Sau khi khảo nghiệm nội lực và khảo nghiệm vũ kỹ xong,chuyện còn lại là do tộc trưởng cùng chín vị trưởng lão định đoạt . Một tháng sau, là cuộc đánh giá đệ tử ưu tú của tam đại gia tộc Ngọc Thủy thành. Hạ gia , đến lúc đó sẽ chọn ra năm người đệ tử ưu tú nhất tham gia danh ngạch khảo hạch của Tử Diệp học viện.
Tam đại gia tộc Ngọc Thủy thành, Hạ gia, Vương gia, tTịch gia, tổng cộng chọn ra mười lăm đệ tử ưu tú, tranh đoạt năm suất sát hạch của Tử Diệp học viện.Năm suất này, đối với mỗi gia tộc đều rất trọng yếu.
Sau khi Hạ Ngôn rời khỏi quảng trường,hướng về cái tiểu viện sơ sài ở hậu viện kia ở lại sơ sài tiểu viện đi đến. Trong đầu hồi tưởng lại mấy vũ kĩ mà mình nhớ khi ở quảng trường. Đem các vũ kỹ đó tinh luyện, Hạ Ngôn cũng cần một ít thời gian, hơn nữa,khi tinh luyện vũ kĩ thì tinh thần có chút mệt mỏi, đầu hơi hơi chóng đi. Xem ra tinh luyện vũ kỹ, cũng có một cái giới hạn!
“Hạ Ngôn!”
Ngay lúc Hạ Ngôn vừa mới vào hậu viện, nghe được thanh âm thanh thúy quen thuộc theo sau lưng truyền đến. Hạ Ngôn trong lòng vừa động, trên mặt cũng xuất hiện một tia dao động,rồi chậm rãi xoay người lại,thấy Hạ
Tử Hân hai gò má thanh tú thoát tục xuất trần chân thành đến.
Hạ Ngôn trên mặt mang theo ý cười hờ hững, nói: ” cám ơn ngươi kêu tiểu Ngọc đưa 《 hoa rụng phá ngọc kiếm 》đến!”
Hạ Tử Hân lại hai mắt ngưng tụ, hơi hơi lắc đầu, cái miệng nhỏ nhắn thở phào một hơi, nói: ” cho tới bây giờ, ta vẫn không nghĩ rằng ngươi đả thông võ đạo kinh mạch, không nghĩ tới, ngươi đã vượt qua trước chúng ta. Hạ Ngôn,vì sao ngươi trước kia không biểu hiện thực lực của mình ra?”
Hạ Ngôn nao nao,một lúc sau bỗng nhiên mới hiểu được ý của Hạ Tử Hân. Hạ Tử Hân nghĩ rằng mình trước kia một mực che giấu. Hạ Ngôn không khỏi cười khổ một chút, giải thích hay không giải thích đây?
“Ta chỉ có thể nói,mười tháng trước, ta một cái võ đạo kinh mạch đều chưa đả thông, cũng không có vốn liếng vũ kỹ gì.” Ánh mắt Hạ Ngôn lóe lên nói thẳng.
Đôi mắt đẹp của Hạ Tử Hân đột nhiên trợn to, trong lòng thầm nghĩ, chẳng lẽ tới bây giờ Hạ Ngôn vẫn còn muốn giấu diếm mình? Nhưng lúc này cũng không cần phải …! Hạ Ngôn nói xong, biểu tình cũng không giống như nói dối.Nhưng…
Không đến một năm thời gian, như thế nào có thể đả thông một trăm võ đạo kinh mạch đâu? Cho dù không ngủ tu luyện cả đêm lẫn ngày, căn bản cũng làm không được. Huống hồ,tu luyện vũ kỹ , lại càng không thể một sớm một chiều có thể nắm bắt.
Ở Ngọc Thủy thành,chưa từng nghe ai nói có người tu luyện nhanh như vậy.
“Tốt lắm, ta phải trở về thay quần áo, ngươi xem ta bây giờ…” Hạ Ngôn mỉm cười, ánh mắt liếc liếc quần áo của mình.
Hạ Tử Hân nhấp nháy miệng, trong mắt ý cười nói : ” tốt lắm, đúng rồi,chúng ta cùng nhau ăn cơm tối đi? Cha ta, cũng muốn nói chuyện với ngươi.”
Hạ Ngôn cau mày, trong lòng suy nghĩ một chút, mới nói : ” hảo!”
Sau khi cùng hạ tử hân tách ra, Hạ Ngôn tiếp tục đu về tiểu viện sơ sài.
Dọc trên đường đi, gặp vài tên đệ tử Hạ gia, nếu là trước kia,đám đệ tử này cho dù không châm chọc hắn vài câu cũng không đi được.Nhưng bây giờ, đám đệ tử lại a dua tranh nhau đón tiếp hắn.
Biến hóa trong nháy mắt này,làm Hạ Ngôn cũng muốn khóc không thôi. Nhất là, khi Hạ Ngôn gặp nha hoàn tiểu Thúy. Tiểu Thúy khi 0nhìn thấy
Hạ Ngôn, nháy mắt trên mặt biểu tình cứng ngắc, vội cúi đầu muốn đi qua,nhưng lại đột nhiên ngừng cước bộ.
Lấy địa vị Hạ Ngôn hiện tại, nghĩ đến việc đuổi nàng khỏi Hạ gia, cũng chỉ cần một câu nói mà thôi. Cho nên, nàng muốn đi qua,nhưng lại dừng lại cước bộ, bởi vì Hạ Ngôn đã thấy được nàng.
“Hạ Ngôn thiếu gia!” Tiểu thúy thấp đầu,cái miệng nhỏ hé ra nói, thanh âm cực nhỏ.
Xưa kia, nàng chưa bao giờ kêu Hạ Ngôn thiếu gia?
Hạ Ngôn thấy sắc mặt nàng xám xịt,ngực phập phồng không ngừng, thầm
nghĩ, ta cần gì phải so đo với một ả nha hoàn?
“Ân, vất vả !” Hạ Ngôn gật gật đầu,tùy ý nói với tiểu Thúy, sắc mặt cũng không có nét gì giận dữ.
Tiểu Thúy vốn tưởng Hạ Ngôn khẳng định trả thù, cho dù không đấm không đá thì cũng phải châm chọc nhục mạ vài câu.Bất ngờ là Hạ Ngôn cái gì cũng không nói, hơn nữa sắc mặt hoà nhã, giống như sự việc trước kia hắn không nhớ tí nào.
“Hạ Ngôn thiếu gia!” Tiểu Thúy đột nhiên quì xuống cúi lạy, nước mắt lưng tròng, bất cứ lúc nào cũng có thể rơi xuống.
“Ngươi đây là?” Hạ Ngôn bị tiểu Thúy dọa cho hoảng sợ, liền vội vàng hỏi.
“Hạ Ngôn thiếu gia, trước kia đều là di tiểu Thúy có mắt không tròng, đối xử với Hạ Ngôn thiếu gia có rất nhiều điều vô lễ ,xin Hạ Ngôn thiếu gia không đuổi tiểu Thúy khỏi Hạ gia nha!” Rốt cuộc Tiểu Thúy khóc oa oa lên.
Hạ Ngôn nhịn không được có chút buồn cười, nói: ” ai nói ta muốn đuổi ngươi vậy?”
Tiểu thúy nghe Hạ Ngôn nói như vậy, ngẩng đầu lên, hai mắt đầy nước mắt nhìn Hạ Ngôn, trong miệng ô ô nói: ” Hạ Ngôn thiếu gia, ngươi không đuổi ta sao? Tiểu Thúy trước kia đối với Hạ Ngôn thiếu gia một chút cũng không tốt, Hạ Ngôn thiếu gia trong lòng nhất định sinh khí. Bây giờ thiếu gia thấy tiểu thúy, không đánh cũng không mắng, khẳng định là muốn đuổi tiểu Thúy đi !”
Hạ Ngôn nghe lí do này của nàng, không khỏi nhìn tiểu Thúy nhìn với cặp mắt khác xưa, nha đầu kia, vậy mà có thể nhận ra rất nhiều đạo lý a?
“Ha ha, ngươi yên tâm, ngươi là nha hoàn của tộc trưởng, ta sao có thể đuổi ngươi khỏi Hạ gia được? Tốt lắm, ngươi nhanh đứng lên, để cho người khác thấy được thì không tốt, ta hiện tại phải về thay đổi quần áo
đã.” Hạ Ngôn dứt lời liền bước nhanh rời đi.
Tiểu Thúy nhìn bóng lưng Hạ Ngôn, trong lòng như có bình ngũ vị(DG: chua, cay, mặn, ngọt, đắng),mùi vị gì đều có. Trong lòng không ngừng nói, Hạ Ngôn thiếu gia, thật là một thiếu gia tốt, so với các thiếu gia khác thì tốt hơn nhiều.
Trở lại tiểu viện, Hạ Ngôn đóng cửa phòng lại, tắm rửa xong rồi thay một bộ quần áo sạch sẽ.
“Tiểu tử!”
Đang lúc Hạ Ngôn chuẩn bị diễn luyện các loại vũ kỹ vừa ghi nhớ lại ở diễn luyện trường, lão Thánh Hoàng lại xuất hiện .
” Cảm giác hôm nay của ngươi nhất định rất lạ a? Ha ha, không thể tưởng được, tiểu tử ngươi trước kia bị người ta khinh thường như vậy nha!” lão Thánh Hoàng ha ha cười, mặt đầy hồng quang.(DG:cười nhìu quá đến nỗi đỏ mặt)
Hạ Ngôn bất đắc dĩ nhìn lão Thánh Hoàng ,miệng ngáp một miếng, không có trả lời.
“Tiểu tử, ta thiếu chút nữa quên nói cho ngươi một việc, là về chuyện ta ở trong Linh la giới, ngươi không được phép kể cho bất cứ ai, cho dù là người thân cận nhất cũng không được, biết không?” lão Thánh Hoàng tốc độ biến sắc mặt cực nhanh, vừa rồi còn cười ha ha giễu cợt Hạ Ngôn, lúc này vẻ mặt lập tức nghiêm túc dặn Hạ Ngôn.
Hạ Ngôn nhướng mày,nhìn lão Thánh Hoàng khó hiểu hỏi : ” vì cái gì?”
Nói thật, nếu lão Thánh Hoàng không dặn, hắn khẳng định sẽ nói chuyện này với tam gia gia Hạ Trường Hà. Hạ Trường Hà là người mà Hạ Ngôn tính niệm nhất, cho nên Hạ Ngôn sẽ không giấu diếm hắn.
“Hỏi nhiều như vậy để làm gì? Nghe lời ta mà làm. Còn có, ngươi hiện tại
tuy đã đả thông một trăm lẻ tám võ đạo kinh mạch, bất quá trình độ cứng còi của thân thể ngươi còn kém quá xa . Từ hôm nay trở đi, ngươi phải tu luyện y như phương pháp của ta. Ân, trước hết nên cường hóa thân thể một chút đi!” lão Thánh Hoàng trừng mắt, chợt nhướng mắt, gật đầu rồi nói.
Chương 18: Dược liệu
Trên Ngọc Thủy sơn,lão Thánh Hoàng bắt Hạ Ngôn mỗi ngày không ngừng lên xuống núi để rèn luyện độ cứng cỏi thân thể. Thông qua việc rèn luyện như vậy, Hạ Ngôn cũng thấy được thân thể cứng cỏi lên rất nhiều.
Bất quá, thông qua khổ luyện để tăng cường độ thân thể lên,bây giờ đã không còn hiệu quả gì rõ ràng. Cho dù Hạ Ngôn mỗi ngày lên xuống Ngọc Thủy sơn trăm lần, cũng không có hiệu quả gì lớn, nhiều nhất cũng chỉ đủ để bảo trì trạng thái.
Lão Thánh Hoàng cười hắc hắc, ngón tay trên vạt áo phất một cái: ” tiểu tử, võ đạo kinh mạch của ngươi,xem như là có chút thành tựu , cũng có thể thừa nhận một chút đan dược kích thích! Kế tiếp cường hóa thân thể, chúng ta sử dụng một ít dược vật,làm da, cơ thể, khung xương,so với hiện tại cứng cỏi hơn gấp mười gấp trăm lần.”
Hạ Ngôn nghe vậy chấn động toàn thân, lông mi giật giật, ánh mắt nhìn phía lão Thánh Hoàng , ” sử dụng đan dược cường hóa thân thể?”
“Đúng vậy, sử dụng dược vật cường hóa thân thể. Tiểu tử ngươi nếu muốn sớm thành tựu cảnh giới Tiên thiên,nhất định phải đem thân thể cường hóa đến cảnh giới nhất định. Kỳ thật cường hóa thân thể còn có diệu dụng khác, chính là tinh thần của ngươi cũng sẽ tùy theo mà cứng cỏi hơn.
Hắc hắc, tiểu tử, ngươi hôm nay ở quảng trường diễn luyện bất nhập lưu vũ kỹ, có hay không cảm thấy mệt mỏi a?”Lão Thánh Hoàng xoay chuyển lời nói, nhắc đến việc Hạ Ngôn ở quảng trường ghi nhớ mấy bộ bất nhập lưu vũ kĩ.
Hạ Ngôn không được tinh thần rung lên, há mồm giật mình nói : ” ngươi là làm thế nào biết ?”
Hôm nay lúc ghi nhớ vũ kỹ, Hạ Ngôn quả thật cảm giác tinh thần có một tia mệt mỏi, bất quá không rõ ràng lắm. Hạ Ngôn cũng đoán rằng, có thể là sử dụng《 Linh la bí điển 》quá độ.
“Ta đương nhiên biết, lấy trình độ cứng cỏi tinh thần ngươi bây giờ,độ cứng cỏi thân thể, cũng không thể ở trong khoảng thời gian ngắn tinh luyện quá nhiều vũ kỹ.Nói thầm, cũng may ngươi tinh luyện toàn là bất nhập lưu vũ kỹ, nếu là tinh luyện bí tịch cấp cao, ngươi càng ăn không tiêu.
Cho nên, ta mới bắt ngươi cường hóa thân thể cường hóa tinh thần.”Lão Thánh Hoàng đảo ánh mắt nhìn thoáng qua Hạ Ngôn, lầu bầu nói.
“Vậy ngươi có thể luyện chế đan dược sao?” Hạ Ngôn trên mặt vui vẻ, nếu có thể sử dụng đan dược nhanh chóng cường hóa thân thể, đương nhiên rất tốt. Hạ Ngôn, cũng nóng lòng muốn đạt tới Tiên thiên cảnh giới.Nhưng Tiên thiên cảnh giới quá khó khăn, Hạ Ngôn hiện tại khoảng cách Tiên thiên cảnh giới, còn có quãng đường xa phải đi.
Đan dược tổng cộng có cửu phẩm, bất quá, cho dù đan dược cấp thấp nhất nhất phẩm, cũng cần Linh sư mới có thể luyện chế. Nhà bào chế thuốc, cần thiên phú phi thường đặc thù , cho dù Linh sư, cũng chỉ có một số nhỏ có thể trở thành nhà bào chế thuốc. Mỗi một nhà bào chế thuốc, đều là mục tiêu các thế lực lớn tranh đoạt.
Có một gã nhà bào chế thuốc xuất sắc sau lưng, tất nhiên có rất nhiều cường giả. Bởi vì, cho dù là Linh tông, thậm chí là Linh hoàng, cũng cần luyện chế đan dược . Chính mình không thể luyện chế đan dược, nhất định phải dựa vào nhà bào chế thuốc mới có thể luyện chế đan dược.
Nhà bào chế thuốc ở Long đại lục thân phận tôn quý, thậm chí có thể cùng Đường chủ điện chủ so sánh. Cho dù là nhà bào chế thuốc sơ cấp, cũng là dị thường khó cầu. Nhìn Hạ gia mà nói, Hạ gia to như vậy, cũng thỉnh không nổi một nhà bào chế thuốc sơ cấp trấn thủ.
“Ta hiện tại là trạng thái linh hồn,như thế nào luyện chế đan dược được? Bất quá, ngươi có thể nha!”Lão Thánh Hoàng trên mặt lộ ra vẻ mặt tươi cười quái dị, hắc hắc nhìn Hạ Ngôn.
Hạ Ngôn nhất thời nhụt chí nói: ” nhà bào chế thuốc cần ít nhất là thực lực Linh sư , ta hiện tại như thế nào luyện chế đan dược?”
“Ha ha, luyện chế đan dược cần Linh sư, bất quá,chế một ít dược tề, lại không cần! Ta cho ngươi biết phương pháp, ngươi làm theo lời ta bảo, là có thể chế ra dược tề đề cao cường độ thân thể.”
Thánh Hoàng lão đầu tựa hồ như sớm đã có tính toán.
“Tiểu tử, ngươi chỉ cần chuẩn bị tốt tài liệu, sau đó làm theo như lời ta nói , là có thể chế ra dược tề ngươi cần. Ân, ngươi trước hết chuẩn bị tốt năm gốc thanh chi thảo năm mươi năm,năm trái lục diệp năm mươi năm,hai gốc tử lãnh thảo, một gốc tứ nhĩ hoa lan trăm năm. Tạm thời là cần nhiêu đó a!”Lão Thánh Hoàng hơi hơi gật đầu,làm bộ dáng dễ dàng lắm.
Mà Hạ Ngôn, sớm đã dại người.
Lão Thánh Hoàng nói những dược liệu đó, hắn cũng đã nghe nói qua, cũng không phải là không có. Bất quá, giá cả dược liệu đó, cũng không phải người bình thường có thể mua được.
Thanh chi thảo, quả lục diệp đều loại thông thường,nhưng năm mươi năm , sẽ không thông thường . Nhất là tứ nhĩ hoa lan, trăm năm tứ nhĩ hoa lan, lại dị thường trân quý.
“Trên người chúng nó nếu là lông rậm, có lẽ, ta có thể mua được lông mao của nó.” Hạ Ngôn nuốt nước miếng một miếng, bất đắc dĩ nói.
Những tài liệu đó, cho dù là gia tộc mua, chỉ sợ cũng phải được Trưởng lão hội thận trọng suy xét.
“Thanh chi thảo, thanh chi thảo năm mươi năm, ít nhất cũng cần năm mươi kim tệ một gốc . Năm mươi năm lục diệp quả, có thể tám mươi kim tệ một gốc , về phần tử lãnh thảo, chỉ sợ chỉ có đấu giá đi mới có bán, ít nhất một trăm kim tệ một gốc cây, mà tứ nhĩ hoa lan trăm năm,ở một dược điếm đã bán một lần, thấp hơn năm trăm kim tệ là không bán!” Hạ Ngôn hít vào một hơi thật sâu,tính toán ra,có thể cần đến cả ngàn kim tệ.
Hạ Ngôn sờ sờ túi tiền của mình, chỉ có mấy kim tệ, cho dù hắn hơn mười năm tích góp từng chút
một.
“Ta cũng mặc kệ, ngươi nhất định phải tìm ra những tài liệu đó.”Lão Hoàng hai tay chắp ra sau,ngươi phải tìm tài liệu đó về, ta có thể không bảo đảm ngươi chừng nào thì có thể đột phá hậu thiên đạt tới Tiên thiên.”
“Nhưng…” Hạ Ngôn bi kịch sờ sờ ót, đang muốn mở miệng, đột nhiên nghe bên ngoài có tiếng bước chân truyền đến.
Hạ Ngôn nhìn về ngoài cửa, xoay người nhìn về Lão Thánh Hoàng, phát hiện LãoThánh Hoàng đã biến mất vô tung,về lại trong Linh la giới. Hạ Ngôn lúc này mới mở cửa phòng, thấy tam gia gia
Hạ Trường Hà đã đi vào cách cửa không xa.
“Tam gia gia!” Hạ Ngôn vội đi ra ngoài, thân thiết hô một tiếng.
“Ha ha, Hạ Ngôn a! Hảo! Thật tốt quá! Hôm nay ta rốt cục có thể mở mày mở mặt đứng trước lão gia hỏa Hạ Lai rồi.” Hạ Trường Hà tươi cười sáng lạn, cước bộ nhanh nhẹn, hiển nhiên là cực độ thoải mái a.
Vai vế Hạ Lai ở Hạ gia, so với hắn cao hơn, hôm nay Hạ Ngôn ở biểu hiện ở quảng trường ,làm Hạ
Lai lộ ra nét mặt già nua,mặt xám xịt .
“Đại trưởng lão không nói cái gì?” Hạ Ngôn có điểm lo lắng.
“Hắn có thể nói cái gì? Ngươi dù sao cũng là đệ tử Hạ gia,thành tựu ngươi càng cao, đối với Hạ gia càng có lợi. Hạ Ngôn, hiện tại địa vị của ngươi , đã không như trước kia . Về sau, ngươi chỉ cần giữ khuôn phép không làm chuyện gì khác người,ở Hạ gia không cần để ý ánh mắt của kẻ nào.”
Hạ Trường Hà vung mạnh tay lên, hào khí thông thiên nói.
“Tam gia gia,nếu ta lúc đề xuất tộc trưởng đề bài vị mẫu thân ta tiến vào nhà thờ tổ tông, hắn cũng giải quyết sao?” Hạ Ngôn trong lòng thủy chung vẫn nhớ chuyện này.
Hạ Trường Hà sắc mặt hơi đổi, ngược lại thấm thía nói với Hạ Ngôn : ” Hạ Ngôn, chuyện này, có thể là không được a. Chỉ cần lão gia hỏa Hạ Lai lão kia không đồng ý, Trưởng lão hội liền trở ngại a!”
Nghe vậy, Hạ Ngôn cũng minh bạch, xem ra, nhất định hắn phải trở thành thánh đường Đường chủ mới được .
Đột nhiên, Hạ Ngôn trong đôi mắt bắn ra lưỡng đạo tinh quang, trong lòng bàn tay xiết chặt, nói : ” thánh đường Đường chủ, ta nhất định sẽ làm được .”
Nghe Hạ Ngôn nói như vậy, Hạ Trường Hà mỉm cười, cũng không cho rằng Hạ Ngôn không thể làm được.
“Hạ Ngôn, không thể tưởng được, ngươi ngắn ngủn không đến một năm,đã có thành tựu thế này, ngươi nói với tam gia gia thử, ngươi làm như thế nào vậy?” Hạ Trường Hà ánh mắt xoay chuyển, vừa cười hỏi.
Hạ Ngôn sớm biết rằng tam gia gia sẽ hỏi vấn đề này, vừa rồi lão Thánh Hoàng đặc biệt dặn không thể nói với bất cứ ai chuyện của lão, liền mở miệng nói: ” tam gia gia xem chiếc nhẫn này!”
Hạ Ngôn đưa tay đến trước mặt Hạ Trường Hà.
“Ân? Chẳng lẽ là liên quan đến chiếc nhẫn này?” Hạ Trường Hà vẻ mặt đổi một chút, chỉ chỉ cái nhẫn đen thui, chần chờ hỏi.