Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Không có mà, con vừa mới về nước, con có thể đắc tội người nào được chứ?" Đầu óc Đường Du Du giờ phút đã hoàn toàn trống rỗng. “Thật sự không có? Con hãy thử nghĩ lại thật kỹ đi nào, con có từng gặp qua người nào đó không?” Lưu Tịch biết chắc chuyện này không phải đơn giản là ngoài ý muỗn, khẳng định có nguyên nhân.

Đường Du Du xoa thái dương, lập tức hệ thống lại những chuyện mình gặp phải sau khi về nước, sau đó, đôi mắt xinh đẹp mở to: “Mẹ nuôi, ông chủ của công ty tổng bộ bên mẹ, trông như thế nào vậy? Thật ra con đã cắn một người bị thương, nhưng không biết có phải là ông chủ tổng bộ của bên mẹ hay không.”

Muốn nói tới người cô đã đắc tội khi về nước, thì khẳng định là người đàn ông ngày hôm qua đã chống lưng cho Đường Tuyết Nhu ở nhà họ Đường rồi.

Rất nhanh một tấm ảnh chụp trên tạp chí đập thẳng vào mắt Đường

Du Du. “Không thể nào, thật sự là anh ta......” Quá xui xẻo, Đường Du Du đúng là muốn chết luôn cho rồi.

Công việc này, cô vô cùng vừa lòng, tiền lương cũng cao, công việc cũng tương đối tự do, nếu không phải do những điều kiện kia quá hấp dẫn, Đường Du Du khẳng định sẽ không sảng khoái lao về nước như vậy.

Giờ phút này, cô thật sự là khóc không ra nước mắt, cũng chỉ bởi vì một ả Đường Tuyết Nhu, cô lại mất đi cơ hội làm việc tốt như vậy. "Du Du......" “Mẹ nuôi, con xong đời rồi, hình như con thật sự đắc tội với ông chủ công ty mẹ rồi đó.” Đường Du Du vô cùng ủy khuất, cũng rất hối hận.

Lưu Tịch khẽ than thở một tiếng: “Tại sao lại xảy ra chuyện này được nhỉ? Cơ hội làm việc này mẹ phải tranh thủ lắm mời giành được xuất cho con đấy.” “Mẹ nuôi, đều trách con, là do con phá hỏng mọi chuyện, con lại đi tìm công việc khác vậy, cảm ơn mẹ nhé." Đường Du Dù chỉ cảm thấy sét đánh giữa trời quang, bị một cú sốc quá lớn rồi.

Ở thời buổi hiện tại, muốn tìm được một công việc như ý nào có dễ dàng đầu.

Đường Du Du ủ rũ cụp đuôi về đến nhà, dì cả không có ở nhà, một mình cô tránh vào phòng ngủ, nhịn không nổi mà rơi nước mắt.

Cô vốn cho rằng bản thân đã rất kiên cường, tuy nhiên, lúc đối mặt với sự bất công như vậy vẫn cảm thấy ưu thương khó nhịn.

Trong lúc Đường Du Du đang muốn giải tỏa hết tất cả buồn bực và oan ức của bản thân ra ngoài, cửa chính lại mở ra, hai đứa nhỏ đáng yêu đang được Trình Uyễn Liên dắt vào nhà, nhảy nhót chạy ào vào. Khi nghe được tiếng vui đùa khanh khách của các con, cả người Đường Du Dù cứng đờ, cô vội vàng muốn tìm khăn giấy lau nước mắt.

Nhưng trong lúc nôn nóng, lại không thể tìm thấy khăn giấy ở đâu “Mami, có phải mẹ đang khóc không?” Khi Đường Du Du đang vội vã rối loạn, quay người lại, đã thấy hai đôi mắt to tròn đen láy đang nhìn mình. “Ai bắt nạt mẹ vậy? Có phải có người ức hiếp mẹ nữa không?” Đường Tiểu Duệ lập tức đi tới, đau lòng nhìn mẹ rồi hỏi. Nhớ đọc tru*yện trên Truyện88.vip để ủng hộ team nha !!!

Đường Du Du lập tức quay người đi, dùng mu bàn tay vội vã lau nước mắt, cố gắng tươi cười nói: “Không có người nào bắt nạt mẹ cả, chỉ là vừa rồi mẹ ngồi xem TV...... Nhìn thấy cuộc đời nữ chính trong phim quá thảm, cho nên không nhịn được mới khóc theo thôi!” “Mami, mẹ đừng lừa con, cũng đừng khinh thường bọn con là đứa trẻ lên ba.” “Đúng vậy, bọn con cũng 4 tuổi rồi!” Đường Tiểu Nại mím môi nghiêm túc, nói rành rọt từng tiếng.

Trịnh Uyển Liên đứng ở cửa, nhìn Đường Du Du khóc sưng đỏ đôi mắt, cũng đau lòng không thôi.

Nhưng mà không thể kể lể trước mặt bọn nhỏ, Trình Uyển Liên cũng không tiện hỏi rõ tình huống của cháu gái chỉ mềm nhẹ an ủi: “Du Du, không xảy ra chuyện gì chứ.” “Không có đâu, dì cả!" Đường Du Du mang vẻ mặt hổ thẹn trả lời.

Sớm biết rằng hai đứa nhóc sẽ trở về sớm như vậy, đúng ra cô nên tìm một nơi không có ai để giải tỏa mới phải. “Mami, mẹ đừng khóc nữa, con sẽ đau lòng đó.” Tiểu Nại lập tức chạy tới, ôm lấy đùi Đường Du Du, khuôn mặt nhỏ dán chặt vào, dùng giọng điệu trẻ con mà nói. “Ừ, mami sẽ không khóc đâu! Mami ấy à, là do quá nhớ hai đứa thôi, hiện tại thấy các con rồi, tâm trạng mami đã khả hơn nhiều!" Đường Du Du ngồi xổm xuống, ôm lấy hai đứa nhỏ, nhịn xuống tất cả những chúa xót cũng ủy khuất

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK