• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trước đây Kỷ Vân Hân không có quan tâm đến Giản Yên nhiều cho lắm, ký ức rõ ràng nhất chính là đoạn thời gian Giản Yên mới chuyển vào Kỷ gia, nàng lúc nào cũng rửa mặt bằng nước mắt, lúc đó cả ba và mẹ của nàng đều mất. Kỷ Tùng Lâm làm cho Kỷ Vân Hân bồi Giản Yên, cho nên khi đấy nàng nếu có thời gian rảnh rỗi đều dùng để bồi Giản Yên, Giản Yên lúc đó không thích nói chuyện, hầu như cả ngày đều trầm mặc, ăn không được nhiều lại còn nôn ra, nàng mỗi lần nhớ tới Giản Yên chỉ nhớ rõ được mỗi bộ dạng gầy trơ xương. Sau đó Kỷ Tùng Lâm tìm một bác sĩ tâm lý cho Giản Yên, nàng mới chậm rãi có chuyển biến tốt lên, nhưng Kỷ Vân Hân không nghĩ tới, sau khi nàng chuyển biến tốt, Kỷ Tùng Lâm lại làm cho hai nàng kết hôn.

Lúc Giản Yên bắt đầu điều trị thì Kỷ Vân Hân đã xuất ngoại đào tạo chuyên môn, lúc trở về Giản Yên ở trong giới giải trí đã có chút danh tiếng. Ngày đó Kỷ Vân Hân vô cùng bực bội, nàng cảm giác chính mình không nên bị sắp xếp như vậy, cho nên nàng cũng nói ra điều kiện, kết hôn cũng được, nhưng nhất định phải ẩn kết hôn đi, sau khi kết hôn thì không được can thiệp vào lịch trình của đối phương, nàng cho rằng như vậy thì Giản Yên sẽ từ bỏ suy nghĩ gả cho nàng, nào ngờ, Giản Yên lại đồng ý, hơn nữa hai người như vậy mà kết hôn rồi sống chung, đã hơn ba năm.

Đáy lòng Kỷ Vân Hân đều có mẫu thuẫn với đoạn hôn nhân này, cũng có mâu thuẫn với Giản Yên, nàng không muốn biết tin tức về Giản Yên, nàng còn đem thế giới của chính mình phong tỏa bên trong, tuyệt đối không để Giản Yên tiến vào một bước. Nàng làm rất thành công, thành công đến mức làm Giản Yên đưa ra đơn ly hôn, nàng nên cao hứng vui vẻ nhưng nàng vừa nghĩ tới buổi tối nọ, Giản Yên nằm dưới thân mình, dùng ánh mắt đầy tình ý nhìn mình, cái nốt ruồi kia ở khóe mắt phảnh phất lên rất có hồn, trong nháy mắt liền chạm tới nơi sâu xa ở đáy lòng nàng, cùng với ánh mắt lạnh nhạt đến cực điểm của nàng bây giờ, Kỷ Vân Hân liền cảm thấy có cái gì đấy không giống nhau.

Là Giản Yên, từ thời khắc Giản Yên đề nghị ly hôn, tất cả đều đã bắt đầu không giống nhau.

Kỷ Hàm rón rén tiến vào phòng bệnh liền nhìn thấy hai người đều nhìn lẫn nhau, không phải là loại nhu tình ẩn ý kia, trái lại ——— trái lại có chút cảm giác muốn giương cung bạc kiếm, nàng lắc đầu nghĩ lại, Giản Yên làm sao có khả năng dùng loại thái độ này nhìn chị mình, nàng đều yêu chị mình đến chết, khẳng định là do chính mình ảo giác, sau khi Kỷ Hàm vào cửa đứng ở trước mặt Kỷ Vân Hân nói: "Máy bay của ba mẹ bị delay, buổi tối mới có thể trở về."

Ba mẹ của hai người là ngay sau khi Kỷ Vân Hân tiếp nhận công ty thì liền xuất ngoại du lịch, không phải chuyện đại sự đều không thấy được mặt hai người, Kỷ Vân Hân gạt đầu: "Biết rồi."

