Rời khỏi Anh Tiên Lăng, Hứa Thanh dựa vào sự dẫn dắt của tâm niệm, hướng ánh mắt xa xăm về phía được tưởng tượng là vị trí của Đệ Cửu Tinh Hoàn.
Giữa mênh mông tinh hải, kỳ thực Hứa Thanh cũng không rõ thứ mình nhìn thấy có phải là Đệ Cửu Tinh Hoàn hay không.
Dù Thần chi phân thân đang ở Vọng Cổ, dù lòng có cảm ứng, nhưng khoảng cách quá đỗi hạo miểu, mọi thứ đều mơ hồ.
Dẫu vậy, mặc kệ những điều đó, mặc kệ thực tế hắn chẳng thấy gì, thậm chí nơi đó có phải là vị trí chính xác của Đệ Cửu Tinh Hoàn hay không, hắn cũng không thể xác định.
Nhưng Hứa Thanh hiểu rõ nguyên do những suy nghĩ đăm chiêu trong lòng mình.
Chính mình, là đang nhớ nhà.
Hắn nhớ Vọng Cổ đại lục, nhớ những người nơi đó, nhớ cảnh vật nơi đó, nhớ tất cả...
"Nhất định sẽ có một ngày, Vọng Cổ đại lục cũng sẽ giống như Đệ Ngũ Tinh Hoàn, không còn dị chất, Tiên linh chi khí tràn ngập khắp nơi."
"Những Thần Linh còn sót lại, có lẽ cũng sẽ thay đổi đường lối, vứt bỏ Thần đạo mà chuyển sang tu Tiên!"
Sau một lúc lâu, Hứa Thanh thu lại ánh nhìn.
Chưa phải lúc để trở về.
Hắn vẫn chưa đủ mạnh.
Cũng chưa thể làm được chuyện thay đổi hay bảo hộ.
"Nhanh thôi..."
Hứa Thanh trầm mặc, sau một hồi dài, hắn thu hồi toàn bộ suy nghĩ, lấy ra Mặc Dương Vũ Trụ Tiên Giản, bóp nhẹ một cái. Thân ảnh hắn lập tức mờ dần, sóng gợn lấy hắn làm trung tâm khuếch tán, thân hình hắn trong nháy mắt đã được truyền tống đi.
Việc truyền tống giữa các vũ trụ liên quan đến không gian chi năng, quả thực hạo hãn. Bên trong còn cần có sự chèo chống của Cao Hiến, không thể thiếu bất cứ yếu tố nào.
Như vậy, mới có thể để các tu sĩ trong Cửu Ngạn Thiên thực hiện truyền tống như thường lệ.
Dẫu cho với tu vi hiện tại của Hứa Thanh, dẫu hắn đã có sự lĩnh ngộ sâu sắc về không gian, nhưng vẫn chỉ có thể nhìn ra chút ít, bản chất sâu bên trong vẫn không thể nào thấy rõ.
"Liên quan đến Bí (mật)..."
"Nghĩ đến có liên hệ với Cửu Ngạn Tiên Chủ."
Hứa Thanh thì thầm trong lòng. Tiên Chủ... tầng thứ này, thực sự xa không thể chạm.
Lúc này, hắn chỉ có thể mơ hồ nhìn thấy một góc nhỏ.
Cho đến khi không gian trước mắt vặn vẹo, hư vô thay đổi, tinh không... cũng chầm chậm biến đổi và dần bị thay thế.
Khi mọi thứ lần nữa khôi phục, cảnh tượng hiện ra trước mắt Hứa Thanh không còn là Anh Lăng, mà là bên trong Tiên Điện được xây dựng từ Vẫn Thạch của Mặc Dương Vũ Trụ!
Khi cánh cửa Tiên Điện được đẩy ra, Mặc Dương Vũ Trụ đã xuất hiện trước mặt Hứa Thanh.
Chỉ một bước đi, thân ảnh hắn lập tức biến mất.
Khi xuất hiện trở lại, Hứa Thanh đã về đến bên ngoài hắc động của Mặc Thổ.
Tại đây, hắn thấy Hồ Mỹ Nhân đang nằm với dáng vẻ hưởng thụ, thư thái vỗ tay theo nhịp cho đám oanh oanh yến yến đang nhẹ nhàng nhảy múa xung quanh.
Chú ý thấy Hứa Thanh quay lại, Hồ Mỹ Nhân hơi ngạc nhiên, chu môi một cái.
"Ma quỷ, sao nhanh như vậy đã trở lại rồi?"
"Không thèm nói trước với người ta một tiếng, để người ta chuẩn bị chút chứ, thật giống như là kiểm tra bất ngờ nha."
"Thôi được, tỷ tỷ không so đo với ngươi. Nói đi, lần này mọi chuyện thuận lợi chứ?"
Đối với sự trêu chọc của Nê Hồ Ly, Hứa Thanh từ lâu đã miễn dịch. Hắn chỉ thản nhiên đáp:
"Rất thuận lợi, ngươi cứ tiếp tục."
Nói xong, Hứa Thanh khoanh chân ngồi xuống, không hề để ý đến Hồ Mỹ Nhân, mà đưa tay lấy ra vật mà người thủ mộ ở Anh Lăng tặng, đặt trước mặt, thần niệm dung nhập, bắt đầu tỉ mỉ nghiên cứu.
Thấy Hứa Thanh không mấy để tâm đến mình, Hồ Mỹ Nhân khẽ cười một tiếng, cũng chẳng để bụng. Quan hệ giữa nàng và Hứa Thanh vốn dĩ đã quen thuộc, thậm chí nàng cũng đã quen với thái độ này từ lâu.
Nàng vốn chỉ thích trêu đùa một chút, thích nhìn vẻ mặt cự tuyệt của Hứa Thanh.
Từ đó, nàng tìm thấy một loại cảm giác vui vẻ thuộc về nhân tính – thứ mà nàng từng nghĩ rằng đã sắp biến mất nhưng rồi dần trở lại.
Cảm giác đó, khiến nàng cảm nhận được rằng... đó mới thực sự là sống.
Vậy nên, nàng chọn cách bỏ qua thần tính, hòa mình vào nhân tính. Nhìn ngắm những mỹ nhân nhẹ nhàng múa bên cạnh, rồi lại liếc nhìn Hứa Thanh đang khoanh chân tĩnh tọa, nàng bỗng bật cười.
Một bên là mỹ nhân, một bên là mỹ nam.
"Những này, liền là Bản Thần đánh xuống giang sơn!"
Hồ Mỹ Nhân vui vẻ.
Nàng biết rõ, mình không giống với những Tiên Thiên Thần Linh khác.
Nhân tính của nàng chưa hoàn toàn tiêu tán, cũng không muốn triệt để tiêu tán. Mỗi lần trêu chọc Hứa Thanh, nhân tính của nàng lại bùng lên mạnh mẽ.
"Như vậy rất tốt."
Hồ Mỹ Nhân đưa một miếng tiên quả vào miệng, đôi mắt nheo lại như trăng khuyết, lòng cảm thấy thoải mái.
Và thời gian cứ thế lặng lẽ trôi qua.
Rất nhanh, mấy tháng đã trôi qua.
Trong những tháng ngày này, tâm tình của Hồ Mỹ Nhân luôn luôn thư thái và vui vẻ. Còn về phần Hứa Thanh, hắn dường như hoàn toàn chìm đắm vào việc nghiên cứu chiếc Linh Đang kia.
Chiếc Linh Đang này có chất liệu vô cùng kỳ lạ.
Hứa Thanh đã thử nghiệm rất nhiều phương pháp, nhưng đều không thể để lại dù chỉ một vết tích nhỏ trên nó.
Thậm chí cả song song chi Hiến của hắn, khi đối diện với vật này cũng mất đi hiệu lực.
Vật này dường như không thể xuất hiện ở bất kỳ thời không nào khác!
Cứ như có một lực lượng vô hình nào đó bao bọc, ngăn cản nó rời khỏi không gian mà nó thuộc về!
"Đây hẳn là thứ mà vị thủ mộ tiền bối đã nói đến... Một tia Thần Chủ chi uy!"
"Vật này, chủ nhân trước kia của nó mặc dù đã chết trong tay Thần Chủ, nhưng bảo vật này lại không bị phá hủy, thậm chí còn có thể an ổn rời đi... không bị Thần Chủ giữ lại."
"Nếu loại bỏ khả năng rằng Thần Chủ cố ý để nó thoát đi, thì điều này đủ chứng minh sự bất phàm của vật này!"
"Tuy nhiên, chiếc Linh Đang này... đã không còn chuông lưỡi."
"Dẫu vậy, trong mấy tháng qua, ta vẫn đạt được một vài thành quả."
Đôi mắt Hứa Thanh ánh lên kỳ mang.
Trong thời gian nghiên cứu, mặc dù bất kỳ ngoại lực nào cũng không thể để lại dấu vết trên Linh Đang, nhưng nhờ việc dùng tiên phôi của bản thân để ôn dưỡng, hắn và chiếc Linh Đang đã dần dần hình thành một mối liên hệ mỏng manh.
Ban đầu, mối liên hệ này hoàn toàn có thể đi sâu hơn.
Vì chiếc Linh Đang này vốn đã vô chủ, nên đối với sự ôn dưỡng của Hứa Thanh, nó không chỉ không có bất kỳ sự bài xích nào, mà còn cực kỳ phối hợp. Thay vì nói Hứa Thanh đang ôn dưỡng nó, có lẽ chính nó như mảnh đất cằn khô, chủ động tìm kiếm cam lộ để hồi sinh.
Tuy nhiên, với những vật không thể nhìn thấu, Hứa Thanh luôn duy trì sự cẩn trọng.
Chính vì vậy, trong suốt quá trình ôn dưỡng, hắn luôn kiểm soát chặt chẽ nhịp độ, thậm chí quyền chủ động trong mối liên hệ này cũng bị hắn nắm giữ tuyệt đối.
Chỉ cần có dấu hiệu bất ổn, hắn sẽ lập tức cắt đứt mối liên hệ đó.
"Vậy thì hiện tại, phương pháp để phát huy uy lực của bảo vật này, hẳn là... tiếng vang!"
Hứa Thanh giơ tay phải lên vung nhẹ, lập tức một cây Thiết Thiêm được luyện chế từ Đạo Luyện Vũ Trụ bay ra, lấp lánh phong mang trước mặt hắn.
Nhìn chăm chú vào Linh Đang, Hứa Thanh lặng lẽ phán đoán một lúc.
Cuối cùng, sau khi xác định rằng suy nghĩ của mình không có chỗ sơ suất, hắn dứt khoát ra tay, điều khiển Thiết Thiêm mạnh mẽ gõ vào Linh Đang.
Khoảnh khắc Thiết Thiêm chạm vào Linh Đang, toàn bộ Linh Đang rung lên mạnh mẽ.
Một tiếng vang thanh thúy, dài lâu, vang vọng từ chiếc Linh Đang phát ra.
Âm thanh này mang theo một sự không linh khó tả, vừa vang lên, tiên tửu trong tay Hồ Mỹ Nhân ngay lập tức phân giải. Chiếc giường dưới thân nàng, cùng đám oanh oanh yến yến đang múa lượn xung quanh cũng theo đó mà tan biến trong chớp mắt.
Sự biến mất đột ngột này khiến Hồ Mỹ Nhân giật mình đứng bật dậy, thân thể nàng khẽ run rẩy, thần đài ẩn hiện, thần sắc lộ rõ vẻ kinh hãi.
"Đây là cái gì vậy!"
Không chỉ có Hồ Mỹ Nhân, mà cả bốn phương tám hướng, tinh không đều rung động mạnh mẽ.
Âm thanh từ Linh Đang kéo dài và vang vọng, bao trùm một phạm vi rộng lớn vô biên, tựa như vọng lại trong tâm hồn của chúng sinh, dư âm xuyên thấu vạn vật.
Ở những nơi bị âm thanh này bao phủ trong Mặc Dương Vũ Trụ, tất cả đều chìm vào tĩnh lặng trong nháy mắt.
Trong sự yên tĩnh đó, mọi huyễn pháp tan biến, mọi thuật pháp bị phân giải, mọi thần thông sụp đổ.
Hứa Thanh động dung.
Hắn cuối cùng đã hiểu rõ tác dụng cụ thể của chiếc Linh Đang này!
"Cấm hết thảy thuật!"
"Hơn nữa, nhìn dáng vẻ của Nê Hồ Ly... Thần Linh cũng nằm trong phạm vi bị cấm!"
Tuy nhiên, điều đáng tiếc là, ngay khoảnh khắc tiếp theo, khi tiếng chuông của Linh Đang biến mất, bốn phương tám hướng cũng lập tức khôi phục lại như cũ.
Đám oanh oanh yến yến bên cạnh Hồ Mỹ Nhân lại xuất hiện trở lại, tiên quả biến mất cũng đã một lần nữa xuất hiện trong tay nàng.
Dẫu vậy, Hồ Mỹ Nhân đã không còn tâm trạng để nếm thử nữa.
Thần sắc nàng ngưng trọng nhìn về phía Hứa Thanh, giọng nói trở nên trầm thấp.
"Bảo vật này... Có thể cấm thần!"
Hứa Thanh gật đầu.
"Đúng là một món sát khí."
Nói xong, hắn lại ngưng thần, tiếp tục nghiên cứu chiếc Linh Đang.
Hồ Mỹ Nhân nhìn hắn một hồi lâu, cuối cùng chỉ thở dài một tiếng.
Chiếc Linh Đang này, cùng với Đệ Ngũ Tinh Hoàn, một lần nữa khiến nàng cảm nhận được sự đáng sợ.
"Không biết rằng, khi hắn ở nơi này học nghệ thành công, quay trở lại Vọng Cổ đại lục, sẽ mang đến bao nhiêu chấn động cho những Thần Linh nơi đó."
"Nhưng thôi kệ, dù sao cũng chẳng liên quan gì đến ta."
Nghĩ tới đây, Hồ Mỹ Nhân lại trở về trạng thái hưởng thụ, tựa như không có điều gì khiến nàng phải lo lắng.
Thời gian lại tiếp tục trôi qua.
Hứa Thanh sau khi hoàn thành việc nghiên cứu, cũng tạm ngừng lại sau vài tháng. Thời gian tiếp theo, hắn hoàn toàn đắm chìm trong việc tu hành, ổn định tiên phôi, củng cố nền tảng cho những bước tiến vượt bậc trước đó.
Dần dần, trạng thái của hắn càng ngày càng ổn định hơn.
Cho đến khi ngày tiếp dẫn – ngày được ước định từ trước – cuối cùng cũng đến, sau một năm dài đằng đẵng.
Ngày hôm đó, một giọng nói uy nghiêm, vang vọng từ tiên giản của Hứa Thanh, rót thẳng vào tâm thần của hắn.
"Những người phi thăng khóa này, tất cả đều phải trong vòng mười hai giờ vũ trụ, đến Tiếp Dẫn Vũ Trụ báo danh và chờ lệnh."
"Các ngươi sẽ được phân công nhiệm vụ, thực sự dung nhập vào Cửu Ngạn Thiên."
Giọng nói này không chỉ vang lên trong đầu Hứa Thanh, mà tất cả những người phi thăng khóa này, phân tán khắp các vũ trụ, đều nghe thấy.
Dù đang làm bất cứ điều gì, bọn họ cũng ngay lập tức nghiêm túc lại, trong lòng tràn đầy sự chờ mong.
Hứa Thanh chậm rãi mở mắt từ trạng thái khoanh chân, ánh nhìn sắc bén, lấp lánh tinh mang.
"Thời khắc này, cuối cùng cũng đã tới."
Hắn đứng dậy, bên cạnh, Hồ Mỹ Nhân cũng đã thu lại tất cả huyễn thuật, bước đến bên hắn, duỗi người một cái.
"Nhàn tản đủ rồi, cũng đến lúc đi náo nhiệt một chút a. Đối với tương lai, người ta thật sự rất mong chờ nha."..
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN

07 Tháng một, 2023 17:09
Lão Nhĩ chắc đổi giờ ra chương nữa rồi, chưa có chương mới

07 Tháng một, 2023 15:51
biết mọi người đang khóc thay cho linh nhi , nhưng ai đó để ý đến cái ghế sâu trong ký ức của họ Hứa ko

07 Tháng một, 2023 15:31
lão tác thích cho main sắp ngủm củ tỏi, thì lại cho bé NA gánh nhỉ, lần 3 rồi.

07 Tháng một, 2023 15:12
Các bác lo xa quá,đã họ hứa thì đi với rắn thôi

07 Tháng một, 2023 15:03
ta sợ linh nhi giống lý thiến mai quá, đừng như vậy.

07 Tháng một, 2023 14:13
Bé xà gánh quả cửu tử nhất sinh

07 Tháng một, 2023 14:03
Hứa ma đổi thành Hứa báo đi. moá báo quá báo, báo Linh nhi nhà ta

07 Tháng một, 2023 13:26
thương Linh Nhi quá.

07 Tháng một, 2023 13:12
Linh Nhi nhà ta chuyến này thảm quá, chán Hứa ma đầu :(

07 Tháng một, 2023 12:47
lại là linh nhi,mong dù thtt là chính thất thật cũng đc,nhưng đừng để bé linh thành lý thiên mai ,thắp nhang cầu a

07 Tháng một, 2023 12:10
vẫn là Linh Nhiiiiii

07 Tháng một, 2023 11:53
ác, linh nhi lần này cũng thoi thóp luôn quá

07 Tháng một, 2023 11:47
có khi nào thất gia với đội trưởng là bách thế sư đồ không nhỉ

07 Tháng một, 2023 11:33
Linh Nhi, cứu Hứa Thanh bao mạng rồi, sau này mà cô phụ ta đấm chết ngươi Hứa lão ma

07 Tháng một, 2023 11:33
Mạng HT là của Linh Nhi

07 Tháng một, 2023 11:22
nếu có như vậy một cái vì ta mà chịu đựng tất cả nữ tử.
ta
...

07 Tháng một, 2023 10:37
Khổ thân Linh Nhi, gánh còng lưng, xứng đáng chính thất. -_-"

07 Tháng một, 2023 10:24
đọc chương này làm muội nhớ đến 1 đoạn có 1 vị huynh đài nào đó viết về lục mặc mời các sư huynh tỉ đọc
vương mỗ mới đặt chân hoàng thiên đại vũ,ở đây thổ địa xa lại,khí hậu khác biệt quê nhà hậu thổ…gần đây hắt hơi liền mấy cái nghỉ mình phải chăng cảm mạo rồi!.
thì ra có người đang mong nhớ ta..
tuế nguyệt quá dài k còn chi tiết,nhưng ta nhớ ngày đó vì sao khi 2 ta tách ra liền đặt cho ngươi danh tự lục mặc
lục trong sát lục…còn mặc nghĩa là im lặng…
mà vương mỗ bình sinh ghét nhất kẻ nhiều chuyện
người k cần mong nhớ uyển nhi..nàng hiện tại đang rất tốt,bên cạnh ta nửa bước chưa rời đi..chúng ta cũng có với nhau một nhi nữ gọi Y Y..giống uyển nhi như đúc,nếu ngươi gặp được nhất định thổn thức không thôi.
nhắc lại chuyện cũ..khi xưa vương mỗ độ tam tổn kiếp trong miếu cổ tổ liền nghỉ ra một cách có cơ may phục sinh khiến nàng sống lại…cách kia là đưa tiễn ngươi…một cái phân thân sát lục theo mộng đạo chi thuật vượt tuế nguyệt quay về năm đó đi trước thôi diễn nhân quả, nhận lấy của ta cũng như Uyển Nhi toàn bộ ký thác cùng kỳ vọng.
Bởi muốn ngươi hành tẩu ở trong năm tháng không bị ràng buộc mới cho ngươi tuyệt đối độc lập, xem như một cái Vương Lâm thứ hai.
Ngày kia ta không dám chắc cách làm của mình là đúng, không dám nghĩ mọi chuyện sẽ thành công..Ta cũng như ngươi vô cùng mờ mịt, mãi cho đến khi nhìn thấy bên trên đầu lâu Cát Cùng dòng chữ chứa đựng trùng điệp Sát Lục chi khí lúc đó ta vừa vặn hiểu ra một chút...
Về sau nữa, bên trong Thần Cảnh nghe được văng vẳng " Vẫn còn thiếu một!" Vương mỗ giật mình tỉnh ngộ.
Ngươi đã làm rất tốt!.
Phu thê chúng ta nợ ngươi nhân tình thâm hậu..
Vương mỗ đời này khoái trá ân cừu, sát phạt quyết đoán..Đối với ân nhân tuyệt chưa bao giờ dám quên.
Vậy cho nên tâm thức chưa từng xem ngươi là phân thân..Vẫn gọi Sát Lục Chân Thân tức một cái Vương Lâm tóc đen!.
Khác ta Vương Lâm tóc trắng.
Ta còn có một cái phân thân đi theo Mộc Băng Mi.
Một cái bầu bạn cùng Hồng Điệp.
Một cái bên cạnh Lý Thiến Mai.
Một cái nữa...Cạnh Tây Tử Phượng.
Cả đời ta Hồng Nhan không nhiều, đến lúc chung cực cũng không để ai mệt lòng oán trách.
Đủ để thấy Vương mỗ có tình.
Nếu hỏi Vương mỗ si tình ai nhất trong số các nàng..Câu trả lời nhất định là Uyển Nhi..Còn nếu hỏi trên đời này ai đối với Uyển Nhi si tình nhất..Cũng chỉ có thể là Vương mỗ..
Tình kia khắc cốt minh tâm.
Ngươi vì nàng trầm mê ngàn kiếp còn ta vì nàng mà bạc đầu..Ta nghịch thiên cải mệnh cũng là vì nàng..
2000 năm, những trải nghiệm của ta, ngươi chưa từng nếm trải.
Vương mỗ từng nói..
"Vương Lâm ta nguyện buông tha cho tất cả, chẳng sợ tất cả những vì sao trên trời đều rơi xuống, chỉ cần có ngươi bên cạnh, thì hai mắt của ngươi trong lòng ta, chính là nhưng ngôi sao sáng nhất.
Vương Lâm ta nguyện bỏ qua tất cả, chẳng sợ kiếp trước kiếp này luân hồi khiến hồn phách ta tàn lụi, cũng không trở ngại ta không bỏ được ngươi.
Vương Lâm ta nguyện mất đi toàn bộ, chẳng sợ sinh mạng mất đi, chẳng sợ năm tháng tàn lụi, chỉ cần ký ức vĩnh viễn không tàn tạ.
Uyển nhi! Nàng đợi ta ba trăm năm, Vương Lâm ta chẳng có cách nào báo đáp nàng, đành thủ hộ nàng cho đến khi nàng thức tỉnh, cho đến khi ta hồn phi phách tán mới thôi.
Nếu như tất cả những điều này có thể đổi được một kỳ tích, ta sẽ chờ, ta sẽ thủ hộ, một năm, mười năm, trăm năm, ngàn năm… Đến hết cuộc đời này.
Uyển nhi, dù ta phá vỡ cả tinh không, cũng phải tìm ra được hình bóng của nàng.
Uyển nhi, ta sẽ lấy ngọn lửa thiêu đốt cả bầu trời, để cho nàng không còn lý do gì để nhắm mắt nữa.
Uyển nhi, ta sẽ lấy sấm sét giáng xuống cả thế giới, để cho nàng nghe thấy được thanh âm của ta.
Uyển nhi, ta sẽ đi hàng vạn vạn dặm, đi qua tất cả thế giới, để tìm cho bằng được hơi thở của nàng.
Uyển nhi, ta sẽ nhập ma sát đạo, nghịch thiên thí tiên, phá vỡ thiên địa, bóng lưng cô độc đứng ở trước mặt nàng, để cho nàng phải mở đôi mắt có thể khiến ta bình tĩnh lại"
Lục!!.
Ân tình của ngươi phu thê chúng ta định vĩnh viễn ghi khắc.
Cuối cùng..Trên đời chỉ duy nhất Vương Lâm mới có thể yêu Mộ Uyển nhiều hơn Vương Lâm..
Bởi ngươi cũng là ta, một cái Vương Lâm cô độc!!!".
mong rằng linh nhi sẽ có kết đẹp vs hứa ma đầu

07 Tháng một, 2023 09:57
Đến lúc main trả nợ rồi,mà hình như số mệnh của linh nhi cũng ko tốt,ông đi theo chỉ tỏ ra bất đắc dĩ chứ ko thù hận lắm họ hứa,cũng có thể ổng mong họ hứa gánh bớt cho linh nhi,ngờ đâu main số nhọ nồi quá toàn báo

07 Tháng một, 2023 09:52
Có phải main này số quá nhọ hay may mắn nữa,toàn gặp kết cục phải chết 100% nhưng được người khác gánh thay,trong khi main khác bị thương còn thoi thóp 1 tia,main này tắt ngủm luôn

07 Tháng một, 2023 09:47
Hứa ma đầu ngươi mà k cho linh nhi của ta 1 cái thân phận ta thề sang tận nhà lãi nhĩ chém lão :@@

07 Tháng một, 2023 09:46
linh nhi có khi lại là lý thiên mai v2

07 Tháng một, 2023 09:41
linh nhi sứng đáng làm vợ cả gánh gãy lưng

07 Tháng một, 2023 09:19
chúng tôi kịch liệt phản đối tên của chương này, đề nghị đổi thành "gãy lưng cô em gái đáng thương"

07 Tháng một, 2023 09:16
Pha này Linh Nhi gánh gãy cả xương chậu
BÌNH LUẬN FACEBOOK