Lập trường khác biệt, tâm tính và cách hành xử tự nhiên cũng khác biệt.
Không thể đơn giản dùng thiện ác để phân chia.
Bởi vì thiện ác, loại tiêu chí này, phần lớn chỉ xảy ra giữa những đồng tộc.
Cho nên đối với Dị tộc mà nói, có thể hận, có thể giận, có thể bất đắc dĩ, bởi lẽ tổ tiên của bọn chúng từng là Thần Linh.
Nếu Đệ Ngũ Tinh Hoàn không xuất hiện biến cố Tiên chi biến, thì hiện tại bọn chúng mới là chính thống.
Nhân tộc, chẳng qua chỉ là Nô tộc, muốn gì cứ lấy.
Mà giờ đây, Thần Linh bị tàn sát, bị nuôi nhốt, bị giam cầm, những Dị tộc này cũng trở thành cá nằm trên thớt.
Ở một mức độ nào đó, đây giống như một vòng luân hồi.
Không thể nói đúng hay sai, chỉ có thể nói rằng... bất kể là tộc quần nào, bất kể là Tiên hay Thần, lập trường của mỗi bên đã định đoạt tất cả.
Yếu, thì nhất định bị kẻ mạnh nuốt chửng.
Tụt lại phía sau, cũng đồng nghĩa với việc mất đi tư cách đối mặt.
Vì vậy, tu sĩ không phải sống để trở thành Thần Linh năm xưa, mà bản thân con đường này chính là pháp tắc của Thượng Hành Tinh Hoàn, thậm chí là của vạn vật chúng sinh.
Ngươi không thể yêu cầu kẻ bị hại mãi mãi là kẻ bị hại, cũng không thể mong kẻ làm hại mãi mãi là kẻ làm hại.
Cuối cùng, tất cả đều là luân hồi.
Những đạo lý này, Hứa Thanh đã hiểu rõ từ khi còn ở Vọng Cổ Đại Lục.
Sau khi đến Đệ Ngũ Tinh Hoàn, những gì hắn trải qua, cùng với cách nơi đây xử lý Thần Linh, khiến hắn càng thêm thấu triệt về pháp tắc này.
Giống như sự chấp niệm của những tàn niệm trong Anh Tiên Lăng.
Kỳ thực đây cũng chính là thái độ của toàn bộ Đệ Ngũ Tinh Hoàn đối với Thần Linh và Dị tộc.
Mà Hứa Thanh, trong lòng hắn, cũng đồng tình với điều này.
Chỉ là, hắn có phán đoán của riêng mình. Trong số những Thần Linh lạnh lùng vô tình kia, vẫn tồn tại một số Thần Linh, so với người, còn giống người hơn.
Nhưng điều đó không bao gồm những Thần Linh bị giam giữ trong ngục này.
Hứa Thanh cũng không có cái gọi là bác ái chi tâm, để đi sâu tiếp xúc và phán đoán từng kẻ, từ đó chọn lọc thu thập.
Vì vậy, đối với việc "tát ao bắt cá" trong lòng hắn không hề gợn sóng.
Lúc này, hắn đã đến phiến lá cuối cùng, nơi chứa đựng một thế giới đầy những đốm sáng.
Hoàn cảnh nơi đây là một vùng biển đen sền sệt.
Mặt biển yên tĩnh, nhưng không hề có ý an lành.
Từ trong mùi tanh hôi của nước biển, tỏa ra nồng đậm Dị chất, lan tràn khắp tám phương, đồng thời cũng đang cố gắng ảnh hưởng đến xung quanh.
Dưới đáy biển, chôn vùi một cái đầu lâu.
Cái đầu lâu này giống như đầu chim, mọc đầy râu dài, không ngừng tiết ra chất nhầy.
Ngày qua tháng lại, chất nhầy ấy đã biến thành vùng biển đen này. Khi Hứa Thanh giáng lâm,
Dị chất giữa trời và biển lập tức sôi trào, mặt biển cũng dậy sóng, cái đầu lâu dưới đáy biển chấn động một cái, đôi mắt đột nhiên mở ra.
Ánh sáng vàng kim từ trong mắt nó xuyên qua đại dương, nhìn thẳng lên bầu trời.
Một âm thanh kỳ dị, chấn nhiếp tâm thần, trong nháy mắt truyền vào tai Hứa Thanh, sau đó hóa thành từng luồng suy nghĩ không thuộc về hắn, sinh trưởng trong đầu hắn.
Ngay sau đó, những suy nghĩ vô hình này lại hóa thành hữu hình, biến thành từng sợi tơ mỏng tiết ra chất nhầy màu đen, muốn quấn lấy đại não của Hứa Thanh.
Bốn phía Dị chất cũng hóa thành cuồng phong, từ tám phương lao thẳng về phía Hứa Thanh.
Mặt biển dậy sóng càng dữ dội, cả thế giới trong khoảnh khắc này đảo lộn, biển hóa thành trời, ở trên, còn trời hóa thành đất, ở dưới.
Theo đó... biển đen như trút xuống. Cái đầu lâu kia cũng mượn lực nghịch chuyển, phá biển mà ra!
Trong sát na, thế giới trở nên mơ hồ, trời đất vang rền, che lấp tất cả.
Mãi đến vài nhịp thở sau, một luồng tiên khí nồng đậm từ trong màn mơ hồ bộc phát, hóa thành tiếng nổ vang dội, bài sơn đảo hải, tồi khô lạp hủ, từng tầng từng tầng khuếch tán, mạnh mẽ đẩy lùi mọi thứ xung quanh.
Trả lại Càn Khôn sáng sủa, trả lại thế giới thanh minh.
Dị chất tan rã trong tiên khí, biển đen hóa thành hơi nước, thân ảnh của Hứa Thanh hiện ra.
Tay phải của hắn nâng lên, nắm lấy một cái đầu lâu Thần Linh to lớn hơn thân thể hắn rất nhiều.
Năm ngón tay của hắn đâm sâu vào máu thịt.
Rõ ràng, từ góc nhìn thị giác, kích thước của hai bên chênh lệch cực lớn, nhưng kẻ run rẩy vì sợ hãi lại chính là cái đầu lâu khổng lồ kia!
Thần Linh đang run rẩy!
Một tia kim sắc Nguyên Chất đang bị rút ra từ thể nội của nó, dung nhập vào ngọc giản trong lòng bàn tay Hứa Thanh.
Một lát sau, theo một tiếng kêu thê lương vang lên, cái đầu lâu Thần Linh chấn động, hóa thành màu xám, rồi tan thành bụi, tiêu tán trong thiên địa.
Giữa không trung, Hứa Thanh đứng đó một mình, ánh mắt lạnh lùng, nhìn khắp tám phương.
"Phong ấn nơi đây, đã gần như bị bào mòn... Điều này mới khiến Thần Linh này có thể chủ động ra tay."
"Nhưng phong ấn này, không giống như bị Thần Linh tự mình lay động, mà giống như có kẻ khác giúp nó tiêu hao hơn phân nửa."
"Vậy thì, đây là hành vi của Dị tộc bên ngoài, hay là... chính ngục giam này giám thủ tự đạo?"
Hứa Thanh trầm ngâm.
Hắn từng làm ngục tốt, rất hiểu những trò mờ ám ở nơi này.
Trong lúc suy tư, Hứa Thanh nheo mắt lại, thân thể lóe lên, rời khỏi thế giới đốm sáng này, xuất hiện giữa tinh không, nhìn về phía đám hải thảo đỏ rực.
Hắn cẩn thận quan sát từng phiến lá khác.
Hải thảo khẽ lay động.
Một lúc lâu sau, Hứa Thanh đột nhiên mở miệng:
"Những Thần Linh bị giam giữ trên các phiến lá khác, hơn phân nửa hẳn đã chết rồi, bị ngươi... thôn phệ!"
Lời vừa dứt, tốc độ lay động của hải thảo đột nhiên tăng nhanh, tất cả các phiến lá đều mở ra, từ tám phương chậm rãi tiến về phía Hứa Thanh.
Hứa Thanh không động, tiếp tục nói:
"Phiến lá trước đây ngươi đưa cho ta, hẳn là ngươi cố ý để lại, để tiện có người thu thập lúc bàn giao, từ đó che giấu hành vi giám thủ tự đạo của ngươi. Ta nói có đúng không?"
Ý chí kinh khủng lập tức bùng lên, một luồng uy áp đáng sợ lan tràn khắp nơi.
Ý chí kinh khủng bùng lên, một luồng uy áp đáng sợ lan tràn khắp nơi.
Tinh không xung quanh phát ra những tiếng "răng rắc" từng dấu ấn quỷ dị hiện lên từ tám phương, phong tỏa toàn bộ khu vực này.
Hứa Thanh nheo mắt, một lần nữa cất tiếng:
"Thiếu chủ Cực Quang, có quan hệ không tệ với ta. Ngươi có thể cảm nhận khí tức của ta, từ đó phán đoán quyền hạn của ta trong Cực Quang Tiên Cung."
"Chủ nhân Cửu Ngạn Thiên, cực kỳ coi trọng ta. Khí tức trên vật này, ngươi hẳn cũng có thể cảm nhận được."
"Trong giới này, ta là người phi thăng đầu tiên. Nếu ta vẫn lạc tại đây, ngươi cũng không thoát được."
Hứa Thanh giơ tay, lấy ra một mộc giản.
Vật này chính là Tiếp Dẫn chi vật trên con thuyền chở Thần Linh chi huyết.
Hải thảo khựng lại, ngay sau đó, ý chí kinh khủng ẩn chứa trong nó lập tức bao phủ lấy mộc giản mà Hứa Thanh vừa lấy ra.
Ý chí này rõ ràng dậy sóng, sau đó rời khỏi mộc giản, chuyển sang bao phủ Hứa Thanh, tựa như đang tiến hành kiểm tra ở một cấp độ sâu hơn.
Hứa Thanh vẫn giữ vẻ mặt bình thản.
Sau khi hành trình phaản chiếu lịch sử tại Cực Quang Tiên Cung kết thúc, những người khác trong hiện thế đều có sự kéo dài, không lý nào hắn lại không có.
Dù trước đó, trong Thiên Ngoại Thiên này, Hứa Thanh không cảm nhận được, nhưng hắn phán đoán rằng đây là do Cực Quang Tiên Cung thực sự đã ẩn giấu.
Việc hắn không cảm nhận được không có nghĩa là hải thảo sinh trưởng trong Thiên Ngoại Thiên này cũng không cảm nhận được.
Vì vậy, hắn đang thử nghiệm, dùng phương pháp gián tiếp để chứng minh thân phận của mình!
Nếu thất bại cũng không sao, danh tiếng của Cửu Ngạn Tiên Chủ và danh xưng người phi thăng đầu tiên trong giới này đủ để bảo vệ tính mạng hắn.
Vì vậy, Hứa Thanh để mặc ý chí của đối phương kiểm tra.
Một lúc lâu sau, khi hắn cảm nhận được ý chí của hải thảo xuất hiện những dao động lớn hơn, thậm chí bản thân hải thảo cũng đang run rẩy, Hứa Thanh ánh mắt lóe lên tinh mang.
Hắn biết, phán đoán của mình là đúng!
Mà hải thảo kia, giờ phút này đang run rẩy, khí tức trở nên hỗn loạn, tựa như rơi vào tình thế khó xử.
Nó thực sự, dưới sự kiểm tra sâu sắc này, cảm nhận được trong cơ thể Nhân tộc trước mặt, ẩn giấu quyền hạn của Cực Quang Tiên Cung, đồng thời tồn tại một mối nhân quả khổng lồ.
Quyền hạn này khiến nó kiêng kỵ.
Dù sao, nó vẫn thuộc về Cực Quang Tiên Cung!
Dù Cực Quang Thiên Ngoại Thiên hiện tại đã mất chủ, nhưng thân phận của nó vẫn còn!
Chỉ là hành vi của nó đã phạm phải trọng tội, vì vậy giờ đây nó rơi vào tình thế khó khăn để đưa ra quyết định...
Đúng lúc này, giọng nói của Hứa Thanh lại vang lên.
"Trấn áp ngục giam Thần Linh này vô số năm, thỉnh thoảng đói bụng ăn một chút, đây cũng là chuyện bình thường."
Hải thảo khựng lại.
"Dù cho đã ăn gần hết, nhưng vẫn nghĩ đến việc để lại một phiến lá, cũng coi như là tận trung với chức trách!"
Ý chí của hải thảo bắt đầu sôi trào.
"Dù sao, là ta đến muộn, sai cũng không phải ở ngươi."
Tất cả các phiến lá của hải thảo lay động dữ dội, uy áp xung quanh cũng tiêu tán hơn phân nửa.
Nó có thể phán đoán rằng, người trước mặt này không nói dối, mà thực sự nghĩ như vậy.
"Vì vậy, chuyện trước đây, đã qua thì cho qua. Còn bây giờ, ta hỏi ngươi, ngươi... có muốn ăn Thần không?"
Hứa Thanh chỉ vào mặt trời đang bị rễ của hải thảo bao phủ.
Tất cả các phiến lá của hải thảo lập tức run lên, sau đó một luồng thần niệm trầm thấp vang vọng xung quanh Hứa Thanh.
"Muốn!"
Hứa Thanh gật đầu.
"Để ta tiến vào, ngươi hộ pháp cho ta. Ta xem thử có thể... lấy ra một chút, chúng ta chia nhau!"
Hải thảo có chút do dự, một lần nữa kiểm tra khí tức của Hứa Thanh, sau đó rễ của nó đột nhiên rung lên, nhanh chóng mở ra một phần, tựa như muốn mở ra một con đường.
Nhưng con đường này còn chưa kịp mở hoàn toàn, thần niệm của hải thảo đột nhiên tản ra, quét ngang ra bên ngoài.
"Không cần khẩn trương, là người của ta đến, ngươi mở ra một khe hở, để hắn vào đây."
Hứa Thanh bình tĩnh nói.
Hải thảo trầm ngâm, một lúc sau, nó nới lỏng phong tỏa, mở ra một khe hở.
Ngay sau đó, thân ảnh của Chu Chính Lập từ bên ngoài lao vào.
Xuất hiện tại đây, hắn nhanh chóng quan sát bốn phía, sau đó làm ra vẻ như không phát hiện được gì, cúi người hành lễ với Hứa Thanh.
"Chuyện gì?" Hứa Thanh hỏi.
"Thiếu chủ, chuyến này những người khác, trong khoảng thời gian này thu thập, có thuận lợi, có không thuận lợi, nhưng tổng thể mà nói, đều có thể hóa giải."
"Chỉ là, tại Hồn Thiên Hoàng tộc, xuất hiện một chút ngoài ý muốn, nên thuộc hạ đến đây, muốn mời Thiếu chủ đích thân đến, dùng thân phận của Thiếu chủ trong Cực Quang Thiên Ngoại Thiên... để trấn áp những kẻ tự cho rằng nơi này thực sự vô chủ!"
"Đương nhiên, nếu Thiếu chủ không muốn dùng thân phận để áp chế, thuộc hạ cũng có thể để Tinh Hoàn Tử đến xử lý."
Chu Chính Lập cung kính nói.
Hứa Thanh nhìn Chu Chính Lập một cái.
Không thể không nói, Chu Chính Lập là một kẻ thông minh.
Nếu không cân nhắc đến khả năng hắn có thể phản bội, thì việc sử dụng người này sẽ khiến người ta cảm thấy rất thoải mái.
"Để Tinh Hoàn Tử đi xử lý đi."
Hứa Thanh chậm rãi nói.
"Tuân Cực Quang chi mệnh!"
Chu Chính Lập nghe vậy, cung kính lui ra, rời khỏi qua khe hở.
Thân ảnh của hắn vừa biến mất, khe hở lập tức bị phong kín lại.
Ý chí của hải thảo một lần nữa bao phủ xung quanh.
Hứa Thanh không để ý đến những điều này, quay đầu nhìn về phía rễ cây.
"Được rồi, bây giờ có thể mở ra. Ta đói rồi, nghĩ rằng ngươi cũng đói."
Hải thảo nghe vậy, không còn do dự nữa.
Trong nháy mắt, rễ của nó khuếch tán, lộ ra lối vào dẫn đến mặt trời!
Ánh mắt Hứa Thanh lóe lên tinh mang, bước một bước tiến vào!..
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
27 Tháng mười, 2024 20:42
theo kiểu này thì bọn thần linh khó đối phó hơn tiên thật vì tiên có thể g·iết c·hết chứ thần linh thì không c·hết triệt để được. Có khả năng sau nay HT sẽ tạo ra 1 loại thần thông có thể g·iết c·hết triệt để thần linh
27 Tháng mười, 2024 20:25
có nhân quả uy tín vc
bá vô mà ăn t này =))
27 Tháng mười, 2024 20:23
Truyện lão Nhĩ giờ giống Marvel chuyển qua đa vũ trụ luôn rồi
27 Tháng mười, 2024 20:20
Truyện hay quá, thôi ra cổ vũ T1 với Gen nào
27 Tháng mười, 2024 20:14
ủa tác viết nhầm hay cvt nhầm nhỉ, trong chap này ng` nói chuyện chủ yếu là cực quang thiếu chủ chứ có phải tiên chủ đâu
27 Tháng mười, 2024 19:35
Ta có 1 thắc mắc là với cấp độ của tiên chủ vs tiên tôn thì chắc là có khả năng hồi sinh đc người thân rồi chứ nhỉ các đạo hữu :v
27 Tháng mười, 2024 07:12
Naruto với đệ tứ à
27 Tháng mười, 2024 07:09
Cái link đọc bản convert kiểu cũ hôm nọ lão hưng post ai có ko nhỉ,
27 Tháng mười, 2024 06:26
Theo suy đoán, Cực quang thiếu chủ không phải chỉ quay về quá khứ để biết thực tế chuyện xảy ra, khả năng cao cực quang thiếu chủ sẽ tìm cách hi sinh mình cứu Cha chấp nhận Thần Ách, và nếu chiều hướng này diễn ra sẽ phù hợp với việc Tiên Tôn du lịch đến tử hải (hay gì đó) gặp Hứa Thanh và phát hiện hứa Thanh là trường hợp đặt biệt vừa tu thần vừa tu tiên có thể giải quyết Thần Ách cho gia đình ổng nhưng yêu cầu tối thiểu lúc ấy phải hạ tiên mới đủ sức giúp. nhưng cả Tiên Tôn và Cực quang thiếu chủ điều không biết Hứa Thanh có Tử sắt thủy tinh có thể trấn áp mọi dạng linh hồn thể ( hôm Đại đế muốn lấy linh hồn Hứa Thanh còn bị trấn áp mà), nên khi Cực Quang thiếu Chủ muốn cứu cha thì phải hấp thu thần Ách dẫn đến thần ách vào linh hồn và phát hiện Hứa Thanh nên chuyển sang ký sinh trong linh hồn Hứa Thanh luôn mà không phải Thiếu Chủ nữa. tuy nhiên sau đó Thần Ách bị áp chế bởi tử sắt thủy tinh và cuối cùng sau này có lợi cho phân thân tu Thần của Hứa Thanh .Mọi người thấy khả năng này có thể xảy ra không nhỉ?
27 Tháng mười, 2024 00:26
Vậy thì trong game này HT sẽ đóng vai trò gì? Về cơ bản thì Cực Quang tương đối giống HT hoặc nhất là lão chúa tể tính kế Huyết Mẫu là đều trải nghiệm tiên thần. Nếu Cực Quang đã thành Thần Cách thì ký ức của muôn sinh có thể giúp hồi sinh. Vậy thì sẽ cần vật chứa mới -- HT chăng?
26 Tháng mười, 2024 22:44
chap này hay quá
26 Tháng mười, 2024 22:32
Hưng check lại thử, hình như người bị Cực Quang g·iết là Mẫu Thân Minh nhi - là ổng g·iết vợ ổng chứ không phải mẹ ổng
26 Tháng mười, 2024 22:18
Hay thật! Để viết đc như này có khi nào cũng trải qua nỗi đau xé nát tâm hồn ko nhỉ?
26 Tháng mười, 2024 21:54
Hay tuyệt vời
26 Tháng mười, 2024 21:38
cảm xúc quá trọn vẹn. xuất sắc thực sự
26 Tháng mười, 2024 21:26
Chương hnay quá cảm xúc.
26 Tháng mười, 2024 21:16
Quá hay! Thật sự là quá hay! Tác đúng là bậc thầy tổ lái quay xe làm đọc giả không thể nào đoán được. Có người đoán tiên tôn thế này, có người đoán tiên chủ thế kia. Nhưng cuối cùng cả 2 đều rất đáng thông cảm và đáng thương...
26 Tháng mười, 2024 20:47
chương chất lượng quá. hay
26 Tháng mười, 2024 20:41
Quá nhiều cảm xúc :(
26 Tháng mười, 2024 20:32
Chương nay bánh cuốn quá
26 Tháng mười, 2024 20:15
Chương hay ghê . . . hic, mỗi ngày 1 chương :(
26 Tháng mười, 2024 20:02
Aizz. Việt diệt thần khó khăn như vậy, chắc chỉ có bí mật của viên tử sắc thuỷ tinh của main có cách giải quyết. K đến Tiên Tôn cũng phải dùng đến cái hạ sách này thì thần vô giải mịa r.
26 Tháng mười, 2024 10:45
Việc có thể quay về quá khứ có lẽ Tiên tôn cũng nhìn thấy nhưng vẫn cố tình để sự việc phát sinh. Bằng chứng là vẫn để lại di tích của cực quang tiên chủ, có lẽ tiên tôn cũng muốn cứu con mình.
26 Tháng mười, 2024 00:17
À ứng dụng thời không chi môn đánh số đề, đánh banh thì quá tuyệt.
25 Tháng mười, 2024 23:33
giới thiệu cho mình vài bộ kiểu ai cũng có não như bộ này đi các bác. Đọc bộ quang âm chi ngoại mà da gà nổ bôm bốp :)
BÌNH LUẬN FACEBOOK