Thời gian trôi qua.
Sáu ngày trôi qua, chỉ còn bốn ngày nữa là đến ngày đại hôn!
Thiên cơ cũng theo thời gian đến gần, biến đổi càng thêm dữ dội.
Sự luân chuyển của ngày đêm trở nên hỗn loạn khi ngày luân phiên đến gần.
Trong một ngày có thể xuất hiện hàng chục lần đêm tối luân phiên, khiến cả thế gian sóng lớn trào dâng.
Dần dần, ban đêm không thấy trăng, ban ngày không thấy mặt trời.
Thỉnh thoảng, chúng sẽ trộn lẫn vào nhau, khiến ban ngày có trăng trắng, ban đêm có mặt trời đen!
Khó mà đoán định.
Tựa như tâm tư của Chu Chính Lập.
Trong Thiên Các của Chân Quân Cung, Chu Chính Lập cúi đầu, hướng về phía Tứ Chân Quân, đang đứng quay lưng nhìn bầu trời đen trắng luân chuyển, cung kính mở miệng.
"Về phần Tà Linh Tử, kẻ này trước đây ở Đông bộ, bởi đại nhân hắn đứng quá cao, lại không màng đến thế sự, một lòng hướng đạo, mà hắn như con sâu cái kiến, nên một số hành vi ti tiện đê hèn của hắn, đại nhân không để tâm."
"Nhưng ta thì khác, với nhiều năm đấu tranh từ bùn lầy cùng hắn, nên tự nhiên hiểu rõ hơn về hắn nhiều phần."
"Nếu đại nhân muốn biết rõ về hắn, vậy ta sẽ kể lại những điều ta hiểu rõ về hắn cho đại nhân nghe."
"Hắn chưa từng cảm ngộ ra chính đạo của bản thân, đạo của hắn đến từ một thanh tàn kiếm tà ác trong cơ thể."
"Thanh kiếm này tên là Phản!"
"Vì vậy, mọi hành động của hắn, đều xoay quanh chữ phản mà ra."
"Phản tông môn, phản đạo thống, phản lại mọi thứ..." Chu Chính Lập dường như có ý chỉ, ánh mắt dừng lại trên người Tứ Chân Quân trước mặt, giọng nói cũng ngưng lại, như để cho đối phương có thời gian suy ngẫm.
Tứ Chân Quân quay đầu, với tư thế cao ngạo, nhìn xuống Chu Chính Lập đang cúi mình.
"Nói cách khác, sự phản của hắn cũng bao gồm cả đồng minh! Vì đạo của hắn chính là phản, nên thực ra đối với hắn, phản ai cũng đều như nhau!"
Nghe lời Tứ Chân Quân nói, Chu Chính Lập thần tình đầy cảm khái, ngợi khen.
"Đại nhân quả không hổ danh là đệ nhất tinh thần, chỉ một câu của ta mà đại nhân đã lập tức hiểu thấu, còn điều này ta phải sau nhiều năm đấu tranh với hắn mới suy ngẫm ra."
Tứ Chân Quân nghe vậy, nhìn thẳng vào mắt Chu Chính Lập.
Chu Chính Lập vẫn giữ vẻ cung kính, không dám đối diện, cúi đầu hành lễ.
Thiên Các, lặng im.
Một lúc lâu sau, Tứ Chân Quân thản nhiên mở miệng.
"Chu Chính Lập, ta biết ngươi có tài, cũng biết ngươi có tâm cơ, có thể đấu tranh với Tà Linh Tử nhiều năm, được hắn xem là thiên địch, thì ngươi sao có thể là hạng tầm thường."
"Việc ngươi giấu giếm, có thể là đạo của ngươi, cũng có thể là do ngươi cố ý."
"Nhưng... nếu ngươi tiếp tục như vậy, thì ta không ngại trục xuất ngươi trước, vì có ngươi hay không, từ những sự việc trước đây, dường như cũng không có gì khác biệt."
"Vì vậy, chỉ có chút thông tin về Tà Linh Tử là chưa đủ, ngươi còn phải cho ta một lý do không lập tức trục xuất ngươi."
Tứ Chân Quân ngẩng đầu, nhìn lên trời, giọng nói điềm tĩnh.
"Cái gọi là một lực phá ngàn chiêu, chính là như vậy."
"Mặc ngươi mưu mô thế nào, tính toán ra sao, hôm nay nếu không có một lý do, ta quả thực không ngại đuổi ngươi đi."
"Như vậy, mọi toan tính của ngươi đều sẽ thất bại."
Chu Chính Lập cười khổ, thở dài.
"Đại nhân đối với ta có chút hiểu lầm, thực ra không phải ta không hết lòng, mà là đại nhân ánh hào quang quá chói, ta không muốn bị ánh sáng ấy thiêu đốt..."
"Nếu hôm nay đại nhân đã hỏi, Chu mỗ sẽ nói ra chút suy nghĩ hẹp hòi của mình, nếu có sai lầm, mong đại nhân phê bình chỉ giáo."
"Cuộc tranh chấp giữa chúng ta và bọn họ, lẽ ra phải là bọn họ ở thế bị động, nhưng nay lại trở thành chúng ta bị động, trọng điểm của việc này, Chu mỗ cho rằng, là vì chúng ta không đứng ở vị trí cao nhất."
"Mà thực ra chúng ta đã từng đứng ở đó, nhưng trong tính toán của kẻ tiểu nhân, không biết tự lúc nào, lại cùng bọn họ đứng trên một tầng thứ."
"Điều này cho thấy đối thủ hiểm độc, khiến người không thể phòng bị, bởi lẽ chúng ta đi là chính, còn bọn họ đi là tà, đạo lý này Chu mỗ cũng mới gần đây mới nhận ra, sau cuộc nói chuyện hôm nay với đại nhân mới hoàn toàn hiểu ra."
"Và mặc dù số lượng người của chúng ta có vẻ ít, nhưng ta cho rằng... chúng ta mới là phe có đông người nhất."
"Những người trong Tiên Cung này, ngoài kẻ ngoại lai, chẳng phải đều là... những kẻ tuân thủ quy củ sao?"
"Bọn họ là những nhân vật trong lịch sử, không biết số mệnh trong tương lai, và cũng sẽ đi theo quỹ đạo của thời không này... Đó chẳng phải là Thủ Tự sao."
"Đại nhân, ta biết hắn thực ra đều hiểu rõ điều này, nhưng hắn muốn ta nói ra... là để gắn kết nhân quả, cho thấy ta không muốn truy cầu theo hắn."
"Đại nhân đã hiểu nhầm ta rồi, theo đuổi đại nhân là điều Chu mỗ luôn mơ ước, thực sự là Chu mỗ suy nghĩ hạn hẹp, sợ rằng phán đoán của bản thân sai lầm, từ đó ảnh hưởng đến tư duy của đại nhân."
Chu Chính Lập nói đến đây, cúi đầu im lặng.
Tứ Chân Quân nhắm mắt lại, một lúc sau, khi mở mắt, trong ánh mắt lóe lên tia tinh quang, nhìn Chu Chính Lập với vẻ đầy thâm ý.
"Sau việc này, trở về Đông bộ, ngươi có thể đến Tinh Hoàn Tháp tìm ta."
Nói xong, bước đi.
"Đa tạ đại nhân!"
Chu Chính Lập cúi đầu bái lạy thật sâu, nhìn bóng dáng Tứ Chân Quân biến mất vào hư không, hắn nheo mắt, thầm thì.
"Ưu thế của Tinh Hoàn Tử, chính là bản thân hắn mạnh mẽ, nhược điểm là đôi khi có phần cứng đầu tự phụ, mà trong sự thúc đẩy của ta, trận quyết chiến vốn nên dần dần nóng lên, nay đã bắt đầu diễn ra sớm, hy vọng không làm ta thất vọng."
Trên trời sấm sét vang dội.
Khoảnh khắc trước trời còn quang đãng, chốc lát sau theo tiếng sấm, mưa lớn trút xuống.
Nhưng mặc cho mưa lớn trút xuống hồ thời không trong Tiên Cung này, cũng không thể dấy lên sóng gió.
Khúc thời không này, theo thiên cơ hỗn loạn, theo ngày luân phiên cận kề, gần như hoàn toàn đông đặc.
Điểm này, Hứa Thanh có thể cảm nhận rõ ràng nhờ Thời Không đạo của mình.
Hắn hiểu, muốn dấy lên sóng gió trong đó, còn khó hơn bình thường.
Đây không phải là biến cố bất ngờ, mà là sự phát triển tự nhiên của lịch sử.
"E rằng, đây cũng là thời cơ mà Tứ Chân Quân đang đợi."
Trong Thiếu Cực Cung, Hứa Thanh ngẩng đầu nhìn lên bầu trời đen kịt chớp mắt đã hóa thành ban ngày, mưa rơi xuống liền biến thành mưa đá.
Lạch cạch rơi xuống.
Hàn khí theo đó lan ra, tạo thành áp lực, nhanh chóng hóa thành gió lớn, gào thét mà đi, làm tóc Hứa Thanh tung bay.
Trong cơn gió, Hứa Thanh cảm nhận được sức mạnh không thể ngăn cản của dòng chảy lịch sử đang trào xuống.
Dòng chảy, đến rồi.
Cùng đến, còn có một việc khiến cả Tiên Cung chấn động!
Nói là việc nhỏ, bởi vì chuyện này có thể chỉ bằng một câu mà thay đổi, trở nên nhỏ nhặt đến mức có thể bỏ qua, bị đưa vào phạm trù hiểu lầm.
Sở dĩ nói là việc nhỏ mà lại chấn động Tiên Cung.
Là bởi vì chuyện này xuất phát từ miệng của Tứ Chân Quân.
Hắn đích thân liệt kê trước Chấp Pháp Cung của Tiên Cung về những điểm đáng ngờ của Công Tôn Thanh Mộc, Lý Thiên Kiêu, Hồ Mỹ Nhân và Chung Trì, cùng với những phán đoán của hắn.
Hắn phán rằng chức sự của Hình Lôi Cung, Công Tôn Thanh Mộc, muốn phản Tiên Cung, mưu đồ bất chính.
Chứng cứ là ngọc giản của đệ tử hắn, nguồn gốc và chi tiết, mọi thứ đều hướng về phía sư tôn của đệ tử đó.
Vì vậy Tứ Chân Quân nghi ngờ, việc phản cung của đệ tử Công Tôn Thanh Mộc là do chính hắn xúi giục và an bài!
Về phần Hồ Mỹ Nhân, Tứ Chân Quân công khai quá khứ của nàng trước khi đến Tiên Cung, lại kết hợp với việc nàng trở thành đệ tử của Công Tôn Thanh Mộc, tuy cuối cùng mục đích vẫn không rõ, nhưng Tứ Chân Quân khẳng định.
Mục đích của nữ yêu này, chính là Thiếu Chủ!
Nên mới tiếp cận Thiếu Chủ, lại để ngăn bị đuổi đi mà mưu cầu danh phận, nhưng theo hành tung của nàng, rõ ràng nàng và Công Tôn Thanh Mộc không hề quen biết, cũng chưa từng đến mức có thể được nhận làm đệ tử.
Tất cả điều này đều có thể chứng minh, nàng muốn mưu hại Thiếu Chủ!
Về phần Lý Thiên Kiêu, cố ý giới thiệu Hồ Mỹ Nhân trước mặt Thiếu Chủ, biết chắc sẽ thua nhưng vẫn cố định cược ước, mục đích tự nhiên là để đưa Hồ Mỹ Nhân đến bên cạnh Thiếu Chủ.
Đây là đồng lõa!
Còn về Chung Trì, tuy đi theo Thiếu Chủ nhiều năm, biểu hiện là trung thành, nhưng vì một nguyên nhân không rõ, hắn cũng nảy sinh ý đồ mưu hại.
Chứng cứ là trong người hắn có độc, hơn nữa là do tự mình bỏ vào!
Không ai lại tự bỏ độc vào mình, vì vậy Tứ Chân Quân phán rằng, hắn muốn dùng độc trong cơ thể mình, theo bí pháp để hại Thiếu Chủ.
Những lời của Tứ Chân Quân tự nhiên gây chấn động cả Tiên Cung.
Trong một thời gian ngắn, thu hút vô số ánh mắt quan tâm và dõi theo.
Đây chính là dương mưu.
Mang tất cả phơi bày ra, để ánh mắt của toàn Tiên Cung đều đứng về phía Thủ Tự.
