Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 12 Cục cưng phải đi học

Đường Du Du mặc quần áo xong cho con trai, cầm khăn lông ướt lau mặt mũi cho cậu bé. Khi chiếc khăn làm ướt luôn mái tóc đen nhanh của con trai, tóc bị kéo ra sau lộ rõ vầng trán trắng nõn no đủ, ánh mắt Đường Du Du ngơ ngẩn. Tiếp đó, cô xoay người chạy vào phòng tắm, cầm lược chạy ra ngoài.

Cô chải ngược tóc con trai ra sau, một khuôn mặt tinh xảo đẹp trai hoàn toàn lộ rõ. “Chuyện này thật sự không có khả năng.………...

Giống, quá giống

Cái tên khốn kiếp ngày hôm qua ra mặt giúp Đường Tuyết Nhu đi, cũng tạo kiểu tóc như vật, giờ phút này, dáng vẻ của con trai hoàn toàn giống như từ một khuôn đúc ra với anh ta. “Không.…….... Đường Du Du một tay cầm lược, một tay lại nắm chặt khăn lông, hai tròng mắt nhìn chăm chằm vào khuôn mặt con trai, theo bản năng lắc đầu liên tục.

Đường Tiểu Duệ đã được rửa mặt, đã tỉnh ngủ hơn nhiều, cậu bé nâng mắt to đen nhánh, nhìn thấy mami đang ngần người, cậu bé lập tức nâng lên tay nhỏ, huơ qua huơ lại trước mặt mami nhà mình. “Mami, sao mẹ lại ngẩn người ra thế?”

Đường Du Du lập tức bừng tỉnh, toàn thân một trận lạnh run, che giấu nỗi tâm kinh hoảng bối rối, cô cười tủm tỉm nói: “Không có gì, con nhanh chân ra ngoài ăn sáng đi, mẹ đi đánh thức em con

Trong lòng Đường Du Du lúc này xuất hiện rất nhiều nỗi bất an cùng phiền muộn, nhất định là do tinh thần cổ bị áp lực quá lớn nên tạo thành mà thôi.

Cô và người đàn ông đáng ghét kia, không có một chút quan hệ nào cá.

Đường Tiểu Nại so với cậu anh trai Đường Tiểu Duệ thì lại lười biếng hơn nhiều, bóng dáng nhỏ bé vùi mình trong chăn, không nhúc nhích, tiếp tục chìm trong giấc mộng đẹp. “Nại Nại...... dậy đi con, dậy ăn bữa sáng…..... Có sữa bò, còn có bánh mì nữa!” “Không cần.....” Cô bé con rất kiên quyết bĩu môi lẩm bẩm. “Còn có cả kẹo mút mà con yêu thích nhất...... Vị táo đấy nhé.….....… “Không cần, không cần, mami thật đang ghét...... con muốn đi ngủ!”

Đường Tiểu Nại thấy phiền vì mẹ làm ồn, miệng nhỏ cũng lập tức chẹp chẹp khó chịu, bày ra dáng vẻ lúc nào cũng có thể khóc cho mẹ xem. Đường Du Du chỉ có thể bất đắc dĩ cười xòa một tiếng, cô cầm lấy chiếc váy nhỏ, để mặc bé con nằm ngủ trên giường mà thay đồ luôn “Cục cưng nhà chúng ta còn chưa ngủ đủ hả? Mẹ mang con đi ra ngoài chơi...... Mắt thấy thời gian đã không con nhiều lắm, Đường Du Du dùng một tay nâng con gái dậy, mạnh mẽ ôm cô bé ra khỏi phòng ngủ.

Đường Tiểu Duệ ngồi vào bàn cơm, đã uống sữa bỏ, ăn cháo xong nên tinh thần đang tràn đầy, nhìn thấy em gái sâu ngủ còn đang gật gù bám trên người mẹ, cậu bé lập tức kêu to lên: “Đường Tiểu Nại, ẽm chính là đồ lười biếng…….... Ủng hộ team chúng mình bằng cách theo dõi truyện tại Tr*uyện88.vip

Đường Tiểu Nại đang tham ngủ ghé trên vai mami lập tức tủi thân đá đá hai cẳng chân nhỏ, tỏ vẻ kháng nghị. “Tiểu Duệ, con bớt cãi cọ với em.” Đường Du Du lập tức giả vờ tức giận trừng mắt nhìn con trai.Cô liếc mắt một cái, dùng ánh mắt cảnh cáo cậu bé đừng gây chuyện nữa.

Đường Tiểu Duệ sợ nhất là mami dùng ánh mắt nghiêm khắc để trừng mình, miệng nhỏ không phục bĩu mồi rồi tiếp tục ăn bữa sáng của mình. “Nại Nại, con mau tỉnh táo lại, mẹ cho con uống sữa bò được không?" Đường Dụ Du rất có nhẫn nại dỗ con gái nhỏ, cô nhóc này từ lúc sinh ra đã rất dựa dẫm, không giống như anh trai đã có tính tự lập từ nhỏ.

Nhưng Đường Du Du nghĩ nghĩ, con gái út dính người, cũng là chuyện bình thường.

Đường Tiểu Nại bị anh trai làm tức giận mà tỉnh táo, mở to một đôi mắt ngập nước trừng anh trai. Đường Du Du nhân cơ hội đưa ly sữa bò tới trước miệng bé con, cô bé cũng tiện thể nhướn người uống sữa.

Dỗ được con cái ăn no, tuyệt đối là nguyện vọng lớn nhất của tất cả những người mẹ.

Dưới sự đe dọa cùng dụ dỗ của Đường Du Du, hai đứa nhỏ ăn uống một bụng căng tròn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK