• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sở Tư Di nội tâm một lời khó nói hết chỉ có thể ở trong lòng điên cuồng mắng xối xả cái người đàn ông muộn tao chết tiệt này. Bản thân cô ở dưới thân người đàn ông giống như bỗng nhiên phát rồ lại chẳng khác gì con thuyền rách nát còn bị hắn không biết nhẹ nhàng vùi dập. Không thể làm gì khác ngoài việc để cho sóng lớn đánh ý thức của mình nát bấy, Sở Tư Di rốt cuộc buông tha cho tính toán trào phúng hắn một ngàn lần.

"Ưm nhẹ chút... Đau a..."

Nhưng mà mịa anh có thể nhẹ một chút hay không!!

Nhìn bản thân bị người đàn ông mạnh mẽ bẻ ra một tư thế cực kỳ khó, trong lòng cô thật sự nén không được một tia xấu hổ. Dù gì cô vẫn còn là con gái mà!!!

Đau đớn nơi hạ thân giống như cơ thể bị người xé ra làm hai, Sở Tư Di mặt mày không nén được tái nhợt cố gắng dùng một chút sức lực cuối cùng đẩy đẩy cánh tay đang bẻ hai chân cô thành hình chữ M của người đàn ông, yếu ớt tỏ vẻ muốn hắn nhẹ một chút. Cô thật lòng không muốn lần đầu tiên của mình phải trải qua như vậy đâu, rất dễ để lại bóng ma tâm lý a.

"Biết sợ?"

"..."

Sợ mịa anh.

"Hức... Anh Tống em sai rồi... Em đau..."

Làm người nên biết co biết duỗi đúng lúc đúng nơi. Sở Tư Di, không nên chấp nhặt với anh chồng có bệnh hoan tưởng này của mày biết không.

Cô vừa rỉ ra mấy giọt nước mắt... Mịa, cái này không cần cố được không, đau thật sự luôn đấy. Tóm lại là cô một chút đều không dám nhìn thẳng hạ thân của mình lúc này mà chỉ có thể tỏ ra đáng yêu ôm cổ người đàn ông cầu xin.

Thượng Thượng à, anh đừng làm em thất vọng nha.

Em cảm thấy hình tượng của anh trong lòng em rất hoàn mỹ. Cho nên xin anh hãy cố gắng duy trì cái sự hoàn mỹ này của mình, để cho em không có cảm thấy bị vả mặt. Đau lắm anh ơi.

Có lẽ tiếng lòng của Sở Tư Di đã thật sự truyền được đến tim người đàn ông vô tình kia. Tuy biểu tình trên khuôn mặt hắn vẫn một mực lạnh băng một cách đáng hận như vậy cho dù lúc này bản thân đang làm ra cái trò hết sức lưu manh đó là sử dụng vũ khí tối thượng của mình làm loạn một thân một người con gái mỏng manh như cô nhưng đâu đó ẩn sâu bên dưới lớp than trơ kia vẫn tồn tại một tia d.ục vọng đè nén cùng để tâm. Nếu không Sở Tư Di đã không có cơ hội để xin tha rồi.

"Rất đau?"

Trán người đàn ông nổi gân xanh, âm thanh trầm tính quyến rũ thường ngày lúc này lại mang theo một tia khàn khàn đầy đè nén khiến cho nó càng thêm mị hoặc nhân tâm. Ít nhất toàn thân đang căng cứng của Sở Tư Di đã mềm ra được một nữa. Lại thêm bàn tay lớn của người đàn ông sau khi đem hai chân cô đặt lên trên vai mình thì áp nó lên bụng dưới căng thẳng vì đau của cô, cử chỉ mềm mại nhất có thể xoa nhẹ, Sở Tư bất giác nhũn cả người. Đến lúc điểm mẫn cảm luôn nằm ở bên ngoài bị hai ngón tay mang theo vết chai của người đàn ông nắm lên xoa nắn, cô không nhịn được cong eo há miệng ra rên rỉ một tiếng ngọt ngào như đường phèn. Mà bên trong đường hầm chật hẹp đang dần dần buông lỏng kia cũng rỉ ra mật hoa thơm ngát, có thể hỗ trợ cho quá trình sau đó càng thêm thuận lợi hơn.

Tống Thượng biết, thời cơ đến rồi.

Thế là trong tiếng kinh hô của người con gái, hắn mạnh bạo đem vũ khí thô nặng của mình dứt khoát công phá thành trì yếu ớt kia.

"Hức... Sâu quá..."

Ai biết đâu lời có phần lẳng lơ này chỉ càng khiến cho người đàn ông muốn đối với cô nhẹ nhàng cũng không được.

"Em im miệng! Không muốn sống nữa sao?"

Hắn vừa nghiến răng nói vừa đỉnh mạnh hạ thân, để cho cự long to lớn bạo lực nghiền qua lớp lớp điểm mẫn cảm bên trong hang động ấm áp kia. Bởi vì người anh em có phần hơi cong lại dài cho nên thời điểm cuối cùng còn ép lên miệng nhỏ ẩn giấu ở sâu bên trong mật động của cô một cái. Trong lúc nhất thời lại chọc cho cô phải thét chói tai, không còn có thể mở miệng nói lời dung tục gì nữa. Rồi khi nhìn thấy hiệu quả này hắn lại càng thêm cố gắng mà chèn ép.

Sở Tư Di bị người đàn ông ăn hiếp đến đáng thương toàn thân vô thức giật nảy lên. Kích thích quá mức khiến đôi môi lắm lời khẽ há ra, biểu tình ngơ ngác lại quyến rũ đến lạ. Cô như thế này không khỏi chọc cho người đàn ông thỏa mãn, trong lúc động tình nhất lại không nhịn được cúi đầu xuống muốn nuốt chửng nó, trừng phạt nhẹ một trận cho hả giận.

Nhưng ở thời điểm hắn còn chưa kịp hoàn toàn đem nó lấp kín thì đã nghe thấy từ trong đôi môi chết tiệt kia vang lên chút lời nói khiến hắn cảm thấy hối hận vạn phần, lại oán hận chính mình sao hành động không nhanh một chút.

"Chồng ơi anh thật khó hầu hạ a... Khen anh mạnh, anh lớn, anh dài anh cũng không chịu nữa. Anh muốn em phải làm ưm ưm..."

Cô còn chưa nói xong cái miệng đã bị lấp kín.

Nhưng năm phút sau.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK