Mục lục
Quang Âm Chi Ngoại
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thời không loạn lưu là gì?

Đối với đại đa số tu sĩ mà nói, rất khó để miêu tả cụ thể rõ ràng.

Ở một mức độ nào đó, đây dường như chỉ là một cách hình dung.

Nhìn từ mặt chữ, là sự hỗn loạn của thời gian và không gian, gây ra sự vô hạn lớn và vô hạn nhỏ của một kỳ điểm nào đó.

Cho nên, cũng ẩn chứa khả năng vô hạn.

Nhưng nếu miêu tả chi tiết, lại rất khó biểu đạt, đây là do hạn chế về nhận thức.

Phảng phất như chỉ có người mà bản thân Hiến có liên quan đến thời không, mới có thể giải thích đôi chút về phương thức tồn tại của thời không loạn lưu.

Hứa Thanh vốn cũng cho là như vậy.

Trước khi tiến vào, hắn cho rằng thời không loạn lưu, hẳn là tương tự với Vô Gian Chi Thuật của bản thân, chỉ là càng thêm hạo hãn, càng thêm thần bí.

Hơn nữa thông qua Hiến của bản thân, hẳn là có nhiều phần chắc chắn hơn người khác để trở về từ bên trong.

Nhưng sau khi tiến vào, tất cả đều vượt quá dự đoán.

Từng màn ở đó, khiến trong suy nghĩ của Hứa Thanh, chỉ còn lại sự mê mang.

Giống như lúc này, hắn ngẩng đầu, ánh mắt nhìn thấy là vô số vòng xoáy đủ màu sắc.

Những vòng xoáy đó lớn nhỏ khác nhau, vô biên vô hạn, có cái quy tắc, có cái thác loạn, có cái tĩnh lặng, có cái chuyển động, thậm chí không ít còn đan xen vào nhau.

Tạo thành một tinh không trừu tượng và phức tạp.

Khiến người ta nhìn một cái, trong đầu sẽ dâng lên cảm giác căng đau vì không thể dung nạp những thông tin này.

Nếu lâu, sẽ nảy sinh ý muốn vỡ vụn.

Hơn nữa, sự trừu tượng không chỉ dừng lại ở đó, mà còn bao gồm cả trạng thái tồn tại của Hứa Thanh và Nhị Ngưu ở nơi này.

Thân thể Hứa Thanh, đã không còn là hình người.

Biến thành một bầy côn trùng phát sáng được ghép lại từ vô số mảnh vỡ hình tam giác, mỗi con côn trùng phát sáng bên trong, từ khi sinh ra đến khi chết đi, chỉ tồn tại trong một phần vạn hơi thở.

Khoảnh khắc sinh ra, sẽ khuếch đại ánh sáng của bản thân, hình thành nguồn sáng cực hạn.

Mà sau khi chết, thì sẽ như pháo hoa nổ tung ra những hình ảnh tương lai thác loạn, sau đó lại lập tức cháy thành tro tàn như bụi bặm, nhấn chìm mọi ánh sáng.

Tuần hoàn lặp lại, trở thành vô hạn.

Về phần Nhị Ngưu, cũng vì trạng thái của Hứa Thanh thay đổi, mà không còn tồn tại trong sợi tóc của hắn, mà hiện ra bên ngoài.

Bộ dạng càng thêm trừu tượng.

Giống như là một kính vạn hoa được tạo thành từ hàng triệu điểm sáng lấp lánh, hình thái vĩnh viễn thay đổi.

Lời nói truyền ra, cũng ẩn chứa ý thác loạn.

Như lúc này, giọng nói Nhị Ngưu vang vọng.

Điều hắn muốn nói là...

"Tình huống thế nào Tiểu A Thanh, đây là đâu?"

Nhưng sau khi truyền ra, rơi vào trong cảm nhận của Hứa Thanh, lại biến thành...

"Là gì thế này, Thanh Tiểu tình, cái gì tình huống a?"

Tất cả đều hỗn loạn, thời gian cũng vậy, không gian cũng vậy, cả bản thân họ nữa.

Toàn bộ, đều đang vặn vẹo.

Giống như thời gian ở đây, không còn ý nghĩa, không gian ở đây, không còn giá trị tồn tại.

Hứa Thanh mờ mịt.

Điều này, khác với Hiến của hắn!

Ngay cả cái gọi là tiến lên và thăm dò, cũng đều không thể tiến hành theo cách thông thường.

Ở đây, di chuyển về phía trước, không cần thực sự cử động, chỉ cần có suy nghĩ đó, thì tất cả xung quanh, đều sẽ xoay tròn, giống như di chuyển.

Dò xét, càng là như vậy.

Phảng phất như tất cả ở nơi này, đều mở ra toàn bộ bí mật, chỉ cần ngươi có thể nhìn rõ, chỉ cần ngươi có thể lý giải, chỉ cần ngươi có thể chịu đựng, thì ngươi có thể liếc mắt, biết hết tất cả.

Giống như lúc này, trong sự dò xét của Hứa Thanh, giữa dòng chảy thời không khiến hắn mê mang này, hắn nhìn thấy ở phương xa không biết, bóng dáng hình người của mình.

Cái gọi là phương xa đó, có thể là quá khứ và tương lai trên phương diện thời gian, cũng có thể là các tầng thứ khác nhau trên phương diện không gian.

Thậm chí khi suy nghĩ của hắn hội tụ vào bản thân ở phương xa, hắn rất nhanh liền phát hiện, thứ mình nhìn thấy không phải một, mà là... vô số.

Vô số cái mình, vô số trạng thái.

Thậm chí hắn còn nhìn thấy tinh cầu dạng lỏng.

Tinh cầu, biến thành nước sắt lưu động, với dáng vẻ vặn vẹo, trôi qua trong cảm nhận của hắn.

Thiên hà, trở thành con sâu lúc nhúc mọc đầy hoa quả thối rữa, thoáng cái lướt qua.

Tinh Vực, càng là trở thành từng chữ không biết được khắc trên bia mộ, chúng dường như sống lại, đang giao chiến.

Cũng bao gồm cả vũ trụ.

Chỉ là vũ trụ này, trông giống như một tấm vải liệm thi thể thủng trăm ngàn lỗ.

Không chỉ có vậy, trạng thái tồn tại của hắn và Nhị Ngưu, cũng dưới sự tiến lên và dò xét trong suy nghĩ này, lúc thì hiện ra ánh sáng rực rỡ chói lọi, lúc thì lại ảm đạm như thể tùy thời có thể tắt lịm.

Giải thích không rõ.

Một mảnh hỗn loạn.

Đây, chính là thời không loạn lưu.

Sự mê mang của Hứa Thanh, ngày càng đậm, cũng không biết đã qua bao lâu, phảng phất như một vạn năm, cũng phảng phất như một khoảnh khắc.

Giọng nói vặn vẹo của Nhị Ngưu, mang theo ngữ khí kỳ dị, lại vang vọng.

"Một chút tốt hơn ta tranh từng giống thấy xem tương tựa mặt..." (Nguyên văn: Một tốt hơn một chút ta tranh từng giống như gặp xem tương tự tựa như mặt...)

"Là trước mấy giống ta thế..." (Nguyên văn: Là trước vài giống ta thế...)

Hai câu nói này, truyền đến theo phương thức thác loạn, phảng phất như bị kéo dài trong thời không, rơi vào trong cảm nhận của Hứa Thanh, trở thành tiếng Thiên Lôi ngày càng bàng bạc.

Nổ tung khiến thân thể bầy trùng của Hứa Thanh oanh minh.

Vô số côn trùng tam giác sụp đổ, phóng thích ra càng nhiều hình ảnh tương lai, khiến ý thức của Hứa Thanh cũng dao động mãnh liệt, không thể quy về một.

Chỉ có ánh sáng, giữa rực rỡ và tăm tối, hình thành sự lấp lánh mãnh liệt.

Cho đến rất lâu sau, khi dao động do hai câu nói này gây ra dần dần tiêu tán, trạng thái của Hứa Thanh cũng từ từ trở lại ổn định, ý thức một lần nữa hội tụ lại với nhau, hắn đã không còn nhìn thấy tung tích của Nhị Ngưu bên cạnh.

Nhị Ngưu, biến mất rồi.

Về phần lời nói hắn truyền ra trước khi biến mất, lúc này cũng bị xóa đi một cách quỷ dị khỏi cảm nhận của Hứa Thanh, hắn rõ ràng nhớ đã nghe thấy, nhưng về nội dung, lại là không biết.

Hứa Thanh trầm mặc.

Hắn cảm nhận rõ ràng, suy nghĩ của mình đang trở nên chậm chạp, ý thức của mình đang bất tri bất giác xuất hiện dấu hiệu tiêu tán.

Ý niệm sắp chết, dâng lên trong suy nghĩ hắn.

Nhưng cảm giác nguy cơ vốn nên xuất hiện trước khi chết, lại không hề đến.

Về phần nhận thức này, cũng là do sự tự nổ tung trước đó của bản thân, mà hiện lên.

Mà cùng hiện lên, là thân thể hắn trong nháy mắt thay đổi từ trạng thái bầy trùng, trở về hình người, sau đó là những cái kén do Hiến bện thành đột nhiên xuất hiện bên ngoài thân thể.

Đó là Hiến của hắn.

Sau khi tất cả những điều này xuất hiện, trong đầu Hứa Thanh, mới sinh ra một ý niệm dường như đến muộn.

"Ta đáng lẽ nên, dùng Hiến của ta, tạo ra một trường Vô Gian cho bản thân, dùng cái này để chống lại sự hỗn loạn của thời không bên ngoài."

"Lấy loạn đối loạn!"

Ý niệm này dâng lên, Hứa Thanh tâm thần chấn động, mạnh mẽ mở mắt, nhìn cái kén của Hiến đang bao phủ mình, trong mắt hắn lộ ra vẻ ngưng trọng.

Trình tự bình thường, là hắn trước tiên hiện lên ý niệm này, sau đó thực thi.

Nhưng ở đây, lại là ngược lại.

Nhân Quả và logic, ở đây là hỗn loạn.

Hoặc nói chính xác hơn, ở đây không có logic, Nhân Quả cũng là đảo điên.

"Hay cho một cái thời không loạn lưu..."

Hứa Thanh lẩm bẩm, cho đến giờ phút này, trong cái kén do tự thân Hiến hình thành, hắn cách biệt với ngoại giới, sự tồn tại của bản thân mới có xu hướng bình thường.

Tư duy cũng khôi phục một phần logic nhất định.

Tiếp đó, nghĩ đến sự mất tích của Nhị Ngưu.

"Bình thường mà nói, ta đáng lẽ ngay lúc đầu tiên tiến vào đây, đã nên triển khai Hiến của bản thân..."

Hứa Thanh trầm ngâm, tìm kiếm trong hồi ức lý do vì sao không ngay từ đầu dùng Hiến của bản thân để bện kén.

Dần dần hoảng hốt.

"Tất cả, kỳ thật chỉ là một sát na."

Hứa Thanh lẩm bẩm.

Hắn nhớ ra rồi, những gì mình cảm nhận, biết được trước đó, bao gồm mê mang, bao gồm thăm dò, bao gồm giọng nói của Nhị Ngưu, thậm chí bao gồm cả hành động hình thành kén Hiến của mình.

Đều là xảy ra trong sát na tiến vào mảnh thời không loạn lưu này.

Chỉ là trong sát na này, đồng thời xuất hiện quá nhiều chuyện.

Nói đơn giản, là trong khoảnh khắc tiến vào nơi này, tất cả mọi chuyện trên các dòng thời gian khác nhau, đều đồng bộ phát sinh, chúng chồng chéo lên nhau.

Và trong một thoáng, đồng thời bộc phát.

Hứa Thanh trầm mặc.

Nhưng rất nhanh, trong mắt hắn lộ ra ánh sáng kỳ dị, ngẩng đầu nhìn cái kén Hiến trước mặt, trong đầu hiện lên từng màn trải nghiệm ở ngoại giới trước đó.

"Nơi đây tất cả đều thác loạn, không có logic, Nhân Quả đảo điên, nhưng tồn tại chính là hợp lý. Ở một mức độ nào đó, đây thực tế cũng là một biểu hiện khác của thời gian."

"Vượt qua Vô Gian của ta..."

Hứa Thanh như có điều suy nghĩ, hắn bỗng nhiên minh bạch vì sao mình trong ảo cảnh của Thống Khổ Chi Thần, có thể thành công cảm ngộ giữa sự thác loạn của thời không.

"Bởi vì bản thân sự thác loạn thời không này, kỳ thật chính là một loại biểu hiện ở tầng thứ cao hơn của thời không Hiến."

Hai mắt Hứa Thanh tinh quang lóe lên.

"Thời gian ngắn, khó có thể rời khỏi nơi thời không thác loạn này, Đại sư huynh cũng không biết tung tích, hơn nữa ta hiện giờ cũng không thể ở lại ngoại giới."

"Vậy thì ở nơi này, thử mượn loạn lưu này để mài giũa cảm ngộ!"

"Nhưng trước tiên, ta phải hiểu rõ, cái gì là thời không loạn lưu, và nó có mối liên hệ và khác biệt như thế nào với Hiến của ta!"

"Chỉ có hiểu rõ, mới có thể siêu việt."

Nghĩ đến đây, Hứa Thanh khoanh chân ngồi xuống, đồng thời hai mắt khép lại, ý thức dung hợp với Hiến của bản thân ở ngoại giới.

Trong thời không loạn lưu này, giống như hòn đảo cô độc giữa đại dương, dưới những con sóng lớn kia, đứng yên không động.

Chỉ có tư duy, mở rộng vô hạn.

Mà biểu hiện ra bên ngoài, thì là trở thành những sợi lông tơ dày đặc, mọc trên cái kén do sợi Hiến này hình thành.

Chúng là sự biến hóa quỷ dị của tư duy Hứa Thanh dưới thời không thác loạn, bề ngoài tuy như vậy, nhưng không ảnh hưởng đến tác dụng khớp thần kinh của nó.

Đem cảm nhận từ ngoại giới, truyền vào nhận thức của Hứa Thanh.

Trở thành dưỡng chất cho sự cảm ngộ của hắn.

Mà thời gian, cũng trong cái kén Hiến này, chậm rãi trôi qua.

Nhưng trên thực tế, dòng chảy này không có giá trị tồn tại, tất cả đều bị hạn chế, đặt ở bên ngoài, không thể biểu hiện cụ thể ra được.

Giống như Hứa Thanh trong sự cảm ngộ này, từ đầu đến cuối không có manh mối gì.

Hắn không thể từ trong thời không thác loạn bên ngoài, tìm ra một đường dây có trật tự, tìm ra một điểm có thể để mình cắt vào.

Mà không tìm được điểm này, thì mãi mãi là nhìn hoa trong sương, ngắm trăng dưới nước.

Vì thế những sợi lông tơ mọc trên kén Hiến, không ngừng dài ra, lan tràn trong thời không thác loạn này.

Cố gắng thăm dò sâu hơn.

Nhưng kết cục vẫn như cũ.

Hứa Thanh mở mắt ra, mày nhíu chặt, nhìn ra ngoại giới.

"Một mớ hỗn độn không thể gỡ rối suy nghĩ."

"Như vô số mảnh ghép vỡ vụn, không tìm thấy một bức tranh tham chiếu, cho nên không thể ghép chúng lại..."

"Ta cần một bức tranh tham chiếu, mới có thể nhìn rõ bản chất của thời không loạn lưu này."

Hứa Thanh lẩm bẩm.

"Tác dụng của bức tranh tham chiếu này, là trở thành điểm cắt vào, trở thành đường dây nhìn rõ sự thác loạn thời không này..."

"Vậy thì, rốt cuộc bức tranh tham chiếu như thế nào, mới thích hợp đây..."

Hứa Thanh trầm ngâm.

"Thời không loạn lưu này không thể kiểm soát, bên trong ẩn chứa mọi khả năng, nhưng dường như lại bị hạn chế vô hình, giống như vận mệnh vậy..."

Hứa Thanh bỗng nhiên tâm thần khẽ động.

"Vận mệnh?"

Trong mắt hắn ánh sáng lóe lên trong nháy mắt.

Khoảnh khắc tiếp theo, hắn giơ tay phải lên vung trên người, trong chớp mắt một Thần Cách rực rỡ, xuất hiện trong lòng bàn tay Hứa Thanh.

Thần Cách đó, là do Mịch Minh Thiếu Chủ tặng!

Lực lượng ẩn chứa bên trong, chính là Vận Mệnh!

Nhìn Thần Cách, ánh sáng trong mắt Hứa Thanh, càng thêm mãnh liệt.

"Lấy Vận Mệnh làm tranh, đem thời không loạn lưu ghép lại, trở thành điểm để ta cắt vào nghiên cứu nó!" Mà Vận Mệnh, là trừu tượng.

Giống như thời không loạn lưu này.

Nếu xem thời không loạn lưu như vô số mảnh ghép vỡ vụn, vậy thì trên bức tranh Vận Mệnh muốn được ghép lại này, mảnh ghép đầu tiên...

Hứa Thanh lựa chọn là chính mình...

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
GpDUm61583
05 Tháng chín, 2022 14:38
tích đc 14 chương r ngày nào mn cũng bảo thiếu thuốc ,đến bh t mới đc đây haizz
lộng ngữ
05 Tháng chín, 2022 14:33
cái gì mà " sư huynh cùng người cùng một chỗ gánh" quả này sợ rằng hứa thanh được ban thưởng còng lưng , đội trưởng cơ hội v l :)
senpaikm
05 Tháng chín, 2022 14:32
cuốn quá...sắp tới lại máu tanh mưa máu...thậm chí là đồ tộc. Lục gia ơi...lên nào.
Hư Sinh Hoa
05 Tháng chín, 2022 14:28
đã quã
Bakettuta
05 Tháng chín, 2022 14:19
mình đọc 2 bộ ngã dục phong thiên với nhất niệm vĩnh hằng đang quen main hài hước qua bộ này thấy hứa ma đầu sát tính nặng quá đi cảm giác ko được quen cho lắm . nhưng mà thực sự vẫn quá quấn luôn
Thanh Hưng
05 Tháng chín, 2022 14:14
Khả năng arc Bách Đại Sư này phải cả trăm chương, Đình Ngọc và Trần Phi Nguyên chưa dụng võ nhiều Các đại gia tộc thì đang dần lộ diện, Tử Thổ cũng sẽ tham gia, việc Bách Đại Sư chết sẽ kéo chuỗi sự kiện khá nhiều, Tử Thổ cũng không phải tốt lành, Thất Gia cũng bắt đầu lộ diện, Nguyên Anh cũng bắt đầu lên sàn, Danh sách cũng bắt đầu được nhắc nhiều, Lục gia cũng xuất động, chắc có sự tham dự của Tông Chủ và Phó Tông Chủ sau này a Việc xử lí các thiên kiêu của một tộc hay một môn phái thì không phải chuyện dễ mà lại số lượng lớn như thế, Công chúa thì bảo có nỗi khổ riêng, khả năng cao là còn phía sau lưng Khả năng cao main sẽ học được đan phương đó nữa . . . Hố nhiều quá anh em ạ :))
tRHaV85108
05 Tháng chín, 2022 14:11
mấy bữa nay cứ gọi là kích thích
Yêu vợ bạn thân
05 Tháng chín, 2022 14:09
lên, hải thi tộc à, -1 tộc
Thanh Hưng
05 Tháng chín, 2022 14:08
Lão Bạch Sinh và Minh Tôn không ngủ hay sao mà ngày nào cũng thấy tặng hoa lúc 2h sáng với 5h sáng, ngày nào cũng thế a
Pudzyn
05 Tháng chín, 2022 14:08
k có cách nào tích chương chủ động. kiểu tự mình khoá truyện 1 tuần hết tg mở nhỉ. tích chương mà ngứa quá vào gãi 3 chương 1 này k đủ liều.
Pisces25
05 Tháng chín, 2022 14:07
Thế là lại đốt thêm lửa cho chiến tranh lớn nữa, Hải Tinh tộc chuyến này hẻo rồi
Thành Lục
05 Tháng chín, 2022 14:03
lại uống rượu độc giải khát rồi. giờ có ai vụt 1 gậy vào gáy mình để ngất đến 1h chiều ngày mai tỉnh thì tốt nhỉ =.= thuốc chưa đủ liều giờ đúng kiểu ròi bò trong xương luôn :))
Hoa Thiên Lục
05 Tháng chín, 2022 14:03
Lục phong chủ với Thất gia là cùng thiên kiêu thế hệ . nhưng lão lục mất vợ còn mỗi đứa con trai mà bị mất tích bí ẩn , mệnh giản vỡ vụn k tìm đc hung thủ nên tạo ra tâm ma nên thua thất gia 1 bậc . giờ tìm đc kẻ đứng sau thì có khi giết cả tộc để báo thù giải khai khúc mâc mới đột phá được .
BeeBong
05 Tháng chín, 2022 13:59
Đọc mà cứ phải liếc qa thanh scroll, thấy gần xuống hết là lại tiếc :(
veraJ83761
05 Tháng chín, 2022 13:55
Đọc mà đã cái nư
Hiuhiu
05 Tháng chín, 2022 13:53
hóng mai quá
Nhập Hồng Trần
05 Tháng chín, 2022 13:51
Thề đọc nó đã ***, bảo sao rất nhiều người thích thể loại hắc ám. Cảm giác main nó hành hạ kẻ thù thoả mãn ***, chứ đ éo phải như mấy bộ cứ thấy gái xinh là kiếm đủ bột giặt để tẩy trắng. Phê vllll
Thanh Hưng
05 Tháng chín, 2022 13:44
Trước đó Đội trưởng cũng bảo là sắp tìm được Hung thủ, nhưng lúc đó Hứa Thanh đâu biết là vụ này có liên quan đến Lục gia đâu ta
Hoa Thiên Lục
05 Tháng chín, 2022 13:40
con trai của lục gia bị giết thì 100% liên quan tới bọn hải tinh tộc rồi, cbi bay màu cả tộc vì đụng tới hứa ma đầu
Pocket monter
05 Tháng chín, 2022 13:38
Lục gia chắc sau màng rồi mới ko đắng đo sưu hồn như vậy
Hoa Thiên Lục
05 Tháng chín, 2022 13:38
kb hứa ma đầu sau này so với Lục mặc thì ntn nhỉ chứ thấy nó giết người kinh quá
Hoa Thiên Lục
05 Tháng chín, 2022 13:37
hứa thanh mới trúc cơ mà sát khí nặng thật . nhớ đoạn VBN lần đầu gặp họ Hứa củng có sát khí kinh khủng
Thanh Hưng
05 Tháng chín, 2022 13:35
Khả năng cao Lục gia có liên quan nhỉ
Hàn Thánh Nhân
05 Tháng chín, 2022 11:59
Lâu lắm rồi mới có truyện đọc cuốn vậy. Chưa biết hồi sau như thế nào, hiện tại truyện hay nha
Kim Cax
05 Tháng chín, 2022 11:00
haizz gom chương để dành đầu tuần đọc lấy động lực làm nô lệ cho tư bản, thật đã. Mời cvt 2 cốc bia nhắm mồi với mấy cục gạch ????
BÌNH LUẬN FACEBOOK