"Anh là bạn thân của Vị Trạch sao."
Bác sĩ Thẩm gật đầu, cô ta bắt đầu hỏi về chiếc nhẫn và vợ của anh ấy. Thẩm Gia khó sử vội viện cớ có chuyện cần làm rồi rời đi, khuôn mặt bất an ấy làm cô ta tin rằng người ấy mình cũng quen biết.
Tiểu Nhi gõ cửa bước vào, vẻ mặt khó chịu nhìn qua người chị gái lâu ngày mới gặp lại. Nhận Y thấy khuôn mặt vênh váo của em gái liền tát một cái. Cái đánh bất ngờ làm Tiểu Nhi ấm ức ôm mặt.
"Cậu ấy đã kết hôn mà mày cũng không biết sao?"
Tiểu Nhi ngơ ngác.
"Ai kết hôn."
Nhìn sự tức giận ấy cô ta khó tin, một năm sao nhưng cả công ty không ai biết về việc này. Nhận Y như hiểu ra, có lẽ cuộc hôn nhận kia chỉ là hợp đồng, niềm tự tin lại quay trở lại.
"Nhớ đừng có mà làm trò gì trước mặt tao, cái tát kia chỉ là lời cảnh cáo."
......................
Gần sáng, Vị Trạch mệt mỏi về nhà, từ phía sau ôm lấy Hạ Hạ. Cô cau mày quay sáng ôm lại, chiếc mũi nhạy bén gủi thấy mùi nước hoa. Hạ Hạ mở đèn phòng lên, ánh mắt tra khảo.
"Mùi nước hoa trên người anh là sao."
Vị Trạch lúng túng nhìn qua bên khác.
"Không có gì đâu."
Khuôn mặt nghiêm túc của An Hạ làm anh khoảng sợ vội kể hết mọi chuyện ra. Cô cười nhạt, là bà chị năm ấy sao.
"Lâng sau anh đi gặp chị ấy phải dẫn em đi cùng."
Cố Vị Trạch gật đầu đồng ý, anh thảo luận đến bữa tiệc kỉ niệm của công ty sắp tới. Hạ Hạ không suy nghĩ mà nhận lời nhưng tư cách tham gia không phải nhân viên mà sẽ là vợ, với tình trường xem phim tổng tài cô dám chắc chị ta cũng sẽ đến.
Trong một hiệu lễ phục, Giang Nhi ngơ ra.
"Nhận Y về nước sao."
Hạ Hạ gật đầu, chị ta về nước lần này chắc chắn không có lý do vui vẻ nào mà đi làm chuyện quan trọng. Giang Nhi hiểu ra, cô đứng dậy đi một lượt nhìn thấy bộ lễ phục đúng ý liền đưa cho Hạ Hạ.
"Được mình lấy bộ này."
Ra quầy thanh toán, một bóng hình bước vào trong, giọng nói nhỏ nhẻ từ xa vang lại.
"Ờ là An Hạ đây mà."
Giọng nói ấy vẫn không lẫn đi đâu được, cô quay lại vẻ mặt bất ngờ.
"Chị Nhận Y sao, chị về nước từ khi nào mà không báo cho em một tiếng."
Nhận Y cười nhạt, chỉ muốn chào xã giao đâu cần phải tỏ ra thân thiết. Hạ Hạ đưa tay ra bất, chiếc nhẫn cũng lộ ra, ánh mắt nhìn chằm chằm của cô ta vào ngón tay An Hạ.
"Em kết hôn rồi sao."
Hạ Hạ tươi đáp lại.
"Đúng vậy, bọn em còn là mối tính đầu."
Ba chữ mối tình đầu làm Nhận Y nhớ đến Vị Trạch, An Hạ chào tạm biệt rồi quay người ra ngoài, bóng người bình thản ấy khiến cô ta giận tím mặt lại.
"Thật không ngờ lâu như vậy họ lại đến với nhau."
Giang Nhi giật mình vội đưa điên thoại cho Hạ Hạ, một bức ảnh đêm qua được chụp lại ở sân bay với dòng chữ: "Giám đốc công ty JS đang hẹn hò với nữ diễn viên nổi tiếng tại Mỹ."
Bức ảnh được chụp rõ nét đến từng cọng tóc, bên phía xa dù đã được cắt nhưng vẫn thấy rõ đó là Thẩm Gia. An Hạ cười nhạt, muốn đắc lợi nhưng xem ra mình phải ra tay.
Cố Vị Trạch đọc thông tin gọi thư kí Lâm gỡ bài báo xuống, bức ảnh hôm qua có lẽ đã có người sắp xếp từ trước. Nhận Y đến công ty, vẻ mặt không biết chuyện vào gặp Vị Trạch.
"Thông tin kia là sai sự thật để mình đi mở buổi họp báo."
Vị Trạch cau mày đứng dậy.
"Biết ý như thế thì tốt, buổi họp đã sắp xếp rồi phiền cô đi đính chính lại."
Nhận Y ngơ ra, Cố Vị Trạch vậy mà đã sắp xếp từ trước, dù không muốn đi nhưng lời vừa nói không thể không đi được. Lời đính chính được đưa lên nhanh chóng, nhưng câu nói ẩn ý của Nhận Y càng tăng sự tò mò của mọi người. Một dân mạng đưa ra bức ảnh Vị Trạch tặng hoa cho Hạ Hạ.
"Chị này làm trong công ty JS đấy, chắc muốn chen chân vào cuộc tình của otp của tao đây mà."
Những dòng bình luận chửi mắng Hạ Hạ nổi lên, cô cau mày đọc hết một lượt.
"Ngày mai các người còn dám chửi không."
Chỉ vài thao tác, các tài khoản mắng chửi cô đều bay màu, Vị Trạch hốt hoảng chạy về nhà, thấy An Hạ mặt mày tối lại ngồi gõ máy tính.
"Chuyện không như em nghĩ đâu."
Hạ Hạ cười nhạt.
"Bản hợp đồng vẫn còn đấy anh đừng quên."
Vị Trạch buồn bã ngồi bên cạnh.
"Cô ấy giận thật rồi."
Hạ Hạ quay mặt đi nơi khác, tiếp tục công việc của mình.
"Mấy tài khoản kia đều bay màu rồi, cao nhân nào ra tay vậy."
Nhận Y đọc những lời chửi mắng An Hạ vẻ mật vui vẻ, điện thoại cũng gửi một bảnh ghi âm, nghe xong cuộc hội thoại cô ta đắc ý nhìn vào nó.
"Lần này xem hai người còn chối được không."
Tiểu Nhi ngồi bên cạnh sợ hãi với vẻ mặt đang tự cười của chị gái, việc thông báo kia của mình dại rồi sao.