Trên hành trình trở về của Đạo Luyện Vũ Trụ, đối với Hứa Thanh mà nói, chỉ như một đoạn tiểu nhạc đệm.
Đã có Tinh Hoàn Tử ra mặt, Hứa Thanh cũng không cần lộ diện.
Bất kể là Thiên Quân Tích Dịch hay Tinh Hoàn Tử, trong mắt Hứa Thanh, cũng chỉ là những kẻ qua đường mà thôi.
Nhiều nhất, cũng chỉ là hai thanh kiếm đó, chờ đến thời cơ thích hợp, chính mình sẽ ra tay đoạt lấy.
Về phần ba vị tu sĩ mang ác ý nhắm vào Thiên Quân Tích Dịch, lại khiến Hứa Thanh chú ý.
Trong ba người này, hai là Chúa Tể, một là Chuẩn Tiên.
Từ lời nói, hành động của họ toát lên sự tham lam và bá đạo, tất cả đều rõ ràng đến mức không thể nhầm lẫn.
Mà Hứa Thanh cũng chưa từng nghĩ rằng, người có tu vi cao thâm thì nhất định là kẻ có tâm tính siêu nhiên. Thế giới này bao la, tu sĩ vô số, cường giả tựa như mây, nhưng tính cách thì chẳng thể nào đúc khuôn.
Làm người, làm việc, đều là như vậy.
Có kẻ tâm tính âm u, cũng có người siêu nhiên xuất chúng. Có những nhân vật như Chấp Kiếm Đại Đế, lòng dạ rộng lớn bao dung, nhưng cũng không thiếu những kẻ mang dã tâm đen tối, tham lam, và ác ý.
Cho dù đạt đến cấp độ Chuẩn Tiên, cũng không phải ngoại lệ.
Dẫu sao, vẫn là con người, mà nhân tính thì muôn hình vạn trạng, không thể giống nhau như một.
Hơn nữa, Chuẩn Tiên tại Đệ Ngũ Tinh Hoàn, do cơ sở khác biệt, hoàn cảnh khác biệt, số lượng của họ cũng khá đông đảo.
Không giống như ở Vọng Cổ Đại Lục, nơi gian nan và cằn cỗi, đừng nói đến Chuẩn Tiên, ngay cả Chúa Tể cũng là hiếm thấy như phượng mao lân giác.
Do đó, đi càng cao, nhìn càng nhiều núi non.
Do đó, đi càng xa, nhìn càng rõ phong cảnh.
Đây là điều tất yếu.
Dĩ nhiên, cốt lõi vẫn nằm ở việc tính cách của mỗi người liên quan mật thiết đến thời gian và những kinh lịch tương quan.
Trừ khi là những kẻ đã sống qua hàng vạn năm, trải qua biết bao thăng trầm của thế gian, cho đến khi chai sạn, cho đến khi nhìn thấu, và cuối cùng trở về với cho đến phản phác quy chân.
Nếu không, khó lòng thoát khỏi màu sắc mà nhân tính đã vẽ lên.
Mặt khác, còn có một số việc không thể chỉ nhìn vào bề ngoài.
Cho nên, đối với ba vị rõ ràng là cường giả, trong đó một người còn là Chuẩn Tiên nhưng lại đi làm chuyện cướp bóc, Hứa Thanh cũng không cảm thấy bất ngờ.
Điều khiến hắn bất ngờ, là thân phận của ba người này.
“Trù Vật Sử... Chiến tranh...”
Hứa Thanh rời khỏi vùng hư mang, trong lòng trầm ngâm.
Trọng tâm chính là hai chữ chiến tranh.
“Vì chiến tranh mà chuẩn bị vật tư sao... Lẽ nào tại Đệ Ngũ Tinh Hoàn, có tồn tại chiến tranh?”
“Với các Tinh Hoàn khác?”
Hứa Thanh tựa hồ như có điều suy nghĩ.
Có một số chuyện, nếu chưa đến được vị trí nhất định, thì không thể nhìn toàn cục, không thể thấy rõ. Điểm này trong chuyện này cũng rất rõ ràng.
Trước đó, Hứa Thanh không hề hay biết rằng Đệ Ngũ Tinh Hoàn có chiến tranh.
Nhưng giờ đây, từ những lời bàn luận của mọi người, Hứa Thanh ngửi thấy được mùi vị của chiến tranh.
"Đợi Tiếp Dẫn vũ trụ triệu hoán một khắc, hết thảy ứng có thể rõ ràng sáng tỏ."
Mang theo suy nghĩ như vậy, Hứa Thanh bóp nát tiên giản của Anh Tiên Lăng, thân ảnh hắn tiêu tán, truyền tống rời đi.
Ngay sau đó, tinh không trong cảm giác của Hứa Thanh trở nên mơ hồ.
Anh Tiên Lăng.
Không chỉ riêng Cửu Ngạn Thiên có sự tồn tại này.
Thực tế, trong mỗi một vùng Thiên Ngoại Thiên, đều có những nơi tương tự.
Đó là nơi chôn cất những Tiên Nhân đã chiến tử, từ xưa đến nay, trong các Thiên Ngoại Thiên.
Có người được chôn cất toàn thây, nhưng tuyệt đại đa số chỉ còn lại tàn hài.
Thậm chí, có người chỉ được lập một bài vị do hậu nhân dựng lên.
Còn Anh Tiên Lăng của Cửu Ngạn Thiên, tọa lạc trong Anh Tiên Tinh Vực thuộc Tiên Tụng vũ trụ.
Nơi này bị cách ly hoàn toàn, chỉ có một cánh cửa lớn bằng thanh đồng cổ kính làm lối ra vào.
Bên ngoài cánh cửa lớn, có một bệ đá đen cổ xưa.
Trên bệ đá, một lão giả vận hắc bào đang khoanh chân tĩnh tọa.
Dung mạo lão không mấy nổi bật, khí tức mơ hồ, tựa như một pho tượng bất động.
Thân ảnh Hứa Thanh xuất hiện tại khu vực hư vô vặn vẹo, ngay bên ngoài cánh cửa lớn, dưới bệ đá.
Hắn ngẩng đầu nhìn cánh cửa lớn, sau đó lại nhìn lão giả, tâm thần khẽ động.
Trên người lão giả này, toát lên cảm giác tử vong nồng đậm, thêm vào đó là cô độc và lạnh lẽo.
Hứa Thanh nhìn qua, trong cơ thể Hiến của hắn, lại có sự dao động, tựa hồ bị dẫn dắt, khiến hắn cảm nhận được nhiều thông tin hơn.
Khiến Hứa Thanh có cảm giác, rằng lão giả trước mắt này vốn dĩ không nên tồn tại, nhưng lại vẫn tồn tại.
Cảm giác này không mạnh mẽ, mà rất nhanh đã tiêu tan.
Nội tâm Hứa Thanh ngưng trọng, hắn cúi đầu hành lễ, bày tỏ sự tôn kính.
Sau đó, hắn bước qua bệ đá, tiến về phía cánh cửa lớn và biến mất bên trong.
Đợi đến khi thân ảnh Hứa Thanh hoàn toàn đi vào cánh cửa lớn, bên ngoài bệ đá, lão giả từ từ mở mắt.
"Đã một đoạn thời gian dài rồi, không còn ai tới đây."
"Cũng tốt, dù rằng tế điện đã ít, nhưng không ai đến cũng đồng nghĩa không còn ai chết trận."
"Mọi người đều tốt, sống tốt là được rồi..."
Lão giả giơ tay lấy ra một bầu rượu, ngửa đầu uống một ngụm lớn, rồi quay lại nhìn về phía cánh cửa lớn, giọng nói khàn khàn thì thầm.
"Các ngươi a, đi thật sạch sẽ gọn gàng, sao lại để ta một mình ở nhân gian trông mộ..."
Lão giả thở dài, trong mắt hiện lên sự hồi tưởng xa xăm.
Bên trong cánh cửa lớn, khi cảnh sắc của tinh không trước mắt Hứa Thanh, từ mơ hồ dần trở nên rõ ràng, hắn nhìn thấy từng Tinh Hệ nối tiếp nhau hiện ra.
Những Tinh Hệ ấy... đều là lăng mộ!
Tại Anh Tiên Tinh Vực, mỗi một Tinh Hệ chính là một tòa mộ địa.
Mỗi nơi đều dựng lên một bia đá khổng lồ, phía trên khắc ghi cuộc đời của những người được chôn cất, hoặc chỉ là đôi ba dòng ngắn gọn, dùng làm lời ghi nhớ khắc vào.
Những dòng chữ ít ỏi ấy thường là cảm ngộ khi sinh thời của họ, dùng làm lời di ngôn cuối cùng.
Tổng thể số lượng không nhiều, chỉ có hơn trăm tấm bia đá.
Nhưng phải hiểu rằng, đây là nơi an táng Tiên Nhân.
Điều này đại diện cho từ xưa đến nay, chỉ tính riêng Cửu Ngạn Thiên, đã có hơn trăm vị Hạ Tiên tử trận.
Dẫu biết lịch sử kéo dài có thể đạt tới hàng vạn năm, nhưng khi chính mình bước vào cánh cửa lớn, tận mắt chứng kiến từng Tinh Hệ, từng bia đá đứng sừng sững, nội tâm Hứa Thanh vẫn không tránh khỏi chấn động.
Trong mơ hồ, hắn dường như nghe thấy những tiếng thở dài văng vẳng trong tinh không.
Phảng phất, đâu đó vang lên những tiếng hò hét anh dũng, uốn lượn quanh các Tinh Hệ.
Phảng phất, có những lời chúc phúc từ thuở xa xưa, dù trong tử vong vẫn mãi trường tồn.
Bọn họ, đã bảo vệ gia viên.
Bọn họ, đã bảo vệ hậu nhân.
Bọn họ, vì Nhân Tộc, vì Tinh Hoàn, mà anh dũng chiến đấu!
Không màng sống chết, vô tư kính dâng.
Dù không phải tu sĩ bản địa của Đệ Ngũ Tinh Hoàn, nhưng khi đặt chân tới đây, tâm tình Hứa Thanh cũng nặng nề hơn rất nhiều.
Trước những anh linh kiệt xuất nơi này, lòng hắn trào dâng sự kính trọng sâu sắc.
Những tấm bia đá trước mắt, đã trở thành những tượng đài bất diệt trong lòng hắn.
Sau một hồi lâu, Hứa Thanh lặng lẽ tiến bước, đi qua từng Tinh Hệ, ngắm nhìn từng tấm bia đá.
"Ta tu hành chín ngàn năm, xuất thân từ Đại Tiên Sơn, lấy Vân Miểu làm căn cơ, thành tựu Tiên Vị, được người đời gọi là Tiên Quân. Sinh thời chém bảy tôn Chân Thần, thật thống khoái!"
"Ta là tán tu, bằng ý chí không cam lòng mà tiến lên Tiên Vị. Trong trận chiến tại Tinh Hoàn, từng tham gia vây giết Thần Chủ, dẫu tử trận nhưng không hề hối tiếc."
"Linh hóa thần, thú hóa tinh, quỷ hóa quái, vậy... cái gì mới là Tiên! Vì Nhân Tộc làm núi, bảo vệ Nhân Tộc, người chính là Tiên!"
"Sống quá lâu, nhân vị cũng phai nhạt. Dẫu không thể diệt được Chân Thần, nhưng vẫn muốn làm điều gì đó. Mục tiêu lần này là săn giết, ta dự định chém giết hàng loạt thiên kiêu của Thần Đài, tận hết khả năng để Thần Linh đối diện phải tuyệt tự!"
"Hậu thế chi tu, chớ có tay không đến bái. Bản tọa thích Thần huyết, hãy dùng Thần huyết để tế ta!"
Ánh mắt Hứa Thanh dừng lại trên từng bia đá, những dòng chữ khắc trên đó dường như hóa thành những bóng dáng đang cười lớn.
Họ khóc, họ cười, có khi điên dại, có khi bình thản, như đang lơ lửng trước mắt Hứa Thanh, mãi mãi khắc sâu trong dòng chảy lịch sử.
Nơi đây, với những bia đá, với những mộ chí minh, đã trở thành sợi dây liên kết quá khứ, hiện tại và tương lai, để lại một dấu ấn bất diệt.
Khiến cho tất cả những ai đặt chân tới đây đều cảm nhận được.
Chính là Thanh Sơn chôn trung cốt, sử sách lưu công huân.
Anh hùng chính khí tồn thiên địa, liệt sĩ anh danh truyền thiên cổ.
Một hồi lâu, Hứa Thanh đã xem hết tất cả, rồi ngồi xếp bằng tại khu vực trung tâm, giữa tinh không. Xung quanh là những tấm bia đá, ánh mắt hắn trầm lặng nhìn khắp bốn phương, khẽ thì thào:
"Chư vị tiền bối, vãn bối Hứa Thanh, tuy không phải tu sĩ bản địa của Đệ Ngũ Tinh Hoàn, nhưng xin hứa sẽ không để chí nguyện của các vị tiền bối phai nhạt."
"Nếu có vị tiền bối nào nguyện ý trao lại di vật cho vãn bối, vãn bối hứa sẽ không đổi sơ tâm."
Hứa Thanh hít sâu một hơi, giọng nói nghiêm nghị vang vọng.
Bốn bề tĩnh lặng, không một gợn sóng nào dao động vì lời hắn nói.
Hứa Thanh trầm mặc, nhắm mắt, điều hòa hơi thở, thử nghiệm cảm ngộ.
Sau nửa ngày, hắn không thu được bất kỳ điều gì.
Hứa Thanh nhíu mày, suy tư một lúc, dứt khoát từ bỏ việc cảm ngộ, để tâm trí tản ra, hồi tưởng lại những gì đã trải qua.
Tuổi thiếu niên gian khó.
Lớn lên, trải qua giết chóc.
Lần đầu tiên đối mặt với Thần Linh, là nỗi căm hận.
Lần thứ hai, là sự phẫn nộ.
Cho đến khi Nữ Đế hóa Thần, trong sự phức tạp, hắn dần thấu hiểu.
Cuối cùng, tựa như quay về vấn tâm.
Một thanh âm vang lên như tự vấn:
Thần Linh, là gì?
Trước kia, Hứa Thanh chỉ trả lời bằng một câu.
Lúc này, nghĩ lại đáp án, Hứa Thanh trầm mặc, trong tâm trí hiện lên hình bóng Nữ Đế. Sau một hồi lâu, hắn bình thản mở miệng:
"Thần Linh, tuyệt đại đa số, vẫn như cũ là cẩu nương dưỡng!"
"Nhưng bên trong đó, vẫn còn một số... vẫn như cũ, là người!"
Tất cả bia đá, đồng loạt chấn động.
[CVT]
Chương khuya hôm qua ạ!..
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN

14 Tháng ba, 2025 19:38
Loạn thế nhỉ, sao thần chủ lại tiếp quản được đệ ngũ tinh hoàn nhỉ, khí vận tiên vs thần ko đánh nhau ah?

14 Tháng ba, 2025 18:45
Lão Nhĩ bị hôn mê 2 ngày do nhậu quá hay gì ?

14 Tháng ba, 2025 18:23
Vậy là định dùng khí vận ngũ hoàn để hoá giải nhân quả với thượng hoang à?

14 Tháng ba, 2025 18:08
10 năm kinh nghiệp đọc chữ hán việt cũng k chịu nổi trình diễn văn của tác. tui mới qua bộ này lần đầu. thấy mấy từ hán việt hay hơn mà có cái khó hỉu quá :))

14 Tháng ba, 2025 18:03
đây là muốn hồi sinh cực quang tiên chủ hay là cực quang thiếu chủ mượn thần thành tiên

14 Tháng ba, 2025 17:45
Nhĩ ra chương rồi

14 Tháng ba, 2025 16:14
Ehem, lão Nhĩ giờ đang có dự án chuyển thể hoạt hình Tiên Nghịch với Nhất Niệm Vĩnh Hằng, tiền khá nhiều, với lại lão đã có tiếng tăm sẵn =))) Chắc chẳng còn thiết tha gì nữa đâu, giờ viết Quang Âm Chi Ngoại để duy trì hình ảnh "Đại Thần Qidian" chứ lâu lắm rồi lão đâu còn cần nguyệt phiếu lên top gì nữa

14 Tháng ba, 2025 11:15
Ta bảo là chậm chương như nào cũng k thấy báo nhỉ

14 Tháng ba, 2025 09:09
nốt truyện này r bỏ lão Nhĩ thôi, làm ăn chán quá

14 Tháng ba, 2025 08:58
Giờ người ta đã có vị thế khác rồi,chắc mấy men bên trung chửi ổng miết ,nên hờn ko thèm viết, ko cần thông báo luôn

14 Tháng ba, 2025 08:00
giỡn mặt hoài ta :))

14 Tháng ba, 2025 07:27
đêm qua k chương nha ae

14 Tháng ba, 2025 05:22
Bộ lại xin nghỉ à?

13 Tháng ba, 2025 23:03
Ông tác hay viết rồi ngâm giữa chừng khó chịu ***. Mai mốt ko bao giờ đọc truyện đang ra của ông này nữa, chờ khi nào hoàn thành rồi mới đọc.

