Ngự Thư Phòng
Rầm!!!
“Ngươi nói sao? Tại sao vẫn chưa tìm thấy nàng chứ?” Nhất Thiên gương mặt giận dữ nhìn trừng trừng Kì Hạo. Đã hai ngày nay vẫn chưa có tin tức gì của Mẫu Đơn khiến hắn gần như điên lên. Hắn thật sự không hề thích cảm giác này.
“Hoàng Thượng thứ tội thần bất tài. Nhưng thần đã tìm hết kinh thành, thậm chí cả phủ Vương gia cũng đã đến xem. Nhưng Quý phi thật sự không có” Kì Hạo cúi đầu. Lần thứ hai hắn thấy gương mặt giận dữ này của Hoàng thượng, mà trùng hợp đều vì cùng một nữ nhân. Mà hắn cũng thật kinh ngạc. Lần đó Hàn Thiên kia nói muốn có Thiên Quý Phi, hắn nghĩ chắc chỉ do nàng quá xinh đẹp. Không ngờ khi nàng đã là nữ nhân của Hoàng thượng, hắn vẫn không chấp nhất mà vẫn muốn có được. Vì nàng gần như sẵn sàng rũ bỏ ban giao hai nước. Hắn ta yêu nàng sao? Mà cũng phải, nàng như vậy ai mà không yêu, ai mà không muốn có. Nếu hắn chưa có nữ nhân như ý thì chỉ sợ hắn cũng phải lòng nàng mất. (Chuyện của anh này ta nói sau ^^)Đúng là hồng nhan họa thủy mà.
Cung Thanh Tâm
Hạ Tuyết dạo vườn cùng nữ hàu Thanh Thanh. Chợt nàng dừng lại bên một đóa Mẫu Đơn sắp tàn. Nhẹ nhàng cất giọng hỏi
“Thanh Thanh, người nghĩ sao về chuyện Thiên Quý Phi mất tích”
“Nương nương, đây chẳng phải là chuyện tốt sao? Người không cần làm gì cũng có thể loại bỏ một đối thủ.” Ả Thanh Thanh đương nhiên là một nô tì mau miệng, hùa theo sự vui mừng của chủ tử. Nghĩ rằng Hạ Tuyết sẽ vui, ai ngờ nàng lại nhíu mày
“Ta lại thấy có gì đó kì lạ”
“Kì lạ?” Ả nghiêng đầu thắc mắc “Nô tì không hiểu”
Hạ Tuyết im lặng một hồi. Rồi cười nhếch môi. Nàng nhìn chằm chằm đóa mẫu đơn đang gền tàn lụi. Rồi lại nhìn chiếc nụ ngay bên cạnh. Nó đang hé nở, rất khỏe mạnh.
“Ta cũng không rõ, chỉ là ta cảm nhận được rằng… Nàng ta sẽ quay lại… Và nguy hiểm hơn.”
1 tháng
2 tháng
1 năm sau
Thủy Quốc vẫn thế. Vẫn phồn thịnh, vẫn náo nhiệt như vậy. Chỉ có giới võ lâm đang dậy sóng. Chỉ vì một người được gọi bằng cái tên Thủy Bích, nữ nhân sở hữu Thủy Bích kiếm đang thống lĩnh giang hồ.
Một năm, Hoàng đế Thủy quốc vốn đã lạnh lùng nay càng băng giá. Một năm, Vương gia Ma Hàn Thiên của Thiên Ma quốc lật đổ triều đình, gầy dựng lại giang sơn. Một năm. Có quá nhiều chuyện xảy ra. Có câu Hồng nhan họa thủy, quả thực không hề sai. Năm xưa vì nữ nhân đó biến mất mà triều đình hai đế quốc lớn nhất Đại lục chuyển biến bất ngờ. Trong vòng một tháng trời mà gần như cả lãnh thổ Thủy quốc bị xới tung lên để tim bằng được tung tích quý phi. Hai tháng sau hậu cung Thủy quốc được giao cho Diêu Hạ Tuyết, phong danh Thiên Thanh Hoàng Hậu. Suốt một năm, người dân Thủy Quốc không ai dám phạm luật pháp dù chỉ là lỗi nhỏ. Đơn giản vì Hoàng thượng luôn luôn không ổn, mất đầu như chơi. Mà không chỉ Thủy Quốc, Thiên Ma quốc cũng gà bay chó sủa vì Nhị Vương gia nổi dậy. Đương nhiên là chỉ sau hai tuần đã thay đổi long ngai. Tất cả những chuyển biến này là vì ai? Chỉ là một nữ nhân mang tên Thiên Nguyệt Mẫu Đơn.
Và hôm nay, khi mà mọi chuyện tưởng như đã gần lắng xuống, thì từ đâu lại xuất hiện một nữ nhân tên gọi Thủy Bích, trong tay sở hữu báu vật truyền thuyết tung hoành tứ phương. Cả võ lâm cùng triều đình cũng là vô cùng náo loạn, nơi ào cũng nghe nói đến nàng. Nàng được tả như tiên nữ giáng thần, khuynh thành khuynh quốc. Mà đặc biệt luôn mặc bạch y thêu mẫu đơn đỏ thẫm tinh tế cùng gương mặt tuyệt mĩ giấu sau mạn sa. Nàng hành động xuất quỷ nhập thần, đi mây về gió khó mà đoán được. Nàng là nữ nhân lãnh huyết giết người không ghê tay, đặc biệt chỉ giết kẻ xấu, nhất là nam nhân bội bạc, sẽ chết rất thảm thương, chết không toàn thây. Mà hiện trượng của nàng, luôn luôn có một đóa bạch mẫu đơn tinh khiết nằm trên vũng máu tanh, vẫn thơm ngát, vẫn xinh đẹp tuyệt mĩ. Chính vì thế mà nữ nhân này còn có thêm một cái tên khác là Huyết Bạch Mẫu Đơn.
Người ta nói lời đồn thường thất thiệt, nhất là lời đồn truyền miệng, từ một hóa mười, mười hóa trăm. Nhưng lần này thì sao? Xem thử nhé.
Trên tầng thượng của Tinh Huyết lầu. Cả lầu trống vắng, chỉ độc nhất một chiếc bàn gần nhất hành lang, nơi hoàn hảo nhất để ngắm toàn cảnh kinh thành. Có một thân ảnh đang ngồi đó. Chiếc áo lụa trắng tinh được thêu lên một đóa mẫu đơn đỏ máu xinh đẹp. Nắng hắt vào đường chỉ bạc khiến cả thân người được bao bọc bởi ánh hào quang mờ ảo. Mái tóc đen nhánh mượt mà như lụa dài rũ xuống gần đến đuôi váy, mạc cho gió thổi phấp phới tóc mai. Gương mặt đang nhìn bên ngoài từ từ quay lại, nắng rọi ngang tạo hiệu ứng hoàn hảo, lộ ra từng đường nét tinh tế nhất. Đôi môi anh đào đỏ mọng nổi bật trên nền da trắng trong không tì vết. Chiếc mũi cai thẳng thanh tú nhẹ nhàng. Sẽ là một gương mặt vô cùng ngây thơ tinh khiết, nếu như không có đôi mắt quá sức lạnh lùng. Đôi mắt ấy xinh đẹp tựa như viên kim cương quý giá tạo ra từ tinh hoa trời đất, hoàn hảo đến từng chi tiết. Nhưng sao ánh nhìn quá sắc lạnh hững hờ. Hàng mi đen rậm rũ ngang càng khiến đôi mắt kia thật huyền bí. Như có một màng sương che phủ đôi con ngươi xinh đẹp, ngăn cản những suy nghĩ bộc lộ ra ngoài. Một nữ nhân tựa thiên tiên giáng thế, quá sức hại nước hại dân.
Bên cạnh nàng, thanh kiếm bạc ánh sắc xanh ngọc cũng đẹp đẽ không kém chủ nhân. Lưỡi kiếm mỏng manh nhưng vô cùng sắc nhọn, một nhát có thể chặt đứt đầu người. Trên tay cần còn có khắc rồng nước tinh tế uốn quanh, nơi miệng lại ngâm viên đá quý xanh biếc như màu biển, lung lunh trong ánh nắng mặt trời. Dòng chữ THỦY BÍCH khắc trên cán xinh đẹp đến thế nào, rất nổi bật. Vâng, đó là Thủy Bích kiếm.
Vậy nữ nhân kia là ai. Nàng tất nhiên là kẻ đang náo loạn kinh thành, Huyết Bạch Mẫu Đơn.