• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Ngươi cũng muốn tham gia chương trình này sao?" Giản Yên kinh ngạc nhìn La Tinh, lúc trước nàng nhìn thấy tên La ba ngày trêи cái danh sách kia liền cảm thấy không thể mời La Tinh đến được, bây giờ nghe chính miệng La Tinh nói, nghĩ như thế nào cũng cảm thấy quá vô lý: "Không phải ngươi sẽ không bao giờ tham gia chương trình hay sao?"

"Quy tắc đặt ra chính là để phá bỏ mà." La Tinh cười híp mắt: "Nhắc đến thì ta cũng không có cái quy tắc nào cả, nguyên nhân trước kia không muốn tham gia bất kì chương trình nào rất đơn giản, là bởi vì không muốn trả lời người khác."

Giản Yên cắn môi: "Hiện tại thì sao?"

La Tinh quay đầu lại nhìn nàng, ánh mắt óng ánh sáng rực: "Đương nhiên hiện tại không giống như trước kia."

Giản Yên không tiếp tục hỏi, nàng chỉ mím mím môi nhìn mặt La Tinh. La Tinh một tay đặt ở trong túi cầm lấy hộp thuốc lá, một tay khác đưa lên có mấy lần muốn đặt trêи vai Giản Yên, nhưng cuối cùng thu hồi ý định chuyển sang đặt ở trêи đầu gối: "Quyết định vậy đi, chúng ta chắc sẽ đi qua Kinh Nghi thương lượng về chuyện tham gia chương trình này, ngươi có muốn đi cùng ta qua đấy không?"

Gió thổi mạnh, mạnh đến mức thân hình hai người cũng không quá ổn, tóc tai Giản Yên bay loạn xạ, đuôi tóc bị thổi văng lên trêи mặt, đâm có chút đau, nàng cân nhắc vài giây lắc đầu: "Ta không đi."

Ánh sáng trong mắt La Tinh ảm đạm xuống một chút, nàng cười: "Được thôi, ngươi có việc thì cứ đi làm việc đi, ta tự mình đi cũng được."

Giản Yên gật đầu: "Ngươi không suy nghĩ lại sao?"

"Còn cái gì để cân nhắc nữa đâu." La Tinh cười nuốt những câu nói tiếp theo vào bụng. Nàng đều đã cân nhắc bốn năm, thật vất vả mới hỏi thăm được lịch trình của Giản Yên, thật vất vả mới trà trộm được vào cái đoàn du lịch mà Giản Yên tham gia, thật vất vả mới quen biết được Giản Yên, thật vất vả mới mời được Giản Yên tham gia đóng phim, thời gian nàng dùng để cân nhắc quá lâu, quá lâu.

Nếu như sớm hơn một chút...

La Tinh bị tâm tư quấy nhiễu, chuông điện thoại của Giản Yên vang lên, nàng lấy điện thoại từ trong túi xách ra, nhìn thấy trêи màn hình điện thoại là tên của Kỷ Tùng Lâm thì mặt mày hơi biến sắc, nàng nhìn La Tinh cười cười: "Xin lỗi, ta đi nhận điện thoại. "

"Ngươi cứ tự nhiên."

Nàng nói xong nghiêng đầu nhìn Giản Yên, áo khoác cũng không ngăn được tư thái đẹp đẽ của nàng, bởi vì gió lạnh, y phục áp sát vào trêи người, đưa vóc người nàng hiện ra đến rõ ràng, lung linh sinh động. La Tinh ngồi ở vị trí này có thể nhìn thấy Giản Yên nghiêng mặt gọi điện thoại, xinh đẹp, khóe môi nhàn nhạt cong lên, vai hẹp, tấm lưng tinh tế, phía dưới chiếc áo khoác là một đôi chân thon dài thẳng tắp, chân nhỏ gọn không có một vết sẹo nào, nàng mang giày cao gót, mắt cá chân hơi nhô ra, vừa thanh tú lại vừa đáng yêu.

Giản Yên cầm điện thoại đứng ở một bên bắt máy: "Gia gia."

Âm thanh của Kỷ Tùng Lâm phát ra từ điện thoại giống như đã già nua đi rất nhiều, không còn kiên cường giống như trước đây: "Yên Yên a, đang làm gì vậy?"

Giản Yên mắt nhìn xem bốn hướng: "Ta đang ở bên ngoài."

Kỷ Tùng Lâm tựa vào đầu giường thở dài: "Ta đã biết chuyện của ngươi cùng Vân Hân, xin lỗi a."

"Gia gia, ngài suy nghĩ nhiều quá rồi." Giản Yên vội vàng nói: "Chuyện này là ta với nàng đã cân nhắc rất lâu sau đó mới đưa ra quyết định, chúng ta đều không có ý kiến gì cả."

Kỷ Tùng Lâm nâng điện thoại lên: "Ta nghe Tiểu Hàm..."

Giản Yên cười gượng: "Ngài đừng nghe Tiểu Hàm nói lung tung, cả ta và nàng đều không ai có lỗi với ai, hết thẩy tất cả quyết định đều là do hai người tình nguyện."

Kỷ Tùng Lâm kêu lên một tiếng: "Là do lúc trước ta không tốt, không nên ép buộc các ngươi kết hôn với nhau, là ta có lỗi với các ngươi."

"Không đúng." Mái tóc Giản Yên bị gió thổi bay lên, rơi vào khóe môi, nàng dùng ngón tay câu tóc đến bên tai, giọng nói ôn nhu nói: "Là do trước đây ta chưa đủ trưởng thành, làm ra rất nhiều quyết định ấu trĩ, cũng mang cho các ngươi không ít phiền phức. Còn Vân Hân, nàng rất tốt, ba năm nay, nàng cũng cực khổ nhiều rồi."

Nàng nói ra câu nói này không hề có chút cảm giác trái lương tâm nào, tuy rằng lúc nào nàng cũng nói với Cố Thái rằng nàng oán giận Kỷ Vân Hân, thế nhưng nếu thật sự muốn nói đến việc này, người kia cũng không hề có bất kỳ lỗi gì với chính bản thân mình. Đoạn hôn nhân này là lựa chọn của nàng, nhưng Kỷ Vân Hân lại không có cơ hội để lựa chọn. Ngoại trừ lúc hai người ở bên ngoài, thì Kỷ Vân Hân sẽ dùng thái độ lạnh nhạt đối với nàng. Cũng phải nói đến thái độ của nàng, là lúc trước nàng không hiểu chuyện, cho rằng chỉ cần tới gần thì có thể sưởi ấm một trái tim, trêи thực tế, trái tim kia cũng không mong muốn nàng bước lại gần, trái tim kia truyền cho trái tim ấm áp của nàng một cảm giác, khiến trái tim nàng dần dần từ ấm áp biến thành lạnh lẽo.

Thật sự rất tốt, nàng từ trêи người Kỷ Vân Hân học được cách làm sao để chặt đứt tơ tình, cũng không tính là không thu hoạch được gì.

"Đứa trẻ ngoan." Kỷ Tùng Lâm đau lòng nói: "Ngươi hiện tại dọn tới ở chỗ nào rồi?"

Giản Yên nói ra tên Cố Thái, lại phụ họa thêm vài câu mới nói: "Ta hiện tại muốn đi làm chút việc, khi nào rãnh rỗi ta sẽ đến thăm ngài."

"Được." Kỷ Tùng Lâm không nhiều lời, Giản Yên tắt điện thoại, nàng thở dài đi tới trước mặt La Tinh, cười nói: "Xuống lầu đi."

La Tinh hiếu kỳ hỏi: "Ai vậy?"

Nói xong lời này nàng lập tức nói tiếp: "Xin lỗi, ta không cố ý muốn hỏi tới chuyện riêng tư của ngươi."

"Không sao." Giản Yên cười cười: "Người trong nhà thôi."

Người trong nhà?

Sắc mặt La Tinh hơi thay đổi một chút, nàng nghĩ đến tài liệu của Giản Yên, trong đấy ghi rằng hiện tại Giản Yên đã không còn một thân thích nào nữa cơ mà?

Sau khi Giản Yên nói xong thì giẫm giày cao gót đi xuống dưới, thấy La Tinh vẫn còn ngơ ngác đứng tại chỗ nàng gọi: "La Tinh?"

"Tới liền." La Tinh đem nghi hoặc ở trong đầu đuổi đi, đi theo sau Giản Yên xuống lầu, đi xuống đến gần cửa thì hai người gặp phải Tô Tử Kỳ vừa mới trở về, nhân tiện ngay lúc nhìn thấy Giản Yên thì nàng nói: "Vừa mới chuẩn bị đi tìm ngươi, chút nữa cùng ta đi đến công ty một chuyến."

Giản Yên không hiểu: "Đi công ty làm gì?"

"Tổ quản lý chương trình bên kia gọi điện thoại cho ta, nói có tin tức của những nghệ sĩ khác, để chúng ta qua bên đấy cùng mở cuộc họp." Tô Tử Kỳ nói tiếp: "Trùng hợp ta cũng vừa mới nói chuyện với Cố đạo diễn, bộ phim mới của ngươi đã bắt đầu tuyền truyền."

Vẻ mặt Giản Yên có chút sốt sắng: "Bắt đầu tuyên truyền rồi sao?"

"Đã bắt đầu." Tô Tử Kỳ ấn ấn điện thoại: "Ta gửi cho ngươi mấy tấm hình, đợi chút nữa ngươi cũng đăng mấy tấm lên Weibo đi, đúng rồi, tài khoản Weibo lúc trước của ngươi còn dùng không?"

Giản Yên gật đầu: "Vẫn còn dùng."

Chỉ là không thường xuyên dùng tới, rất lâu mới đăng nhập một lần, bình thường nàng đều dùng tài khoản phụ để xem những chuyện bát quái trêи mạng, Tô Tử Kỳ nói: "Vậy cứ dùng nó đi, cũng đỡ phải tạo lại tài khoản một lần nữa, ngươi dùng cái tài khoản trước đây của ngươi đăng lên đi, trước khi đăng thì gửi qua cho ta nhìn một chút rồi hẳn đăng lên."

Ngay lúc các nàng nói xong thì La Tinh đẩy cửa phòng ra, Cố đạo diễn cùng hai người phó đạo diễn đã không còn ở bên trong, trong phòng đều trống không. Giản Yên lần đầu tiên đăng bài viết lên Weibo sau ba năm không hoạt động có chút hồi hợp, nàng soạn bài viết hơn nửa ngày, cuối cùng điện thoại cũng đến trêи tay Tô Tử Kỳ để soạn bài, còn thêm vào mấy tấm ảnh, sau khi Tô Tử Kỳ viết xong thì cho Giản Yên xem, không có ý kiến gì rồi mới đăng lên.

Bộ phim này được rất nhiều người mong đợi, Official của đoàn phim đăng lên Weibo vào lúc một giờ chiều, công bố sự góp mặt của nàng cùng một số diễn viên chính, nếu đem nàng ra so sánh với mấy người kia ở dưới phần bình luận, thì nhắc tới tên nàng đã ít lại càng ít hơn, cũng không ít người hỏi: "Giản Yên là ai?"

Cũng có người tốt bụng giải thích, trước đây Giản Yên chính là người diễn vai Thành Hậu trong cái bộ phim kia, sau đó bình luận này liền bị trôi xuống dưới, cũng không có thêm quá nhiều bình luận quan tâm đến nàng, sau khi Giản Yên đăng lên bài viết Weibo cũng chỉ có vài cái bình luận lẻ loi.

—— ĐM ta nhìn thấy được gì vậy?

—— Yên Yên, ngươi phục xuất sao?

—— Yeah! Yên Yên không có rút khỏi giới giải trí, hiện tại thân thể Yên Yên đã khá hơn chút nào chưa?

Lúc trước nàng rút khỏi giới giải trí, bên ngoài bắt đầu sôi sùng sục đồn thổi vài tin đồn, đa số là nói nàng bị một người giàu có bao nuôi, cũng có người nói là bởi vì nàng đắc tội với Vu Duyệt, nên bị phong sát. Càng có nhiều đài truyền thông đưa tin, nói là nàng bởi vì bị bệnh, muốn tịnh dưỡng, cuối cùng trở thành nguyên nhân vì sao mà nàng tránh bóng, cho nên fan của nàng đều dồn dập hỏi ở phần bình luận.

—— Thân thể tốt chưa?

—— Yên Yên đã trở lại.

—— Ba năm, ta rốt cuộc cũng đợi được Yên Yên trở lại! Thật sự không uổng công ta chờ đợi!

—— Yên Yên rốt cuộc cũng đóng phim một lần nữa, ta không nhìn lầm đúng chứ?

—— Yên Yên vẫn đẹp mắt giống như trước kia, nhìn cái eo này đi, là của ta, của ta hết!

—— Tỷ tỷ đẹp quá, đây là Thiên Sứ hạ phàm chứ còn gì nữa! Tư thái này, là của ta!

Giản Yên nhìn bài viết đăng được nửa tiếng trêи Weibo của mình cũng chỉ có mấy cái bình luận linh tinh như vậy, nhất thời không biết có nên cười khổ hay không, Tô Tử Kỳ sau khi lên xe nhìn thấy nàng còn ôm điện thoại không khỏi nói: "Được rồi, khỏi nhìn, ngươi bây giờ còn có mấy người nhớ tới ngươi, như vậy là tốt rồi."

Giản Yên gật đầu: "Cũng đúng."

Trong giới giải trí này thì thời thế trong một năm ít nhất thay đổi đi một lần, nàng đều ba, bốn năm không có tham gia vào, lúc trước cũng không tính là nổi tiếng lắm, còn có người nhớ tới nàng, đã rất ấm lòng, Giản Yên nghĩ tới đây thì nghiêng đầu nói: "Tô tỷ, ta có thể trả lời không?"

Tô Tử Kỳ không có quay đầu lại: "Muốn trả lời thì cứ trả lời đi."

Giản Yên trả lời mỗi cái bình luận của fan bằng một hình trái tim, cũng trả lời thân thể mình đã tốt hơn, tiếp theo sẽ tham gia diễn [ Nhất Mộng Bán Sinh Trường ], những người hâm mộ nàng gào thét, còn hỏi tình trạng gần đây của nàng, nàng chọn vài câu hỏi để trả lời. Vẻ mặt nàng nhìn màn hình điện thoại rất chăm chú, trả lời mấy cái bình luận sẽ nhíu nhíu mày lại, suy nghĩ vài giây, giống như đang cân nhắc từ ngữ trả lời.

La Tinh vừa nhấc mắt lên liền nhìn thấy dáng vẻ này của nàng, làm La Tinh không khỏi nghĩ đến lúc trước ở đoàn phim cũng nhìn thấy Giản Yên, nàng cũng giống như bây giờ, cầm lấy lời kịch bản, thầm thì trong miệng, khẽ cau mày.

"La biên kịch." Tô Tử Kỳ ngồi ở vị trí kế bên ghế lái, nàng quay đầu nhìn về La Tinh cùng Giản Yên đang ngồi ở hàng ghế phía sau, hỏi: "Ngài thật sự muốn tham gia cái chương trình kia sao?"

Đây chính là niềm vui bất ngờ! Vừa rồi Giản Yên nói cho nàng biết, nàng còn nghi ngờ lỗ tai của mình có vấn đề, La Tinh thu hồi ánh mắt đang nhìn Giản Yên lại, gật đầu nói: "Trước tiên đi xem thử, nếu có hứng thú thì tính tiếp."

Tô Tử Kỳ cười: "Ta có một số tài liệu của chương trình, ngài có muốn xem trước một chút hay không?"

Trước tiên cứ kéo tốt quan hệ với nhau, đợi nàng thật sự xác định muốn tham gia, lại tìm cơ hội tạo cho nàng cùng Giản Yên thành một nhóm CP. Danh tiếng của La ba ngày, cũng không kém hơn những diễn viên hạng A trong giới là bao nhiêu. Nếu như vào tập đầu tiên của chương trình Giản Yên có thể vì được cùng tham gia với nàng mà nổi lên, vậy thì tốt nhất nên đi tuyên truyền, hơn nữa hai người rất nhanh đều sẽ ở chung một đoàn phim, Tô Tử Kỳ đã dự kiến trước dáng vẻ của khắp các trang mạng tìm kiếm tên của Giản Yên, La Tinh nghĩ vài giây: "Được, đưa cho ta nhìn một chút."

Trêи tay Tô Tử Kỳ là tư liệu mới nhất của chương trình, bao quát cả việc sắp xếp hành trình, nhưng cũng có một số chi tiết được bảo mật, cho nên nàng cũng không biết hết được tòan bộ. La Tinh xem qua vài lần, đúng là không có thay đổi gì lớn so với cái chương trình ở nước ngoài kia, ngoại trừ phương diện khách mời có chút không giống, địa điểm hoạt động không giống, nội dung các tập cũng không giống. Ở trong nước thì chương trình này một năm có hai mùa, một mùa có tám tập, hiện tại đã là quý thứ nhất, chờ nàng xem xong thì xe gần như sắp đến công ty, La Tinh đem thu thập tài liệu xong trả lại cho Tô Tử Kỳ, hỏi: "Ngày hôm những nghệ sĩ khác đều sẽ đến sao?"

"Đều cẩn thận hẹn lần sau gặp, còn có một vài việc gấp, không có cách nào đến họp được."

La Tinh: "Còn việc khách mời là người thường thì sao?"

Tô Tử Kỳ lắc đầu: "Bên này vẫn chưa hoàn toàn chọn ra người nào là khách mời."

Giản Yên nghe các nàng tán gẫu thì suy nghĩ một lát, nguyên nhân người thường khó mời hơn nghệ sĩ là bởi vì những người kia bình thường đều rất khiêm tốn, tương tự với loại ngươi như La ba ngày, muốn biết tin tức về các nàng đều khó hơn so với leo lên trời, vì lẽ đó rất khó mời từng người từng người một, cũng may đều đã đem dàn nghệ sĩ chọn ra hết rồi, coi như cũng đã thành công được một nửa.

Chiếc xe màu đen chạy đến trước cửa công ty thì dừng lại, Tô Tử Kỳ xuống xe đầu tiên, nàng mở cửa xe sau ra, Giản Yên chân mang giày cao gót đi ra ngoài, La Tinh theo sát ở phía sau, các nàng đi đến tổ quản lý chương trình thì Kỷ Hàm liền đứng trước cửa, nhìn thấy các nàng cùng nhau đi đến có chút mơ hồ hỏi: "Các ngươi?"

Giản Yên giải thích: "Vừa mới cùng nhau đi ăn cơm, nên cũng cùng nhau đi đến đây."

Kỷ Hàm cũng xem qua Weibo, biết Giản Yên muốn diễn kịch bản của La Tinh, lập tức không suy nghĩ nhiều, gật đầu nói: "Mời La tiểu thư đi tới bên này, Tiểu Lâm, trước tiên mang Giản tiểu thư đi nghỉ ngơi ở trong phòng chờ đợi một chút."

Tô Tử Kỳ đứng bên người Giản Yên: "Ngươi đi trước đi, ta lên lầu lấy một tập văn kiện."

Giản Yên gật đầu: "Được."

Nàng đi theo sau Lâm Mộc hướng về phía phòng nghỉ ngơi, Lâm Mộc nhẫn nhịn xuống chuyện kϊƈɦ động ở trong lòng, đi tới bên cửa cũng không có dừng chân chỉ đơn giản hỏi: "Giản tiểu thư, thông tin trêи mạng truyền ra đều là thật sao? Ngài thật sự muốn đóng phim một lần nữa sao?"

Giản Yên đi vào trong: "Ừm, thật sự."

"Vậy thì quá tốt rồi!" Lâm Mộc nói xong vò đầu: "Ta...ta chính là vui vẻ thay ngài."

Giản Yên cười cười, Lâm Mộc cũng phát hiện ra bản thân mình thật xấu hổ, hắn nói: "Ta đi rót cho ngài một ly nước, ngài đợi một chút."

"Cảm ơn."

Chờ Lâm Mộc đi rồi Giản Yên mới lấy điện thoại từ trong túi xách ra, chuyện làm đầu tiên chính là mở Weibo ra, nhìn thấy thời gian từ lần cuối cùng nàng đăng lên Weibo cho tới bài viết mới nhất đã cách nhau bốn năm, đuôi lông mày nàng nhiễm phải duyệt sắc, vừa mới chuẩn bị thoát ra ngoài thì nhìn thấy một bình luận.

—— Nhìn hot search đi? Đây là Giản Yên chuẩn bị muốn đi lại con đường cũ sao? Lại muốn bán?

Tác giả có lời muốn nói:

Ngày mai V rồi, cảm tạ ủng hộ của các ngươu, chúc đại gia Giáng Sinh sung sướиɠ, mặt khác các ngươi ngày mai gièo mấy muốn nhìn chương mới?

Dự thu văn: Lửa rừng.

Lúc Kỳ Mạn mười tám tuổi đã đi tổng công ty Vinh Thiên phỏng vấn làm thư ký, sau khi bước ra ngoài lại bị một người dùng một tấm danh thϊế͙p͙ ngăn nàng lại, hỏi nàng có hứng thú với việc chuyển đổi chức vụ hay không, Kỳ Mạn nhìn chằm chằm Lê Ngôn Chi vài giây, đồng ý làʍ ȶìиɦ nhân của nàng.

Mười năm sau, Kỳ Mạn lúc hai mươi tám tuổi liền tự chọn quà sinh nhật cho chính mình, là đá xuống Lê Ngôn Chi, đối phương không hiểu rõ, hỏi nàng nguyên nhân, Kỳ Mạn cười: "Thoải mái cũng đã thoải mái rồi, tiền cũng đã kiếm đủ rồi, bây giờ thì nên tìm một tiểu muội muội để hưởng thụ."

Lê Ngôn Chi không có nói gì, hứa với nàng ba tháng sau khi trở về liền thực hiện lời hứa, chưa tới ba tháng, Lê Ngôn Chi tại công ty đối thủ nhìn thấy Kỳ Mạn, nàng trong lòng ôm một nữ nhân, sau khi nhìn thấy Lê Ngôn Chi, Kỳ Mạn ôm nữ nhân cười: "Muội muội, còn không mau gọi một tiếng Lê tổng đi?"

Lê Ngôn Chi đen mặt.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK