• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cởi ra đi.

Tiêu Lăng một mực lạnh lùng chạy xe.

Lúc này Tô Tố không dám tuốt lông ở mông cọp, yên lặng ngoan ngoãn vô cùng.

Giữa chừng anh có dừng xe một lần, xuống xe mua chút đồ, rất nhanh lên lại xe. Sau khi lên xe tuỳ tiện để đồ mới mua ở gần tay. Tô Tố cảm thấy tò mò, vươn cổ lên coi.

Tiêu Lăng thấy vậy lạnh lùng hừ một tiếng, sắc mặt không khó coi như lúc nãy.

Xe tiếp tục chạy về phía trước.

Tô Tố gan to hơn chút, vươn tay lấy cái túi nhựa, thấy trong túi là thuốc mỡ trị đau, cô ngây người, khẽ cắn môi, quay lại nhìn anh.

“Anh….đây là thuốc mua cho tôi sao?”

Tiêu Lăng thản nhiên nhìn cô một cái “Cô cảm thấy sao?”

Tô Tố cười khan.

Trong lòng cảm thấy người đàn ông này thay đổi thật nhanh.

Lúc nãy vừa mới muốn dọa chết cô, bây giờ lại mua thuốc cho cô! Người ta nói lòng con gái sâu như kim dưới biển, cô cảm thấy lòng của người đàn ông còn sâu hơn kim dưới biển.

…………..

Tô Tố làm sao cũng không được, Tiêu Lăng mang cô về nhà anh.

Ở dưới tầng hầm gửi xe, cô như bạch tuộc ôm chặt ghế sau lưng mình, cảnh giác nhìn Tiêu Lắng “Tôi không muốn xuống xe, không muốn đến nhà anh!”

Tiêu Lăng mở cửa ghế phụ, thấy bộ dạng của cô, mắt khẽ sáng. Khoanh tay lười biếng nhìn cô “Khẳng định không xuống?”

“Không xuống”

Nhất định không xuống, cô điên mới cùng anh đơn độc về nhà, hơn nữa người đàn ông này còn rất nguy hiểm, còn có mối quan hệ không rõ ràng với cô.

Như vậy thật quá nguy hiểm.

“Tiêu Lăng, Tiêu đại tổng tài …. bạn của tôi vẫn còn ở nhà đợi tôi, anh để tôi về nhà đi được không?”

Tiêu Lăng dứt khoát sắc bén trả lời “Không”

“….” Người này tại sao cứng mềm cũng không được.

Cuối cùng tất nhiên kết quả là cô bị Tiêu Lăng ẵm từ xe ra, sau đó đi vào nhà.

Tô Tố run rẩy phản kháng, mắt nhìn thang máy ngày càng gần, càng làm cô khủng hoảng, giống như thang máy là một con quái thú to lớn, nếu đã vào chỉ có nằm ngang mà ra.

Tô Tố mặt nhỏ trắng bệch, phản kháng càng lợi hại

“Tôi muốn về nhà, tôi muốn về nhà!”

“Động thêm một lần nữa tin tôi ném cô xuống đất!’ Tiêu Lăng dừng bước, lạnh lùng nhìn cô.

Tô Tố khóc không ra nước mắt.

Nếu là những người cô gặp qua, đại khái có thể suy nghĩ đây là lời nói thật hay giả, nhưng cô khẳng định, Tiêu Lăng nói lời nào cũng rất có phân lượng. Cổ cô cứng nhắc nhìn đất xi măng, nhớ đến cú té ở phòng làm việc

Vì phòng ngừa ngã thương cái mông, Tô Tố nhẫn nhục chịu thua.

Cô âm thầm an ủi bản thân, dù gì cũng phải thương lượng về hợp đồng, không nên làm anh tức giận, ai bảo cô bây giờ ở thế bị động chứ.

Tô Tố đang phiền muộn, không chú ý đến đôi mắt của Tiêu Lăng sáng lên, hiện lên ý cười.

Anh tiếp tục bước đi.

Đây là lần đầu Tô Tố đến nhà người lạ,

Cô nghĩ Tiêu Lăng đại tổng tài sẽ ở biệt thự, hoặc là tầng cao nhất của một căn hộ cao cấp nhất, bên trong có hồ bơi, vườn hoa vân vân nhiều loại phòng. Nhưng không ngờ, nhà của Tiêu Lăng chỉ là căn phòng ở trung tâm thành phố a có 2 phòng và 1 sảnh.

Khu nhà cao tầng, lầu 26.

Tô Tố bị Tiêu Lăng ẵm từ trong thang máy ra, trong bụng nghĩ, lẽ nào Tiêu Lăng thích số 26 sao? Cho nên phòng làm việc cũng lầu 26, nhà cũng lầu 26?

Tiêu Lăng buông Tô Tố xuống, lấy chìa khoá ra mở cửa, đi vào trước.

Sau khi vào, không nghe tiếng bước chân của người đằng sau, quay lại nhìn Tô Tố đang đứng ngây trước cửa, nhăn mày “Đứng đó làm gì, vào đây”

“ Oh!”

Cô cong lưng thay dép ở lối vào, kệ đựng giày lại không có dép cho phụ nữ.

Tô Tố ngây người!

Tiêu Lăng nhìn không giống nam nhân giữ thân như ngọc, căn phòng vậy mà không có dép cho nữ? Điểm này thực sự nằm ngoài suy nghĩ của cô.

Cô tuỳ ý lấy đôi dép nam mang vào, khập khiễng đi vào nhà

Nhà của Tiêu Lăng cũng như phòng làm việc, bất kể là đồ gia dụng hay phong cách trang trí, đều là màu lạnh trắng đen, điển hình loại phòng của người đàn ông độc thân, lạnh lùng đến một chút cảm giác nữ tính cũng không có, căn phòng gọn gàng một hạt bụi cũng không có, nếu muốn chụp hình phòng mẫu thì có thể trực tiếp chụp được.

Tô Tố ngồi trên sofa, sofa rất êm, ngồi vào như không có xương vậy, rất thoải mái.

Nếu không phải sự hiện diện của Tiêu Lăng quá mạnh mẽ, nói không chừng cô sẽ đánh một giấc trên sofa.

“Muốn uống gì? Trà hay cafe?” Tiêu Lăng đứng ở cửa nhà bếp hỏi cô

“Không cần không cần” Tô Tố lập tức xua tay, mắt quét qua cả căn phòng, dường như không hiểu hỏi anh “Cái đó ….. tổng tài, thu nhập anh rất thấp sao?”

Tiêu Lăng mày nhếch lên, đặt ly nước trắng lên trên bàn trà trước mặt cô, tự nhiên ngồi bên cạnh cô, nâng chân trái bị thương của cô lên, gác ở trên đùi anh, từ tủ lạnh lấy ra túi đá chườm lên mắt cá của cô, nghe được tiếng nói nhỏ của cô, hiếm khi có tâm trạng tốt như vậy “Cũng không phải tất cả tổng tài đều thích ở biệt thự”

Chân Tô Tố bị lạnh, dựa trên sofa cắn môi, mặt đỏ hồng, có chút ngại thu chân lại.

“Tôi có thể tự làm”

Để một đại tổng tài chườm đá giúp cô, cô cảm thấy mình sẽ chết sớm mất.

Chân có thon dài, da còn mềm hơn lụa Satin, chạm vào một chút đã khiến người khác thích đến không muốn rời tay. Tiêu Lăng nắm chặt chân nhỏ của cô, “Đừng động, một chút nữa sẽ không đau”

Tô Tố mặt càng đỏ hơn

Con người cô có lúc chỉ ăn mềm không ăn cứng, Tiêu Lăng đối với cô lạnh lùng chút, cô còn có thể đối đầu với anh, nhưng bây giờ Tiêu Lăng đối với cô tốt như vậy, cô không thể cứng rắn đối với anh được.

Tiêu Lăng giúp cô chườm mắt cá chân, rồi tìm một cái khăn đắp lên khuỷu tay và đầu gối giúp cô rửa sạch vết thương, thoa thuốc mỡ lên.

Da của cô rất trắng, cho nên vết thương đỏ trên đầu gối hiện lên càng hút mắt.

Anh nhìn như thế nào cũng thấy không thoải mái.

Làm xong hết, anh mới dặn dò cô “Được rồi, vết thương đừng để chạm nước, coi chừng bị viêm”

Mới ngẩng đầu lên đã thấy khuôn mặt nhỏ của Tô Tố đỏ ửng

Mắt Tiêu Lăng sáng lên, môi hiện lên ý cười mơ hồ “Xấu hổ?”

Tô Tố lập tức lấy tay che mặt, cố gắng tức giận trừng anh “Tôi nóng không được sao!”

Tô Tố có đôi mắt tuyệt đẹp sáng như sao, góc mắt hơi dương lên, bình thường không cười cũng như cười, bây giờ mắt ngang một đường, hoàn toàn không có cảm giác hung dữ, kết hợp với khuôn mặt nhỏ đã ửng hồng, ngược lại làm cho người ta cảm thấy mê hoặc dụ người.

Mắt Tiêu Lăng âm u.

Tô Tố vẫn không nhận ra, ngại ngùng dùng tay làm quạt, ánh mắt nhìn tứ phía không dám nhìn anh “A, nóng quá nóng quá, tổng tài, máy điều hòa nhà anh có phải bị hư không?”

“Thật sự nóng?” Tiêu Lăng đứng kế bên sofa, từ cao nhìn xuống cô

“Đúng vậy đúng vậy, thật rất nóng” vì muốn chứng minh mình nói sự thật, cô liều mạng gật đầu.

Miệng Tiêu Lăng hiện lên một nụ cười thâm sâu, anh cúi người nhìn đôi mắt của Tô Tố. Tô Tố âm thầm kêu không hay, nhưng không kịp trốn, một tay Tiêu Lăng đặt trên dây kéo đằng sau lưng cô.

“Nếu đã nóng như vậy, thì cởi ra đi”

Tô Tố lập tức bò từ sofa xuống.

Dưới đất tuy trải tấm thảm dày, nhưng cô bị té vẫn đau đến nghiến răng, cô nửa phút cũng không dám dừng, nhanh chóng tiếp tục bò đi, trốn đi thật xa.

Cô biết, Tiêu Lăng đem cô tới đây vốn không có ý gì tốt đẹp, uổng công nãy cô bị hành động chườm đá thoa thuốc của anh làm cho cảm động

Cô ôm lấy ngực, cảnh giác nhìn Tiêu Lăng, trong lòng hung hăng chửi anh sắc lang!

“Trốn xa như vậy làm gì” Tiêu Lăng mày khẽ nhếch, lười biếng dựa vào sofa, “Qua đây!”

Cô điên rồi mới tự mình lọt lưới.

Cô đứng ở rất xa, nhẹ ho một tiếng “Tổng tài, chúng ta có phải nên bàn chính sự?”

“Em không nóng nữa?”

“Không nóng nữa không nóng nữa” Sợ là cô mà nói nóng, Tiêu Lăng sẽ lột hết đồ cô, Tô Tố nhanh chóng nắm chặt y phục của mình, “Tổng tài, chúng ta nói chính sự đi”

“Em muốn nói gì với tôi?”

Tiêu Lăng tùy tiện cởi áo khoác ngoài của bộ đồ tây ném lên trên sofa, lại tháo một nút áo ra, ống tay áo cũng xăn lên trên cánh tay, lập tức từ một tổng tài nghiêm trang bá đạo thành một người đàn ông ưu nhã tùy tính. Anh lười biếng vỗ lên sofa kế bên mình, lạnh nhạt nhìn Tô Tố “Muốn nói thì ngồi ở đây nói, nếu không tôi không có nhiều thời gian nghe lời nói nhảm của em.”

Tô Tố cắn môi, trong lòng đấu tranh

Qua đó, thì có khả năng bị chiếm tiện nghi.

Nhưng không qua….Tiêu Lăng hình như sẽ không chịu nghe cô nói về hợp đồng.

Cô do dự lúc lâu, cuối cùng cũng chịu thua. Từng từng như ốc sên lết đến gần sofa, kiếm một chỗ cách xa anh nhất ngồi xuống.

“Ngồi qua đây tí!”

“Oh!”

Cô lề mề đến gần anh một chút.

Tiêu Lăng nhíu mày lạnh lùng nhìn cô, dưới ánh mắt bức người của anh, cô cố chịu cuối cùng cũng ngồi kế bên anh.

Tiêu Lăng thu ánh nhìn lại, “Được rồi, nói đi”

“Tổng tài…..”

“Đổi cách xưng hô!” Anh ngắt lời cô, cách xưng hô này người khác dùng thì nghe rất tự nhiên, nhưng nghe cô xưng hô như vậy, anh cảm thấy không thoải mái.

Hơi xa cách một tí

Tô Tố đem những lời dơ bẩn muốn nói ra đều nuốt cả vào bụng, không tự nhiên dịch chuyển mông “Vậy tôi gọi anh là gì?”

“Hoặc là Tiêu Lăng, hoặc là ….. “ Anh dừng một chút, ánh mắt ái muội, cúi đầu gần tai cô, thổi khí nóng vào cô “gọi Lăng cũng được!”

Lăng

Tô Tố cảm thấy ớn lạnh

Lăng cái mông!

“Tiêu Lăng, chúng ta nói về hợp đồng đi”

“Tôi nghĩ rằng các điều kiện trong hợp đồng đã đủ tốt rồi, nhưng nếu em có bất kỳ điều kiện nào có thể nói ra. Ai bảo mối quan hệ của chúng ta ~ không bình thường. “Anh rót một tách cà phê, ưu nhã uống từng miếng một.”

Khi anh ta nói từ “mối quan hệ”, anh ta kéo dài giọng của mình, làm cho cực kì ái muội.

Tô Tố đỏ ửng, từ trong túi lấy hợp đồng ra, hai tay đưa đến trước mặt Tiêu Lăng, cô cúi đầu, giọng điệu rất chân thành, “Là bởi vì điều kiện quá tốt, vì vậy tôi không thể chấp nhận được. Tiêu tổng, anh là chủ tịch lớn, tôi chỉ là một nhân viên nhỏ nhoi, anh đừng làm khó tôi nữa, xin hãy hủy hợp đồng. ”

Lại là hủy hợp đồng!

Tiêu Lăng mang theo giận dữ, “Bang -” đặt cốc cà phê xuống, tay ấn cằm cô, buộc cô phải ngước lên nhìn anh, anh lạnh lùng hỏi, “Em ngại có quan hệ với tôi?”

Tô Tố cắn môi và mắt nhìn xuống. “Với một hợp đồng tốt như vậy, nhất định có rất nhiều người tranh giành đến sứt đầu mẻ trán hận không thể ký hợp đồng với truyền thông Tinh Quang, anh vẫn nên tìm người khác.”

Cô ấy thích diễn xuất và cần tiền, nhưng cô ấy cũng có quy tắc của riêng mình.

Nếu cô chỉ dựa vào bán mình, kiếp trước cô đã có thể dựa vào những quy tắc bất quy tắc ngầm để thượng vị, nếu kiếp trước cô đã không làm, thì kiếp này càng không làm như vậy.

Tô Tố vẫn cầm hợp đồng, thấy Tiêu Lăng không có ý muốn nhận, đặt hợp đồng lên bàn trà bên cạnh ghế sofa, cô lặng lẽ ôm túi, mông dịch về sau, chuẩn bị sẵn sàng rút lui.

Cô cúi đầu, không nghe thấy bất kì động tĩnh nào từ đối diện.

Cứng nhắc ngẩng đầu, thấy Tiêu Lăng bỏ hai bàn tay vào túi, đôi mắt sâu không thấy đáy, và phát ra hàn khí lạnh lẽo.

Không khí ngưng tụ trong giây lát.

Tô Tố nuốt nước miếng, đổ mồ hôi lạnh.

Cô vừa muốn trốn, thì nghe thấy giọng nói không có cảm xúc vang lên, “muốn hủy hợp đồng?”

Cô điên cuồng gật đầu.

“Rất tốt!”

Sao cô lại cảm thấy không quá tốt! Tô Tố căng thẳng tới nỗi không dám thở,ôm chặt cái túi.

Tiêu Lăng cầm hợp đồng lên, mặt không biểu cảm mang từng điều khoản bên trong xem một lần, cho đến khi xem tới điều tiền vi phạm hợp đồng, miệng cười lạnh.

Tùy tiện ném hợp đồng qua cho Tô Tố, “nếu không muốn làm ở truyền thông Tinh Quang, tôi cũng không ép buộc, muốn hủy hợp đồng, được, nhưng…..”

“Nhưng cái gì?” Tô Tố nhanh chóng hỏi

“Hợp đồng từ khi em bắt đầu ký, đã có cơ sở pháp lý, nếu em thực sự muốn hủy, tất nhiên rất đơn giản, trả tiền vi phạm hợp đồng cho công ty là được. Khi nào có một tỷ, hẳn nói về vấn đề này với tôi.”

Tô Tố lông mày lộn ngược!

Câu này nói như không nói gì cả.

Nếu cô ấy có thể kiếm được một tỷ, còn đến làm việc ở công ty truyền thông này sao!

Cô tức giận đập bàn đứng dậy, “Tiêu Lăng, anh đừng quá đáng!”

“Tô tiểu thư, trên hợp đồng chữ trắng mực đen rất rõ ràng, cũng không phải là tôi buộc em ký, bây giờ cũng là em muốn hủy hợp đồng, tại sao lại là tôi quá đáng.” Tiêu Lăng lạnh lùng nhìn cô ấy, bình tĩnh nói ” Tô tiểu thư, bây giờ em chỉ có hai lựa chọn, hoặc là đưa ra một tỷ tiền vi phạm hợp đồng, thì tôi tự nhiên sẽ hủy hợp đồng, hoặc là….ngoan ngoãn ở lại truyền thông Tinh Quang, công ty sẽ nâng đỡ em, nữ thứ của phim “Ngạo Vân truyền” sẽ là của em”

“Nếu tôi cái gì cũng không chọn!”

“Thật không may, nếu như vậy, thì chúng ta chỉ có thể gặp nhau ở tòa án.” Tiêu Lăng nhún vai một cách bất lực.

Khốn kiếp!

Tô Tố vừa giận vừa khó chịu, nhưng không thể cãi lại.

Ai bảo cô không xem rõ đã ký hợp đồng, ngay cả khi cô ấy ra tòa, cô cũng chỉ có thể chịu thiệt!

Cô hung hăng trừng mắt nhìn Tiêu Lăng, hận không thể xông qua cắn chết anh.

“Anh rốt cuộc muốn gì!”

“Ngoan ngoãn ở truyền thông Tinh Quang làm việc.” Tiêu Lăng chống tay lên sofa, chậm rãi lại gần cô, nhìn vào đôi mắt như có ngọn lửa đang cháy của cô, anh mỉm cười, đưa tay véo má cô, “ngoan ngoãn nghe lời, nếu không bị thiệt cũng chỉ là em. ”

Đang nói, tiếng chuông cửa vang lên, anh vỗ vỗ vai Tô Tố, “Mở cửa đi!”

Tô Tố cắn môi và khập khiễng ra mở cửa.

Người đi vào là thư ký Trương, khi thư ký Trương nhìn thấy Tô Tố mở cửa, ngạc nhiên.

Mặc dù tổng tài rất thích chơi, nhưng anh không bao giờ đưa bất kỳ người phụ nữ nào về nhà mình.

Cô nhìn Tô Tố thật sâu, trên mặt lộ nụ cười thâm sâu.

“Này… thư ký Trương, mời vào.” Tô Tố rất xấu hổ, lần này thư ký Trương không hiểu lầm cũng không được.

Thư ký Trương xua tay, “Tôi không vào.” Đưa túi giấy cho Tô Tố, “Đây là những thứ mà tổng tài yêu cầu tôi mua, phiền Tô tiểu thư đưa cho tổng tài.”

Nói xong không đợi Tô Tố phản ứng mà rời đi.

Cô mơ hồ sờ đầu không biết chuyện gì đang xảy ra, đem đồ vào nhà.

Đưa túi giấy cho Tiêu Lăng “Thư ký Trương kêu tôi đưa anh”

Tiêu Lăng không đưa tay ra nhận, thản nhiên nhìn cô “Tặng cho em”

Tô Tố ngây người, mở túi giấy ra xem, nó là một cái điện thoại di động.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK