuyệt :”nếu không ta liền chết tại đây cho các ngươi xem”, nói xong liên rút trủy thủ định tự sát
“Làm càn”
Đại trưởng lão thấy vậy hét lên tiện tay hất văng trủy thủ hắn nhìn thấy vẻ mặt tuyệt vộng muốn quyết sông chết cùng người thân lòng mềm lại, dù gì cũng là tự mình xem Tố vân trưởng thành.
Bên kia Lý hạo thiên mặt mày hớn hở kêu:”hắc ..hắc giám cướp nữ nhân của ta thật sự chán sống ”.lúc này Trần thiên biết nói gì làm gì cũng không cải bến được tình hình ai bảo bọn họ yếu nhược mặc người làm thịt đây cũng là hắn nhìn thấu được bản chất thế giới này nên chỉ im nặng tịnh quan kì biến nhìn chằm chằm mặt đầy sát khí.Lý hạo thiên đang chuẩn bị động thủ nhìn Trần phong nhắm mắt tuyệt vọng chờchết điểm thì thào ôm lấy Trần thiên :”Thiên nhi,là phụ thân có lỗi với con”
“hắc ..hắc xuống địa ngục mà tâm tình a”
“chậm đã”
Đúng lúc này đại trưởng lão thanh âm vang lên:”ai” thở dài một tiếng
“tha cho đi thôi ”.
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK