“Ngoan, tắm xong rồi ăn điểm tâm!” Vẻ mặt của Mộ Dung Kiệt dịu dàng, làm Ngải Tuyết nhìn ngây người.
Người đàn ông này, từ lúc nào lại trở nên dịu dàng, chu đáo như thế.
Từ khi biết anh đã có khuôn mặt lạnh lùng đầy sát khí, giống như người ta thiếu anh tám trăm vạn không trả vậy.
Ngải Tuyết trong lúc nhất thời không thể tiêu hóa được sự thay đổi của Mộ Dung Kiệt
Lại sững sờ ngây ngốc không biết làm thế nào cho phải.
Mộ Dung Kiệt tức giận ném cô xuống, Mộ Dung Kiệt như anh đời nào lại đối đãi với phụ nữ dịu dàng như thế chứ.
Đáng lẽ cô nên cảm thấy hạnh phúc, nhào tới trong ngực anh hô to cảm động sao.
Nghĩ thì nghĩ như vậy, nhưng vẫn thuận tay cầm chiếc khăn lông trắng mềm lau nhẹ thân thể cho cô.
Cứ như đang nâng niu một tác phẩm nghệ thuật, thận trọng từng chút một.
Cuối cùng Ngải Tuyết cũng lấy lại tinh thần, đoạt lấy khăn lông quấn quanh thân thể.
Ấp a ấp úng”Mộ Dung Kiệt. . . . . .Anh. . . . . . Cái đó. . . . . . Tôi có thể tự mình . . . . . . anh. . . . . .nên đi ra ngoài đi!”
Mộ Dung Kiệt thấy khuôn mặt ửng đỏ đang xấu hổ của Ngải Tuyết, trong mắt lóe lên nụ cười ấm áp.
Người phụ nữ này, xấu hổ cũng có phong tình riêng như vậy
“Ừ, vậy cô nhanh lên một chút, tắm xong ra ăn điểm tâm!” Không hề trêu ghẹo cô, tối hôm qua giằng co với cô cả đêm nên mệt muốn chết rồi.
“Ừ, anh đi ra ngoài đi. . . . . .”
Mộ Dung Kiệt đi ra ngoài, thận trọng đóng cửa phòng tắm lại, Ngải Tuyết ngồi xụi lơ thở một hơi dài.
Nằm mềm nhũn trong bồn tắm, vì mệt mà ngủ thiếp đi.
Mộ Dung Kiệt ngồi ở trên ghế sa lon ưu nhã xem báo, mắt thỉnh thoảng liếc về phía phòng tắm.
Người phụ nữ này, tắm cũng lâu nữa.
Năm phút trôi qua, lại năm phút trôi qua.
Mộ Dung Kiệt đứng không ngồi yên, để tờ báo xuống đi tới trước cửa phòng tắm.
“Ngải Tuyết, tắm xong chưa ra ăn điểm tâm!”
“Ngải Tuyết? ? ?” Không có động tĩnh!
Mộ Dung Kiệt có chút hoảng sợ, vội vàng mở cửa đi vào
Vậy mà, người phụ nữ này lại nằm trên bồn tắm ngủ thiếp đi.
Mộ Dung Kiệt im lặng, lại có chút đau lòng
Xem ra, tối hôm qua anh giày vò cô đến mất cả sức lực rồi.
Thận trọng mang cô từ trong bồn ra, lau khô cơ thể cho cô.
Nhẹ nhàng ôm cô đặt trền giường đắp kín chăn.
Anh cũng leo lên giường, nhẹ nhàng ôm cô ngủ.
Ngải Tuyết tỉnh lại lần nữa đã là xế chiều.
Ngồi dậy, vuốt đầu tóc rối bời.
“Tỉnh rồi hả ?”Âm thanh đầy truyền cảm của Mộ Dung Kiệt vang lên.
“Ừ!” Không biết nên nói gì.
“Có đói bụng không?” .
“Không đói ” Nói thì nói thế, chứ bụng của cô đang đánh trống không ngừng! Lập tức đỏ cả mặt, tại sao lại không có tiền đồ như vậy!
Len lén nhìn sang Mộ Dung Kiệt, phát hiện anh đang nhìn mình cười như không cười!
Xấu hổ quá! ! !
Chương 16: Người phụ nữ của tôi đương nhiên là ở nhà của tôi
“Tôi đã dặn dì Trương chuẩn bị đồ ăn, chúng ta lập tức về nhà!” Thấy cô xấu hổ đến nỗi không thể chui xuống đất ngay lập tức, Mộ Dung Kiệt thấy tâm trạng tốt lên!
“Chúng ta? ? ? Về nhà? ? ?” Ngải Tuyết không hiểu anh nói gì, kinh ngạc nhìn anh!
“Đúng vậy a, người phụ nữ ngốc, hôm qua mới đồng ý với tôi, làm người phụ nữ của tôi, đương nhiên là ở nhà tôi!”Mộ Dung Kiệt ngắt mũi Ngải Tuyết, gương mặt hiện lên sự cưng chiều.
Ngải Tuyết càng xấu hổ hơn:”Ai nói làm người phụ nữ của anh phải ở nhà của anh? Hơn nữa, ngày hôm qua tôi đồng ý làm, nhưng hôm nay tôi lại muốn đổi ý!” .
Đôi mắt Mộ Dung Kiệt nửa hí, cắn răng nghiến lợi”Cô nói lại lần nữa xem!” .
Ngải Tuyết sợ tới mức chui vào trong chăn, không lên tiếng.
Đáng sợ! ! ! Dáng vẻ thật dọa người!
“Nói, có làm người phụ nữ của tôi không?”. Mộ Dung Kiệt cười tà, giọng nói nhàn nhạt, vẻ mặt nghiêm nghị vẫn không đổi!
Ngải Tuyết nuốt một ngụm nước bọt, đôi mắt hơi nước quanh tròng, diện mạo của người đàn ông này không thể chê vào đâu được, cứ như một vị đế vương thời xưa, mặc dù tính tình có chút quái lạ, làm người phụ nữ của anh cũng không thua thiệt, ít nhất sẽ không tổn thất cái gì?
Muốn chơi đùa thì cứ chơi, nhưng tuyệt đối không thể có tình cảm với anh, bởi vì một khi anh ta chơi chán rồi sẽ ném cô như một món hàng truyền đến tay người khác, khi đó cô sẽ không còn gì cả!!!
“Này, làm người phụ nữ của tôi có cần nghĩ lâu đến vậy không?”Mộ Dung Kiệt có chút thất vọng, chẳng lẽ sức hấp dẫn của mình không đủ sao?
Ngải Tuyết nói”Tôi có điều kiện!” .
Mắt Mộ Dung Kiệt mở to tròn “Cái gì?Điều kiện? Cô cảm thấy làm người phụ nữ của tôi thua thiệt lắm sao?”.
“Cũng không phải…, chỉ có một điều kiện thôi, anh có đáp ứng không?”. Ngải Tuyết chuđôi môi đỏ mọng, hai ngón tay cái chạm vào nhau, bộ dạng đáng yêu vô cùng!
Mộ Dung Kiệt khóe miệng nhếch lên”Nói thử xem” liền ngồi xuống, lười biếng cuộn mình trên ghế sofa, híp mắt lại chờ cô nói!
Ngải Tuyết ho khan mấy tiếng, nhẹ nâng đôi môi”Chỉ cần anh đồng ý, sau này anh không động tay động chân với tôi, tôi sẽ đồng ý làm người phụ nữ của anh sống ở nhà anh!”.
Mộ Dung Kiệt có chút sững sốt, khóe môi chợt gợi lên”Được thôi!” .
Oh… Sao anh lại dễ dàng đồng ý vậy chứ?
Hoài nghi nhìn chằm chằm Mộ Dung Kiệt, thật lâu sau, nói lại một lần nữa”Tôi nói, về sau không cho động tay động chân với tôi!”.
“Đúng thế, không sai nha!Thế nào?Cô hi vọng tôi động tay động chân với cô sao? Nếu như là vậy, thì càng tốt hơn”.Mộ Dung Kiệt mỉm cười, trêu chọc cô.
Ngải Tuyết vội vàng lắc tay lắc đầu:”Không, không, không”.