Rời khỏi Anh Tiên Lăng, Hứa Thanh dựa vào sự dẫn dắt của tâm niệm, hướng ánh mắt xa xăm về phía được tưởng tượng là vị trí của Đệ Cửu Tinh Hoàn.
Giữa mênh mông tinh hải, kỳ thực Hứa Thanh cũng không rõ thứ mình nhìn thấy có phải là Đệ Cửu Tinh Hoàn hay không.
Dù Thần chi phân thân đang ở Vọng Cổ, dù lòng có cảm ứng, nhưng khoảng cách quá đỗi hạo miểu, mọi thứ đều mơ hồ.
Dẫu vậy, mặc kệ những điều đó, mặc kệ thực tế hắn chẳng thấy gì, thậm chí nơi đó có phải là vị trí chính xác của Đệ Cửu Tinh Hoàn hay không, hắn cũng không thể xác định.
Nhưng Hứa Thanh hiểu rõ nguyên do những suy nghĩ đăm chiêu trong lòng mình.
Chính mình, là đang nhớ nhà.
Hắn nhớ Vọng Cổ đại lục, nhớ những người nơi đó, nhớ cảnh vật nơi đó, nhớ tất cả...
"Nhất định sẽ có một ngày, Vọng Cổ đại lục cũng sẽ giống như Đệ Ngũ Tinh Hoàn, không còn dị chất, Tiên linh chi khí tràn ngập khắp nơi."
"Những Thần Linh còn sót lại, có lẽ cũng sẽ thay đổi đường lối, vứt bỏ Thần đạo mà chuyển sang tu Tiên!"
Sau một lúc lâu, Hứa Thanh thu lại ánh nhìn.
Chưa phải lúc để trở về.
Hắn vẫn chưa đủ mạnh.
Cũng chưa thể làm được chuyện thay đổi hay bảo hộ.
"Nhanh thôi..."
Hứa Thanh trầm mặc, sau một hồi dài, hắn thu hồi toàn bộ suy nghĩ, lấy ra Mặc Dương Vũ Trụ Tiên Giản, bóp nhẹ một cái. Thân ảnh hắn lập tức mờ dần, sóng gợn lấy hắn làm trung tâm khuếch tán, thân hình hắn trong nháy mắt đã được truyền tống đi.
Việc truyền tống giữa các vũ trụ liên quan đến không gian chi năng, quả thực hạo hãn. Bên trong còn cần có sự chèo chống của Cao Hiến, không thể thiếu bất cứ yếu tố nào.
Như vậy, mới có thể để các tu sĩ trong Cửu Ngạn Thiên thực hiện truyền tống như thường lệ.
Dẫu cho với tu vi hiện tại của Hứa Thanh, dẫu hắn đã có sự lĩnh ngộ sâu sắc về không gian, nhưng vẫn chỉ có thể nhìn ra chút ít, bản chất sâu bên trong vẫn không thể nào thấy rõ.
"Liên quan đến Bí (mật)..."
"Nghĩ đến có liên hệ với Cửu Ngạn Tiên Chủ."
Hứa Thanh thì thầm trong lòng. Tiên Chủ... tầng thứ này, thực sự xa không thể chạm.
Lúc này, hắn chỉ có thể mơ hồ nhìn thấy một góc nhỏ.
Cho đến khi không gian trước mắt vặn vẹo, hư vô thay đổi, tinh không... cũng chầm chậm biến đổi và dần bị thay thế.
Khi mọi thứ lần nữa khôi phục, cảnh tượng hiện ra trước mắt Hứa Thanh không còn là Anh Lăng, mà là bên trong Tiên Điện được xây dựng từ Vẫn Thạch của Mặc Dương Vũ Trụ!
Khi cánh cửa Tiên Điện được đẩy ra, Mặc Dương Vũ Trụ đã xuất hiện trước mặt Hứa Thanh.
Chỉ một bước đi, thân ảnh hắn lập tức biến mất.
Khi xuất hiện trở lại, Hứa Thanh đã về đến bên ngoài hắc động của Mặc Thổ.
Tại đây, hắn thấy Hồ Mỹ Nhân đang nằm với dáng vẻ hưởng thụ, thư thái vỗ tay theo nhịp cho đám oanh oanh yến yến đang nhẹ nhàng nhảy múa xung quanh.
Chú ý thấy Hứa Thanh quay lại, Hồ Mỹ Nhân hơi ngạc nhiên, chu môi một cái.
"Ma quỷ, sao nhanh như vậy đã trở lại rồi?"
"Không thèm nói trước với người ta một tiếng, để người ta chuẩn bị chút chứ, thật giống như là kiểm tra bất ngờ nha."
"Thôi được, tỷ tỷ không so đo với ngươi. Nói đi, lần này mọi chuyện thuận lợi chứ?"
Đối với sự trêu chọc của Nê Hồ Ly, Hứa Thanh từ lâu đã miễn dịch. Hắn chỉ thản nhiên đáp:
"Rất thuận lợi, ngươi cứ tiếp tục."
Nói xong, Hứa Thanh khoanh chân ngồi xuống, không hề để ý đến Hồ Mỹ Nhân, mà đưa tay lấy ra vật mà người thủ mộ ở Anh Lăng tặng, đặt trước mặt, thần niệm dung nhập, bắt đầu tỉ mỉ nghiên cứu.
Thấy Hứa Thanh không mấy để tâm đến mình, Hồ Mỹ Nhân khẽ cười một tiếng, cũng chẳng để bụng. Quan hệ giữa nàng và Hứa Thanh vốn dĩ đã quen thuộc, thậm chí nàng cũng đã quen với thái độ này từ lâu.
Nàng vốn chỉ thích trêu đùa một chút, thích nhìn vẻ mặt cự tuyệt của Hứa Thanh.
Từ đó, nàng tìm thấy một loại cảm giác vui vẻ thuộc về nhân tính – thứ mà nàng từng nghĩ rằng đã sắp biến mất nhưng rồi dần trở lại.
Cảm giác đó, khiến nàng cảm nhận được rằng... đó mới thực sự là sống.
Vậy nên, nàng chọn cách bỏ qua thần tính, hòa mình vào nhân tính. Nhìn ngắm những mỹ nhân nhẹ nhàng múa bên cạnh, rồi lại liếc nhìn Hứa Thanh đang khoanh chân tĩnh tọa, nàng bỗng bật cười.
Một bên là mỹ nhân, một bên là mỹ nam.
"Những này, liền là Bản Thần đánh xuống giang sơn!"
Hồ Mỹ Nhân vui vẻ.
Nàng biết rõ, mình không giống với những Tiên Thiên Thần Linh khác.
Nhân tính của nàng chưa hoàn toàn tiêu tán, cũng không muốn triệt để tiêu tán. Mỗi lần trêu chọc Hứa Thanh, nhân tính của nàng lại bùng lên mạnh mẽ.
"Như vậy rất tốt."
Hồ Mỹ Nhân đưa một miếng tiên quả vào miệng, đôi mắt nheo lại như trăng khuyết, lòng cảm thấy thoải mái.
Và thời gian cứ thế lặng lẽ trôi qua.
Rất nhanh, mấy tháng đã trôi qua.
Trong những tháng ngày này, tâm tình của Hồ Mỹ Nhân luôn luôn thư thái và vui vẻ. Còn về phần Hứa Thanh, hắn dường như hoàn toàn chìm đắm vào việc nghiên cứu chiếc Linh Đang kia.
Chiếc Linh Đang này có chất liệu vô cùng kỳ lạ.
Hứa Thanh đã thử nghiệm rất nhiều phương pháp, nhưng đều không thể để lại dù chỉ một vết tích nhỏ trên nó.
Thậm chí cả song song chi Hiến của hắn, khi đối diện với vật này cũng mất đi hiệu lực.
Vật này dường như không thể xuất hiện ở bất kỳ thời không nào khác!
Cứ như có một lực lượng vô hình nào đó bao bọc, ngăn cản nó rời khỏi không gian mà nó thuộc về!
"Đây hẳn là thứ mà vị thủ mộ tiền bối đã nói đến... Một tia Thần Chủ chi uy!"
"Vật này, chủ nhân trước kia của nó mặc dù đã chết trong tay Thần Chủ, nhưng bảo vật này lại không bị phá hủy, thậm chí còn có thể an ổn rời đi... không bị Thần Chủ giữ lại."
"Nếu loại bỏ khả năng rằng Thần Chủ cố ý để nó thoát đi, thì điều này đủ chứng minh sự bất phàm của vật này!"
"Tuy nhiên, chiếc Linh Đang này... đã không còn chuông lưỡi."
"Dẫu vậy, trong mấy tháng qua, ta vẫn đạt được một vài thành quả."
Đôi mắt Hứa Thanh ánh lên kỳ mang.
Trong thời gian nghiên cứu, mặc dù bất kỳ ngoại lực nào cũng không thể để lại dấu vết trên Linh Đang, nhưng nhờ việc dùng tiên phôi của bản thân để ôn dưỡng, hắn và chiếc Linh Đang đã dần dần hình thành một mối liên hệ mỏng manh.
Ban đầu, mối liên hệ này hoàn toàn có thể đi sâu hơn.
Vì chiếc Linh Đang này vốn đã vô chủ, nên đối với sự ôn dưỡng của Hứa Thanh, nó không chỉ không có bất kỳ sự bài xích nào, mà còn cực kỳ phối hợp. Thay vì nói Hứa Thanh đang ôn dưỡng nó, có lẽ chính nó như mảnh đất cằn khô, chủ động tìm kiếm cam lộ để hồi sinh.
Tuy nhiên, với những vật không thể nhìn thấu, Hứa Thanh luôn duy trì sự cẩn trọng.
Chính vì vậy, trong suốt quá trình ôn dưỡng, hắn luôn kiểm soát chặt chẽ nhịp độ, thậm chí quyền chủ động trong mối liên hệ này cũng bị hắn nắm giữ tuyệt đối.
Chỉ cần có dấu hiệu bất ổn, hắn sẽ lập tức cắt đứt mối liên hệ đó.
"Vậy thì hiện tại, phương pháp để phát huy uy lực của bảo vật này, hẳn là... tiếng vang!"
Hứa Thanh giơ tay phải lên vung nhẹ, lập tức một cây Thiết Thiêm được luyện chế từ Đạo Luyện Vũ Trụ bay ra, lấp lánh phong mang trước mặt hắn.
Nhìn chăm chú vào Linh Đang, Hứa Thanh lặng lẽ phán đoán một lúc.
Cuối cùng, sau khi xác định rằng suy nghĩ của mình không có chỗ sơ suất, hắn dứt khoát ra tay, điều khiển Thiết Thiêm mạnh mẽ gõ vào Linh Đang.
Khoảnh khắc Thiết Thiêm chạm vào Linh Đang, toàn bộ Linh Đang rung lên mạnh mẽ.
Một tiếng vang thanh thúy, dài lâu, vang vọng từ chiếc Linh Đang phát ra.
Âm thanh này mang theo một sự không linh khó tả, vừa vang lên, tiên tửu trong tay Hồ Mỹ Nhân ngay lập tức phân giải. Chiếc giường dưới thân nàng, cùng đám oanh oanh yến yến đang múa lượn xung quanh cũng theo đó mà tan biến trong chớp mắt.
Sự biến mất đột ngột này khiến Hồ Mỹ Nhân giật mình đứng bật dậy, thân thể nàng khẽ run rẩy, thần đài ẩn hiện, thần sắc lộ rõ vẻ kinh hãi.
"Đây là cái gì vậy!"
Không chỉ có Hồ Mỹ Nhân, mà cả bốn phương tám hướng, tinh không đều rung động mạnh mẽ.
Âm thanh từ Linh Đang kéo dài và vang vọng, bao trùm một phạm vi rộng lớn vô biên, tựa như vọng lại trong tâm hồn của chúng sinh, dư âm xuyên thấu vạn vật.
Ở những nơi bị âm thanh này bao phủ trong Mặc Dương Vũ Trụ, tất cả đều chìm vào tĩnh lặng trong nháy mắt.
Trong sự yên tĩnh đó, mọi huyễn pháp tan biến, mọi thuật pháp bị phân giải, mọi thần thông sụp đổ.
Hứa Thanh động dung.
Hắn cuối cùng đã hiểu rõ tác dụng cụ thể của chiếc Linh Đang này!
"Cấm hết thảy thuật!"
"Hơn nữa, nhìn dáng vẻ của Nê Hồ Ly... Thần Linh cũng nằm trong phạm vi bị cấm!"
Tuy nhiên, điều đáng tiếc là, ngay khoảnh khắc tiếp theo, khi tiếng chuông của Linh Đang biến mất, bốn phương tám hướng cũng lập tức khôi phục lại như cũ.
Đám oanh oanh yến yến bên cạnh Hồ Mỹ Nhân lại xuất hiện trở lại, tiên quả biến mất cũng đã một lần nữa xuất hiện trong tay nàng.
Dẫu vậy, Hồ Mỹ Nhân đã không còn tâm trạng để nếm thử nữa.
Thần sắc nàng ngưng trọng nhìn về phía Hứa Thanh, giọng nói trở nên trầm thấp.
"Bảo vật này... Có thể cấm thần!"
Hứa Thanh gật đầu.
"Đúng là một món sát khí."
Nói xong, hắn lại ngưng thần, tiếp tục nghiên cứu chiếc Linh Đang.
Hồ Mỹ Nhân nhìn hắn một hồi lâu, cuối cùng chỉ thở dài một tiếng.
Chiếc Linh Đang này, cùng với Đệ Ngũ Tinh Hoàn, một lần nữa khiến nàng cảm nhận được sự đáng sợ.
"Không biết rằng, khi hắn ở nơi này học nghệ thành công, quay trở lại Vọng Cổ đại lục, sẽ mang đến bao nhiêu chấn động cho những Thần Linh nơi đó."
"Nhưng thôi kệ, dù sao cũng chẳng liên quan gì đến ta."
Nghĩ tới đây, Hồ Mỹ Nhân lại trở về trạng thái hưởng thụ, tựa như không có điều gì khiến nàng phải lo lắng.
Thời gian lại tiếp tục trôi qua.
Hứa Thanh sau khi hoàn thành việc nghiên cứu, cũng tạm ngừng lại sau vài tháng. Thời gian tiếp theo, hắn hoàn toàn đắm chìm trong việc tu hành, ổn định tiên phôi, củng cố nền tảng cho những bước tiến vượt bậc trước đó.
Dần dần, trạng thái của hắn càng ngày càng ổn định hơn.
Cho đến khi ngày tiếp dẫn – ngày được ước định từ trước – cuối cùng cũng đến, sau một năm dài đằng đẵng.
Ngày hôm đó, một giọng nói uy nghiêm, vang vọng từ tiên giản của Hứa Thanh, rót thẳng vào tâm thần của hắn.
"Những người phi thăng khóa này, tất cả đều phải trong vòng mười hai giờ vũ trụ, đến Tiếp Dẫn Vũ Trụ báo danh và chờ lệnh."
"Các ngươi sẽ được phân công nhiệm vụ, thực sự dung nhập vào Cửu Ngạn Thiên."
Giọng nói này không chỉ vang lên trong đầu Hứa Thanh, mà tất cả những người phi thăng khóa này, phân tán khắp các vũ trụ, đều nghe thấy.
Dù đang làm bất cứ điều gì, bọn họ cũng ngay lập tức nghiêm túc lại, trong lòng tràn đầy sự chờ mong.
Hứa Thanh chậm rãi mở mắt từ trạng thái khoanh chân, ánh nhìn sắc bén, lấp lánh tinh mang.
"Thời khắc này, cuối cùng cũng đã tới."
Hắn đứng dậy, bên cạnh, Hồ Mỹ Nhân cũng đã thu lại tất cả huyễn thuật, bước đến bên hắn, duỗi người một cái.
"Nhàn tản đủ rồi, cũng đến lúc đi náo nhiệt một chút a. Đối với tương lai, người ta thật sự rất mong chờ nha."..
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN

01 Tháng tư, 2024 12:35
Hứa Tử và Hứa Thanh
Gộp 2 chữ cuối lại thì vẫn ra Tử Thanh. Sao cha,mẹ của 2 người này lại đặt tên ra trùng hợp như vậy nhỉ

01 Tháng tư, 2024 12:17
Lão nhĩ ko miêu tả cái ghế làm tự liên tưởng tới cái ghế nhựa trắng :)))

01 Tháng tư, 2024 10:27
7G ntn thì Bách đại sư ngày trước thân phận cũng phải khủng bố, vậy mới quen đc 7g, thậm chí lúc gặp 7g còn hữu lễ. Địa vị thân phận Bách đại sư ít nhất cũng phải 1 vị cổ hoàng 1 trong. Nhưng vì bách đại sư là thảo mộc đại tông sư mà t cứ nghĩ đến bạch tiểu thuần :D

01 Tháng tư, 2024 10:18
lại chờ đợi à

01 Tháng tư, 2024 09:01
Hôm qua vẫn còn mấy đạo hữu bảo 7gia là hạ tiên, có đạo hữu lại bảo có khi còn mạnh hơn mấy hạ tiên đời đầu, thật là …

01 Tháng tư, 2024 08:49
nhiều nội dung trong chương ghê. đặc biệt phân cuối hẹn gặp vào thứ 5

01 Tháng tư, 2024 07:37
Đọc Tiên Nghịch thấy VL đưa phân thân về vô quá khứ trù tính vạn năm, cảm ngộ ra 1 đống bản nguyên bước vào đạp thiên mới vớt được LMU trong luân hồi rồi dùng khí linh la bàn để hồi sinh. Còn đọc truyện này TTTT nó hiến tế vài cái cho tàn diện là vớt được cả 1 quốc gia luôn! Vcl!!!

01 Tháng tư, 2024 06:00
Vậy là chờ 3 ngày

01 Tháng tư, 2024 01:32
Tam kiếp nhân sinh = 3 ngày chờ chương lão Nhĩ !

01 Tháng tư, 2024 00:57
có một đoạn ta chưa hiểu là Thất gia gọi một người là Hứa Tử được sinh ra tại Vô Song thành. Vậy liệu có phải Hứa Thanh và Tử Thanh là cùng một người mà tách ra làm 2?

01 Tháng tư, 2024 00:34
Vậy ngày xưa Bách Đại Sư truyền kinh văn thảo mộc sẽ là nhân quả ra sao với HT? Nên nhớ 7G phải cúi mình hữu lễ với thầy thuốc này đó nhen. Ông này từng tuyên bố chỉ cần còn sống thì sẽ còn gặp lại nhau. Chờ quả của cái nhân này.

01 Tháng tư, 2024 00:11
Sau pha này thất gia bị còng số 8 đi cải tạo là cái chắc, dù có là sơ đại cổ hoàng thì cũng là quá khứ hiện tại thiên thời thay đổi tái hiện vọng cổ đã khó còn vi phạm 1 đống hứa hẹn các bên... không b·ị b·ắt vô trại thì đất đâu cho 2 a e múa.

31 Tháng ba, 2024 23:55
Chơi quả lấy huyết nhục của tàn diện làm thành thân thể thì sau này PK ai chơi cho lại. Kiểu như B1 gặp B4 nó đứng nguyên cho dùng đủ mọi loại skill từ phép đến tank cũng ko có xi nhê gì. Kiểu này chắc ko cần dùng tu vi luôn, gặp thằng nào cũng dùng 1 đấm là bay màu hết.

31 Tháng ba, 2024 23:54
lão thất gia nhận lão tổ của thất huyết đồng làm sư, chẳng lẽ lại là hạ tiên cuối cùng thì lại trôn :))))

31 Tháng ba, 2024 23:53
Ghế này có khi nào của vị Hạ Tiên mạnh nhất, hoặc là vương tọa của Hoàng Thiên Thần Hoàng không nhỉ

31 Tháng ba, 2024 23:53
thằng nào bảo tu vi thất gia không bằng người thần bí bước ra đây, 1 chỉ ko phải chân thần không thể ngăn hahahaha :))

31 Tháng ba, 2024 23:50
TTTQTT làm tay sai của Tàn Diện mà HT nhục thân là Huyết nhục của Tàn Diện, gián tiếp thành Tàn Diện phân thân, sau này pk chơi vị cách thì HT lại hơn, thật thú zị

31 Tháng ba, 2024 23:50
Chiếc ghế này, là Hoàng Thiên thượng cổ Thần Hoàng chỗ ngồi. Cũng là Hạ Tiên vương toạ, sau khi Thần linh ngã xuống. Chuẩn thần mệnh tu, muốn đăng lâm Thần chủ, phải cụ bị Tiên vị mệnh cách. Này ghế, phù hợp điều kiện.
Tại sao Hậu Thổ có Tiên? Chẳng phải ngẫu nhiên. Đây là thiên đại bí mật. Hoàng thiên bí mật. Chăn thả Hậu thiên, nuôi dưỡng Tiên vị.
Tàn diện, là tự mình đến? Hay được gọi đến?

31 Tháng ba, 2024 23:47
Truyện hay thì hay thật. Mà 4,5 ngày mới ra được 1 chương thì cũng mất khách dần thôi. Thôi thì ta lại bế quan dạo lại từ đầu mấy bộ. Hẹn 3 tháng sau gặp lại Hưng lão bản cùng ae. Thân ái!!

31 Tháng ba, 2024 23:47
buff bẩn rồi tttt lên đc thần đài đỉnh tự nhiên vọng cổ nhiều ra 2 thần đài ko biết sẽ mưa gió thế nào

31 Tháng ba, 2024 23:44
Đợt này a thanh nhục thân từ huyết nhục tàn diện nửa cái khí vận TTTQ thì k bt lên đc tu vi gì đây.

31 Tháng ba, 2024 23:28
Còn sư phụ của Thất Gia chưa đụng tới nữa =))

31 Tháng ba, 2024 23:26
Càng ngày càng kiểu thói con buôn lươn lẹo :)) thôi thứ 5 quay lại vậy

31 Tháng ba, 2024 23:03
Chương 966: Vọng Cổ đời thứ nhất Hoàng
----
Nữ đế thành thần, thượng quốc trở về, cùng với Thất gia đủ loại, này một đoạn lớn tình tiết, quả thực khó viết.
Trong lúc đó suy nghĩ điều chỉnh mấy lần, cuối cùng đem tình tiết lớn này viết xong.
Kế tiếp nội dung vở kịch, ta càng muốn cẩn thận cân nhắc, ta cần ba ngày thời gian đi hoàn thiện, như thế mới có thể hạ bút.
Chúng ta sẽ gặp nhau vào thứ Năm.

31 Tháng ba, 2024 22:51
Chưa có chương luôn ạ, chắc ngủ mai đi làm
Có gì mai ra sớm ạ
BÌNH LUẬN FACEBOOK