- --Chương 1---
Cố Thanh Vân, tiểu thiếu gia nhà họ Cố, sinh ra ngậm thìa kim cương mà lớn.
18 tuổi theo chân hai người anh trai và ông nội tiếp xúc với thương trường, 20 tuổi tự học cách đầu tư kiếm tiền lập công ty riêng. Chỉ dành bốn năm ngắn ngủi đưa danh tiếng công ty phủ sóng khắp cả nước, là một tổng tài lạnh lùng quyết đoán, chứng minh bản thân bằng thực lực khiến không ai dám nói cậu dựa vào gia thế....
Đó là những gì được viết trên các trang báo mạng xã hội.
Cố Thanh Vân 'lạnh lùng' đó giờ đang nằm trên ghế sô pha một tay lướt điện thoại, một tay cầm quả táo không gọt vỏ cứ thế rôm rốp nhai.
Khuôn mặt căng cứng, ngoại trừ cái miệng đang nhai táo như nhai quân thù ra, biểu cảm Cố Thanh Vân như đang chuẩn bị nổi khùng lên. Trên màn hình điện thoại hiển thị là cuốn tiểu thuyết mạng nổi tiếng hiện nay. Đại khái tóm tắt nội dung thế này:
[Hề Thanh thâm tình hôn lên chân của Alice, lời nói ra lại khiến lòng người phát lạnh "Alice yêu dấu, em là của ta, chỉ thuộc về mình ta. Nếu em dám chạy trốn khỏi ta một lần nữa, ta chỉ đành phế đi đôi chân này của em".
Hắn ta nhìn bộ dạng sợ hãi của Alice, mỉm cười "Alice, em đừng sợ. Em biết ta rất yêu em mà, ngay cả khi em trở thành phế nhân ta vẫn sẽ bảo hộ, chăm sóc em thật tốt".
Alice nhắm mắt, mặc kệ Hề Thanh lảm nhảm những câu vô nghĩa.
Alice tuyệt vọng, thậm chí ngay cả ý nghĩ "sao mình vẫn còn sống? Sao mình không chết đi?" cũng dần gieo xuống.
Hề Thanh là con trai cả của đại gia tộc họ Hề, gia tộc có sức ảnh hưởng lớn trong giới bất động sản cùng giới giải trí nước W. Khi đi du học 6 năm trước, hắn đã gặp được Alice, một người có gia thế hết sức tầm thường.
Lúc ấy, Alice rất hòa đồng, ăn nói khéo léo, dáng người lại thanh mảnh, khuôn mặt thanh tú lúc nào cũng mỉm cười rạng rỡ như mặt trời nhỏ khiến người ta vô thức muốn cười theo. Cậu rất được mọi người yêu quý, thậm chí còn được đặt biệt danh 'mặt trời nhỏ của khoa kinh tế'.
Nhưng khuôn mặt và dáng người thon gọn của Alice cũng khiến cậu gặp không ít rắc rối.
Có một lần khi đi học về qua con ngõ vắng, Alice liền bị mấy tên lưu manh bắt gặp, bị bọn chúng trêu đùa "Tiểu mỹ nhân có muốn cùng mấy anh vui vẻ không?".
Alice rất phản cảm, cậu thực sự rất muốn cầm cái chai đập cho bọn khốn này một phát. Nghĩ gì là làm thật, Alice nhặt lên cái chai thủy tinh bên thùng rác đập vào đầu cái tên đang sờ ngực cậu.
Bọn lưu manh có đến 4 tên, nhìn hình thể cao thấp béo lùn tất nhiên vẫn khỏe hơn Alice nhiều.
Bọn chúng bị hành động của cậu chọc giận liền tiến đến đạp vào bụng Alice một cái khiến cậu đau đớn gục không dậy nổi. Bàn tay thô thiển của bọn chúng sờ soạng muốn cởi đồ của cậu, Alice đôi mắt dần nhuốm đầy sự âm u, gần như muốn liều mạng thì Hề Thanh như vị cứu tinh xuất hiện dẫn theo vệ sĩ trùng hợp đi qua cứu được Alice.
Hề Thanh lúc đó tựa như ánh sáng xóa tan sự đen tối trong lòng Alice vậy.
Tưởng chừng như hai người họ ở hai thế giới hoàn toàn khác nhau, chỉ là gặp gỡ giúp đỡ một lần nhưng số phận như trêu đùa năm lần bảy lượt tạo ra các 'cơ duyên' khiến hai người bị kéo lại với nhau.
Alice rất có hảo cảm với Hề Thanh, trong ấn tượng của cậu, Hề Thanh là vị cứu tinh, một cậu "thiếu gia nhà giàu" nhưng không vì gia thế mà chèn ép người khác. Tuy lúc nào cũng trưng ra bộ mặt khó gần nhưng thực chất lại rất dễ thân cận.
Alice thực chất không biết Hề Thanh chỉ "dễ gần" với mình cậu thôi.
Rồi sự ngẫu nhiên gặp gỡ ở các nơi khác nhau, ngẫu nhiên trọ chung một khu, ngẫu nhiên gặp nhau ở khu vườn sau trường.... Rồi khi gia đình Alice gặp khó khăn, Hề Thanh đã không ngần ngại giúp đỡ khiến Alice thực sự dần có cảm tình.
3 năm cứ dây dưa với nhau không dứt, rồi vào một đêm tuyết đầu mùa, Hề Thanh đã tỏ tình với Alice.
Cậu bối rối, cậu không biết tình cảm mình dành cho Hề Thanh liệu có phải là yêu.
Nhưng trước sự tấn công dồn dập của Hề Thanh, Alice đã đồng ý. Khi hai người trao nhau cái ôm, Alice đã không nhìn thấy nụ cười thỏa mãn vì tóm được con mồi của Hề Thanh.
Hai người tình cảm mặn nồng ân ái khiến người khác ghen tị, sống chung với nhau, ăn cùng nhau, ngủ cùng nhau. Rồi Hề Thanh cầu hôn, Alice đã đồng ý. Ngay khi chiếc nhẫn được đeo lên tay Alice cũng là lúc bắt đầu của những ngày tháng đen tối của cậu.
Một năm sau khi Alice nhận lời cầu hôn, đột nhiên gia đình cậu không một tiếng biến mất, bỏ lại Alice bơ vơ với phong thư nói Alice không phải con ruột nhà họ. Cậu bàng hoàng, không thể tin nổi bản thân tự dưng lại không còn nơi để trở về, đau đớn vì bị bỏ rơi.
Hề Thanh lúc ấy không quản ngại bận rộn luôn ân cần an ủi, hứa hẹn yêu thương, thành công đưa Alice về nước với mình.
Alice luôn sống ở nước ngoài, vì vậy cậu gặp khó khăn trong việc giao tiếp, phải mất một thời gian dài cậu mới quen được. Alice không muốn phụ thuộc vào Hề Thanh, vì vậy cậu bắt đầu xin việc ở những công ty khác nhau, đồng thời muốn kết thêm nhiều mối quan hệ.
Đáng ra với bằng cấp đạt được, Alice có thể dễ dàng trở thành mục tiêu nóng bỏng tay của các công ty mới đúng. Nhưng hết lần này đến lần khác, hồ sơ xin việc của cậu đều bị từ chối.
Lúc đầu cậu khá bối rối và hoang mang, nhưng rồi Alice dần nhận ra mọi việc cậu làm đều xuất hiện bóng dáng can thiệp của Hề Thanh. Mới đầu cậu chỉ nghĩ Hề Thanh muốn giúp đỡ để mình dần quen với cuộc sống xa lạ nhưng hành vi của Hề Thanh càng ngày càng quá đáng.
"Em không cần đi làm cũng được, anh có thể nuôi em cả đời. Nếu thấy bức bối, em cũng có thể làm trợ lý cho anh". Đó là lời Hề Thanh đã nói.
Alice tất nhiên không đồng ý. Cậu là một con người lí trí, sao có thể cho phép bản thân mình buông thả sống không mục đích như thế được. Không kiếm được công việc, vậy bắt đầu từ mở rộng các mối quan hệ mới vậy. Ôm suy nghĩ như thế, Alice đã tham gia rất nhiều câu lạc bộ để kiếm bạn.
Nhưng thực sự kì lạ là cậu tiếp xúc kết bạn với người nào y như rằng người đó gặp nạn. Cho đến một ngày Beni xuất hiện, người cậu đã vô tình cứu một mạng nói cho cậu biết, Hề Thanh đã đe dọa Beni không cho kết bạn với cậu.
Alice khiếp sợ, không thể tin nổi. Nhưng khi nghe đoạn ghi âm Beni lén giấu, cậu đã tức giận chất vấn Hề Thanh.
Sự thật khiến niềm tin và tinh yêu của cậu dành cho Hề Thanh gần như tan nát hoàn toàn. Hề Thanh bày ra sự chiếm hữu quá mức với Alice khiến cậu thấy sợ hãi.
Hắn nói rằng vì hắn quá yêu Alice nên mới làm như thế, nói rằng sợ cậu bị tổn thương. Hề Thanh không ngần ngại rơi nước mắt xin cậu tha thứ, hứa sẽ không như thế nữa....
Alice đã mềm lòng.
Mọi chuyện thực sự vỡ lở là khi Alice vô tình tìm được file ẩn trong máy tính của Hề Thanh. Tất cả đều là ảnh chụp lén cậu từ trước khi cậu gặp Hề Thanh. Còn có video Hề Thanh tự thuật lại từ chuyện gặp Alice lần đầu tiên là ở siêu thị, theo dõi cậu, điều tra cậu, sắp xếp những tên lưu manh quấy rối cậu rồi xuất hiện anh dũng ra sao.
Gia đình cậu đúng là nhận nuôi cậu thật, nhưng họ vô cùng yêu thương cậu. Là Hề Thanh chèn ép bắt họ phải "bỏ rơi" Alice. Rồi cả những video tự thuật của Hề Thanh về việc đe dọa những người bạn của Alice.
Alice gục ngã, không dám tin vào những gì mình thấy, cậu run rẩy tắt máy tính, cố giữ vẻ mặt thản nhiên khi nhận sự ôm ấp của Hề Thanh. Nội tâm cậu như chết lặng, không căm hận nổi, không tức giận nổi, chỉ ngập tràn thất vọng cùng cực.
Alice quyết định chạy trốn, nhưng gia thế của Hề Thanh đâu phải để trưng, hắn lợi dụng tiền tài quyền lực bắt được Alice, đem cậu về nhốt lại biệt thự.
Alice nhiều lần muốn thử trốn nhưng đổi lại chỉ càng là sự điên cuồng của Hề Thanh. Alice tội nghiệp không thể vùng vẫy chỉ có thể cam chịu bị giam cầm....]
Nội dung truyện đến đó là ngừng, bên dưới chương mới nhất, tác giả viết hai chữ gây ức chế, còn tiếp.
"Cái quỷ gì!" Cố Thanh Vân đọc đến cái kết như vậy, lửa giận khó mà nén xuống được, hừng hực đốt đến tận ngực cậu.
Lướt xuống khu bình luận càng làm Cố Thanh Vân nổi xung hơn.
[Tui là con cá]:Ôi trời, ông công này dark quá. Mà tui cứ bị mê.
[Chơi em đi anh]: Lần đầu gặp thể loại này luôn. Cơ mà tui cứ bị thích mấy anh công có tính chiếm hữu thế này.
[Người qua đường]: Tội Alice quá, thôi anh ơi cứ ngoan ngoãn nằm trong vòng tay của anh Hề Thanh đi.
"..."
"Cái thể loại gì vậy trời" Cố Thanh Vân không tin nổi, mạch não của mấy kẻ này bị chập hả? Tam quan của mấy người có ổn không vậy? Không chịu thử đặt bản thân vào vị trí của Alice, thích thú thì tự đi mà hưởng!
Cũng có những bình luận bảo hộ cho Alice, cơ mà đều bị chìm nghỉm.
[Nhà ngoại quyền lực]: Gì vậy? Cái thế loại tra công biến thái này sao lại được yêu thích chứ? Mẹ nó, còn bé Alice nhà tôi thì sao? Không ai nghĩ đến cảm xúc của bé nhà tôi sao?
Cố Thanh Vân bật dậy, lắc lắc cổ tay, sau đó tiếp tục điên cuồng gõ chữ, gõ hẳn hơn một nghìn chữ mắng nhân vật Hề Thanh điên khùng thế nào, mắng cho máu chó đầy đầu.
Alice đáng nhẽ ra phải được hạnh phúc hơn thế, một người trong sạch tươi tắn như thế lại bị vùi dập đến tuyệt vọng.
[Cá chà bặc] @Nhà ngoại quyền lực: Gì hả? Công phải có máu chiếm hữu vậy đọc mới hay chứ. Cứ tầm thường như công nhà khác thì chán òm.
[Thiên thần mong manh]: Cút mịa đi chiếm với chả hữu, Alice cũng là con người, cũng có cảm xúc chứ bộ!
Hai phe cãi nhau rùm beng lên, không ai chịu nhường ai.
Cố Thanh Vân cũng không nhàn rỗi tham chiến, Acc tên [Nhà ngoại quyền lực] liên tục công phá chính là của cậu.
Phải rồi, vị 'tổng tài nhiều tiền, lạnh lùng' mới 24 cái xuân xanh, Cố Thanh Vân này chính là một tên hủ nam vô cùng sủng các bé thụ. Chỉ cần là nhân vật cậu quý, Cố Thanh Vân đều muốn trở thành một "ba ba" bảo hộ những nhân vật ấy.
Cuối cùng Cố Thanh Vân chốt một câu "Nếu tôi có thể can thiệp, m* nó tôi muốn cầm cục gạch phang cho cái tên tra công này răng rơi đầy đất. Đón Alice về để cậu ấy tự tìm kiếm hạnh phúc thật sự chứ không phải bị giam cạnh thằng điên này cả đời!".
Ping pong!
Cố Thanh Vân vừa gửi lời bình luận lên đột nhiên không gian xung quanh rung lên, một cái đầu củ cải khó khăn chui ra từ không trung.
"Khởi động hệ thống. Đang cập nhật hệ thống. Cập nhật thành công" Robot bay lơ lửng trên không "Hệ thống giải cứu của nhà ngoại xin chào kí chủ, pon~".
Cố Thanh Vân ngơ ngác tại chỗ.