Thẩm Dịch trở về ký túc xá, bật máy sưởi, sau đó lấy một cốc nước ấm ngồi uống, uống xong liền lấy túi đậu ra khỏi túi, đặt lên trên bàn. Chương Nghiêm cầm thùng ra khỏi phòng tắm liếc cái đã thấy.
"Hot girl nào đưa cho mày đây, anh Thẩm nghĩ thông rồi!" Nói xong còn vươn tay chuẩn bị cầm xem, Thẩm Dịch tét bốp một cái vào móng vuốt của Chương Nghiêm.
"Ủ ôi hung dữ thế, quý trọng đến thế à!" Chương Nghiêm nhướng mày không dám duỗi tay ra lấy, lẩm bẩm trong miệng: "Hừ, Văn Lị nhà tao cũng tặng tao một cái rồi."
Tắm rửa xong, Thẩm Dịch đặt túi bên cạnh gối, mở album ảnh trên điện thoại ra, thực ra hôm nay anh cũng chụp mấy tấm ảnh của Lâm Hoài, ngón tay lướt lướt, dùng lại ở một tấm cuối cùng.
Lâm Hoài cúi đầu đứng cạnh cây thần quấn đầy dải lụa, ngón tay thon dài đang nghịch túi đậu đỏ, ánh nắng xuyên qua cành cây phản chiếu lên dáng người cao gầy.
Thời tiết càng ngày càng lạnh, nhưng Lâm Hoài và Thẩm Dịch lại càng dính nhau, cùng nhau ăn xong thì cùng nhau đi dạo, thỉnh thoảng đến thư viện, đọc chán thì ngẩng đầu nhìn người đối diện, nhìn nhau cười.
"Lâm Hoài, tiệc giao thừa năm nay mọi người đều bỏ phiếu cho em lên sân khấu." Chương Nghiêm vỗ vai Lâm Hoài.
"Là hội trưởng hội học sinh của chúng ta, phải đại diện chúng ta lên sân khấu!" Phó hội trưởng ồn ào phía dưới."
Lâm Hoài lần này không từ chối, gật đầu: "Hát đi."
"Uầyyy, đỉnhhh." Một đám người ăn dưa phía dưới vỗ tay ầm ĩ.
Còn gần hai tuần nữa mới đến đêm giao thừa, Thẩm Dịch đã dạy kèm xong, tất cả các "học sinh" đều muốn mời anh ăn cơm, Thẩm Dịch cũng không từ chối.
Đoàn người đi dọc phố, chọn nhà hàng, đặt phòng riêng ở tầng hai, dũng mãnh gọi một bàn đồ ăn, mấy chàng trai còn mang theo mấy chai rượu đặt lên bàn, ngoại trừ Lâm Hoài vì hắn mang theo riêng một bình đồ uống, không cho Thẩm Dịch uống rượu.
Bữa ăn náo nhiệt, Lâm Hoài uống không ít rượu, mặt không hề đỏ, Thẩm Dịch lấy cớ đi vệ sinh ra hít thở không khí, Tần Sáo thấy Thẩm Dịch ra ngoài cũng đứng lên đi.
Thẩm Dịch uống trộm một chút rượu trong ly Lâm Hoài, mặt vương đỏ, vừa rửa mặt xong quay người lại thì thấy Tần Sáo đang đứng ở cửa nhìn chằm chằm mình. Ngôn Tình Xuyên Không
Thẩm Dịch cau mày, gật đầu với Tần Sáo rồi định lướt qua cậu ta ra ngoài, Tần Sáo đứng ở cửa chắn, nói với Thẩm Dịch: "Đàn anh, em.." Lời nói còn chưa nói xong đã bị một lực mạnh đẩy sang một bên, kiềm chế cơn giận nhìn sang thì thấy Lâm Hoài sắc mặt thúi hoắc đứng phía sau.
Lâm Hoài không để ý tới Tần Sáo, đi thẳng tới trước mặt Thẩm Dịch, lấy tay nhẹ nhàng vỗ vỗ khuôn mặt hơi say của anh: "Sao lại không ngoan thế này, lại còn uống trộm rượu của em."
Ánh mắt Thẩm Dịch lạnh lùng quét qua hắn một cái, Lâm Hoài bị câu đến mềm cả người, hắn ôm nửa người Thẩm Dịch đi về phía cửa, không thèm nhìn Tần Sáo, Tần Sáo đứng tại chỗ hồi lâu, sau đó suy sụp thở dài.
Lâm Hoài không đưa Thẩm Dịch về phòng riêng ngay, mà đưa anh tới một góc không người trên sân thượng, gió tựa hồ càng làm Thẩm Dịch say hơn, anh vùi đầu vào cổ Lâm Hoài, nhiệt độ nóng bỏng cùng hơi thở của anh phả vào người hắn, Lâm Hoài ôm anh nói: "Ngoan một chút, chờ em mấy ngày thôi."
Thẩm Dịch ngẩng đầu, khuôn mặt hồng hồng cười với Lâm Hoài, ngoan ngoãn gật đầu.
Lâm Hoài nhìn đôi mắt ươn ướt của anh, không nhịn được đến gần Thẩm Dịch, hơi thở hai người từ từ giao nhau.
"Hot girl nào đưa cho mày đây, anh Thẩm nghĩ thông rồi!" Nói xong còn vươn tay chuẩn bị cầm xem, Thẩm Dịch tét bốp một cái vào móng vuốt của Chương Nghiêm.
"Ủ ôi hung dữ thế, quý trọng đến thế à!" Chương Nghiêm nhướng mày không dám duỗi tay ra lấy, lẩm bẩm trong miệng: "Hừ, Văn Lị nhà tao cũng tặng tao một cái rồi."
Tắm rửa xong, Thẩm Dịch đặt túi bên cạnh gối, mở album ảnh trên điện thoại ra, thực ra hôm nay anh cũng chụp mấy tấm ảnh của Lâm Hoài, ngón tay lướt lướt, dùng lại ở một tấm cuối cùng.
Lâm Hoài cúi đầu đứng cạnh cây thần quấn đầy dải lụa, ngón tay thon dài đang nghịch túi đậu đỏ, ánh nắng xuyên qua cành cây phản chiếu lên dáng người cao gầy.
Thời tiết càng ngày càng lạnh, nhưng Lâm Hoài và Thẩm Dịch lại càng dính nhau, cùng nhau ăn xong thì cùng nhau đi dạo, thỉnh thoảng đến thư viện, đọc chán thì ngẩng đầu nhìn người đối diện, nhìn nhau cười.
"Lâm Hoài, tiệc giao thừa năm nay mọi người đều bỏ phiếu cho em lên sân khấu." Chương Nghiêm vỗ vai Lâm Hoài.
"Là hội trưởng hội học sinh của chúng ta, phải đại diện chúng ta lên sân khấu!" Phó hội trưởng ồn ào phía dưới."
Lâm Hoài lần này không từ chối, gật đầu: "Hát đi."
"Uầyyy, đỉnhhh." Một đám người ăn dưa phía dưới vỗ tay ầm ĩ.
Còn gần hai tuần nữa mới đến đêm giao thừa, Thẩm Dịch đã dạy kèm xong, tất cả các "học sinh" đều muốn mời anh ăn cơm, Thẩm Dịch cũng không từ chối.
Đoàn người đi dọc phố, chọn nhà hàng, đặt phòng riêng ở tầng hai, dũng mãnh gọi một bàn đồ ăn, mấy chàng trai còn mang theo mấy chai rượu đặt lên bàn, ngoại trừ Lâm Hoài vì hắn mang theo riêng một bình đồ uống, không cho Thẩm Dịch uống rượu.
Bữa ăn náo nhiệt, Lâm Hoài uống không ít rượu, mặt không hề đỏ, Thẩm Dịch lấy cớ đi vệ sinh ra hít thở không khí, Tần Sáo thấy Thẩm Dịch ra ngoài cũng đứng lên đi.
Thẩm Dịch uống trộm một chút rượu trong ly Lâm Hoài, mặt vương đỏ, vừa rửa mặt xong quay người lại thì thấy Tần Sáo đang đứng ở cửa nhìn chằm chằm mình. Ngôn Tình Xuyên Không
Thẩm Dịch cau mày, gật đầu với Tần Sáo rồi định lướt qua cậu ta ra ngoài, Tần Sáo đứng ở cửa chắn, nói với Thẩm Dịch: "Đàn anh, em.." Lời nói còn chưa nói xong đã bị một lực mạnh đẩy sang một bên, kiềm chế cơn giận nhìn sang thì thấy Lâm Hoài sắc mặt thúi hoắc đứng phía sau.
Lâm Hoài không để ý tới Tần Sáo, đi thẳng tới trước mặt Thẩm Dịch, lấy tay nhẹ nhàng vỗ vỗ khuôn mặt hơi say của anh: "Sao lại không ngoan thế này, lại còn uống trộm rượu của em."
Ánh mắt Thẩm Dịch lạnh lùng quét qua hắn một cái, Lâm Hoài bị câu đến mềm cả người, hắn ôm nửa người Thẩm Dịch đi về phía cửa, không thèm nhìn Tần Sáo, Tần Sáo đứng tại chỗ hồi lâu, sau đó suy sụp thở dài.
Lâm Hoài không đưa Thẩm Dịch về phòng riêng ngay, mà đưa anh tới một góc không người trên sân thượng, gió tựa hồ càng làm Thẩm Dịch say hơn, anh vùi đầu vào cổ Lâm Hoài, nhiệt độ nóng bỏng cùng hơi thở của anh phả vào người hắn, Lâm Hoài ôm anh nói: "Ngoan một chút, chờ em mấy ngày thôi."
Thẩm Dịch ngẩng đầu, khuôn mặt hồng hồng cười với Lâm Hoài, ngoan ngoãn gật đầu.
Lâm Hoài nhìn đôi mắt ươn ướt của anh, không nhịn được đến gần Thẩm Dịch, hơi thở hai người từ từ giao nhau.