• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Dưới sự huấn luyện của Triệu Tĩnh, khả năng làm việc của huyện Nguyên Giang không thể không khoe khoang, chỉ mất chưa đầy một tuần.

Xưởng dệt đã thiết kế và sản xuất các kiểu băng vệ sinh không chỉ làm hài lòng Triệu Tĩnh, mà còn làm vừa lòng các cô nương, hơn nữa đã bắt đầu đầu tư mạnh vào sản xuất.

Chẳng qua muốn phái nữ chấp nhận những thứ thời thượng và tiên phong như vậy thì vẫn cần có thời gian, vì lý do này mà Triệu Tĩnh suýt chút nữa đã chuẩn bị thành lập một trung tâm chăm sóc sức khỏe phụ nữ để phổ biến kiến thức phụ khoa.

Vẫn cần thời gian từ từ từng bước một.

Khi đi dạo trong nhà xưởng và nhìn những sợi tơ trên guồng quay, Triệu Tĩnh nghĩ đến điều gì đó nên gọi xưởng trưởng Chu lão nhân tới.

“Lão Chu, chúng ta có thể tạo ra loại vải dệt gần như trong suốt bằng công nghệ hiện tại không?”

Tuy rằng ở thời đại này có quyền lợi, nhưng suy cho cùng vẫn thiếu chút niềm vui, nên cần xây dựng tinh thần nội tại của chính mình nhiều hơn.

Chu xưởng trưởng chỉ cảm thấy bối rối, ngờ nghệch nói: “Đại nhân, vải dệt trong suốt sao? Đó vẫn là vải à?”

Mục đích của việc dệt vải làm quần áo không phải là để che thân sao, muốn trong suốt thì cần vải làm gì nữa? Trực tiếp không mặc luôn là được.

“Đúng là thiếu hiểu biết”.

Triệu Tĩnh khịt mũi hừ một tiếng, người bình thường không thể hiểu được sự quyến rũ của vải ren, hắn mô tả cho lão Chu vải ren là cái gì, Triệu Tĩnh nói đến mức cảm xúc dâng trào.

Trong đầu hắn không khỏi hiện lên một bóng dáng, nếu cô nương đó mặc nó, chẳng phải sẽ rất quyến rũ sao?

Chất tiệt, mấy ngày nay thực sự hơi nhớ nàng, đáng lẽ lần trước không nên chỉ tập trung vào kiếm tiền và nói chuyện làm ăn.

Chu xưởng trưởng nghe xong sửng sốt một chút: “Còn có thứ đồ như vậy nữa sao”.

“Lão Chu à, cố gắng lên”.

Võ võ vai đối phương, Triệu Tĩnh nói: “Nếu như ngươi có thể làm ra được, ta có thể phong cho ngươi chức phó huyện trưởng”.

“Phó huyện trưởng?”

“Chính là huyện thừa(*)”.

(#)huyện thừa: quan phụ giúp cho viên quan chính

Triệu Tĩnh chắp tay sau lưng rời đi, chỉ để lại xưởng trưởng với đôi mắt sáng ngời.

Hắn vừa đi trên đường vừa ngân nga, khi các cô nương nhìn thấy hắn, họ đều trốn đi rất xa như thể đang trốn một tên trộm.

Những ngày gần đây, danh tiếng biến thái của Triệu Tĩnh đã lan rộng.

Một người bình thường sao có thể nghiên cứu nguyệt sự của phái nữ, còn nghĩ ra băng vệ sinh nữa?

Triệu Tĩnh cũng không quan tâm đến điều này, chỉ là hiện tại hắn không đủ năng lực, nếu không bikini, giày cao gót gì đó hắn sẽ làm ra hết, lúc đó cho các nàng trực tiếp trở thành thiên thần của Victorias SecretI

Trình diễn nội y cho hắn xemI Tuy nhiên, những chuyện như vậy Triệu Tĩnh chỉ có thể nghĩ trong lòng, tuy rằng khớp trên đã mở ra, nhưng hắn vẫn có chút sợ hãi.

Nếu một ngày nào đó, Nữ đế bệ hạ bắt chước Khang Hy trong phim truyền hình, làm cải trang vi hành gì đó rồi đến huyện này, thì hắn đừng hòng có một cuộc sống yên ổn nữa.

Nếu để người phụ nữ hung hãn có thể lãnh đạo quân đội đẩy lùi kẻ địch đó biết về việc hắn chặt chém thương hộ, mở thanh lâu thì đầu chó của hắn chắc chắn sẽ bị chém?

Điều quan trọng nhất là trong những năm này, huyện Nguyên Giang chưa nộp một khoản thuế nào cho triều đình, điều này khiến Triệu Tĩnh có hơi thấp thỏm.

Đi ngang qua hiệu sách, Triệu Tĩnh đã bước qua rồi lại lùi trở về, chủ quầy sách tinh mắt nhanh tay, sau đó lập tức nở nụ cười nịnh nọt: “Lão gia, người đi dạo phố à?”

“Mẹ nó ngươi còn giấu! Ta nhìn thấy rồi, lấy ra!”, Triệu Tĩnh hừ lạnh nói.

Chủ cười ngượng ngùng, lấy ra cuốn sách giấu sau lưng đưa ra, là cuốn sách tên Quỳnh Minh rồi Lục gì đó.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK