Rời khỏi Anh Tiên Lăng, Hứa Thanh dựa vào sự dẫn dắt của tâm niệm, hướng ánh mắt xa xăm về phía được tưởng tượng là vị trí của Đệ Cửu Tinh Hoàn.
Giữa mênh mông tinh hải, kỳ thực Hứa Thanh cũng không rõ thứ mình nhìn thấy có phải là Đệ Cửu Tinh Hoàn hay không.
Dù Thần chi phân thân đang ở Vọng Cổ, dù lòng có cảm ứng, nhưng khoảng cách quá đỗi hạo miểu, mọi thứ đều mơ hồ.
Dẫu vậy, mặc kệ những điều đó, mặc kệ thực tế hắn chẳng thấy gì, thậm chí nơi đó có phải là vị trí chính xác của Đệ Cửu Tinh Hoàn hay không, hắn cũng không thể xác định.
Nhưng Hứa Thanh hiểu rõ nguyên do những suy nghĩ đăm chiêu trong lòng mình.
Chính mình, là đang nhớ nhà.
Hắn nhớ Vọng Cổ đại lục, nhớ những người nơi đó, nhớ cảnh vật nơi đó, nhớ tất cả...
"Nhất định sẽ có một ngày, Vọng Cổ đại lục cũng sẽ giống như Đệ Ngũ Tinh Hoàn, không còn dị chất, Tiên linh chi khí tràn ngập khắp nơi."
"Những Thần Linh còn sót lại, có lẽ cũng sẽ thay đổi đường lối, vứt bỏ Thần đạo mà chuyển sang tu Tiên!"
Sau một lúc lâu, Hứa Thanh thu lại ánh nhìn.
Chưa phải lúc để trở về.
Hắn vẫn chưa đủ mạnh.
Cũng chưa thể làm được chuyện thay đổi hay bảo hộ.
"Nhanh thôi..."
Hứa Thanh trầm mặc, sau một hồi dài, hắn thu hồi toàn bộ suy nghĩ, lấy ra Mặc Dương Vũ Trụ Tiên Giản, bóp nhẹ một cái. Thân ảnh hắn lập tức mờ dần, sóng gợn lấy hắn làm trung tâm khuếch tán, thân hình hắn trong nháy mắt đã được truyền tống đi.
Việc truyền tống giữa các vũ trụ liên quan đến không gian chi năng, quả thực hạo hãn. Bên trong còn cần có sự chèo chống của Cao Hiến, không thể thiếu bất cứ yếu tố nào.
Như vậy, mới có thể để các tu sĩ trong Cửu Ngạn Thiên thực hiện truyền tống như thường lệ.
Dẫu cho với tu vi hiện tại của Hứa Thanh, dẫu hắn đã có sự lĩnh ngộ sâu sắc về không gian, nhưng vẫn chỉ có thể nhìn ra chút ít, bản chất sâu bên trong vẫn không thể nào thấy rõ.
"Liên quan đến Bí (mật)..."
"Nghĩ đến có liên hệ với Cửu Ngạn Tiên Chủ."
Hứa Thanh thì thầm trong lòng. Tiên Chủ... tầng thứ này, thực sự xa không thể chạm.
Lúc này, hắn chỉ có thể mơ hồ nhìn thấy một góc nhỏ.
Cho đến khi không gian trước mắt vặn vẹo, hư vô thay đổi, tinh không... cũng chầm chậm biến đổi và dần bị thay thế.
Khi mọi thứ lần nữa khôi phục, cảnh tượng hiện ra trước mắt Hứa Thanh không còn là Anh Lăng, mà là bên trong Tiên Điện được xây dựng từ Vẫn Thạch của Mặc Dương Vũ Trụ!
Khi cánh cửa Tiên Điện được đẩy ra, Mặc Dương Vũ Trụ đã xuất hiện trước mặt Hứa Thanh.
Chỉ một bước đi, thân ảnh hắn lập tức biến mất.
Khi xuất hiện trở lại, Hứa Thanh đã về đến bên ngoài hắc động của Mặc Thổ.
Tại đây, hắn thấy Hồ Mỹ Nhân đang nằm với dáng vẻ hưởng thụ, thư thái vỗ tay theo nhịp cho đám oanh oanh yến yến đang nhẹ nhàng nhảy múa xung quanh.
Chú ý thấy Hứa Thanh quay lại, Hồ Mỹ Nhân hơi ngạc nhiên, chu môi một cái.
"Ma quỷ, sao nhanh như vậy đã trở lại rồi?"
"Không thèm nói trước với người ta một tiếng, để người ta chuẩn bị chút chứ, thật giống như là kiểm tra bất ngờ nha."
"Thôi được, tỷ tỷ không so đo với ngươi. Nói đi, lần này mọi chuyện thuận lợi chứ?"
Đối với sự trêu chọc của Nê Hồ Ly, Hứa Thanh từ lâu đã miễn dịch. Hắn chỉ thản nhiên đáp:
"Rất thuận lợi, ngươi cứ tiếp tục."
Nói xong, Hứa Thanh khoanh chân ngồi xuống, không hề để ý đến Hồ Mỹ Nhân, mà đưa tay lấy ra vật mà người thủ mộ ở Anh Lăng tặng, đặt trước mặt, thần niệm dung nhập, bắt đầu tỉ mỉ nghiên cứu.
Thấy Hứa Thanh không mấy để tâm đến mình, Hồ Mỹ Nhân khẽ cười một tiếng, cũng chẳng để bụng. Quan hệ giữa nàng và Hứa Thanh vốn dĩ đã quen thuộc, thậm chí nàng cũng đã quen với thái độ này từ lâu.
Nàng vốn chỉ thích trêu đùa một chút, thích nhìn vẻ mặt cự tuyệt của Hứa Thanh.
Từ đó, nàng tìm thấy một loại cảm giác vui vẻ thuộc về nhân tính – thứ mà nàng từng nghĩ rằng đã sắp biến mất nhưng rồi dần trở lại.
Cảm giác đó, khiến nàng cảm nhận được rằng... đó mới thực sự là sống.
Vậy nên, nàng chọn cách bỏ qua thần tính, hòa mình vào nhân tính. Nhìn ngắm những mỹ nhân nhẹ nhàng múa bên cạnh, rồi lại liếc nhìn Hứa Thanh đang khoanh chân tĩnh tọa, nàng bỗng bật cười.
Một bên là mỹ nhân, một bên là mỹ nam.
"Những này, liền là Bản Thần đánh xuống giang sơn!"
Hồ Mỹ Nhân vui vẻ.
Nàng biết rõ, mình không giống với những Tiên Thiên Thần Linh khác.
Nhân tính của nàng chưa hoàn toàn tiêu tán, cũng không muốn triệt để tiêu tán. Mỗi lần trêu chọc Hứa Thanh, nhân tính của nàng lại bùng lên mạnh mẽ.
"Như vậy rất tốt."
Hồ Mỹ Nhân đưa một miếng tiên quả vào miệng, đôi mắt nheo lại như trăng khuyết, lòng cảm thấy thoải mái.
Và thời gian cứ thế lặng lẽ trôi qua.
Rất nhanh, mấy tháng đã trôi qua.
Trong những tháng ngày này, tâm tình của Hồ Mỹ Nhân luôn luôn thư thái và vui vẻ. Còn về phần Hứa Thanh, hắn dường như hoàn toàn chìm đắm vào việc nghiên cứu chiếc Linh Đang kia.
Chiếc Linh Đang này có chất liệu vô cùng kỳ lạ.
Hứa Thanh đã thử nghiệm rất nhiều phương pháp, nhưng đều không thể để lại dù chỉ một vết tích nhỏ trên nó.
Thậm chí cả song song chi Hiến của hắn, khi đối diện với vật này cũng mất đi hiệu lực.
Vật này dường như không thể xuất hiện ở bất kỳ thời không nào khác!
Cứ như có một lực lượng vô hình nào đó bao bọc, ngăn cản nó rời khỏi không gian mà nó thuộc về!
"Đây hẳn là thứ mà vị thủ mộ tiền bối đã nói đến... Một tia Thần Chủ chi uy!"
"Vật này, chủ nhân trước kia của nó mặc dù đã chết trong tay Thần Chủ, nhưng bảo vật này lại không bị phá hủy, thậm chí còn có thể an ổn rời đi... không bị Thần Chủ giữ lại."
"Nếu loại bỏ khả năng rằng Thần Chủ cố ý để nó thoát đi, thì điều này đủ chứng minh sự bất phàm của vật này!"
"Tuy nhiên, chiếc Linh Đang này... đã không còn chuông lưỡi."
"Dẫu vậy, trong mấy tháng qua, ta vẫn đạt được một vài thành quả."
Đôi mắt Hứa Thanh ánh lên kỳ mang.
Trong thời gian nghiên cứu, mặc dù bất kỳ ngoại lực nào cũng không thể để lại dấu vết trên Linh Đang, nhưng nhờ việc dùng tiên phôi của bản thân để ôn dưỡng, hắn và chiếc Linh Đang đã dần dần hình thành một mối liên hệ mỏng manh.
Ban đầu, mối liên hệ này hoàn toàn có thể đi sâu hơn.
Vì chiếc Linh Đang này vốn đã vô chủ, nên đối với sự ôn dưỡng của Hứa Thanh, nó không chỉ không có bất kỳ sự bài xích nào, mà còn cực kỳ phối hợp. Thay vì nói Hứa Thanh đang ôn dưỡng nó, có lẽ chính nó như mảnh đất cằn khô, chủ động tìm kiếm cam lộ để hồi sinh.
Tuy nhiên, với những vật không thể nhìn thấu, Hứa Thanh luôn duy trì sự cẩn trọng.
Chính vì vậy, trong suốt quá trình ôn dưỡng, hắn luôn kiểm soát chặt chẽ nhịp độ, thậm chí quyền chủ động trong mối liên hệ này cũng bị hắn nắm giữ tuyệt đối.
Chỉ cần có dấu hiệu bất ổn, hắn sẽ lập tức cắt đứt mối liên hệ đó.
"Vậy thì hiện tại, phương pháp để phát huy uy lực của bảo vật này, hẳn là... tiếng vang!"
Hứa Thanh giơ tay phải lên vung nhẹ, lập tức một cây Thiết Thiêm được luyện chế từ Đạo Luyện Vũ Trụ bay ra, lấp lánh phong mang trước mặt hắn.
Nhìn chăm chú vào Linh Đang, Hứa Thanh lặng lẽ phán đoán một lúc.
Cuối cùng, sau khi xác định rằng suy nghĩ của mình không có chỗ sơ suất, hắn dứt khoát ra tay, điều khiển Thiết Thiêm mạnh mẽ gõ vào Linh Đang.
Khoảnh khắc Thiết Thiêm chạm vào Linh Đang, toàn bộ Linh Đang rung lên mạnh mẽ.
Một tiếng vang thanh thúy, dài lâu, vang vọng từ chiếc Linh Đang phát ra.
Âm thanh này mang theo một sự không linh khó tả, vừa vang lên, tiên tửu trong tay Hồ Mỹ Nhân ngay lập tức phân giải. Chiếc giường dưới thân nàng, cùng đám oanh oanh yến yến đang múa lượn xung quanh cũng theo đó mà tan biến trong chớp mắt.
Sự biến mất đột ngột này khiến Hồ Mỹ Nhân giật mình đứng bật dậy, thân thể nàng khẽ run rẩy, thần đài ẩn hiện, thần sắc lộ rõ vẻ kinh hãi.
"Đây là cái gì vậy!"
Không chỉ có Hồ Mỹ Nhân, mà cả bốn phương tám hướng, tinh không đều rung động mạnh mẽ.
Âm thanh từ Linh Đang kéo dài và vang vọng, bao trùm một phạm vi rộng lớn vô biên, tựa như vọng lại trong tâm hồn của chúng sinh, dư âm xuyên thấu vạn vật.
Ở những nơi bị âm thanh này bao phủ trong Mặc Dương Vũ Trụ, tất cả đều chìm vào tĩnh lặng trong nháy mắt.
Trong sự yên tĩnh đó, mọi huyễn pháp tan biến, mọi thuật pháp bị phân giải, mọi thần thông sụp đổ.
Hứa Thanh động dung.
Hắn cuối cùng đã hiểu rõ tác dụng cụ thể của chiếc Linh Đang này!
"Cấm hết thảy thuật!"
"Hơn nữa, nhìn dáng vẻ của Nê Hồ Ly... Thần Linh cũng nằm trong phạm vi bị cấm!"
Tuy nhiên, điều đáng tiếc là, ngay khoảnh khắc tiếp theo, khi tiếng chuông của Linh Đang biến mất, bốn phương tám hướng cũng lập tức khôi phục lại như cũ.
Đám oanh oanh yến yến bên cạnh Hồ Mỹ Nhân lại xuất hiện trở lại, tiên quả biến mất cũng đã một lần nữa xuất hiện trong tay nàng.
Dẫu vậy, Hồ Mỹ Nhân đã không còn tâm trạng để nếm thử nữa.
Thần sắc nàng ngưng trọng nhìn về phía Hứa Thanh, giọng nói trở nên trầm thấp.
"Bảo vật này... Có thể cấm thần!"
Hứa Thanh gật đầu.
"Đúng là một món sát khí."
Nói xong, hắn lại ngưng thần, tiếp tục nghiên cứu chiếc Linh Đang.
Hồ Mỹ Nhân nhìn hắn một hồi lâu, cuối cùng chỉ thở dài một tiếng.
Chiếc Linh Đang này, cùng với Đệ Ngũ Tinh Hoàn, một lần nữa khiến nàng cảm nhận được sự đáng sợ.
"Không biết rằng, khi hắn ở nơi này học nghệ thành công, quay trở lại Vọng Cổ đại lục, sẽ mang đến bao nhiêu chấn động cho những Thần Linh nơi đó."
"Nhưng thôi kệ, dù sao cũng chẳng liên quan gì đến ta."
Nghĩ tới đây, Hồ Mỹ Nhân lại trở về trạng thái hưởng thụ, tựa như không có điều gì khiến nàng phải lo lắng.
Thời gian lại tiếp tục trôi qua.
Hứa Thanh sau khi hoàn thành việc nghiên cứu, cũng tạm ngừng lại sau vài tháng. Thời gian tiếp theo, hắn hoàn toàn đắm chìm trong việc tu hành, ổn định tiên phôi, củng cố nền tảng cho những bước tiến vượt bậc trước đó.
Dần dần, trạng thái của hắn càng ngày càng ổn định hơn.
Cho đến khi ngày tiếp dẫn – ngày được ước định từ trước – cuối cùng cũng đến, sau một năm dài đằng đẵng.
Ngày hôm đó, một giọng nói uy nghiêm, vang vọng từ tiên giản của Hứa Thanh, rót thẳng vào tâm thần của hắn.
"Những người phi thăng khóa này, tất cả đều phải trong vòng mười hai giờ vũ trụ, đến Tiếp Dẫn Vũ Trụ báo danh và chờ lệnh."
"Các ngươi sẽ được phân công nhiệm vụ, thực sự dung nhập vào Cửu Ngạn Thiên."
Giọng nói này không chỉ vang lên trong đầu Hứa Thanh, mà tất cả những người phi thăng khóa này, phân tán khắp các vũ trụ, đều nghe thấy.
Dù đang làm bất cứ điều gì, bọn họ cũng ngay lập tức nghiêm túc lại, trong lòng tràn đầy sự chờ mong.
Hứa Thanh chậm rãi mở mắt từ trạng thái khoanh chân, ánh nhìn sắc bén, lấp lánh tinh mang.
"Thời khắc này, cuối cùng cũng đã tới."
Hắn đứng dậy, bên cạnh, Hồ Mỹ Nhân cũng đã thu lại tất cả huyễn thuật, bước đến bên hắn, duỗi người một cái.
"Nhàn tản đủ rồi, cũng đến lúc đi náo nhiệt một chút a. Đối với tương lai, người ta thật sự rất mong chờ nha."..
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN

14 Tháng một, 2023 00:20
chứ mà dựa vào lực lượng bây giờ thấy nohope quá

14 Tháng một, 2023 00:19
cái Cục này bự quá. Chắc phải có người từ Map cao hơn xuống mới thu xếp được. Mong lão Nhĩ end cái Cục này đừng có quá thảm là đc

14 Tháng một, 2023 00:19
vậy ai là người giết quận trưởng, là cái kia lão qu..... ẩn giấu thật sâu a.
diêu hầu cùng cung chủ đều nghi ngờ nhau, đủ để thấy nhân vật lấp sau ẩn nhẫn cỡ nào

14 Tháng một, 2023 00:14
rồi cơ duyên đinh132 là j đây

14 Tháng một, 2023 00:10
Hổm rài bận thi tích được 30 chương kaka

14 Tháng một, 2023 00:03
*** tạo cảm giác cung chủ 1 đi không trở lại quá
hi vọng vẫn còn về :((

14 Tháng một, 2023 00:01
dự name chương sau "Tráng sĩ nhất khứ hề, bất phục hoàn."

13 Tháng một, 2023 23:58
chương deba khởi động chíên tranh hay, nhưng lại phái thằng main di điều tra chưa cho máu me sớm.
di triều hà châu có khi lai gặp 2 trâu rùi lại làm đại sự

13 Tháng một, 2023 23:45
Dắt TT theo đi HT, làm ơn. Chiến tranh loạn lạc ...

13 Tháng một, 2023 23:40
đọc vẫn là 1 cái cảm giác ấy: đãaaaaaaaa

13 Tháng một, 2023 23:36
nay chương trễ gòi

13 Tháng một, 2023 23:21
Đợi đội trưởng rủ đi làm việc lớn,hứa thanh quá yếu ko góp được gì hết, nguyện vọng họp thứ 2 là cái gì ấp bao lâu nay chưa mở

13 Tháng một, 2023 20:45
tưởng nhân tộc còn mỗi cái quận ai ngờ còn Hoàng Tộc nữa à sao cái map nó rộng thế nhỉ :))

13 Tháng một, 2023 19:38
mọi người cho tôi hỏi là, NhiệmVụ check-in nhận 500đậu, và NhiệmVụ tặng 3hoa cho 3truyện nhận 300đậu, ai còn không, nick tôi 20 ngày rồi không thấy 2 NhiệmVụ đó đâu luôn :(

13 Tháng một, 2023 18:19
mỗi châu lấy vài CKG ở đâu mà tận 10 vạn nhỉ ?

13 Tháng một, 2023 18:03
Hứa Thanh làm Cung Chủ thư kí, còn Thanh Thu làm Hứa Thanh tiểu thư kí

13 Tháng một, 2023 17:05
hm, mới nhớ ra lúc THTT vạch áo vẽ bùa cho HT mà ko thấy được tử thạch nhỉ, tui có bỏ qua chi tiết nào ko ta

13 Tháng một, 2023 15:59
khả năng cao y cấm là do đội trưởng làm

13 Tháng một, 2023 15:32
đọc chiến báo sục sôi

13 Tháng một, 2023 14:23
Tích chương tết đọc :3

13 Tháng một, 2023 14:07
Ae có để ý, mình k nói về các vấn đề buff cho main ở 2 khía cạnh độc cấm và tử nguyệt dạng thần lực thì bộ này hiện đang dựa dẫm vào ngoại vật khá nhiều. Ý mình nói là tu hành là việc tại thân, hạn chế phụ thuộc vào bên ngoài theo kiểu như trong Ngã Dục thì tiên là tiên, làm gì phâm chân hay ngụy, tiên là đi chứng thiên địa, chứ k phải là thiên địa chứng tiên, hay Vương Lâm ca ca, Trời khiến ngươi chết ta cũng sẽ cướp ngươi về... mấy main cũ dựa vào nghị lực của mình nhiều hơn. Nếu như Vương Lâm Ca Ca có thiên nghịch châu, thư sinh rách Mạnh Hạo sau này có được cái Phong Yêu Ngọc để xác nhận truyền thừa và Tiên đăng của "quỷ" thì có lẽ Hứa Thanh chỉ cần Tử Sắc thủy tinh và 1 cái độc cấm là quá đủ. Lý do là vì cách lắp ráp cảnh giới trúc cơ là tự thân khai khiếu thắp hỏa không có ý kiến, nhưng kim đan thì ảo ma quá, có quá nhiều thứ để ném vào đấy, riêng công pháp mình k nói vì là do tu hành nhưng chính công pháp cũng bị đè. Giả sử sau này main gặp thằng thiên mệnh thiêu kiêu, nhà đầy mệnh đăng dùng k hết, và hoàng cấp công pháp luyện chán sang bộ khác, bảo vật vip, cũng cướp được thần lực và kiên trì + ngộ tính cũng tốt, thì main chơi thế nào.
PS: góp ý thôi k phải chê chuyện, mình cx con nghiện truyện lão Nhĩ thôi :)))

13 Tháng một, 2023 13:46
Nhĩ cho Hứa Thanh với Linh Nhi đến với nhau đi trời, ẻm thế mạng cho HT bao lần rồi còn gì :

13 Tháng một, 2023 12:20
Thanh Thu vs Hứa Thanh nhận ra nhau chưa mn

13 Tháng một, 2023 12:03
bookmark note lại câu cuối, với phong cách của con Nhĩ dám 1 200 chương nữa cũng cho Hứa nói câu này

13 Tháng một, 2023 11:42
k bt Diêu gia sẽ làm j, liệu có ở giữa Thánh Lan tộc tự bạo k nhỉ ? :))
BÌNH LUẬN FACEBOOK