Sự dõi theo của bọn họ khiến tất cả đều phơi bày dưới ánh sáng mặt trời, trong mắt mọi người.
Như vậy, nếu thực sự xảy ra điều mà Tứ Chân Quân đã nói, sẽ có thể lập tức bị phát giác, và có thể trấn áp.
Hoàn thành Thủ Tự.
Nếu cuối cùng không có gì xảy ra, Tứ Chân Quân chỉ cần một lời xin lỗi, một câu hiểu lầm là hóa giải được mọi thứ, ảnh hưởng đến dòng chảy lịch sử cũng cực kỳ nhỏ.
Dù sao, điều này không ảnh hưởng đến hướng đi của lịch sử.
Nhưng đối với Tà Linh Tử và những người khác mà nói, chuyện này có thể nói là một cú đâm trực diện, khó lòng chống đỡ, cũng không thể ngăn cản.
Đặc biệt là Linh Hoàng Tiên Tử Cửu Ngạn chi nữ, ngay lập tức quan tâm đến sự việc, với lý do không ai có thể nghi ngờ, ngồi nghiêm chính tại Thiếu Cực Cung.
Giống như thanh lý gian thần, xua đuổi Hồ Mỹ Nhân rời khỏi Thiếu Cực Cung, khiến Chung Trì phải chọn cách né tránh để chứng tỏ sự trong sạch.
Trước khi đi, hắn cúi đầu hành lễ lần cuối với Hứa Thanh, người vẫn im lặng.
Nhớ lại những trải nghiệm trong thời gian này, trong lòng Chung Trì cũng nổi lên chút sóng gió, khi nhìn Thiếu Chủ trước mặt, lòng hắn có chút lưu luyến.
Trải nghiệm này, hắn khó mà quên.
Vậy nên sau khi bái lạy, hắn quyết định làm một điều gì đó.
"Thiếu Chủ, hôm qua tiểu nhân đã có một giấc mơ kỳ lạ..."
"Mơ thấy vài ngày nữa, Thiếu Chủ cùng Thiếu Phu Nhân đại hôn."
"Hôn lễ đó vô cùng náo nhiệt, cả Tiên Cung đều tràn ngập không khí vui tươi, nhưng... ngay khi Thiếu Chủ và Thiếu Phu Nhân sắp bái thiên địa, lại xảy ra đại họa."
"Thiên địa, không thể bái thành... thế gian, nhuốm màu máu."
Chung Trì nhẹ giọng nói, sau đó lại hành lễ, rời khỏi Thiếu Cực Cung.
Trong đại điện, Hứa Thanh nhìn theo bóng Chung Trì rời đi, trong mắt lóe lên một tia sâu xa.
Đòn phản công từ Tứ Chân Quân, hắn tự nhiên không ngạc nhiên.
Vì trong cuộc tranh đấu giữa Thủ Tự và thay đổi, quyết định con đường của nhau, nên Hứa Thanh hiểu rõ, sở dĩ bản thân chiến thắng vài lần trước đó là vì bản thân hoàn toàn ẩn giấu.
Như vậy, dùng bóng tối đối đầu với ánh sáng, mới có thể thắng khéo léo.
Khiến mọi sự chú ý của đối phương đều đặt lên người Tà Linh Tử và Hồ Mỹ Nhân.
Nhưng kiểu thắng lợi đạt được nhờ ẩn mình, chung quy cũng chỉ là cục bộ, không thể thực sự xoay chuyển toàn cục.
Dòng chảy của lịch sử, chưa thay đổi nhiều, chỉ là những nhánh nhỏ mà thôi.
Và ưu thế, thực ra vẫn luôn nằm trong tay đối phương, chỉ là trước đó bị những hành động liên tục của mình làm mờ nhạt suy nghĩ, có phần lãng quên.
Nhưng chung quy, sẽ nhớ lại.
"Ta cũng chờ đợi, chính là khoảnh khắc mà các ngươi nhớ ra, chủ động hành động."
Hứa Thanh thì thầm.
Hắn đang bày một ván cờ rất lớn, một ván cờ về cách làm thế nào để nổi lên bão tố.
Chỉ có điều, ván cờ này, dựa vào sức mình hắn thì không đủ, dù thêm cả đồng minh cũng không đủ, còn cần phe Thủ Tự cũng tham gia vào.
Mới có thể thành thế!
Vì mọi hành động chủ động của phe Thủ Tự, thực ra đều là sóng gió, dù rất nhỏ, nhưng...
Cũng là gió khởi!
"Gió nổi rồi."
Khoảnh khắc này ngoài trời sấm sét vang dội, gió hóa bão tố, cuốn lên cát bụi, gào thét bốn phương tám hướng.
Trong mắt Hứa Thanh, ánh lên hàn quang.
Muốn mượn gió mà lên trời!
---
[CVT]
Truyện mình chuẩn bị làm, cực xuất sắc, mong mọi người ủng hộ ạ.
[Nô Lệ Bóng Tối]
https://metruyencv.com/truyen/no-le-bong-toi..
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
16 Tháng mười một, 2024 19:57
4k4 chữ mà nội dung có tẹo nên đọc thấy cái vèo là hết
16 Tháng mười một, 2024 19:40
4k4 chữ mà vẫn thấy ngắn kiểu gì đó, có đh nào như tui ko
16 Tháng mười một, 2024 19:11
sao mình cứ nghĩ là nếu cùng vị cách bọn thần linh mạnh hơn tu sĩ nhể
16 Tháng mười một, 2024 19:00
Oánh cả đại đế rồi
16 Tháng mười một, 2024 17:55
có chương roài
16 Tháng mười một, 2024 14:47
Má tích cả tuần đọc xíu cái hết moẹ :))
16 Tháng mười một, 2024 12:18
cứ như lão nhĩ đang bí văn vậy, cắt chữ, cắt chương.. đh nào qua bên trung xem thử
16 Tháng mười một, 2024 10:46
Mong hôm nay tác bù 2 chương tham lam thì 3 chương :)))
16 Tháng mười một, 2024 09:25
Nếu ai đói thuốc có thể thử Nô Lệ Bóng Tối nha, đang đứng đầu ở các bảng xếp hạng quan trọng, độc chiếm top 1 lượt đọc, bỏ top 2 khá xa, đã có nhiều kiểm chứng từ các đạo hữu bên Quang Âm qua, hoặc mọi người có thể xem các đánh giá nhiều like, mỗi người 1 cảm nhận, nên anh em cứ thử qua 2 quyển đầu nhé.
16 Tháng mười một, 2024 09:21
đêm qua k chương ạ
15 Tháng mười một, 2024 23:59
thằng này láo, Hứa Thanh có đứa lập uy rồi
15 Tháng mười một, 2024 23:37
chắc nay hông chưa rồi á
h hông có nè
15 Tháng mười một, 2024 22:14
chưa có chương anh em ạ
k thấy thông báo gì hết luôn á
15 Tháng mười một, 2024 21:30
nay k có chương à cvt
15 Tháng mười một, 2024 12:46
có nên trở lại lúc này k mn? hay là bế quan tiếp. tích được hơn 100 chg r @@
15 Tháng mười một, 2024 07:38
Hôm qua hông có chương ạ, chắc đợi tác về r bù
14 Tháng mười một, 2024 23:23
Thông cảm cho tác, vấn đề sức khoẻ cảm thông được
14 Tháng mười một, 2024 22:51
23h kém roài mà chưa có chương, nghỉ ngơi nha anh em, có ra muộn thì mai mình làm ạ.
14 Tháng mười một, 2024 22:20
nay chắc k chương quá :)))
14 Tháng mười một, 2024 22:07
Nay chắc ko chương rồi
14 Tháng mười một, 2024 18:32
Hôm qua thấy ngắn, ai dè nay làm mới thấy ngắn k tưởng =))
14 Tháng mười một, 2024 09:32
Đến lúc HT lập uy rồi
14 Tháng mười một, 2024 07:46
lại chuẩn bị buff bẩn kim ô
13 Tháng mười một, 2024 23:53
mọi người biết cài giọng nói trên ip k . mé nghe audio cứ như vịt kêu ý
13 Tháng mười một, 2024 23:19
có chương nhưng mình thấy hơi ngắn, cũng muộn rồi mai lên nha ae
BÌNH LUẬN FACEBOOK