13 Tháng ba, 2025 22:37
tác lại quỵt chương à

13 Tháng ba, 2025 22:34
chưa có chương nha ae

13 Tháng ba, 2025 22:31
Nay có chương chưa ae

13 Tháng ba, 2025 22:11
Nay không nạp kẹo bằng zalopay momo nữa hả mọi người

13 Tháng ba, 2025 20:53
Tr hay.nhưng tg đúng ***

13 Tháng ba, 2025 20:48
Đêm qua ko chương mà giờ này chưa có chương thì chắc chẳng có chương đâu

13 Tháng ba, 2025 20:28
Toàn thấy quỵt chương ko thấy bù ji nhỉ... mấy ông tác chua xạo...

13 Tháng ba, 2025 12:14
Có cao nhân dự đoán: Tiên Tôn (T2) chuẩn bị phục sinh Tiên Chủ (TC)--cha của chip M2. Vậy TC sẽ được phục sinh ra sao? 1. T2 đã chạy model phục sinh với cấp Chân Thần. 2. Để phục sinh TC thì T2 cần làm chủ được công nghệ thai nghén cao cấp =>Để M2 lột xác thành Thần Chủ vừa để thử nghiệm đổ khả dĩ cấp "Chủ", vừa để M2 đóng vai "Chủ Điện Diêm La" của đệ Tứ, giám xát quá trình quay về của TC. 3. Sự đồng thuận của Thần Tôn ở đệ Tứ (hắn không chỉ dính nhân quả Thượng Hoang mà còn đang trấn áp địch nhân cùng cấp). 4. Thời quang của TC. 5. Nhân quả + hy sinh. => Việc Tiên chuyển tu Thần sẽ được bình thường hóa giúp xúc tiến hòa hợp các dân tộc và giảm xóc thời gian đầu liên minh. Model này đã được Nữ Đế áp dụng ở Vọng Cổ và có lẽ đây là sinh lộ mà Nhân tộc ở đệ Ngũ lẫn Vọng Cổ tìm thấy: Tiên-Thần Cộng Sinh. Pragmatically, if you can't beat them, join them.

13 Tháng ba, 2025 11:56
Mịch Minh như "con tin" Huyền Trân Công Chúa được Tiên Tôn đặc phái qua đệ Tứ. Có vậy "liên minh" Ngũ-Tứ tự nhiên này mới có chút "tin". Mà để "nằm trong lòng địch vẫn hướng về ta" thì nhân tính của hắn được neo lại với 2 cọc siêu nhân quả: thê tử + người ơn. Vậy tại sao không lấy cọc neo thứ 3 là Tiên Tôn, nội tôn trực hệ? 1. Tình cảm phải nhạt. 2. Dễ bị Thần Tôn lợi dụng nhân quả ép kèo. 3. Tiên Tôn cần rảnh tay để Tiên Chủ phục sinh (đoán).

13 Tháng ba, 2025 11:43
Mịch Minh thành thần chủ ở đệ tứ có nghĩa là hắn cũng phải ghánh nhân quả vụ c·ướp "thịt" Thượng Hoang với Thần Tôn đệ tứ => Tiên Tôn (ông nội Mịch Minh) + đệ ngũ tinh hoàn sẽ phải share nhân quả với đệ tứ => đệ ngũ và đệ tứ trở thành đồng minh tự nhiên (càng mập càng tốt). Mà nhân quả với Thượng Hoang thì ai qua Vọng Cổ => HT (nhân tố đột phá có nhân quả trực tiếp với Boss cuối) + Vọng Cổ bị kéo lên chiến xa của khối Ngũ-Tứ => Bị đánh giá: "Âm mưu còn thua đám con nít ở Vọng Cổ" =]]] LMFAO

13 Tháng ba, 2025 11:42
không chương củng không nge lão tác thông báo...nãn thật?↔️?↔️
BÌNH LUẬN FACEBOOK