• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 17: Chú trẻ

Lời Bùi Dịch vừa nói ra đã làm cho mấy người ở đây đều đã chấn kinh không thôi.

“Các người, cậu…” Đoàn Chấn Ba chỉ vào chỉ Bùi Dịch, lại chỉ chỉ Tô Thi Thi, tức giận tăng lên lên cao, nhưng lại không thể phát tác.

Anh là con riêng của mẹ kế “em trai” này tính tình cổ quái thủ đoạn độc ác tàn bạo, hiện tại liền ngay cả cha của ông cũng không dám hướng anh tùy tiện phát hỏa.

Lúc trước cha của ông cố ý muốn kết hôn với vợ nhỏ là mẹ Bùikém hai mươi mấy tuổi, bọn ông liền không vừa ý.

Hiện tại tốt thật rồi, năm đó bà mang đến con riêng đã trưởng thành, biến thành uy hiếp lớn nhất với ông! Bây giờ lại cùng con gái của ông ở cùng một chỗ!

Quả thực là câu chuyện cười! #_#

Bên kia, Đoàn phu nhân nhẹ nhàng lôi kéo tay con gái mình, nhỏ giọng hỏi: “Chuyện này là thế nào?”

Đoàn Ngọc Lộ rụt cổ nói: “Trước đây con chỉ là nhìn thấy chú cùng với Tô Thi Thi qua lại, không nghĩ tới bọn họ thật sự…”

Chết tiệt, nếu là sớm biết chuyện này, cô ta liền không đem Tô Thi Thi dẫn về nhà rồi!

Chỉ có Tô Thi Thi bình tĩnh nhất, chỉ là trong lòng như chạm vào khối băng, băng lãnh một mảnh.

Chú trẻ? Cô ở trong lòng cười lạnh, này lại là do Đoàn gia bọn họ trêu đùa cô sao? Khó trách anh đem toàn bộ mọi chuyện tính kế không sai một li, là từ sớm đã để mắt đến cô rồi hả?

Cô có tài gì đức gì, làm cho bọn họ hao tổn tâm cơnhư vậy!

Bùi Dịch vừa thấybiểu tình trên mặt Tô Thi Thi liền biết cô gái này khẳng định nghĩ nghĩ lệch lạc rồi, sắc mặt anh càng thêm đáng sợ, chống lại Đòan Chấn Ba, nhàn nhạt nói:

“Nếu anh trai không có chuyện khác, tôi trước hết mang Thi Thi đi trở về, chúng tôi buổi tối còn có việc.” Anh đem mấy chữ cuối cùngnói đến phi thường ái muội.

Đoàn Chấn Ba mí mắt run lên, vội vàng nói: “Cậu có biết con bé là ai không? Cậu vốn dĩ…”

“Cô ấy là ai?” Bùi Dịch nhẹ cười, “Là ai đâu có cái gì quan hệ? Hiện tại các vị chỉ cần biết rằng, cô là người của tôi là được rồi.”

Anh nói xong nhìn về phía Đoàn Ngọc Lộ, thanh âm lạnh một chút: “Sau này phải luôn tôn kính dì trẻ biết không? Nếu còn có lần sau, tôi không tha cho cô.”

Bùi Dịch nói xong, lôi kéo Tô Thi Thi đang đứng im lặng ở đó, bước ra hướng ngoài cửa đi tới.

“Ba, mẹ, hai người nhìn…”

“Ngậm miệng!” Đoàn Chấn Ba gầm lên, “Tới cùng chuyện này là sao?”

Đoàn Ngọc Lộ sợ tới mức trốn ở phía sau mẹ Đoàn, đánh chết cũng không dám nói: “Con thật sự không biết!”

Mẹ Đoàn hơi hơi nhẹ nhàng thở ra, may mắn con gái bà ta còn có điểm đúng mực, nếu là nói hết ra chuyện kia, đứa con này liền không tránh khỏi bị trách phạt.

Ra khỏi biệt thự, Tô Thi Thi vừa đến của, liền bỏ tay Bùi Dịch ra.

Bùi Dịch cười nhìn cô: “Lợi dụng xong liền vứt, Tô tiểu thư cũng thật vô tình.”

Tô Thi Thi lạnh lùng liếc nhìn anh một cái, nhấc chân liền đi.

Chú trẻ? A, cô nghĩ tới hàng ngàn loại khả năng, cũng tuyệt đối không nghĩ tới anh chính là chú trẻ của cô!

Cô cho tới bây giờ không cảm thấy được mình ngu xuẩnnhư vậy, bị Hà gia lường gạt xong, hiện tại lại bị anh đùa giỡn!”Tô Thi Thi!” Bùi Dịch nhíu mày, đi lên liền ôm lấy cô, đi đến một tòa biệt thự bên cạnh.

“Anh mau buông!” Tô Thi Thi tức giận đến nỗi cắn lấy bả vai anh.

Bùi Dịch mày cũng không nhăn chút nào, chỉ lành lạnh nói: “Thì ra là em bị đả kích.”

“Anh!” Tô Thi Thi tức giận đến mặt trắng bệch, trơ mắt nhìn anh đem cô ôm vào biệt thự lớn kia.

Đoàn gia có được một trang viênrất lớn, mà nhà thờ tổ của Đoàn gia cùng biệt thự của các thành viên trong gia tộc đều ở trong trang viên này.

Trừ bỏ nhà thờ tổ nằm ở chỗ sâu nhất của trang viên, biệt thự của Bùi Dịch cùng Đoàn Chấn Ba nằm ở vị trí trung tâm trang viên, hai căn là liền kề cùng một chỗ.

Tô Thi Thi sững sờ nhìn biệt thự theo phong cách châu Âu này, vẻ mặt có chút mê mang.

“Vào xem.” Bùi Dịch đặt cô đến trên đất, ôm eo của cô đi vào.

Tô Thi Thi thân thể cứng đờ, theo bản năng liền nghĩ muốn chạy trốn.

“Đừng sợ.” Bùi Dịch hiếm khi có được kiên nhẫnnhư vậy, như dỗ dành con mình vậy, ôm cô vào lòng chậm rãi đi vào trong.

Tô Thi Thi không biết là bản thân bị anh mê hoặc, hay là chính mình trong lòng cũng muốn vào xem.

Sau 21 năm, ấn tượngđối với tòa biệt thự nàycơ hồ không tồn tại. Cô duy nhất nhớ rõ mẹ có chụp một bức ảnh tại nơi này.

Đã từng, cô cùng mẹ sống tại nơi này.

Khi đó, cha cô ở Đại Biệt Thự bên cạnh, cô cùng mẹ ở nơi này.

Toàn bộ, đều giống như trong tấm ảnh đó, nơi này một chút cũng chưa thay đổi. Đèn chùm bằng thủy tinh từ trên mái nhà buông xuống rơi xuống, vẫn như cũ tản ra ánh sáng ngọc quang mang, thật biết làm người nhìn cảm thấy choáng quáng mắt.

“Anh có phải từ đầu đã biết tôi là con gái của Đoàn Chấn Ba?” Tô Thi Thi mạnh cuối đầu xuống, thấp giọng hỏi.

Cô rất muốn hỏi, bọn họ gặp nhau, có phải hay không do anh cố ý an bài.

“Tô Thi Thi, cô có tin vào duyên phận không?” Bùi Dịch bỗng nhiên nâng cằm Tô Thi Thi lên, thật sự chăm chú nhìn vào mắt cô, “Quen biết được em, liền là do duyên phận.”

Tô Thi Thi đôi mắt trong suốt nhìn Bùi Dịch, đáy mắt có tia sáng lên nhấp nháy, nhưng chỉ trong nháy mắt, liền khôi phục yên lặng.

Cô quay đầu, cười nhạo nói: “Chú à người lớn rồi, lại vẫn nói những lời này lừa gạt cháu mình sao?”

Bùi Dịch trên mặt đen lại, cô gái này thật không thú vị!

“Chú tiếp cận tôi, tới cùng có mục đích gì?” Tô Thi Thi mặt không chút thay đổi nhìn anh. Cô không thể nào tin toàn bộ đều là vô duyên vô cớ.

Bùi Dịch mi mắt híp nhíu lại, bắt lấy cô ôm vào trong lòng: “Cô đừng quên, ban đầu là cô câu dẫn của tôi!”

Anh nói xong liền liếm liếm vành tai của cô, làm cô một trận run run.

Bùi Dịch đắc ý nói: “Tôi chỉ biết thân phận của cô sau khi cho người điều tra cô, Đoàn Ngọc Lộ cùng với Hà Chí Tường cũng là tôi làm cho người ta làm, cho hắn chút thuốc đối với loại người bất lực như hắn, một lần có thể để cho hắn triệt để phế đi, cô vừa ý rồi chứ?”

“Nếu tôi vì cô làm nhiều chuyện như vậy, hiện tại nên cô báo đáp tôi rồi.” Bùi Dịch nói xong liền ôm lấy Tô Thi Thi, đi lên lầu đi.

 

Chương 18: Bùi điên khùng

“Bùi Dịch!”

“Anh là người điên!”

Bùi Dịch khóe miệng nhếch lên, đem Thi Thi ném đến trên giường, một bên kéo cà- vạt một bên đi tới gần cô: “Kẻ điên? Được được, tôi sẽ cho cô kêu lên như người điên!”

Anh vươn người liền chiếm lấy chân của Tô Thi Thi, thân thể che đi lên, dễ dàng khống chế được cô. Môi mỏng lướt qua vành tai cua cô, anh cảm giác được trong tay nắm non mềm túc co rúm lại một phen.

“Thực mẫn cảm.” Bùi Dịch nhẹ cười, cúi đầu hôn môi cô.

Trong phòng ngủ, tiếng thét chói tai rất nhanh biến thành làm cho người ta mặt hồng tim đập ” tiếng rên rỉ〞. #_#

Đối mặt với người đàn ông tình trường lão luyện, Tô Thi Thi từ đầu không phải đối thủ, đến cuối cùng đã sớm quên mình ở chỗ nào, thân thể khoái cảm chi phối tất cả suy nghĩ của cô.

Lúc Tô Thi Thi chìm vào giấc ngủ, cổ họng đã khàn đặc kêu hô không thốt nên lời rồi.

Ngày hôm sau, cô ngủ thẳng đến giữa trưa mới tỉnh, phát hiện bên cạnh đã không ai.

“Uí…” Cô mới động hạ thân, phía dưới liền truyền đến một trận đau đớn, không khỏi mắng một tiếng.

Cô thực hoài nghi Bùi Dịch có phải là người hay không, thể năng quả thực so với uống thuốc rồi còn lợi hại hơn, tối hôm qua cô từ đầu liền không ngủ được!

Nhớ tới tối hôm qua anh cẩn thận giúp cô bôi thuốc, Tô Thi Thi xấu hổ đến đỏ mặt.

“Ai nha, Tô Thi Thi, mày mau tỉnh lại đi! Đang nghĩ lung tung cái gì chứ!” Tô Thi Thi gõ gõ vào đầu mìh, bò xuống giường.

Tuy nhiên tối hôm qua đã hỏi rõ bọn họ không có quan hệ huyết thống, nhưng cô vẫn lại là không nghĩ muốn cùng người của Đoàn gia có liên quan gì nữa.

Rửa mặt thay đổi y phục, Tô Thi Thi đi ra cửa phòng khi đó liền hoảng sợ.

“Tô tiểu thư.” Ở của đang đứng có một nữ giúp việc hơn ba mươi tuổi, nhìn thấy Tô Thi Thi chào, nói, “Tiên sinh đi đến công ty, ngài ấy căn dặn để cho cô chờ ngài ấy trở về cùng nhau dùng cơm. Mặt khác, dưới lầu Đòan Nhị Tiểu Thư tìm cô.”

“Đoàn Ngọc Lộ?” Tô Thi Thi lông mày cau lại, cũng không rảnh đi nghĩ lại chuyện Bùi Dịch và cô.

Đoàn Ngọc Lộ tìm cô luôn là không có chuyện gì tốt, cô vẫn lại là sớm đi khỏi.

Lúc cô còn chưa đi ra, hành lang kia liền truyền đếntiếng của Đoàn Ngọc Lộ: “Tô tiểu thư, ngủ thẳng mặt trời lên cao mới rời giường, gia giáo cũng thật tốt.”

Tô Thi Thi sắc mặt nhất thời trầm tiếp xuống, lạnh lùng nhì cô ta liếc mắt một cái, nhìn không chớp mắt đi qua.

Người bị chó cắn, tổng thể không thể đi cắn ngược lại.

“Này, nói chuyện với cô đấy, cô điếc sao? Cô cho rằng ở lại bên cạnh chú trẻ là có thể vô tư rồi hả?” Đoàn Ngọc Lộ vươn người kéo tay Tô Thi Thi lại, oán hận nói.

Tô Thi Thi liếc xéo: “Chú trẻ? Anh ấy họ Bùi, cô họ Đoàn, các người có bao nhiêu quan hệ? Cô muốn ghen tị với tôi cứ việc nói thẳng, không cần tìm quan hệ để nói.”

“Cô! Chú là con riêng của ông nội, liền là chú trẻ của tôi!” Đoàn Ngọc Lộ tức giận nói.

“Nếu tôi nhớ không lầm mà nói, Bùi Dịch chưa từng có tuyên bố mình là người Đoàn gia?” Tô Thi Thi dùng lực rút tay về, cười lạnh, “Các người thật đúng là tự dán vàng lên mặt mình!”

“Cô!” Đoàn Ngọc Lộ tức giận đến sắc mặt trắng bệch, đi theo, “Được, tôi với cô là Hà Chí Tường mà ghi nợ! Cô đem tôi hại thành cái dạng này, chẳng lẽ liền quên hết rồi hả?”

Cô muốn ly hôn, chắc chắc Hà gia sẽ chết sống không đồng ý, cô lại không dám cùng cha mình nói, chỉ có thể âm thầm chịu đựng chẳng lẽ liền bỏ qua sao?

“Cô phá hoại hôn nhân của tôi, bắt tôi ly hôn lúc đó không phải rất thích thú sao?” Tô Thi Thi quay đầu liếc cô ta một cái, “Xem bộ dáng ngày hôm qua, Đoàn Chấn Ba còn không biết đứa con gái của ông ta theo người ta cưới chui thôi?”

“Cô dám uy hiếp tôi?” Đoàn Ngọc Lộ biến sắc, nghiến răng nghiến lợi nhìn cô.

Tô Thi Thi lười phản ứng lại cô ta: “Nơi này không phải nhà của cô, xin khuyên cô khẩn trương rời khỏi.”

“Nơi này cũng không phải nhà cô, cô dựa vào cái gì để bắt tôi đi?” Đoàn Ngọc Lộ tức giận đến vừa muốn tới bắt Tô Thi Thi., o

Cô ta liền là nhìn Tô Thi Thi không vừa mắt. Nhớ tới trước đây cô cùng mẹ đến Đoàn gia, cha cô ta để cho cô ta cùng Tô Thi Thi đi học cùng nhau đến trường. Các học sinh đều đã ngầm nói mẹ cô ta là tiểu tam, bà là tiểu tam sinh ra tiểu tiện nhân. Khi đó cô liền hận chết Tô Thi Thi!

“Vợ trước sinh con gái liền khá lắm sao? Người mẹ đoản mệnh của cô còn không phải ngoan ngoãn đem vị trí Đoàn phu nhân tặng cho mẹ tôi?” Đoàn Ngọc Lộ nheo lại mắt, trong lòng như là biến thành ma quỷ, tay liền dùng lực đẩy Tô Thi Thi.

Hai người chính đang đứng ngay bên cạnh tay vịn của lang can trên lầu, Tô Thi Thi một cái không chú ý, cả người mất đi trọng tâm, hướng lang can ngã xuống.

“A!”

“Tô tiểu thư!”

Toàn bộ mọi chuyện phát sinh nhanh như vậy, Tô Thi Thi còn chưa phản ứng kịp, cả người liền té rào chắn bên ngoài, cấp tốc sắp rơi xuốngdưới lầu.

“Tô Thi Thi!” Cửa truyền đến tiếng gầm thét của người đàn ông, cả người nhanh chóng hướng bên trong xông tới.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK