Dù sao nếu giết hết một đám người thì ai sẽ là kẻ tham gia thí luyện tiếp theo đây, Nhu Cốt thở ra một hơi nói:
"Đây là cơ hội cuối cùng."
Nhu Cốt xoay người một cái phất tay đã thuấn di Lam Huyền và Hàn Vũ Thiên trở về đích đến, bọn người Tống Long Trúc như được đại xá liền dập đầu ở đất mấy cái mới dám đứng lên.
Đạo Tổ xuất hiện Thánh Tông như sâu kiến trước mặt họ, tùy tiện một bàn tay có thể chộp chết chục tên Thánh Tông cũng không tính là gì, huống hồ tu vi của Tuần Thiên Giả còn xa xa vượt qua Đạo Tổ sơ kỳ.
Chỉ một lần trấn áp đã làm tâm thần bọn họ như bị nghiền ép, linh hồn suýt chút nữa đã tan vỡ, lực lượng cực mạnh áp chế bách Thánh.
Lúc này đạo lôi kiếp thứ 8 đã giáng xuống, Mạch Liên và Hồng Thiên toàn thân như muốn sụp đổ, nếu không phải họ cố hết sức chống đỡ e là đã kiệt sức mà ngất đi.
Suy cho cùng vừa bị cương phong áp chế vừa bị lôi kiếp giáng hạ trên người chính là một điều cực kì khó khăn, nếu không phải thân thể Thiên Thánh này cường đại hơn so với Thánh Nhân viên mãn thì e là họ đã bị lôi kiếp oanh thể, cuồng phong cắt xương rồi.
Cả 2 người họ chỉ cách đích đến 100 trượng, nhưng trong mắt lại cách xa như là trời với đất, khó khăn đến đâu bọn họ cũng là cắn răng tiếp tục, không để chủ nhân thất vọng, cũng không để bản thân phải nằm xuống nơi này.
Lôi kiếp thứ chín giáng xuống xé mở vùng cương phong rộng lớn, khoảng cách 30 trượng vẫn còn quá xa trong mắt bọn họ, Mạch Liên và Hồng Thiên tu vi trực tiếp thăng làm Thánh Tông.
Vào giây phút bọn họ trở thành Thánh Tông, cũng là lúc cương phong khóa chặt 2 người, ban nãy tu vi là Thiên Thánh nên cương phong chỉ áp chế nhẹ, nay là Thánh Tông đã hoàn toàn thu hút cương phong khắp nơi hội tụ.
Hai người trong mắt có chút tiếc nuối không thể nào che giấu được nhìn nhau, toàn thân bị cương phong áp chế không thể di chuyển, dù là một bước nhỏ cũng không nhấc lên nổi.
"Hai vị chớ bỏ cuộc."
U Ma Nữ xuất hiện khoacq lấy vai của Mạch Liên, thân thể nàng toát ra khí tức lôi kiếp làm cương phong phải tránh xa.
"Bọn ta vừa rồi học theo 2 vị để vượt dốc núi, cũng phải trả ơn một chút."
Huyết Ma Nữ khoác vai Hồng Thiên cùng U Ma Nữ lao về phía trước.
Cả 2 ma nữ đột phá Thánh Tông sau 2 nhân tộc Thiên Thánh, cũng dùng chiêu mượn cương phong độ kiếp và dùng độ kiếp suy yếu cương phong để vượt ải.
Cũng may Hồng Thiên và Mạch Liên đi trước nên các nàng mới thuận lợi theo sau, một đường theo đuôi cuối cùng đã đuổi kịp 2 người.
Khoảng cách 10 trượng cũng là lúc đạo lôi kiếp thứ tám của 2 ma nữ giáng xuống, cương phong tách rời suy yếu tới cực điểm.
Bóng dáng 4 người cùng lúc đạp tới đích đến chính là đỉnh của dốc núi này, cả 4 người đồng thời đạt hạng 3, vậy một viên khí thần kia sẽ phải bị chia nhỏ 4 phần sao?
Hàn Vũ Thiên thì đưa mắt nhìn Lam Huyền, chỉ thấy ánh mắt của nàng có chút cao ngạo và tự hạo.
"Quả nhiên."
Hàn Vũ Thiên mỉm cười đã hiểu vì sao 2 ma nữ theo sau Lam Huyền trợ giúp 2 vị trưởng lão, nếu không có lệnh của ma thần thì họ sao mà cam lòng giúp nhân tộc đây.
"Đa tạ."
— QUẢNG CÁO —
Mạch Liên và Hồng Thiên ôm quyền cảm tạ U Ma Nữ và Huyết Ma Nữ.
Hai ma nữ không để ý tới bọn họ mà trực tiếp đón đỡ đạo lôi kiếp thứ chín, khí tức ảm đạm, một cổ hấp lực kinh người liên tục hấp thu linh khí đất trời, tựa như trăm sông đổ về một biển ào ào mà tới.
Chỉ trong một ngày đã có 4 vị đột phá lên Thánh Tông, chuyện này đặt tại Tô Lăng giới là vô cùng hiếm thấy, hoặc không có bất cứ chuyện như vậy phát sinh.
Bởi vì Thánh Tông quá mức hiếm hoi a, một bước Thánh Nhân đã là càng đi càng khó khăn, trở thành Thánh Tông thì lại giống từng bước đạp xuống biển lớn vậy, càng đi càng sâu, càng đi càng mờ mịt hư vô.
Hàn Vũ Thiên chấp tay sau lưng nhìn trời, hắn đang nghĩ chuyện đắc tội với những Thánh Tông hôm nay, nên giải quyết từng người hay là cả một nhóm đây.
Hắn là Chí Thánh đột phá thành Thánh Tông, độ qua 36 đạo lôi kiếp của thiên đạo, sức mạnh sánh ngang với Thánh Tông trung vị, thậm chí nếu toàn lực chiến đấu thì Thánh Tông thượng vị cũng phải chịu ăn thiệt thòi cực lớn.
Ở Chí Thánh có thứ gọi là vạn pháp bất xâm, là phước lành thiên đạo ban phát giúp Chí Thánh chế trụ pháp tắc của Thánh Tông, nhưng chỉ là hạ thấp một nửa chiến lực của Thánh Tông xuống mà thôi.
Chí Thánh vẫn có thể bị Thánh Tông mài chết như Thổ Tương đã làm, mà Chí Thánh đột phá Thánh Tông thì không còn cái gọi là vạn pháp bất xâm nữa.
#playerDailymotion {width: 520px; float: right; padding-left: 10px; margin-right: -10px;}
Thay vào đó Khí Vực của họ sẽ tiến hóa trở thành một phần của bản thân, ý niệm vừa xuất Khí Vực liền hiện, Thánh Tông khác khi đối đầu lập tức bị phong cấm Khí Vực.
Thánh Tông không thể điều khiển Khí Vực, chẳng khác nào sâu kiến trước mặt kẻ từ Chí Thánh đột phá Thánh Tông, một kiếm liền có thể tùy tùy tiện tiện giết đi Thánh Tông khác như giết một con gà vậy.
Cơ thể hắn đột nhiên dâng lên khí tức chí cương chí thần, khiến pháp tắc xung quanh mau chóng hội tụ hóa thành một vùng băng hàn tuyết vực.
"Băng Thiên Hóa Vực!"
Hàn Vũ Thiên con ngươi trừng lớn Khí Vực khuếch tán ra ngàn dặm, bao trùm lên đám Thánh Tông ở phía dưới, giọng của hắn trầm tĩnh như nước nói:
"Tống Long Trúc, ngươi hôm nay động thủ với 2 vị trưởng lão của bản cung chủ, về sau nhất định phải trả giá, những kẻ trước kia đắc tội bản cung chủ cũng phải trả giá, nếu muốn tha thứ thì tự phế tu vi trở thành Phàm Nhân, quỳ gối tạ tội."
"Ngông cuồng."
"Hỗn xược."
"Đừng nghĩ mình có một chút thực lực ấy liền muốn làm trời."
Từng cái Thánh Tông nghe được lời uy hiếp này của Hàn Vũ Thiên, liền cho rằng hắn là kẻ điên ngông cuồng không biết sống chết, dù kẻ được gọi điên nhất thiên hạ cũng không thể so cùng với hắn.
"Chỉ là Khí Vực thôi, xem bọn ta áp chế nó đây!"
Tất cả Thánh Tông bên dưới tức giận toàn lực thôi động pháp tắc muốn ngưng tụ ra khí vực của bản thân, nhưng làm bọn họ không hiểu chính là dù dùng biện pháp nào thì họ không thể gọi ra được Khí Vực.
"Đây là có chuyện gì xảy ra?"
Hưng Vinh, Đoản Hành và Cốt Phệ đứng ở một bên xem trò vui cũng là kinh ngạc phát hiện, cơ thể bọn họ như có một tầng phong ấn, Khí Vực căn bản như hư không tiêu thất.
"Làm sao ta không triệu hồi được Khí Vực?"
"Chuyện gì đang xảy ra?"
— QUẢNG CÁO —
"Pháp tắc như là trút bỏ quan hệ với chúng ta vậy."
"Không thể nào."
Từng người xôn xao không biết nguyên nhân dẫn đến sự việc này là gì, Nhu Cốt ở trên thì thản nhiên nói:
"Trước mặt một Chí Thánh đột phá thành Thánh Tông, thì tất cả các ngươi đừng hòng gọi ra được Khí Vực, bởi vì chúng đã bị Khí Vực của hắn phong cấm toàn bộ rồi, trừ khi là có một kẻ khác đồng dạng từ Chí Thánh thành Thánh Tông mới có thể mở được Khí Vực."
Lời giải thích của Tuần Thiên Giả làm những Thánh Tông sơ kì và trung kì mơ hồ không hiểu, nhưng thượng kì và viên mãn Thánh Tông thì là con ngươi co rút.
Dù họ chưa một lần chạm mắt với Thánh Tông từ Chí Thánh đột phá, nhưng điển tịch thời thượng cổ thì có lưu lại những chuyện về cảnh giới đó.
Vạn pháp bất xâm của Chí Thánh Nhân sẽ tiến hóa thành vạn vực phong cấm khi kẻ đó đột phá Thánh Tông, vạn vật phong cấm vừa ra Thánh Tông trước mặt những kẻ đó, chẳng khác nào gà vịt chờ bị cắt cổ, không có cơ hội hoàn thủ, trừ phi tu vi ngươi cao hơn họ hai bậc thì có thể chạy trốn.
"Một tiểu quốc nhỏ bé lại sinh ra được Chí Thánh sao?"
Hưng Vinh đưa mắt nhìn 2 vị Thánh Tông viên mãn bên cạnh, bọn họ cũng là trong đôi mắt tràn đầy không thể tin và nghi ngờ.
Chí Thánh là cấp bậc chưa từng xuất hiện vào 3000 năm nay ở Tô Lăng giới, lần cuối cùng có Chí Thánh là vị đột phá Kim Thần đã ngã xuống trong trận chiến thần ma ở Thiên Vực.
Lịch sử đến nay vẫn còn lưu lại một vài dấu tích của trận chiến kinh khủng kia, ngay cả Thần còn ngã xuống nói gì đến tôm tép như bọn họ.
Nhưng sẽ càng khiến bọn họ kinh hãi hơn nếu biết Vạn Niên cung tồn tại không chỉ một vị Chí Thánh, Nam Cương quốc cơ hồ ai ai cũng có thiên phú đỉnh cấp, chỉ là vùng đất họ ở bị trận chiến kinh khủng nào đó trong lịch sử tàn phá đến sâu trong căn cơ pháp tắc.
Năm đó Thánh Nhân trung vị còn khó mà xuất hiện nói gì đến Chí Thánh như bây giờ, chẳng qua là vào lần trùng sinh ấy của Hàn Vũ Thiên, vì đưa linh hồn của Tiểu Vũ Thiên về địa phủ mà phải dùng đại lượng nguyên hồn hao tổn, sửa đổi thiên địa pháp tắc nơi đây.
Rồi cũng từ đó pháp tắc dần dần phục hồi và xuất hiện Thánh Nhân, nhưng vẫn chưa hoàn toàn khôi phục để giúp Thánh Nhân đột phá Thánh Tông.
Bọn họ muốn đột phá thì chỉ có thể đi qua một vùng đất khác thôi, hoặc như Hàn Vũ Thiên mượn tiên kiếp bổ xung khuyết điểm của lôi kiếp mà đột phá, nhưng vạn nhất thất bại thì sẽ trở thành một tên ngụy Thánh Tông.
Hàn Vũ Thiên cũng từng nghĩ có phải người ở Nam Cương quốc có phải dòng dõi nhân tộc đặc thù thời thượng cổ không, rất ít người tu luyện mà gặp phải chướng ngại, trừ khi muốn thành Thánh Nhân họ mới gặp rắc rối một ít.
Hiện tại cũng cho thấy suy đoán của Hàn Vũ Thiên cũng không phải là vô căn cứ, nhìn xem Nam Cương quốc vài chục năm trước chỉ có hoàng tộc và 4 Quan thành Đông, Tây, Nam, Bắc là xuất hiện Thánh Nhân, còn bây giờ thì Thánh Nhân có đến mấy ngàn vị chỉ trong chưa đầy 100 năm ngắn ngủi.
Tốc độ phát triển như vậy, e là một cái đại quốc ở thời kì phồn thịnh nhất cũng không thể sánh kịp, những người bên ngoài tất nhiên là không biết, nhưng hoàng tộc, Vạn Niên Cung, Bắc Ma thành, Cao gia, Cúc gia đều hiểu rõ, Nam Cương quốc đang thay đổi long trời lỡ đất.
Toàn bộ Thánh Tông đều là vẻ mặt hoảng hốt nhìn Hàn Vũ Thiên, tuổi trẻ như vậy đã là Chí Thánh còn đột phá thành Thánh Tông, so với bọn họ thì hắn hẳn là chưa đến 300 tuổi a.
Thánh Tông có 5000 năm tuổi thọ, mà chưa đến 1000 tuổi được coi là thiếu niên, 1000 đến 2000 là thanh niên, 3000 đến 4000 là trung niên, 4000 đến 5000 chính là lão niên.
Gợn sóng sinh mệnh của Hàn Vũ Thiên bừng bừng khí thế, chỉ có tu sĩ chưa đến 300 tuổi mới có thể sinh ra được thứ khí tức vô hình này.
Lam Huyền thì là người hiểu rõ, Hàn Vũ Thiên hiện tại chỉ mới 67 tuổi mà thôi, tu sĩ chưa tới 100 tuổi đột phá Thánh Tông, nếu là ở thời kì phồn thịnh là lúc nàng còn là Kim Thần thì tuyệt đối không có ai đạt được cả, bởi vì đó chỉ có trong truyền thuyết.
Rất nhiều Thánh Tông vốn sinh ra hận ý cũng dần dần tiêu tán, bởi vì đắc tội một kẻ từ Chí Thánh bước vào Thánh Tông, chẳng khác nào là kiến chọc thần long, những kẻ đã đắc tội thì trong lòng tràn ngập sự bất an vô tận, kết cục tương lai của họ thế nào không nghĩ cũng biết.
Tống Long Trúc nét mắt có chút âm trầm nói:
— QUẢNG CÁO —
"Lão phu nào có sợ ngươi, dù là Chí Thánh bước vào Thánh Tông thì sao? Thực lực chung quy vẫn chỉ là một Thánh Tông tầng 1 thấp kém mà thôi."
Cả hai ánh mắt va chạm vào nhau liền là một cơn sát ý trùng thiên, khí tức va chạm đủ để thấy hai bên nhất định phải có một kẻ rơi vào tử lộ.
Nhu Cốt hất tay một đoàn hào quang lóe lên 6 khối ngọc, một khối ngọc lớn, một khối ngọc vừa và bốn khối ngọc nhỏ, đây chính là khí thần.
"Hàn Vũ Thiên đạt hạng nhất, Lam Huyền hạng hai, U Ma Nữ, Huyết Ma Nữ, Mạch Liên, Hồng Thiên đồng hạng ba, ban thưởng khí thần."
Mỗi người tiếp nhận ban thưởng của mình, trong mắt lóe lên tia sáng hưng phấn và mong chờ, Hàn Vũ Thiên thì không chút để tâm trực tiếp bóp nát viên ngọc, khí thần tràn ra đủ để so với một tòa sơn nhạc nhỏ, hấp thu đoàn khí thần đủ để Hàn Vũ Thiên đột phá đến Thánh Tông tầng 3, cũng là sơ kỳ đỉnh phong.
Khí thần tuy trân quý và cường đại, nhưng nếu trực tiếp hấp thu rất có thể sẽ bị độ thuần khiết của nó làm cho bạo thể mà chết.
Hàn Vũ Thiên vung tay Khí Vực thu nhỏ lại gom toàn bộ khí thần bao bọc cơ thể hắn lại, hắn dùng khí thần không phải là tăng tu vi bản thân, mà là rèn đúc nhục thân.
Từ lúc trùng sinh đến này, hắn không hề tu luyện bất cứ loại thể pháp nào, không phải vì hắn không muốn tu luyện, mà chính là không thể.
Thể pháp hắn tu chính là thuộc chí âm chí hàn, Băng Cực Thuần Âm Thể.
Nhục thân phải được rèn đúc bởi một cổ sức mạnh chí âm chí hàn mới có thể tu luyện được Băng Cực Thuần Âm Thể, mà khí thần chính là được tạo ra mang cả hai loại chí dương và chí âm, Hàn Vũ Thiên là đang muốn tách phần chí âm đó luyện thể, thời gian chí ít cũng phải mất vài canh giờ.
Hắn ngồi xếp bằng toàn thân tản ra hàn khí phiêu đản, bàn tay nâng lên liền thấy Thủy Thiên Thương và Liệt Hỏa Kiếm lơ lửng trái phải.
Thủy Thiên Thương thuần âm là thứ tốt nhất có thể lọc chí âm khí ra khỏi khí thần, Liệt Hỏa Kiếm thuần dương thích hợp lọc chí dương.
Hai thanh binh khí bắt đầu hấp thu khí thần rồi tiến hành sàn lọc, Tuần Thiên Giả Nhu Cốt ở ngoài quan sát cũng không biết Hàn Vũ Thiên đang có ý đồ gì, Lam Huyền nhìn tới cũng có chút khó hiểu không thôi.
Thời gian 2 canh giờ trôi đi, khí thần từ một màu xám đã dần dần hóa thành một lam và một đỏ, chia thành một âm và một dương làm tất cả mọi người kinh ngạc.
"Tách khí thần ra làm âm dương lưỡng khí, chuyện này..."
Nhu Cốt không giấu được ánh mắt kinh ngạc của bản thân, nàng đây là lần đầu nhìn thấy người không thuộc cảnh giới Kim Thần tách khí thần thành âm dương lưỡng khí.
Lam Huyền cũng là ánh mắt tràn ngập tham lam nhìn đoàn âm khí, nàng là Ma Thần tu luyện Lam Hoàng Thủy Tinh Thể, thủy, băng, hàn có tác dụng rất lớn đối với nàng.
Nếu có thể được Hàn Vũ Thiên chỉ cho bí pháp tách âm khí trong khí thần ra thì tu vi của Lam Huyền sẽ tăng cao.
Khí thần trực tiếp hấp thu thì tác dụng rất lớn, còn tách ra thành âm dương lưỡng khí thì bị giảm công dụng đi rất nhiều, nhưng âm khí giúp Lam Huyền củng cố căn cơ vượt bậc hơn khí thần, so ra thì âm khí vẫn là có giá trị hơn khí thần.
Không để mọi người đợi lâu liền thấy âm khí bên trái đang dần dần bị một cổ hấp lực hút lấy, tới khi không còn một tia âm khí nào sót lại.
Thời gian lại trôi qua 3 canh giờ tiếp theo, ở đích đến liền xuất hiện 4 vị Thánh Tông viên mãn, bọn họ vượt dốc vẫn là bị cương phong trấn áp vài canh giờ mới tới được đích đến.
Ở dốc núi vẫn có vài chục Thánh Tông đang bước đi nặng nề, cương phong tuy mạnh mẽ áp chế, nhưng đã bị Nhu Cốt làm cho độ sắc bén của nó tiêu biến, bởi vì thí luyện lần này Thánh Tông tham gia quá ít.
Nếu để họ vượt cương phong nguyên bản e là chỉ còn không đến 20 người sống sót đến được đích.