Kỷ Vân Hân nói xong nhìn Giản Yên, tựa hồ muốn dùng ánh mắt nói cho Giản Yên biết chính nàng có thể trở về. Giản Yên không nhìn ánh mắt sắc bén của Kỷ Vân Hân, mà đi tới trước giường bệnh, nàng giúp Kỷ Tùng Lâm kéo lên một góc chăn, nhẹ giọng nói: "Gia gia, ta đi trước, chờ ta rãnh rỗi sẽ tới thăm ngươi."

Ngươi trêи giường bệnh vẫn nằm yên lặng, không có đáp lại, Giản Yên nói xong quay đầu nói với Kỷ Hàm: "Tiểu Hàm, ta đi về trước, gia gia nếu có tỉnh lại thì người gọi điện cho ta."

Kỷ Hàm nhìn mắt nàng rồi lại nhìn mắt Kỷ Vân Hân, nuốt nước miếng, gật gù đáp ứng: "Được."

Giản Yên ăn mặc kín mít đi ra khỏi bệnh viện, vừa mới ngồi lên xe taxi liền nhận được cuộc gọi của Tô Tử Kỳ, nói cho nàng biết đã xem kịch bản, nói với nàng cái nhân vật kia cũng đã phân tích qua, nhân vật rất tốt, vừa vặn đủ để nàng phục xuất trở lại, Giản Yên nghe xong liền cảm thấy yên tâm, cùng Tô Tử Kỳ nói vài câu rồi mới tắt máy, lúc xuống xe nàng nhận được tin nhắn của La Tinh.

———Yên Yên, quản lý của ngươi là Tô Tử Kỳ à?


Giản Yên lúc này mới nhớ tới vẫn chưa nói qua với La Tinh, nàng lập tức gọi đi một cuộc điện thoại.

"Xin lỗi, hai ngày nay quá bận, ta nên sớm nói với ngươi " Giản Yên đi giày cao gót bước trêи lề đường, cúi đầu, giọng nói lạnh lạnh.

La Tinh nhìn lên màn hình máy tính, là hình ảnh Giản Yên diễn vai Thành Hậu trong phim cười nói: "Không sao, hiện tại còn bận bịu không?"

Giản Yên dừng lại ở bước chân kế tiếp, chớp mắt, đáy mắt bình tĩnh, nàng cười cười: "Đã kết thúc."

"Kết thúc là tốt rồi." Giọng nói của La Tinh cũng lộ ra ý cười: "Ta cũng không muốn ở tại đoàn phim không nhìn thấy ngươi đến."

Giản Yên cùng nàng nói chuyện không ngừng, La Tinh nói rất nhiều, giống như chuyện gì cũng đều có thể tán gẫu lên. Giản Yên tán gẫu cùng với nàng đều cảm thấy thoải mái, ở nhà ba năm rất khó chịu, bên người ngoại trừ Cố Thái cũng không có bạn bè nào khác, hiện tại tìm được một người chí thú hợp nhau, Giản Yên cũng không khỏi nói nhiều thêm một chút, hai người tán gẫu một đường cho tới khu nhà của Cố Thái, Giản Yên mở cửa lớn ra nói: "Vậy trước tiên cứ như vậy đi, ngươi ngày mai có tới đoàn phim không?"

Tô Tử Kỳ liên lạc Cố đạo diễn cùng La Tinh sau đó định ra ngày mai bắt đầu thử vai, người trong giới truyền ra, nói La Tinh bình thường ở buổi thử vai đều sẽ không lộ diện, Giản Yên hỏi như vậy cũng chỉ là thuận miệng hỏi tới mà thôi, không nghĩ tới bên kia trả lời: "Ngươi muốn ta đi đến sao?"


Giản Yên ngơ ngác vài giây, đầu dây bên kia cười khẽ: "Đùa ngươi đấy, có thời gian thì đi qua, không biết trước được."

"Ngươi nhớ vào buổi tối nên diễn thử nhân vật trước, Cố đạo diễn rất nghiêm khắc, nếu không qua được tầm mắt của hắn, chính ta cũng không làm được gì."

Giản Yên gật đầu: "Ta biết rồi, cảm ơn ngươi."

La Tinh trong mắt đều mang theo ý cười tắt điện thoại, nàng một tay chống cằm xem hình ảnh của Giản Yên trêи màn hình máy tính, từ ảnh diễn vai Thành Hậu đến ảnh các nàng chụp chung khi đi du lịch, một tấm lại một tấm, dáng người của Giản Yên cao gầy, có trước có sau, đều lung linh có hứng thú, cặp chân kia thẳng tắp thon dài, đứng ở trước mắt sẽ là một bức tranh phong cảnh tuyệt đẹp, cặp mắt kia sáng long lanh, khóe mắt có nốt ruồi làm khuôn mặt đều thêm nét tình, nhìn kỹ, lại càng xinh đẹp hơn.

Kỳ thực nàng đã sớm biết đến Giản Yên, cũng đã sớm...

"La tỷ." Trợ lý lên tiếng cắt ngang tâm tư của nàng, La Tình nhấc mắt, mở miệng: "Chuyện gì?"

"Phía bên Kinh Nghi lại gọi điện hỏi đến, hỏi ngài có rãnh rỗi để tham gia chương trình gameshow kia không?" Trợ lý nói xong rồi nhìn sắc mặt của nàng, đúng như dự đoán, La Tinh mặt mày trầm xuống, hình như không thích lắm, hắn theo La Tinh đã được mấy năm, hắn biết nàng từ trước đến giờ đều không thích tham gia mấy chương trình truyền hình, ngay cả hỏi thăm đều hỏi thăm qua mạng, không dễ dàng lộ diện ra ngoài, tuy rằng hắn cũng không biết tại sao lại làm vậy, người xinh đẹp như vậy mà lại không thích xuất hiện, nhưng nếu là La Tinh phân phó, hắn nhất định đều nghe theo, nhưng lần này ——— là tình huống đặc biệt.

"Giản tiểu thư cũng tham gia."

La Tinh sắc mặt trầm xuống hơi đổi giọng một chút, lập lại: "Ngươi là ai?"

"Giản tiểu thư, Giản Yên." Tuy rằng trợ lý không biết nàng cùng Giản Yên đã xảy ra chuyện gì, nhưng nàng vì theo đuổi người ta mà tiến vào đoàn du lịch, là lần ngoại lệ đầu tiên của nàng, nàng làm vậy với Giản Yên đã không giống như nàng bình thường, chứ nói chi là nàng lại tự mình đi hẹn diễn viên thử vai, các loại dấu hiệu này cho thấy, Giản Yên ở trong lòng nàng có một vị trí rất đặt thù, vì lẽ đó hắn mới nhiều chuyện nói ra, La Tinh trầm mặt mấy giây rồi hỏi: "Tin tức chắc chắn không?"

Trợ lý vội vàng gật đầu: "Xác định, đã ký hợp đồng rồi, nghệ sĩ của chương trình này hiện nay chỉ có mỗi Giản Yên."

"Chương trình gì?"

Trợ lý giống như đã sớm đoán được nàng sẽ hỏi như vậy, liền đem tài liệu mới thu thập xong đưa tới, La Tinh mở cặp văn kiện ra, nhìn thấy tên trang giấy viết.

Tuần trăng mật ba mươi ngày.

Nàng biết cái gameshow này ở nước ngoài là chương trình hot nhất, nhưng mà chương trình này khi nào thì về tới trong nước?

La Tinh lông mày mới vừa giật giật, trợ lý nhận được tính hiệu, lập tức nói rằng: "Gameshow này mới được Kinh Nghi mua lại bản quyền, bọn họ sẽ mời người ngoài giới cùng ở chung một chỗ với nghệ sĩ, hai người giả vờ thành một cặp đôi mới vừa kết hôn, còn lại quy trình cũng không khác biệt lắm so với phiên bản ở bên nước ngoài."

"Người ngoài giới ở cùng một chỗ với nghệ sĩ?" La Tinh nghe được câu này thì ngón trỏ chạm tới bờ môi, nói cách khác, lúc tham gia thì Giản Yên sẽ ở cùng một chỗ với người khác?"

Về gameshow tuần trăng mật ba mươi ngày này, ở nước ngoài bọn họ sẽ cho diễn viên vào ở trong một khu nhà, bồi dưỡng tình cảm, quay lại cảnh sinh hoạt lúc đi tuần trăng mật trong vòng ba mươi ngày. Nếu như nàng đồng ý, thì chẳng phải trong vòng ba mươi ngày này, nàng có thể ở cùng một chỗ với Giản Yên đúng không?

Ý kiến này quả thật không tồi.

La Tinh gật đầu: "Ta sẽ suy nghĩ lại một chút, ngươi đi ra ngoài trước đi."

Trợ lý đáp lại một tiếng rồi lui ra khỏi văn phòng, La Tinh nhìn chằm chằm vào tài liệu, xem lại rồi ngẩng đầu nhìn bức ảnh trong máy tính một chút, nhếch môi lên, nhìn thật lâu mới cầm điện thoại lên, gửi ra ngoài một tin nhắn.

——— Chào ngươi, ta là La ba ngày, ta rất có hứng thú với chương trình gameshow của các ngươi, khi nào thì có thể nói chuyện với nhau?"

Kỷ Hàm đang ngồi trước giường bệnh, Kỷ Tùng Lâm vẫn chưa tỉnh lại, nàng nắm lấy tay không có truyền nước biển của Kỷ Tùng Lâm mà vuốt ve, trong phòng bệnh vang lên âm thanh lạnh lẽo của Kỷ Vân Hân, Kỷ Vân Hân đang gọi điện thoại xử lý công việc. Bốn phía yên lặng, đột nhiên một trận chuông tin nhắn của điện thoại reo lên từ trong túi xách của Kỷ Hàm, nàng nghiêng đầu, cầm lấy điện thoại lên xem, là một chuỗi số lạ, nàng thường chỉ nhận được tin nhắn cùng cuộc gọi của các nghệ sĩ tự họ đề cử tới, vô tình nhấn vào, nhìn thấy nội dung thì không nhịn được đứng thẳng lên.

La ba ngày tự mình gửi tin tức cho nàng!

Còn nói có hứng thú với chương trình gameshow của các nàng??

Ôi thần linh ơi!!!

Kỷ Hàm trừng mắt nhìn điện thoại, vẫn không có trả lời lại, cơn kϊƈɦ động đi qua nàng liền lấy lại tỉnh táo, đây là La ba ngày thật hay sao? Hay là trò đùa của mấy kẻ khác? Ôm cái suy nghĩ này, Kỷ Hàm để điện thoại xuống, chờ Kỷ Vân Hân nói chuyện điện thoại xong nàng liền đến gần hỏi: "Chị."

Kỷ Vân Hân vuốt ve sống mũi, vẻ mặt nàng có chút mệt mỏi, nghe được Kỷ Hàm kêu thì gật đầu: "Có chuyện gì?"

Kỷ Hàm lấy điện thoại ra: "Ta nghe nói ngươi từng hợp tác cùng La ba ngày, ngươi có phương thức liên lạc với nàng không?"

Kỷ Vân Hân không chần chừ trả lời nàng: "Có."

Kỷ Hàm đưa điện thoại của mình ra nói: "Vậy cái này có phải là số điện thoại của La ba ngày hay không?"

Kỷ Vân Hân nhìn dãy số, mở điện thoại của chính mình ra, nhập dãy số vào, hiện ra chính là tên của La ba ngày, nàng trầm thấp hằng giọng: "Là cái này."

"Thật vậy a!" Kỷ Hàm lần này không có đè nén xuống: "Ngươi biết không, nàng muốn tham gia chương trình gameshow của chúng ta a?" . Bạn đang đọc truyện tại * TRUMtruy en. ORG *

"Không phải trước giờ nàng đều không tham gia bất cứ chương trình nào sao? Lần này nàng lại hứng thú với chương trình của chúng ta!"

Thật sự quá mức khó tin đi! Kỷ Hàm trọn tròn mắt, lập tức trả lời tin nhắn của La Tinh: Ngài chọn ra thời gian đi, ta đều rảnh rỗi.

Sau vài giây La Tinh liền nhận được tin nhắn, gửi đi: Vậy thì chiều nay đi.

Ngón tay Kỷ Hàm ở trêи màn hình gõ gõ: Được.

Nàng gửi xong tin nhắn mà trái tim vẫn còn đập đùng đùng, gameshow này là một chương trình mới, cũng là hạn mục đầu tiên và duy nhất mà nàng làm sau khi về nước, nếu như có thể mời được La ba ngày tham gia, thì độ hiệu quả không cần phải nói đến nữa, trực tiếp nghiền nát các Đài Truyền hình khác, Kỷ Vân Hân thấy nàng có chút hứng phần, lắc đầu nói: "Vẫn chưa chắc chắn mời được, đừng nên vui mừng quá sớm."

"Dù sao thì cũng tốt hơn là không mời được, ít nhất còn gặp mặt nói chuyện." Kỷ Hàm suy nghĩ rất lạc quan, nàng để điện thoại xuống nói: "Đúng rồi, lúc ta vừa mới đi vào, ngươi cùng chị dâu đang nói gì vậy?"

Bầu không khí lúc đấy đều nồng nặc mùi thuốc súng đến kì lạ.

Kỷ Vân Hân thấy nàng chủ động nhắc tới, mở miệng nói: "Tiểu Hàm, ta với Giản tiểu thư đã không còn liên quan gì nữa, sau này ngươi cũng đừng gọi nàng là chị dâu."

"Còn nữa, việc của Kỷ gia, ngươi cũng không được thông báo cho nàng biết."

Kỷ Hàm cắn môi: "Là vì gia gia nằm viện sao? Xin lỗi."

Kỷ Vân Hân trách nhẹ: "Ngươi tại sao phải xin lỗi?"

Kỷ Hàm cúi đầu, vẻ mặt áy náy: "Là ta không tốt, nếu như ta không nói cho gia gia biết chuyện các ngươi ly hôn, gia gia sẽ không giận đến mức nằm viện."

Đôi mi thanh tú của Kỷ Vân Hân run lên, giọng nói nhanh chóng phát ra mang theo vài phần nghi hoặc: "Ngươi nói cái gì? Chuyện ly hôn, là ngươi nói cho gia gia biết?"

Kỷ Hàm nghe nàng thay đổi tông giọng thì có chút hoảng, vẫn thành thật gật đầu: "Là ta, lúc ở công ty ta gặp được chị... Giản tiểu thư, ta không biết tình trạng khi đấy, Giản tiểu thư nói cho ta biết các ngươi đã ly hôn, ta không có suy nghĩ gì nhiều, liền gửi tin nhắn cho gia gia."

Kỷ Vân Hân nghe vậy liền ngơ ngác tại chỗ.

Nguyên lai không phải Giản Yên nói.

Nàng trách oan Giản Yên sao?

Tác giả có lời muốn nói

Lập tức biếu tặng 20 cái tiểu hồng bao.

Cảm tạ.


Phi thường cảm tạ đại gia đối với ta ủng hộ, ta sẽ tiếp tục cố gắng!


Lời edit muốn nói:


Thuyền La Giản đã bắt đầu tiến hành lắp ráp. Mời quý vị chuẩn bị tinh thần.


Nghe đồn CP La Giản ngọt lắm =))), tui tin đó là sự thật.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK