Mục lục
Quang Âm Chi Ngoại
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Những tấm bia đá kia, cũng chỉ khẽ chấn động.

Hàng trăm Tinh Hệ, lại u ám, không chút ánh sáng lấp lánh.

Tựa như lời giải thích của Hứa Thanh, trong Đệ Ngũ Tinh Hoàn này, vẫn còn xa mới đạt đến mức độ đinh tai nhức óc.

Đồng thời, theo sự chấn động của những tấm bia đá, từng tia thần niệm lại toả ra từ các tấm bia trong Tinh Hệ, quanh quẩn thành thanh âm mơ hồ.

"Hoang đường!"

"Thần Linh, chính là Thần Linh!"

"Há có thể là người!"

"Bất kể tiên thiên hay hậu thiên, chỉ cần những hậu thiên chi thần chọn bước trên con đường tu luyện Thần đạo, ngay tại thời khắc ấy, tất cả nhân tính của họ đều phải đánh mất!"

"Những gì ngươi thấy, cảm nhận, chẳng qua chỉ là hình tượng giả dối do Thần Linh dựng lên trong quá trình tu luyện, nhằm tiến xa hơn!"

"Ngươi, không phải người đầu tiên bị Thần Linh lừa dối, cũng sẽ chẳng phải kẻ cuối cùng."

"Hậu sinh, ta khuyên ngươi một câu... Chớ bị chúng lừa gạt!"

"Từ cổ chí kim, những kẻ kết bạn với Thần Linh, cuối cùng không ai thoát khỏi sự hối hận đến tận xương tủy!"

"Hiện tại, thu hồi lời của ngươi đi, di vật của lão phu có thể cho ngươi!"

Từng luồng thần niệm hóa thành dư âm vang vọng trong Tinh Vực này, không ngừng truyền vào tâm thần Hứa Thanh, rót vào trí óc hắn.

Hứa Thanh trầm mặc.

Trong mắt lộ ra hồi ức.

Hắn đang suy nghĩ, hắn đang phán đoán.

Nơi đây, những kẻ chôn xương là Tiên, thực chất đã không còn linh hồn, những gì tỏa ra cũng không thể gọi là thần niệm.

Đó là chấp niệm của những tiên nhân tử trận.

Cả cuộc đời họ, từ lúc sinh ra cho đến khi tử chiến, lập trường đối kháng Thần Linh không hề lung lay dù chỉ một chút, vì vậy trong mắt họ, Thần Linh... đều đáng khinh ghét!

Mà Hứa Thanh, đã từng có cùng suy nghĩ như họ.

Cho đến khi hắn chứng kiến Nữ Đế đổi tu thành Thần.

Điều đó thay đổi cách nhìn của hắn về thế giới!

Vì vậy, Hứa Thanh bình tĩnh cất tiếng.

"Chư vị tiền bối, tại quê hương của ta, có Thánh Địa tồn tại, có Thần Linh hoành hành, thân nhân của ta, tuổi thơ của ta, đều chịu đựng sự tra tấn bởi dị chất của Thần Linh... mà Thánh Địa vô tình, rời bỏ Vọng Cổ, vứt bỏ nhân tộc."

"Bọn hắn cao cao tại thượng, bọn hắn xem nhẹ sinh tử của nhân tộc, âm mưu đứng sau giật dây, tiếp tục bóc lột và thao túng mọi cục diện."

"Mà nhân tộc, ngày một suy tàn, nhiều vị Nhân Hoàng dốc hết tâm huyết, thậm chí có cả Đại Đế Chấp Kiếm, dùng thế núi sông hùng vĩ, mạnh mẽ chống đỡ để bảo vệ."

"Thế nhưng, nhân tộc vẫn khó lòng quật khởi."

"Vô số nhân tộc... trở thành thức ăn cho dị tộc, thê thảm đến tận cùng. Những cảnh tượng đó, ta đều tận mắt chứng kiến, còn thảm khốc hơn cả cảnh cha ăn con để sinh tồn."

"Cả tộc quần, trong bóng tối dần sụp đổ, dần tan rã, không còn là một tộc, và đang trên bờ diệt vong hoàn toàn."

"Vào lúc đó, một người đã bước ra từ giữa tai kiếp và sự diệt vong."

"Nàng, là quê nhà ta nhân tộc chi Hoàng!"

"Chỉ là, tất cả những ý niệm của nàng đã đứt đoạn, tất cả con đường của nàng đã không thể tiếp tục. Trước mặt nàng chỉ có hai lựa chọn."

"Hoặc là, tộc quần bị diệt."

"Hoặc là, nàng trở thành Thần!"

"Cuối cùng, nàng đã lựa chọn trở thành Thần!"

"Tất cả những lời chỉ trích, sự phản bội tông môn, vi phạm tổ huấn, những điều đó nàng đều tự mình gánh vác!"

"Nàng nói, Thánh Địa không quản nhân tộc, nàng sẽ quản. Nàng dùng sức một mình, để nối dài hương hỏa cho Vọng Cổ nhân tộc!"

"Nàng nói, thiên địa coi nhân tộc như trò vui, không ban phước lành, nàng sẽ ban phước lành. Nàng dùng chính thân mình, vì Vọng Cổ nhân tộc, mở ra thái bình!"

"Nàng nói, từ nay về sau không cầu bản thân trường tồn, chỉ cầu xây dựng sự nghiệp vĩ đại cho nhân tộc, tái tạo huy hoàng của đại tộc Vọng Cổ!"

"Nàng nói, nàng không chỉ thành Thần cho riêng mình, mà sẽ đưa tất cả những vị Nhân Hoàng đã khuất, cùng nhau thành thần."

"Nàng nói, từ nay về sau, năm vị Nhân Hoàng trở thành Thi Thần. Dẫu không có linh tuệ, nhưng vẫn mang thần uy, chứa đựng ý chí của nhân tộc, tuân theo sự dẫn dắt của khí vận nhân tộc, bảo vệ cơ nghiệp nhân tộc ta, khiến dị tộc khiếp sợ."

"Nàng nói, nàng sẽ là Nhân Thần, bảo vệ nhân tộc ta, để vạn thế thái bình!"

"Cuối cùng, nàng nói, vì hành động này mà sinh ra nhân quả, dẫn đến vạn cổ đại kiếp, nàng... một mình gánh vác!"

Thanh âm của Hứa Thanh, từng câu từng chữ, quanh quẩn trong Tinh Vực này.

Mỗi câu đều chứa đựng hồi ức của hắn, mỗi chữ đều đại diện cho tâm tư sâu sắc.

Hắn dùng những lời này, dùng giọng nói của mình, để kể lại cảnh tượng Nữ Đế thành thần mà hắn đã chứng kiến, truyền tải đến tất cả anh linh.

Cuối cùng, Hứa Thanh ngẩng đầu, nhìn về phía từng tấm bia đá.

Trầm giọng mở miệng.

"Dạng Thần Linh như vậy, trong mắt ta, so với rất nhiều người, càng là người!"

"Ta cũng hiểu rằng, không phải tất cả Thần Linh đều như vậy."

"Nhưng con người, cũng có thiện ác phân định."

"Trong số Thần Linh, cũng có kẻ như thế. Dù ít hay nhiều, nhưng cuối cùng vẫn tồn tại."

"Vì vậy, vãn bối không thay đổi ý niệm của mình!"

Hứa Thanh cúi đầu, khom lưng hành lễ!

Sau hành lễ này, trong Tinh Vực này, tất cả các Tinh Hệ đều tỏa ra khí lạnh, các tấm bia đá ngừng chấn động, và chữ viết trên đó dần ẩn vào hư vô.

Không một di vật, không một truyền thừa...

Được ban tặng dù chỉ một chút!

Lời của Hứa Thanh, bọn hắn... không đồng tình, cũng không phát ra thêm bất kỳ ý niệm nào.

Hồi lâu, Hứa Thanh lặng lẽ quay người.

Lần này, hắn không thu hoạch được gì, nhưng trong lòng hắn không có tâm phân biệt được mất.

Cuộc đời là một hành trình cần tự mình bước đi, phong cảnh là những điều cần tự mình ngắm nhìn. Chỉ có không ngừng tiến bước, nhìn thấu tất cả phong cảnh, quan niệm mới dần được hình thành.

Những cách nhìn về cuộc đời, sự hiểu biết về thế giới, cảm nhận về vạn vật chúng sinh...

Cuối cùng hội tụ lại, tạo thành dòng suy nghĩ đặc trưng của chính mình.

Điều đó, mới là con người.

Sau này, đối với Thần Linh, Hứa Thanh vẫn sẽ giết, vẫn sẽ cướp, vẫn sẽ lạnh lùng.

Nhưng trong số đó, những Thần Linh như Nữ Đế, hắn sẽ vì họ mà chiến đấu!

Bởi vì trong lòng hắn, Nữ Đế, không phải là Thần.

Nàng, là người.

So với rất nhiều người, càng là người.

Mang theo suy nghĩ ấy, trong lòng không chút tiếc nuối, Hứa Thanh bình thản bước đi, hướng về phía cánh cửa lớn.

Hắn chuẩn bị rời đi, quay lại Mặc Dương, chờ đợi tiếp dẫn.

Nhưng ngay khi hắn tiến gần cánh cửa lớn, chuẩn bị bước qua, đột nhiên... cánh cửa lớn vang lên tiếng nổ, rung chuyển dữ dội.

Một luồng sát khí băng lãnh, bất ngờ tỏa ra từ phía bên trong cánh cửa.

Bước chân Hứa Thanh khựng lại, ánh mắt bỗng trở nên sắc bén.

Bên ngoài cánh cửa lớn, có người đến!

Những người đến không phải chỉ một, mà là hơn một trăm người.

Từng người trong số họ đều mặc áo giáp đặc biệt, toàn thân loang lổ máu tươi, có máu của Thần Linh, có máu của chính mình.

Có thể thấy rõ sự mỏi mệt giấu kín trong từng bước chân họ, và sâu bên trong ánh mắt họ là một nỗi buồn không thể che giấu.

Họ lặng lẽ tiến lên.

Ở trung tâm đội ngũ bảo vệ, có hơn mười tu sĩ cùng nhau khiêng một cỗ quan tài khổng lồ.

Trên cỗ quan tài đó, phủ kín một lá cờ của Đệ Ngũ Tinh Hoàn.

Hứa Thanh đứng nhìn bọn hắn, lặng lẽ nhường đường, giữ im lặng ở một bên.

Những người tu sĩ đó không để ý đến sự hiện diện của Hứa Thanh, bọn hắn tiếp tục tiến bước, bi thương mà bước đi, cho đến khi khuất xa.

Nhìn theo bóng lưng của bọn hắn, Hứa Thanh có thể cảm nhận rõ ràng rằng, giữa nỗi bi thương ấy, những người này vẫn mang theo bản năng sát khí.

Đây không phải là tu sĩ lẫn nhau đánh nhau có thể tạo thành, loại kia khắc nghiệt, Hứa Thanh quen thuộc.

Kia là chiến trường khí tức nhiễm về sau, mới có thể hình thành binh sát chi uy!
Bọn hắn đến từ chiến trường!

Còn trong cỗ quan tài ấy... Hứa Thanh đã có câu trả lời.

Ở trong đó, nhất định là một cỗ Tiên hài cốt.

Có chiến tử chi Tiên, đưa anh lăng chôn xương!

Hứa Thanh nghiêm cẩn.

Nhìn những người đó khuất dần, hắn thấy họ dừng lại ở một khoảng không vô tận, đặt cỗ quan tài xuống, rồi tất cả quỳ xuống, bi thương hát lên một bài ca cổ xưa.

Bài ca ấy như tiếng gọi linh hồn, như lời ca tụng.

Trong giai điệu của bài ca, những ngôi sao hiện ra từ hư không, càng lúc càng nhiều, tựa như những hạt cát, như từng nắm đất, phủ kín lên cỗ quan tài.

Dần dần, cỗ quan tài bị che phủ hoàn toàn.

Sao trời hòa thành đất, cuối cùng hình thành một Tinh Hệ, rồi xuất hiện một tấm bia đá.

Những tu sĩ ấy sau đó từ từ đứng dậy, người dẫn đầu giơ tay, đồng loạt cất tiếng hô vang.

"Tiên Quân, chú trọng hưởng!"

Tiếng hô vang vọng khắp không gian, trong sự tiễn biệt tràn đầy khí thế mãnh liệt. Hồi lâu...

Nhóm quân tu ấy quay người, trang nghiêm rời đi.

Nhìn tất cả những điều ấy, Hứa Thanh không vội quay lại, mà bước đến Tinh Hệ nơi tiên nhân được an táng, cúi mình hành lễ, rồi nhìn về phía tấm bia đá.

"Nhân sinh như mộng, tuế nguyệt như ca, tinh thần đại hải, cuối cùng cũng có ngày biệt ly."

"Ta là Linh Kha Tiên Quân, đã diệt Chân Thần Linh, uống máu Chân Thần, để lại lạc ấn, chiếm tổ chim khách, đi đến tương lai... Khi Thần Linh trở về, liệu đó là thần hay là ta!"

"Nếu đó là thần, thì hài cốt ta tan thành kim quang, để hậu nhân có thể xóa bỏ, kết thúc ý niệm của Chân thần. Nếu là ta... thì ngân quang sẽ bừng sáng, và ta sẽ lại trảm thần!"

Vị tiên nhân này, tựa như rất khác so với những gì Hứa Thanh từng gặp trước đây.

Hắn dường như muốn mượn Chân Thần bất diệt quy tắc, đi nếm thử tùy theo đồng quy!

Ánh mắt Hứa Thanh lóe lên kỳ mang, hắn đang định quan sát kỹ hơn thì một tiếng thở dài vọng đến từ phía sau.

Hứa Thanh nghe thấy, quay đầu lại, và trông thấy một lão giả khom lưng đang bước tới giữa bầu trời sao.

Đó chính là người thủ mộ, trước đó từng xuất hiện ở tế đàn bên ngoài cánh cửa lớn.

Lão giả từng bước một tiến lại gần, đứng trước tấm bia đá.

"Chiến tranh, đã bước vào một giai đoạn mới."

"Nơi đây, những anh linh cũng sẽ ngày một nhiều thêm. Vị tiên nhân này, ta từng nghe danh, suốt cuộc đời ngài ấy đã dành để nghiên cứu quy luật bất diệt của Chân Thần."

Lão giả thở dài.

Hứa Thanh lùi lại vài bước, suy tư một lát rồi khom người hỏi.

"Tiền bối, cuộc chiến này là gì?"

Lão giả quay đầu, nhìn về phía Hứa Thanh, ánh mắt ẩn chứa thâm ý.

"Thế gian phong vũ, rơi trên thân chúng sinh vốn là bình đẳng. Nhưng nếu có một nơi không cảm nhận được phong vũ, thì điều đó có nghĩa đã có người đứng ra chắn những cơn mưa gió đáng lẽ thuộc về các ngươi."

"Trạm Lư Tiên Chủ, chính là người ấy. Ngài ấy trấn giữ biên cương, ngăn cản sự xâm lăng từ Đệ Tứ Tinh Hoàn. Đó là cuộc chiến giữa các Tinh Hoàn, kia là Thần cùng Tiên chi tranh."

Nói xong, lão giả thu lại ánh mắt, nhìn xa xăm vào vô tận.

Sau đó, hắn ta giơ tay, lấy ra một chiếc chuông đồng cổ không còn lưỡi chuông.

Chiếc chuông đồng ấy trông bình thường, nhưng ngay khi xuất hiện, nó làm không gian xung quanh dậy sóng, với những ánh sáng kỳ lạ mờ nhạt đang chảy trong lòng chuông.

"Trước đây, một người bạn tốt của ta đã chiến tử trong tay một vị Thần Chủ thuộc Đệ Tứ Tinh Hoàn. Chính bản thân hắn ta cũng tiêu vong, nhưng bảo vật này, mặc dù bị hòa tan, lại không hoàn toàn biến mất, mà thành ra hình dạng này."

"Bên trong nó vẫn chứa đựng một tia uy lực của Thần Chủ."

"Hắn ta nhờ ta thay mình tìm một người hữu duyên để giao lại vật này."

Ánh mắt Hứa Thanh trở nên sắc bén, nhìn chăm chú về phía lão giả.

Lão giả phất tay, khiến chiếc chuông đồng trôi nổi sang một bên, sau đó xoay người, bước đi về phía xa.

Nhưng giọng nói của hắn ta vẫn quanh quẩn giữa bầu trời sao.

"Những lời ngươi vừa nói, ta đã nghe thấy."

"Vị Nữ Đế Nhân Hoàng ấy, lão phu vô cùng khâm phục."

"Thế giới này, vốn dĩ phức tạp, cũng như bản chất con người. Vì vậy, đừng bận tâm đến cách người khác nhìn ngươi."

"Ta tin rằng, nếu những người bạn già của ta nơi đây vẫn còn sống, với trí tuệ của họ, họ sẽ hiểu được lời ngươi."

"Chỉ tiếc rằng, giờ đây họ chỉ còn lại chấp niệm, một ý chí quyết tuyệt đối với Thần Linh."

"Ngươi rất ưu tú, không nên không thu hoạch được gì."

"Vật này, dành tặng ngươi."

Lão giả bước đi xa dần, cho đến khi thân ảnh biến mất hoàn toàn.

Chỉ còn lại lời nói cuối cùng, lặng lẽ vang vọng trong không gian.

"Thần Linh như thế, ta cũng từng gặp qua... So với rất nhiều người, càng là người."..

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Anh Bạn Thân
11 Tháng chín, 2022 18:22
giờ còn bộ nào ko buff lố ko hệ thống ko mn
Little Kinara 122
11 Tháng chín, 2022 18:21
Hóng chương quá
Demon
11 Tháng chín, 2022 18:16
chờ từ chiều, đói chương quá
Jason Voorhees
11 Tháng chín, 2022 18:09
Thương mấy bác đọc kịp Tác =))
Gia Hân
11 Tháng chín, 2022 17:56
vẫn chưa thấy ahuhu
Yêu vợ bạn thân
11 Tháng chín, 2022 17:53
chừ từ chiều h :v
Thanh Hưng
11 Tháng chín, 2022 17:44
Giờ mình về nè, tới nhà mình lên liền nhé :D Mình mới check nay chỉ có 2 chương thôi
Demon
11 Tháng chín, 2022 17:32
hóng chương quá, mà chắc bây h cvt đang dịch. hôm nay lão nhĩ ra chương muộn ko biết có đc thêm canh 3 canh 4 ko
Bakettuta
11 Tháng chín, 2022 16:29
hôm nay có mấy bi vậy các đạo hữu
Lão Thiên Gia
11 Tháng chín, 2022 16:08
truyện của nhĩ căn vẫn đúng đỉnh từng câu từng chữ vững như lão cẩu miêu tả hình ảnh đánh nhau làm tại hạ cảm tưởng như đang đứng tại nơi đó nhìn lấy
qbeqv50576
11 Tháng chín, 2022 15:42
Dạo mấy vòng các thể loại mà ko kiếm đc bộ nào ra hồn để đọc
Minh Tôn
11 Tháng chín, 2022 14:46
anh em thông cảm! Cvter làm bên mảng IT nên thường cuối tuần bận hơn bình thường.
Linh97
11 Tháng chín, 2022 13:48
chương chương
Thanh Hưng
11 Tháng chín, 2022 13:19
Nay chương trễ chiều một tí nha mọi người, bên ngoài thứ 7 và chủ nhật mình hay bận hơn thường ngày từ thứ 2 đến thứ 6 a, em xin lỗi ạ. Mình tính làm sớm rồi khoảng 13h30 đi làm việc tiếp nhưng mà nay Nhĩ Căn ra chương trễ, giờ này 13h20 vẫn chưa có chương a. Khoảng 15h hoặc 16h hoặc 17h, muộn nhất là 18h, tầm tầm đó em sẽ lên chương ạ.
senpaikm
11 Tháng chín, 2022 12:21
nay không biết sẽ gặp tổ mẫu con Ngôn Ngôn kia thế nào :v
vnkiet
11 Tháng chín, 2022 12:12
tích lần 18c đi công tác về đọc 1 lượt, đủ sảng khoái a ╭( ・ㅂ・)و ̑̑ "
Hạ Huyền
11 Tháng chín, 2022 11:43
Mở hộp ra trứng rắn thượng cổ, sau nở thành tình địch của Linh nhi :))
Vô Thủy Vô Chung
11 Tháng chín, 2022 01:39
họ hứa cặp với xà là đẹp rồi :))
Nopeee
11 Tháng chín, 2022 01:16
Dự là Tổ mẫu đến muốn mang con dở kia đi, nhưng con dở có máu SM lại thích đi theo HT, ko muốn về.
jkRgD48648
11 Tháng chín, 2022 01:11
Chắc ngưng để tích chương quá
Jason Voorhees
11 Tháng chín, 2022 01:08
"Chương 46" Kim Cương Tông Lão Tổ mới chỉ là Trúc Cơ mà suy tính như thần.nhiều bộ truyện các nhân vật Lão Đại Năng Sống Trăm Ngàn Vạn Năm phải xách dép cho ông này mất. Nhất kích với Main là phải toàn lực (Đọc mấy bộ cứ khinh thường Main rồi phái đám nhỏ hơn Main vài cấp săn giết,giết k dc lại phái tiếp top khác mạnh hơn... đến khi nó đủ lực giết ngược cả Tông đến buồn cười)
Tiểu Nông
10 Tháng chín, 2022 23:21
cảm nhận 20c đầu: Rất xơ xác và tiêu điều
Jason Voorhees
10 Tháng chín, 2022 23:13
Thắc mắc "Chương 36" Cái Bóng hấp thu Dị Biệt Thần Linh, Main có thể điều khiển và đó xem là sát chiêu,Main cũng e ngại nó. Tử sắc thuỷ tinh hình như có thể giam cầm cái bóng.... 1- Cái "bóng" ở đây là cái "bóng" phản chiếu hình ảnh của Main (như bóng râm) à mn hay cái "Bóng" ở đây là gì ? - Đọc đến đâu thắc mắc đến đó mong dc giải đáp
Hư Vô 61
10 Tháng chín, 2022 22:23
Hứa Thanh thế nào cũng phải ra gặp Tổ mẫu của Ngôn Ngôn thôi, chắc lại được bồi thường ít vật phẩm, sau đó thả Ngôn Ngôn ra
Drasiver
10 Tháng chín, 2022 22:15
thấy đánh giá top 1 trong tháng này trên bxp qidian, nên mạo muội hỏi Nhĩ căn đã trở lại rồi à anh em, thích tiên nghịch và cầu ma *** mà bộ tam thốn nhân gian không hay lắm.
BÌNH LUẬN FACEBOOK