Mục lục
Quang Âm Chi Ngoại
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cửu Ngạn Kỷ, năm Đạo Mạt thứ 2999, tháng Mười Hai đã quá nửa.

Chỉ còn nửa tháng nữa là Cửu Ngạn Tiên Chủ thoái vị và Cực Quang Tiên Chủ tiếp quản trị vì, cũng là ngày diễn ra hôn lễ của Thiếu Chủ Tiên Cung Cực Quang với nữ nhi của Cửu Ngạn Tiên Chủ.

Đám cưới này, nếu là lúc bình thường, không chỉ chấn động toàn bộ Đệ Ngũ Tinh Hoàn, mà còn thu hút vô số tu sĩ đến để tỏ lòng thành kính.

Có thể nói, tất cả các Tiên Chủ, nếu không đích thân đến thì cũng sẽ cử đại đệ tử của mình đến, để thể hiện sự trọng đại.

Nhưng trong thời kỳ nhạy cảm hiện nay, Cực Quang Tiên Chủ lấy lý do không tiện phô trương mà từ chối tất cả khách mời bên ngoài, khiến đám cưới này chỉ giới hạn trong Tiên Cung.

Tuy vậy, những thứ cần có như lễ vật và trang trí vẫn được chuẩn bị đầy đủ.

Vì vậy, cả Tiên Cung được trang trí rực rỡ, đỏ rực khắp nơi.

Đặc biệt là Thiếu Cực Cung, càng lộng lẫy hơn.

Đây vốn là những sự kiện đã xảy ra trong lịch sử, không gây ra nhiều biến động và ảnh hưởng đến cốt truyện sau này, nên Hứa Thanh không ngăn cản mà để mặc các lễ quan Tiên Cung bận rộn trong Thiếu Cực Cung.

Hắn tự mình ngồi tọa thiền trong chính điện, tiếp tục nghiên cứu Thời Không Chi Sa đã thu được.

Những việc bên ngoài được giao cho Chung Trì phụ trách điều phối và xử lý.

Thời gian cứ thế trôi qua, nhanh chóng mặt trời lặn, ánh chiều tà bao trùm khắp bầu trời, chiếu xuống Thiếu Cực Cung.

Các lễ quan cũng đang hoàn tất việc trang trí.

Chung Trì ngẩng đầu lên, cẩn thận kiểm tra từng chi tiết trang trí và sắp đặt.

Hắn chỉ vào tú cầu treo dưới mái nhà, nhíu mày nói với lễ quan bên cạnh:

"Màu sắc của tú cầu này có chút không đúng, không hoàn toàn là từ Tiên Hồng Lãnh Đông. Bình thường khó nhận ra, nhưng ánh chiều tà chiếu vào lại lộ tạp chất bên trong."

"Số lượng cũng không hợp. Phải là số chẵn, mau đổi đi!"

"Còn dải lụa đỏ kia, ánh sáng không đủ, dòng chảy pháp lực bên trong không tự nhiên."

"Đổi hết đi!"

"Và cả . . . "

Chung Trì có thể nói là rất tận tụy, vì hắn thấy mình cần thể hiện một chút, dẫu sao hôm qua Thiếu Chủ cũng đã giúp thân chủ của hắn nói vài lời tốt đẹp với Tiểu Huệ Tiên Tử của Chưởng Linh Cung.

Theo tính tình của thân chủ, tất nhiên là cảm kích vô cùng.

Ngoài ra, Chung Trì cũng thở dài, hắn biết rõ dòng chảy lịch sử, hiểu rằng lễ cưới này thực ra . . . chỉ là một nghi lễ đẫm máu.

"Vị Thiếu Chủ này, nửa tháng sau, sẽ chết thảm ở đây . . . bao gồm tất cả những người có mặt, không một ai sống sót."

"Nói ra, thời gian gần đây tiếp xúc với Thiếu Chủ, từ tính cách cho đến cốt cách, thực ra đều tốt, dù có phần háo sắc nhưng nếu xét đến thân phận của hắn, chỉ hảo sắc . . . cũng đã gần như hoàn hảo rồi."

Chung Trì cảm thán.

Thời gian này khiến hắn cảm thấy cuộc sống ở Tiên Cung rất ít áp lực, chỉ cần bảo vệ tốt Thiếu Chủ là được.

Ngược lại, bản thân ở thực tại thì gánh nặng nhiều, từ gia tộc đến vận mệnh của bản thân, tất cả đều phải tranh đấu, phải đi ngược lại số phận.

Đồng thời, hắn cũng nhìn ra được phần nào lòng dạ khó lường của sư tôn mình, nhưng bề ngoài không thể biểu lộ.

Chỉ có thể âm thầm tìm cách phản công.

Vì vậy, khi so sánh, hắn phải thừa nhận rằng mình thực sự thích thân phận Chung Trì hơn . . .

Trong khi những suy nghĩ đó dâng lên trong lòng, ánh mắt hắn lướt qua, thấy trên nền đất có một viên gạch xanh bị sứt mẻ, liền nhíu mày định lên tiếng.

Ngay lúc đó, ánh chiều tà trên trời bỗng sáng rực lên, gần như chói lòa.

Một tiếng phượng kêu vọng từ trời cao.

Ánh chiều tà hội tụ từ bốn phương, tập trung ở bầu trời phía trên Thiếu Cực Cung, phản chiếu xuống Cửu Phượng Loan Giá lấp lánh hạ xuống.

Xe ngự vàng son lộng lẫy, tỏa sáng rực rỡ trong ánh hoàng hôn, dường như có thể soi rọi mọi ngóc ngách của Thiếu Cực Cung.

Cửu Phượng kéo xe ngự bốc lên ngọn lửa đỏ, như muốn thiêu đốt cả bầu trời hoàng hôn, tiếng kêu của chúng khiến cả đất trời biến sắc, uy thế của phượng hoàng tỏa ra không thiếu một chút nào.

Xung quanh xe ngự là hàng trăm vệ sĩ, đều mặc giáp đen, cầm trường mâu, khí thế không tầm thường.

Bọn họ là hộ vệ của Cửu Ngạn Tiên Chủ chi nữ.

Giờ đây, khi Loan Giá hạ xuống, tất cả lễ quan trong Thiếu Cực Cung đều cúi đầu hành lễ.

Chung Trì mắt thu hẹp, nhưng bề ngoài vẫn đầy vẻ cung kính, nhanh chóng tiến lên, cao giọng hành lễ.

"Bái kiến Linh Hoàng Tiên Tử."

Một tiếng hừ lạnh phát ra từ trong Loan Giá, không lâu sau, khi hai thị nữ hai bên vén rèm, một mỹ nữ tuyệt sắc đầy cao quý bước ra từ bên trong.

Người đến, chính là Cửu Ngạn Tiên Chủ chi nữ, kỳ danh Linh Hoàng!

Chỉ là hôm nay nàng không còn là hình ảnh của một thiếu nữ dịu dàng, dùng giận hờn che đi sự dịu dàng như lần xuất hiện ở Hình Lôi Nhai trước đây, mà là . . . một nữ nhân có ánh mắt sâu thẳm và sắc bén, như thể có thể nhìn thấu những suy nghĩ sâu kín nhất trong lòng người khác.

Khuôn mặt trầm tĩnh, bao hàm phong bạo.

Trang phục của nàng cũng không như thường lệ.

Một bộ cung trang xanh trắng cực kỳ hoa lệ, phối hợp với vẻ tức giận tỏa ra từ ánh mắt, khiến nàng toát lên một sự uy nghi không thể xâm phạm.

Như thể sự hiện diện của nàng chính là một dạng trấn áp, khiến người khác không dám tùy tiện trước mặt nàng.

Lúc này, từng bước nàng tiến vào Thiếu Cực Cung, khí thế càng trở nên nặng nề hơn.

Bởi nàng hiểu rõ giá trị và địa vị của mình, cũng biết cách sử dụng quyền lực này để duy trì tôn nghiêm và lợi ích của bản thân.

Ánh mắt như nhìn thấu mọi giả dối và dối trá lướt qua toàn bộ nơi này, cuối cùng dừng lại trên người Chung Trì.

"Bách Hoa Cung, đã tháo dỡ chưa?"

Giọng nói của nàng trầm thấp mà mạnh mẽ, mỗi chữ như một cái búa đập vào lòng người, khiến người nghe không khỏi sinh ra cảm giác kính sợ.

Mọi người đều cúi đầu không nói, ngay cả Chung Trì cũng cảm nhận được áp lực toát ra từ lời nói của nàng.

"Mới mấy ngày không gặp, người này đã hoàn toàn thích ứng với thân phận của mình. Nếu không phải đã nhìn ra sơ hở từ trước, thì hôm nay e rằng khó phát hiện nàng là người ngoài đến."

Trong lòng Chung Trì suy nghĩ nhanh chóng, hạ giọng đáp.

"Thiếu Chủ đã sớm ra lệnh tháo dỡ Bách Hoa Cung, chỉ là tiểu nhân bận xử lý trang trí cho hôn lễ của Thiếu Chủ và người, nên đã bỏ qua việc nhỏ là tháo dỡ cung điện này . . . "

"Ngày mai tiểu nhân sẽ xử lý."

Linh Hoàng Tiên Tử trầm mặt, nhạt giọng nói.

"Không cần ngày mai, hôm nay tựu phá luôn đi."

Nói rồi, nàng tiếp tục tiến lên.

Chung Trì vội vàng tỏ vẻ muốn giải thích, nhưng vừa tiến lên đã bị hộ vệ bên cạnh Linh Hoàng Tiên Tử đẩy lui, hắn đành nhanh chóng truyền âm cho Thiếu Chủ rồi chạy theo, lớn tiếng gọi.

"Thiếu phu nhân, việc vặt này, để tiểu nhân lo."

Trong lúc đó, dưới sự dẫn đầu đầy giận dữ của Linh Hoàng Tiên Tử, bóng dáng Bách Hoa Cung đã thấp thoáng hiện ra phía trước, đoàn người của nàng đến như mây đen áp sát, khiến ánh chiều tà cũng trở nên u tối.

Mơ hồ có cơn gió lớn nổi lên, thổi vào trong Bách Hoa Cung, khiến cỏ cây bên trong lung lay.

Chỉ là . . . trong cung, Hồ Mỹ Nhân đang ngồi thư thái tại vị trí vốn là của Thiếu Chủ, khoác lớp áo mỏng, thân hình lấp ló.

Thêm vào đó là vẻ mặt lười biếng, toàn thân nàng toát ra phong tình vô hạn.

Dường như không hề quan tâm đến tình thế bên ngoài, nàng khẽ hát một tiếng.

"Các tỷ muội, tiếp tục tấu nhạc, tiếp tục nhảy múa."

Bách Hoa cùng cười, tiên nhạc lại vang lên.

Bên ngoài, Chung Trì thấy cảnh tượng này, mắt nheo lại, lùi lại vài bước, không ngăn cản nữa.

Về phần Linh Hoàng Tiên Tử, mắt nàng hiện lên tia sát khí, lạnh giọng nói.

"Đem này uế điện, theo bản cung trong mắt xóa đi!"

Vừa dứt lời, đám hộ vệ trong giáp đen bên cạnh nàng, hàn khí bốc lên, khí thế hùng dũng tiến lên.

Chưa cần ra tay, hàn khí từ bọn hắn lan ra xung quanh, trong chớp mắt đã đóng băng mọi thứ, sau đó những thứ bị đóng băng vỡ nát thành tro bụi.

Cứ mỗi bước tiến lên, lại một lớp hóa thành tro.

Xung quanh, từ lễ quan đến Chung Trì, hay là hộ vệ của Thiếu Cực Cung . . . không một ai ngăn cản.

Bởi vì . . . trong toàn bộ Tiên Cung Cực Quang, người có tư cách tháo dỡ Bách Hoa Cung, vốn chỉ có Cực Quang Tiên Chủ, ngay cả bốn vị đệ tử của ngài cũng không có tư cách này.

Nhưng giờ đây . . . người có tư cách này đã thêm một người.

Đó chính là Thiếu phu nhân sắp thành hôn với Thiếu Chủ!

Thân phận của nàng trong việc này thậm chí còn hợp lý hơn Tiên Chủ, huống hồ trước đây Tiên Chủ cũng từng nói muốn tháo dỡ Bách Hoa Cung.

Vì vậy hành động của Linh Hoàng Tiên Tử, không ai có tư cách ngăn cản.

Cứ thế đoàn hộ vệ của nàng tiếp tục tiến tới.

Tiếng nổ ầm ầm.

Bách Hoa Cung từ ngoài vào trong, dưới bước chân của đoàn hộ vệ, sụp đổ tan nát, hóa thành tro bụi.

Còn Linh Hoàng Tiên Tử đi theo sau, thần sắc lạnh lùng.

Thấy vậy, Chung Trì chỉ biết thầm thở dài, thầm nghĩ Thiếu Chủ à, việc này ta cũng không còn cách nào.

Khi Chung Trì còn đang cảm thán, đoàn hộ vệ phía trước đã tiến vào sâu trong Bạch Cung.

Vì vậy, hồ nước, trăm hoa, và Hồ Mỹ Nhân hiện ra trước mắt mọi người.

Cũng lọt vào tầm mắt của Linh Hoàng Tiên Tử.

Những gì nhìn thấy là tấm màn lụa mỏng đủ màu sắc, đúng kiểu chốn lầu xanh, đường cong uyển chuyển, đôi chân ngọc thon dài, muôn hình muôn vẻ.

Có nàng yếu đuối dễ thương, có nàng yêu kiều quyến rũ, có nàng ngây thơ thanh thuần, có nàng trưởng thành đằm thắm, có nàng xinh đẹp duyên dáng.

Thậm chí còn có cả dị tộc . . .

"Âm thanh tục tĩu, làm vấy bẩn lòng người, lẳng lơ đê tiện, phong hóa bại hoại, không biết liêm sỉ, thấp hèn đến cực điểm!"

Nhìn cảnh tượng này, Linh Hoàng Tiên Tử nghiến răng, từng chữ từng chữ thốt lên.

Bách Hoa nghe vậy, đồng loạt trừng mắt giận dữ.

Hồ Mỹ Nhân thì ung dung, bàn tay ngọc ngà nhón một trái nho bên cạnh, bỏ vào miệng, ánh mắt lướt qua Linh Hoàng Tiên Tử, khẽ cười.

"Tỷ tỷ ngươi cũng là một mỹ nhân, chỉ tiếc tạo hóa trêu ngươi. Nếu tỷ tỷ không phải là nữ nhi của Cửu Ngạn Tiên Chủ, chỉ sợ đã cùng ta trở thành tỷ muội, chắc chắn trong Bách Hoa Cung sẽ có thêm một đóa Khiên Ngưu Hoa (bìm bịp) là tỷ tỷ, để hầu hạ Thiếu Chủ cùng với bọn ta."

Hồ Mỹ Nhân thở dài, vẻ mặt đầy tiếc nuối.

Nghe vậy, đôi mắt Linh Hoàng Tiên Tử lập tức lạnh lùng, dù là thân chủ của nàng hay là chính nàng, từ nhỏ đến lớn đều chưa từng nghe lời châm chọc mỉa mai đến mức ẩn ý đầy tục tĩu như thế này.

Khiên Ngưu Hoa, dường như không chỉ là Khiên Ngưu Hoa.

Ánh mắt nàng dán chặt vào Hồ Mỹ Nhân, lời của Đệ Tứ Chân Quân lại vang lên trong đầu.

Sau đó, nàng lạnh giọng nói.

"Chốn dơ bẩn cùng lũ người ô uế này, hãy lập tức khu tán ra khỏi Tiên Cung cho bổn cung!"..

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Ông Ba Bị
08 Tháng tám, 2024 22:49
ae bỏ truyện hết rồi à. hôm qua đọc thấy mấy cmt. hnay vào vẫn thế
Maktub
07 Tháng tám, 2024 20:55
Ở vọng cổ cứ tưởng thần linh là chí cao. Đi ra ngoài mới biết thần linh như gia súc
Thuyết thư
07 Tháng tám, 2024 20:18
Ae đoán cục ở Vọng Cổ giải ntn đây
kaiwm33462
07 Tháng tám, 2024 14:35
Vụ thần ko thể nhìn, tiên ko thể nhớ chỉ áp dụng trong 1 khoảng tu vi nhất định thôi. Từ lúc con tác nói vụ đó đến giờ, thần linh đầy đường, thần đài, chân thần cũng có, team Ht 2N vẫn nhìn bt, có vấn đề gì đâu. Đạt tới uẩn thần mới có thể nhìn đc bản chất thế giới, quan sát đc dị chất thật sự. Thì Tiên chắc cũng có cơ chế tương tự thôi, kiểu skill passive, bật tắt dc, chứ Nếu tiên ko thể nhớ thì sao cả Vọng cổ đểu biết Huyền U là Hạ tiên?
Cửu Điện Hạ
07 Tháng tám, 2024 00:49
Có đạo hữu nào suy đoán về map Đệ Ngũ Tinh Hoàn này không? Có rất nhiều hint nói lên nơi này không tồn tại mà là 1 thuật pháp thay đổi nhận thức. Ta coi lại chương 1300, lần đầu tiên nhắc về Đ5TH thì Nhị Ngưu có nói “Hắn chỗ địa phương, kia bốn chữ... Sư tôn phán đoán là. .... Không tồn tại chi địa, nhưng khi mọi người nghe được một khắc, nó tựu có chân thực cơ sở, càng là nói ra cái này bốn chữ, tồn tại trình độ thì càng chân thực." "Mà mảnh này vũ trụ Thần Linh, tồn tại quá nhiều kỳ dị, bất cứ chuyện gì, bất cứ tồn tại nào, đều có thể." Thất Gia là Hạ Tiên thì phải có căn cứ để ổng có phán đoán như vậy, chứ ko phải đơn thuần chỉ vì 6 Cổ Hạ Tiên và Huyền U 1 đi không trở lại. Về việc tại sao ta nói là thay đổi nhận thức thì có rất nhiều chi tiết về Tiên liên quan Chương 1300 có nói câu “Thần Linh không thể nhìn thẳng, Tiên không thể nhớ” 1 Hint khác là Tiên Thuật Ngũ Cẩu Xá Tiên, Tiên thuật này có thể cài cắm ký ức giả mà người bị thi thuật không thể phát hiện ra được, rồi tiến hành đoạt xá. Bên cạnh đó, lúc HT thu được tiên thuật thì hiểu được ý nghĩa Ngũ Cẩu là gì, Nhưng Xá Tiên thì không biết ý nghĩa là gì. Quyền Bính của Thế Tử là thay đổi nhận thức, nên 1 thứ tương tự ở cấp độ cao hơn là hiển nhiên. Tương tự như skill của lão chúa tể mà HT mới xử là nói lên số lượng chữ nhất định thì auto phát trận. Max level nói 2 chữ là hoàn thành thi pháp. Nên rất có thể chữ “Đệ Ngũ Tinh Hoàn” cũng đã được cài Macro kiểu như vậy. Vậy nên Thất gia nói “Hắn chỗ địa phương, kia bốn chữ... Sư tôn phán đoán là. .... Không tồn tại chi địa, nhưng khi mọi người nghe được một khắc, nó tựu có chân thực cơ sở, càng là nói ra cái này bốn chữ, tồn tại trình độ thì càng chân thực." Là hoàn toàn có cơ sở Gom những dữ kiện này có thể thấy là Tiên cũng rất quỷ dị và liên quan đến thay đổi nhận thức. Và 1 điều nữa là sau chương 1300 thì ko lần nào Đ5TH được nhắc đến là hư ảo nữa, giống như nó đã bị chìm vào quên lãng. Điều này hoàn toàn giống với phong cách phục bút của Nhĩ Căn. Các Đạo Hữu có suy đoán gì :))
mdkpk28580
06 Tháng tám, 2024 22:08
thường thì theo các truyện cũ sang map mới main sẽ gặp 1 e nữ chính mới, ko biết thân phận thế nào đây
Lộng Hành
06 Tháng tám, 2024 22:05
Xem ra Vọng Cổ đại lục cũng chỉ là một trang trại để thu hoạch. Thần linh Tàn Diện cũng chỉ là pet của đại năng ở các thế giới cấp cao :)
Kinh Tâm
06 Tháng tám, 2024 08:20
khoái cách lão Nhĩ cho các nv đẩy ngược suy diễn, từ thèn tôi tớ đều uốn lưỡi 7 vòng mới nói, nó gọi là không một vết xước cái này liền xứng đáng đợi chương a.
Thanh Hưng
06 Tháng tám, 2024 08:14
Vẫn nhớ mỗi ngày 2 chương :(((((
THỦY TỔ
06 Tháng tám, 2024 01:09
Đệ Nhất Tinh Hoàn vẫn rất bí ẩn
SWaXD89337
05 Tháng tám, 2024 23:36
Vương Lâm đệ nhị, g·iết người không chớp mắt
Lộng Hành
05 Tháng tám, 2024 22:13
Chap này ngắn ngủi và nhạt nhẽo quá thể
bltty84740
05 Tháng tám, 2024 20:54
đúng kiểu nhân vật phản diện hành sự luôn,
Vũ Việt
05 Tháng tám, 2024 20:41
chương hơi ngắn :(
Vũ Việt
04 Tháng tám, 2024 21:13
đệ ngũ tinh hoàn cũng gọi là hạ tiên, vậy là đều từ hậu thổ đi lên hay ntn nhỉ ae, tưởng hạ tiên là xưng hô ở vọng cổ thôi chứ nhỉ :3
Thanh Hưng
04 Tháng tám, 2024 20:39
Đã update lại chương trước nha
Lộng Hành
04 Tháng tám, 2024 19:58
Phi thăng Tiên Đô làm ta nhớ đến Hứa Ứng và rau hẹ =)))))))
tudokingdom
04 Tháng tám, 2024 14:39
mô Phật nhịn mãi chưa được 100 chương
UEXDh88554
04 Tháng tám, 2024 14:37
truyện này mạch không trôi chảy, có vẻ là tác viết đến đoạn nhân hoàng thành thần đã hết ý tưởng tiếp nên chuyển sang map khác. Lúc đầu thì nói là tu đến hạ tiên là hết đường tu lên nữa, rồi cường giả vọng cổ phải rời đi lên thánh dịa trên tinh không. Giờ qua map đễ ngũ tinh hoàn thì lại nói kiểu khác.
Áo Bông Nhỏ
04 Tháng tám, 2024 11:47
drop ở chương 900, truyện này khoảng 100c cảm giác đứt quãng k trôi chảy, sau đó thì lại hay nhưng chỉ ở map thất huyết đồng, sang map quận đô thì chán dần và cuối cũng t phải drop ở map tử nguyệt. Nội dung nhàm chán k còn cuốn hút, con tác bí ý tưởng phải viết trang bức bán đan ở nghịch nguyệt điện. Drop :
Issac Pei
04 Tháng tám, 2024 04:33
Ố zề. Như vậy Chap này bật mí thêm 1 vấn đề: Lão già Tiên Tôn kia cũng ko phải thổ địa của tinh hoàn này mà là do chui đến đánh chiếm, chấn áp. Như vậy rất khả năng lão là 1 trong 9 lão Hạ Tiên từ Hậu thổ chui lên đây rồi sau đó đột phá từ Hạ Tiên lên dần đến Tiên Tôn.
nphBl03323
03 Tháng tám, 2024 22:38
Tiên tôn, cấp bậc mới nhất hệ tu tiên đã xuất hiện. Khỏi tranh cãi lão giả ở đệ ngũ tinh hoàn tu vi gì nữa nhé =)) Còn vì sao lão chui ra thì chờ tác nó lấp hố :v.
Tru Thiên Đạo Nhân
03 Tháng tám, 2024 21:46
theo thói quen của lão nhĩ thì chắc sau này phải có c·hiến t·ranh giữa các tinh hoàn
hiệp khách
03 Tháng tám, 2024 20:45
giải thuyết thượng hoang trước đây ngự trị ở đệ ngũ tinh hoàn về sau đột phá thất bại lâm vào ngủ say kẻ có tu vi ngang thần tôn nhân cơ hội lẻn vào chiếm tinh hoàn
Kdunz
03 Tháng tám, 2024 20:41
map này có vẽ to à
BÌNH LUẬN FACEBOOK
Chương trước
Chương trước
Chương sau
Chương sau
Về đầu trang
Về đầu trang