Hạ Ngôn hờ hững gật đầu, khóe môi nhếch lên mang ý cười nói: ” đại hội tuyển chọn đệ tử ưu tú đã bắt đầu, chúng ta đến quảng trường tinh võ đi!”
Thấy Hạ Mạc Phi kinh ngạc,Hạ Ngôn hoàn toàn có thể hỉu, kỳ thật nếu người trong Ngọc Thủy thành nếu thấy hắn tham gia đại hội cũng sẽ kinh ngạc cực kì,không kinh ngạc cũng sẽ không có được mấy người.
“Hạ Ngôn, ngươi… Ta sợ bọn Đại trưởng lão,bọn hắn…” Hạ Mạt Phi nhìn nhìn Hạ Ngôn, muốn nói lại thôi.
Hạ Ngôn biết hắn muốn nói cái gì ,cũng không thèm để ý, tự tin nói : ” ta sẽ làm bọn hắn chấn động, ta sẽ làm mọi người nhìn ta với cặp mắt khác xưa! Nguyện vọng của mẫu thân, ta sẽ hoàn thành!Hạ Ngôn hôm nay đã không phải là Hạ Ngôn ngày xưa nữa.”
Nói mấy câu đó xong, ánh mắt Hạ Ngôn tự nhiên nhìn về phía chiếc nhẫn trên ngón tay, cả người toát ra một cổ khí thế, cổ khí thế này lại làm cho Hạ Mạt Phi có cảm giác kinh tâm động phách.Khí chất Hạ Ngôn trước kia là loại khí chất nhu nhược,làm cho người khác có cảm giác là hắn yếu đuối,mà khí chất bây giờ,Hạ Mạt Phi lại có cảm giác chấn động.
Ở tinh võ quảng trường, bốn mươi hai tên đệ tử đang tiến hành đo nội lực, bốn mươi hai đệ tử, đã hơn phân nửa thí nghiệm đo nội lực xong.
“Kế tiếp, Hạ Lưu!” Hạ Cổ Thu đứng ở trên viên đá lớn gần đó kêu tên,những đệ tử kiểm tra xong đều im lặng đứng ở một bên, trên mặt mỗi người biểu tình khác nhau. Có người vui mừng, có người sầu!(DG:ai thi rớt sẽ vậy thui T_T)
Cứ ba năm là tuyển chọn một lần, đối với mỗi người đệ tử rất trọng yếu.Vị trí năm người đứng đầu là mục tiêu của mỗi một đệ tử! Qua mỗi đợt kiểm tra thì địa vị của một người lại thay đổi rất nhiều!
“Xôn xao ~ ”
Người bên trong quảng trường đột nhiên truyền ra một trận âm thanh sợ hãi.
Hạ Lưu trên mặt ngạo nghễ, hai tay đặt trên viên đá, thân thể hơi hơi trầm xuống, song chưởng chậm rãi vận nội lực, viên đá liền không ngừng lăn đi!Rãnh đo nội lực không ngừng gia tăng!
Năm mươi…
Sáu mươi…
Bảy mươi…
Quảng trường chung quanh đột nhiên ồ lên,là bởi vì Hạ Lưu đã đem viên thạch đẩy lên hơn bảy mươi khắc độ.Con số bảy mươi khắc độ,nói lên rằng Hạ Lưu đã đả thông hơn bảy mươi võ đạo kinh mạch.
Lúc này, Hạ Lưu sắc mặt dần dần đỏ lên, trên cánh tay gân xanh nổi lên,giậm chân giận dữ. Bất quá, viên thạch vẫn tiếp tục lăn.
Bảy mươi lăm…
Tám mươi…
“Hạ Lưu, không hổ là Hạ gia trẻ tuổi đệ tử xuất sắc nhất ! Tuổi còn nhỏ, vậy mà đã đả thông tám mươi võ đạo kinh mạch!” Ở trên ghế,đại biểu Vương gia cùng Tịch gia, trong lòng không nhịn được thầm nghĩ, hai mắt lóng lánh tinh quang.
“Này Hạ Lưu, có thể tiếp bước chân dở dang của Hạ Đông Thăng!”
Tộc trưởng Hạ Phi Long cũng chậm rãi gật đầu khen ngợi.
“Hô!”
Rốt cục, Hạ Lưu thu công,nhảy đến bên cạnh viên đá.Viên đá ầm ầm tiếng ma sát với nền trở về nguyên trạng. Hạ Lưu đả thông tám mươi chín kinh mạch!Thành tích ngạo nhân này nhất thời làm nên một trận vỗ tay như sấm!
Hạ Lưu tầm mắt đảo quanh một vòng, hai tay ôm quyền, hướng về đài cao cúi người thi lễ. Tuy rằng hắn cực lực khống chế,nhưng trên mặt sắc mặt vui mừng vẫn hiện ra.
Ở trước hắn, thành tích tốt nhất trong đám đệ tử Hạ gia, cũng bất quá đả là bảy mươi lăm mạch. Mà hắn đem viên đá lăn đến tám mươi chín khắc! Hiển nhiên,thể diện Hạ gia trước đại biểu Vương gia và Tịch gia trở nên đẹp hơn rất nhiều.
Lúc này, Hạ Lưu đột nhiên ánh mắt ngưng tụ,chân mày nhăn lại. Hắn thấy hai nhân ảnh dần dần xuất hiện ở cửa quảng trường, càng ngày càng rõ ràng. Hắn chăm chú nhìn kỹ mới phát hiện là Hạ Ngôn cùng Hạ Mạt Phi!
Sau một lát tất cả mọi người trên quảng trường đều thấy được Hạ Ngôn cùng Hạ Mạt Phi.
“Tên Hạ Ngôn này tới đây làm gì vậy?” Đại trưởng lão Hạ Lai nhìn chằm chằm Hạ Ngôn.
“Hạ Ngôn?” Tam trưởng lão Hạ Trường Hà, trên mặt thần sắc biến đổi, trước đó hơi hơi vui vẻ rồi sau đó lại lộ ra vẻ lo âu !Năm trước Hạ Ngôn từng nói muốn tham gia cuộc tuyển chọn đệ tử ưu tú năm nay.
“Hừ,ngựa non còn dại!” Hạ Cổ Thu hừ lạnh một tiếng, trong lòng thầm mắng.
Trong mấy hơi thở… ,ánh mắt mọi người trong quảng trường cơ hồ đều nhìn về Hạ Ngôn cùng Hạ Mạt Phi. Hạ Ngôn áo quần rách rưới so với tên ăn mày còn thảm hơn, điều này càng làm cho rất nhiều người xem thường trong miệng hừ lên một tiếng.
Đại biểu Vương gia và Tịch gia, còn có danh sĩ ngọc thủy thành, cũng đều có chút ngoài ý muốn nhìn về phía hai người đệ tử vừa mới tiến vào tinh võ quảng trường.
Hạ Ngôn cũng không có vì ánh mắt mọi người mà e sợ, hắn chậm rãi đi đến trung ương quảng trường, thi lễ thật sâu với người trên đài.
“Tộc Trưởng đại nhân, các vị trưởng lão, Hạ Ngôn bởi vì bận.. tu luyện, cho nên không thể có mặt đúng giờ,mong tộc trưởng cùng các vị trưởng lão hiểu và bỏ qua.” Hạ Ngôn thoáng thấp đầu,thanh âm trẩm ổn mở miệng nói.
Hạ Mạt Phi ở bên cạnh Hạ Ngôn,khom người thật sâu với người trên đài rồi sau đó thấp giọng nói với Hạ Ngôn: ” Hạ Ngôn, ta lên khán đài đây!”
Dưới ánh mắt của mọi người,Hạ Mạt Phi chịu áp lực rất lớn! Hắn cùng với Hạ Ngôn cùng tiến vào tinh võ quảng trường có thể sẽ làm rất nhiều tộc nhân hiểu lầm, cho nên Hạ Mạt Phi mới vội vã rời khỏi Hạ Ngôn.
Hạ Ngôn gật gật đầu nói: ” hảo!”
Hắn biết Hạ Mạt Phi trong lòng suy nghĩ như vậy,cũng là bình thường thôi.Ngay cả Hạ Tử Hân cũng không thân với Hạ Ngôn như trước,huống chi là Hạ Mạt Phi? Có thể ở thời điểm ai cũng trở mặt mà lại nói chuyện với mình mấy câu, không gạt bỏ mình ra, cũng đã rất quí rồi.
“Hạ Ngôn, ngươi tới nơi này làm cái gì?” Tộc trưởng cùng các trưởng lão còn chưa lên tiếng, Hạ Cổ Thu liền lớn tiếng mắng, “Bây giờ đang khảo thí, ngươi mau tránh sang một bên đi!”
“Ta cũng có tư cách tham gia đại hội lần này, ta muốn tham gia đợt tuyển chọn này!” Hạ Ngôn ánh mắt nhìn thẳng Hạ Cổ Thu,ánh mắt không chút nhân nhượng!
Hạ Cổ Thu nao nao, hắn vậy mà lại bị ánh mắt Hạ Ngôn nhìn có chút chột dạ.
“Làm loạn, ngươi ngay cả một cái kinh mạch cũng không đả thông!Lại còn muốn tham gia đại hội? Ha ha…” Hạ Cổ Thu trong lòng tức giận, khinh thường cười to nói.
“Ai…” Tam trưởng lão Hạ Trường Hà trong lòng thở dài một tiếng.
“Nếu Hạ Ngôn đã đến đây, vậy cũng cho hắn tham gia đi!” Tộc trưởng Hạ Phi Long ánh mắt lóe lên xẹt nhanh qua Vương gia,Tịch gia cùng với các vị danh sĩ ngọc thủy thành.
“Tạ tộc trưởng!” Hạ Ngôn nói!
Quảng trường bốn phía lại truyền ra tiếng nghị luận xì xào.
“Này Hạ Ngôn, vậy mà lại muốn tham gia đại hội?”
“Ha ha, không biết đầu của hắn có bị đập đá không(DG:như Tnú lấy đá đập đầu mình trong rừng xà nu đóa hehe).Ngay của một đạo kinh mạch cũng không đả thông, như thế nào tham gia được? Đây không phải là tạo cơ hội cho mọi người nhạo bán hay sao? Đại trưởng lão vẫn đối với hắn bất mãn, chỉ sợ một hồi…”
“Đừng nói nữa, kỳ thật Hạ Ngôn rất đáng thương , ở Hạ gia, hắn mặc dù là trực hệ đệ tử, nhưng một chút địa vị cũng không có!” Một gã đệ tử chi thứ hơn hai mươi tuổi ngăn cản người bên cạnh.
“Hừ!” Hạ Cổ Thu hừ lạnh một tiếng,trong lòng bất mãn nói ” ngươi trước đứng sau mọi người đi, chờ ta kêu lên ngươi,rồi ngươi lên khảo hạch!”
Hạ Ngôn xoay người, đi đến sau hơn mười đệ tử còn lại, im lặng đứng, ánh mắt nhìn thẳng phía trước, giống như hết thảy cũng không thể ảnh hưởng đến hắn, dao động hắn.
Hạ Tử Hân đỏ thẫm môi cắn cắn, ánh mắt nhìn Hạ Ngôn, há mồm muốn nói, lại không biết nói cái gì. Lúc này, nàng đang đứng trước Hạ Ngôn không xa. Mày liễu hơi nhăn lại,quần áo rách nát trên người Hạ Ngôn làm nàng có một tia thương xót.
“Kế tiếp, Hạ Minh!” Hạ Cổ Thu ở trên viên đá hô to.
Chương 14: Hoàn toàn yên tĩnh
Hạ Minh mới có mười hai tuổi thôi, ánh mắt hữu thần,trong hai đôi mắt đen chớp động ánh sáng trí tuệ. Tuy rằng mới mười hai tuổi nhưng ở trong gia tộc được các vị trưởng lão yêu thích, thiên phú tu luyện cũng cực kì cao. Đợi cho đến lần tuyển chọn đệ tử sau, hắn cũng chỉ mới mười lăm tuổi, vẫn còn có thể tham gia.
Hạ Minh chạy đến bên viên đá,đặt đôi tay nhỏ lên viên đá thật lớn, trong lòng vận hành tâm pháp.
“Vang ầm ầm ~ ”
Viên đá lăn lộn, sau một lát, Hạ Minh đem viên đá lăn đến con số tám mươi ba khắc.Thành tích như vậy,trong đám đệ tử đã khảo hạch đứng thứ hai,chỉ sau Hạ Lưu.
Phải biết rằng, hắn mới mười hai tuổi, có thể nói là thành tựu trong tương lai là bất khả hạn lượng!
Hạ Minh đả thông tám mươi ba võ đạo kinh mạch, điều này làm cho tộc trưởng Hạ Phi Long cùng chúng trưởng lão đều hơi hơi giật mình. Đại biểu Vương gia và Tịch gia lại thay đổi sắc mặt. Bọn hắn không nghĩ tới, ở Hạ gia vậy mà lại có đệ tử ưu tú như vậy!
“Ha ha, hảo!” Hạ Phi Long nhẹ nhàng cười, bàn tay vỗ trên đùi một chút, thấp giọng nói!
Người xung quanh quảng trường, tự nhiên lại là một mảng xôn xao!Nghe mọi người khen ngợi, Hạ Minh cũng không có…chút nào kiêu ngạo, trên mặt biểu tình bình tĩnh, tựa hồ người vừa làm ra thành tích ưu tú thế cũng không phải hắn, thậm chí cùng hắn không có quan hệ gì!
Hạ Ngôn thấy hắn còn tuổi nhỏ có thể như thế ổn trọng, trong lòng không khỏi âm thầm gật đầu,Hạ Minh này, tương lai sẽ là trụ cột vững vàng của Hạ gia a! Bằng vào biểu hiện của hắn, so với mấy người Hạ Lưu kia thì mạnh hơn nhiều.
Hạ Lưu đứng trong đám đệ tử, mặt không chút thay đổi, bất quá ánh mắt, lại luôn đảo qua người Hạ Minh. Hạ Minh so với hắn nhỏ hơn ba tuổi, nhưng đả thông kinh mạch lại chỉ thấp hơn hắn có sáu cái.Sáu cái võ đạo kinh mạch, hiển nhiên không cần ba năm thời gian mới có thể đả thông.
Nói cách khác, Hạ Minh tiềm lực so với hắn còn cao hơn!
“Kế tiếp…”
“Kế tiếp, Hạ Tử Hân!”
Lúc này, khảo nghiệm Hạ gia đệ tử còn chưa chấm dứt,vẫn còn có ba người, Hạ Cổ Thu rốt cục kêu tên Hạ Tử Hân! Hạ Tử Hân là con gái của tộc trưởng Hạ Phi Long, thiên phú tu luyện cực cao,được đám đệ tử của Hạ gia công nhận.
Cho dù ở trong luyện tập võ nghệ đường,trọng địa của Hạ gia, cũng không có người thấy thực lực đích thực của Hạ Tử Hân. Thậm chí không ít người đều cho rằng Hạ Tử Hân có thể so với Hạ Lưu còn lợi hại hơn.Nhưng Hạ Tử Hân không khoe khoang giống Hạ Lưu cho nên đại đa số Hạ gia đệ tử cũng không rõ ràng lắm thực lực chân chính của Hạ Tử Hân.
Hạ Tử Hân một thân váy dài màu xanh biếc, nhanh nhẹn đi đến gần viên đá,đôi tay nhỏ bé dưới ánh mặt trời vững vàng đặt trên viên đá.
Trên khuôn mặt xinh đẹp lộ vẻ mặt thản nhiên kiên nghị.
Hạ Phi Long ngồi ở trên đài cao nhìn con gái của mình, ai cũng không rõ ràng lắm hắn lúc này đang nghĩ đến cái gì.
Chín mươi sáu…
Viên đá rốt cuộc đã đứng yên! Mà thành tích cuối cùng đứng ở con số chín mươi sáu khắc !
Toàn trường liền cảm thấy hơi lạnh thoảng qua người,…Thành tích này…này…
Hạ Lưu, cũng mới đả thông tám mươi chín kinh mạch, mà Hạ Tử Hân, lại đả thông chín mươi sáu kinh mạch. Nói cách khác, một trăm lẻ tám võ đạo kinh mạch, Hạ Tử Hân chỉ còn mười hai võ đạo kinh mạch là đả thông toàn bộ!
Phải biết rằng, đả thông một trăm lẻ tám võ đạo kinh mạch là tiến vào cảnh giới hậu thiên đỉnh cao. Chỉ cần tiến lên một bước, thì chính là Linh sư a!
Linh sư tôn quý, không người nào là không biết, không người nào là không hiểu. Nếu trong một gia tộc có thể có vài tên Linh sư,gia tộc này mà muốn không thịnh vượng cũng khó. Trước mắt, ở Hạ gia cũng chỉ có một mình Hạ Phi Long là Linh sư mà thôi.Ngay cả Đại trưởng lão Hạ Lai, cũng chưa trở thành Linh sư.
Hạ Tử Hân bất quá mới mười bốn tuổi, cũng đã đả thông chín mươi sáu võ đạo kinh mạch,thành tựu về sau bất khả hạn lượng!(DG:ông tác giả hơi khoái xài từ này)
Đại biểu Vương gia cùng Tịch gia, còn có danh sĩ ngọc thủy thành,cả đám đều nín thở há miệng thở không ra, khiếp sợ nhìn nữ tử lục y trên quảng trường.
“Hạ gia… Hạ gia… Vậy mà có đệ tử ưu tú như thế!” Trong lòng hai người Chiếu Kính cùng Vương Lam đều đồng dạng vấn đề.
Không biết vì cái gì, sau khi khảo nghiệm, ánh mắt Hạ Tử Hân chỉ nhìn Hạ Ngôn. Thậm chí ngay cả Tộc trưởng cùng chúng trưởng lão trên đài cao,Hạ Tử Hân cũng không nhìn lấy một tí. Hạ Ngôn cũng cảm giác được ánh mắt của Hạ Tử Hân,cũng nhìn qua gật gật đầu.
“Hạ Ngôn, ngươi lại đây đi!”
Sau khi tất cả mọi người thí nghiệm xong, rốt cục cũng đến phiên Hạ Ngôn!
“Hạ Ngôn, ngươi có thể làm viên đá này động đậy sao? Khách trên đài có không ít người, đều xem chuyện cười của Hạ gia chúng ta !”
Hạ Ngôn đến gần viên đá, Hạ Cổ Thu nói khẽ với Hạ Ngôn. Hắn đối Hạ Ngôn tuy rằng bất mãn, bất quá hắn cũng là đệ tử Hạ gia, đương nhiên không muốn ngoại nhân cười nhạo Hạ gia.
“Ta sẽ không đến cho bọn họ chế giễu đâu!” Hạ Ngôn cũng không thèm nhìn tới Hạ Cổ Thu, thuận miệng nói một câu, đã đứng ở gần chỗ cự thạch.
Đám đệ tử khảo nghiệm xong, đều hướng ánh mắt đến Hạ Ngôn, có người vui sướng khi xem kịch vui,xem người khác gặp họa, mà cũng có người lại âm thầm thở dài. Tu luyện mười năm chưa đả thông một cái kinh mạch nào…
Song chưởng đặt lên trên viên đá, Hạ Ngôn không có làm bộ, trực tiếp đẩy viên đá tới.
Ngay lúc mọi người còn không để ý đến,viên đá đã chậm rãi lăn tới…
Ngay lúc Hạ Ngôn thôi động đẩy viên đá, những người khác đều nghĩ là làm bộ, vận lực, sau đó mới chậm rãi thôi động, như vậy mới có thể đạt tới trạng thái tốt nhất. Nhưng Hạ Ngôn lại không có nhiều động tác như vậy, trực tiếp thôi động!
“Phần phật ~ ”
Đám Hạ gia đệ tử, không nhịn được đều trừng mắt to, nhìn một màn mà không tưởng tượng nổi! Tên bị cho là phế vật, vậy mà lại… Vậy mà lại đem viên đá lăn tới!
Mười…
Hai mươi…
Lông mi xinh đẹp của Hạ Tử Hân chớp giựt,một vẻ không thể tưởng tượng nổi nhìn Hạ Ngôn! Hạ Ngôn một thân rách rưới, tựa hồ cùng trước kia không giống nhau! Không phải một cái kinh mạch cũng không có đả thông sao? Nhưng bây giờ viên đá đã vượt qua con số ba mươi khắc!
Hạ Cổ Thu cũng thổi bay râu mắt trừng to, đây là Hạ Ngôn?
“Đây là có chuyện gì?” Đại trưởng lão ở chỗ ngồi đứng lên, kinh ngạc nhìn Hạ Ngôn trong sân.
Tam trưởng lão Hạ Trường Hà vốn là kinh ngạc, rồi sau đó ha ha nở nụ cười, phi thường đắc ý!
Bốn mươi…
Năm mươi…
Viên đá không có…dấu hiện nào là chạy chậm lại, theo cước bộ Hạ Ngôn từng bước một về phía trước di động, viên đá cứ lăn tới từ từ! Thoạt nhìn thì Hạ Ngôn phi thường thoải mái!
Sáu mươi…
Bảy mươi…
“Điều đó không có khả năng!” Hạ Cổ Thu lẩm bẩm nói, hắn thậm chí ngay cả phận sự của mình cũng quên, vậy mà lại kêu lên!
Hạ Ngôn vẫn không để ý, tiếp tục đi về phía trước!
Tám mươi…
Chín mươi…
“Ta nếu đẩy viên đá lên chỗ cao nhất một trăm lẻ tám, bọn họ chắc chắn không buôn tha cho mình mà hỏi lí do! Quên đi, thoáng cao hơn Hạ Tử Hân một chút đi! Ta có thành tích như vậy, không sợ bọn họ không tiến cử ta!” Hạ Ngôn thầm nghĩ trong lòng, lúc này đã con số chín mươi lăm khắc.
Hạ Tử Hân là chín mươi sáu!Ít hơn một chút!
“Hô!” Hạ Ngôn thu hồi hai tay, viên thạch cuối cùng dừng lại ở con số một trăm khắc. Nói cách khác, Hạ Ngôn đả thông một trăm võ đạo kinh mạch. Khoảng cách đả thông một trăm lẻ tám võ đạo kinh mạch, hoàn thành giai đoạn tẩy tủy cũng không xa .
Toàn trường yên tĩnh, lặng ngắt như tờ,yên tĩnh mà ngay cả một cây kim rơi trên mặt đất cũng có thể nghe được. Hạ Ngôn áo quần rách rưới, dày đặt ánh mắt vờn quanh người. Hơn một ngàn người trong quảng trường,lại giống như không có ma nào cả! Nếu không phải tận mắt nhìn thấy, ai lại tin chuyện hôm nay đã xảy ra? Đây là phế vật hạng nhất của Hạ gia mà mọi người đều biết sao?