- Là Long! Tiểu nha đầu này là một ấu Long, vô luận như thế nào, không biết dùng thủ đoạn gì, cũng phải lưu đầu Long này lại!
Thanh âm của Tô Mị Dao trở nên phi thường kích động, rất nhanh nói ra.
- Đừng dùng sức mạnh, tuy đây là một đầu tiểu Long, nhưng thực lực cũng sẽ không kém!
Bạch U U nói ra.
Trong óc Trầm Tường lập tức trở nên trống rỗng, không nghĩ tới đầu tiểu Long này lại bị hắn gặp, sau khi chấn kinh, hắn rất nhanh bình tĩnh trở lại.
Sau đó cúi xuống, lấy ra vài hạt Chân Khí Đan đưa tới, trên mặt mang vẻ xấu hổ, ôn nhu cười nói:
- Tiểu muội muội, thực xin lỗi, nếu như ngươi sớm một chút nói cho ta biết ngươi đói bụng, ta sẽ không đuổi theo ngươi? Ta nghĩ ngươi là ăn trộm!
Tiểu nữ hài hấp nước mũi thoáng một phát, trừng mắt nhìn năm hạt Chân Khí Đan trong tay Trầm Tường, nước mắt cũng không còn rơi xuống, mắt to của nàng vòng vo thoáng một phát, chỉ thấy nàng như thiểm điện duỗi ra một cánh tay nhỏ bé, lấy đi năm hạt Chân Khí Đan trên tay Trầm Tường, tốc độ kia làm cho Trầm Tường tắc luỡi.
- Hiện tại muội có thể tha thứ cho ta sao?
Trầm Tường ngồi xuống, nhìn gương mặt tinh xảo đáng yêu kia của tiểu nữ hài.
Tiểu nữ hài bẹp bẹp mà nhai nuốt năm hạt đan dược, lộ ra nụ cười ngọt ngào:
- Ngươi cho ta mười hạt nữa, ta sẽ tha thứ cho ngươi!
Trầm Tường không nghĩ tới tiểu nha đầu này còn rất cơ linh, thậm chí có loại tiểu tâm tư này, một chút cũng không giống như là tiểu Long vừa mới sinh ra đời, chẳng lẽ sau khi Long sinh ra, linh trí khai phát nhanh như vậy sao?
Trầm Tường có rất nhiều Chân Khí Đan, lần này hắn lấy ra hai mươi hạt, rất nhanh đã bị tiểu cô nương kia ăn hết, lúc này tiểu nữ hài mới dùng một ánh mắt làm cho không người nào có thể kháng cự nhìn Trầm Tường, một bộ điềm đạm đáng yêu, rất có lực sát thương, này làm Tô Mị Dao hận không thể chạy đến ôm tiểu nha đầu này thoáng một phát.
Hiện tại Trầm Tường giống như là làm bộ đến dỗ tiểu hài, hắn lại lấy ra mười hạt Chân Khí Đan, hỏi:
- Tiểu muội muội, vì cái gì ngươi có thể biến thành...
- Tên của ta là Long tỷ tỷ, đừng có lại gọi ta là tiểu muội muội.
Tiểu nữ hài cắt ngang hắn nói.
- Ah, Long tỷ tỷ, vì cái gì ngươi có thể biến thành sóc con?
Trầm Tường hỏi.
Tiểu nữ hài lập tức khanh khách cười rộ lên:
- Ngươi vừa rồi gọi ta là Long tỷ tỷ, đệ đệ này thật là một cái đầu đất, xem phân thượng ngươi đần như vậy, ta nói cho a! Ta là một tiểu Long, ta nhìn thấy yêu thú gì cũng có thể biến thành nó, lợi hại không!
Khóe miệng của Trầm Tường có chút run rẩy, hắn lại bị xếp đặt, hắn vốn cho rằng tiểu nha đầu này rất cơ linh, nhưng không nghĩ tới vậy mà cao chiêu như vậy, nói mình là một tiểu Long.
- Ngu ngốc, có phải ngươi nghĩ ta vì cái gì dám nói ra bản thân là một tiểu Long hay không?
Tiểu nữ hài cười hì hì nói.
Trầm Tường lại sững sờ, hắn vừa rồi xác thực nghĩ tới.
- Đồ ngốc, ta rất thông minh, ta còn biết ngươi nhìn ra ta là một đầu Long.
Tiểu nữ hài nắm lên một bụm tuyết, văn vê thành một tuyết cầu, cười hì hì ném qua Trầm Tường.
Trầm Tường vừa mới kịp phản ứng, mặt đã bị nện đến, làm tiểu nữ hài cười đến càng thêm vui vẻ.
- Tên của ta là Long Tuyết Di, ta là một đầu Bạch Long, vừa mới sinh ra không lâu!
Long Tuyết Di cười hì hì nói:
- Vừa rồi ta nghe thấy có người nói cho ngươi biết, ta là một tiểu Long, muốn cho ngươi không từ thủ đoạn lưu ta lại, đúng không!
Trầm Tường ngây ngẩn cả người, Bạch U U cùng Tô Mị Dao cũng ngây ngẩn cả người, đầu Tiểu Long Nữ này vậy mà có thể nghe thấy thanh âm bên trong giới chỉ của các nàng.
Long Tuyết Di nhìn tay Trầm Tường, tuy phía trên có một chiếc nhẫn ẩn hình, nhưng thật giống như bị Tiểu Long Nữ này phát hiện vậy, Trầm Tường đột nhiên có một cảm giác, chính là hết thảy của hắn đều có thể bị tiểu nha đầu này xem thấu.
- Thật là lợi hại a, Âm Dương thần mạch, Thần Đạo Hồn Anh, ngươi tu luyện võ công cũng là Diệt Long Thần Vũ mạnh nhất của Long tộc chúng ta, Thái Cực Hàng Long Công! Ngươi thật giống như còn có một thanh Thanh Long Đồ Ma đao, đây chính là Long tộc Thanh Long chúng ta hỗ trợ luyện chế.
Trên khuôn mặt nhỏ nhắn đồ vật của Long Tuyết Di cũng tràn đầy ngạc nhiên, nàng không nghĩ tới một nhân loại vậy mà tập trung nhiều nghịch thiên như vậy.
Trầm Tường nuốt nuốt nước miếng, trong nội tâm càng thêm kinh ngạc, loại tư vị này một chút cũng không dễ chịu, bởi vì tất cả bí mật của hắn đều bị tiểu nha đầu này thấy rõ ràng!
- Ngươi không phải là Trầm Tường, đoạn thời gian trước bị đám người kia tìm kiếm chứ! Ta ở trong rừng rậm nghe được rất nhiều người nhắc tới tên của ngươi, biết ngươi là gia hỏa rất lợi hại.
Long Tuyết Di liếm liếm bờ môi, lại dùng ánh mắt này nhìn Trầm Tường.
Trầm Tường khiếp sợ, sau khi thở dài một tiếng, liền lấy ra một hộp Chân Khí Đan.
- Tiểu nha đầu, tuy ta không phải người tốt, nhưng ngươi có thể tìm được một người có thể cả ngày cho ngươi ăn ngon tuyệt đối là không có.
Trầm Tường cười nói, hắn trấn định lại, hắn nhìn ra được Long nha đầu này cùng hắn có duyên phận.
- Xác thực là vậy, nếu như thân phận Long tộc của ta lộ ra mà nói, ta cũng rất phiền toái! Trên người của ngươi có nhiều thứ tốt như vậy, ta nghĩ ngươi sẽ không lại đánh chủ ý lên người ta a.
Long Tuyết Di nhẹ gật đầu, bẹp bẹp ăn lấy những hạt Chân Khí Đan kia, thật giống như ăn cơm, nhìn ra được nàng nhịn đói thật lâu.
- Ta có thể cho ngươi ăn loại vật này, có khi còn tốt hơn, điều kiện tiên quyết là ngươi có thể trợ giúp gì cho ta? Tuy thoạt nhìn ngươi là tiểu nha đầu, nhưng ngươi lại không ngu ngốc.
Trầm Tường nói ra.
Trong cái miệng nhỏ nhắn của Long Tuyết Di chất đầy Chân Khí Đan, một bên nhai nuốt lấy, vừa ăn vừa nói, bộ dáng thập phần đáng yêu, này làm Trầm Tường không khỏi sờ soạng mặt của nàng thoáng một phát.
- Tuy không biết ngươi tu luyện ra Thần đan Hồn Anh như thế nào, nhưng ta biết ngươi nhất định không hiểu tiếp tục tu luyện như thế nào, mà ta lại hiểu được, ngươi phải biết rằng Long tộc chúng ta ngay từ đầu đều là không có bất kỳ thân thể, chúng ta ngay từ đầu là tu luyện Thần Đạo, thẳng đến ngưng tụ ra thân thể, mới phá xác thành Long!