Mục lục
Quang Âm Chi Ngoại
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cửu Ngạn Kỷ, năm Đạo Mạt thứ 2999, tháng Mười Hai đã quá nửa.

Chỉ còn nửa tháng nữa là Cửu Ngạn Tiên Chủ thoái vị và Cực Quang Tiên Chủ tiếp quản trị vì, cũng là ngày diễn ra hôn lễ của Thiếu Chủ Tiên Cung Cực Quang với nữ nhi của Cửu Ngạn Tiên Chủ.

Đám cưới này, nếu là lúc bình thường, không chỉ chấn động toàn bộ Đệ Ngũ Tinh Hoàn, mà còn thu hút vô số tu sĩ đến để tỏ lòng thành kính.

Có thể nói, tất cả các Tiên Chủ, nếu không đích thân đến thì cũng sẽ cử đại đệ tử của mình đến, để thể hiện sự trọng đại.

Nhưng trong thời kỳ nhạy cảm hiện nay, Cực Quang Tiên Chủ lấy lý do không tiện phô trương mà từ chối tất cả khách mời bên ngoài, khiến đám cưới này chỉ giới hạn trong Tiên Cung.

Tuy vậy, những thứ cần có như lễ vật và trang trí vẫn được chuẩn bị đầy đủ.

Vì vậy, cả Tiên Cung được trang trí rực rỡ, đỏ rực khắp nơi.

Đặc biệt là Thiếu Cực Cung, càng lộng lẫy hơn.

Đây vốn là những sự kiện đã xảy ra trong lịch sử, không gây ra nhiều biến động và ảnh hưởng đến cốt truyện sau này, nên Hứa Thanh không ngăn cản mà để mặc các lễ quan Tiên Cung bận rộn trong Thiếu Cực Cung.

Hắn tự mình ngồi tọa thiền trong chính điện, tiếp tục nghiên cứu Thời Không Chi Sa đã thu được.

Những việc bên ngoài được giao cho Chung Trì phụ trách điều phối và xử lý.

Thời gian cứ thế trôi qua, nhanh chóng mặt trời lặn, ánh chiều tà bao trùm khắp bầu trời, chiếu xuống Thiếu Cực Cung.

Các lễ quan cũng đang hoàn tất việc trang trí.

Chung Trì ngẩng đầu lên, cẩn thận kiểm tra từng chi tiết trang trí và sắp đặt.

Hắn chỉ vào tú cầu treo dưới mái nhà, nhíu mày nói với lễ quan bên cạnh:

"Màu sắc của tú cầu này có chút không đúng, không hoàn toàn là từ Tiên Hồng Lãnh Đông. Bình thường khó nhận ra, nhưng ánh chiều tà chiếu vào lại lộ tạp chất bên trong."

"Số lượng cũng không hợp. Phải là số chẵn, mau đổi đi!"

"Còn dải lụa đỏ kia, ánh sáng không đủ, dòng chảy pháp lực bên trong không tự nhiên."

"Đổi hết đi!"

"Và cả . . . "

Chung Trì có thể nói là rất tận tụy, vì hắn thấy mình cần thể hiện một chút, dẫu sao hôm qua Thiếu Chủ cũng đã giúp thân chủ của hắn nói vài lời tốt đẹp với Tiểu Huệ Tiên Tử của Chưởng Linh Cung.

Theo tính tình của thân chủ, tất nhiên là cảm kích vô cùng.

Ngoài ra, Chung Trì cũng thở dài, hắn biết rõ dòng chảy lịch sử, hiểu rằng lễ cưới này thực ra . . . chỉ là một nghi lễ đẫm máu.

"Vị Thiếu Chủ này, nửa tháng sau, sẽ chết thảm ở đây . . . bao gồm tất cả những người có mặt, không một ai sống sót."

"Nói ra, thời gian gần đây tiếp xúc với Thiếu Chủ, từ tính cách cho đến cốt cách, thực ra đều tốt, dù có phần háo sắc nhưng nếu xét đến thân phận của hắn, chỉ hảo sắc . . . cũng đã gần như hoàn hảo rồi."

Chung Trì cảm thán.

Thời gian này khiến hắn cảm thấy cuộc sống ở Tiên Cung rất ít áp lực, chỉ cần bảo vệ tốt Thiếu Chủ là được.

Ngược lại, bản thân ở thực tại thì gánh nặng nhiều, từ gia tộc đến vận mệnh của bản thân, tất cả đều phải tranh đấu, phải đi ngược lại số phận.

Đồng thời, hắn cũng nhìn ra được phần nào lòng dạ khó lường của sư tôn mình, nhưng bề ngoài không thể biểu lộ.

Chỉ có thể âm thầm tìm cách phản công.

Vì vậy, khi so sánh, hắn phải thừa nhận rằng mình thực sự thích thân phận Chung Trì hơn . . .

Trong khi những suy nghĩ đó dâng lên trong lòng, ánh mắt hắn lướt qua, thấy trên nền đất có một viên gạch xanh bị sứt mẻ, liền nhíu mày định lên tiếng.

Ngay lúc đó, ánh chiều tà trên trời bỗng sáng rực lên, gần như chói lòa.

Một tiếng phượng kêu vọng từ trời cao.

Ánh chiều tà hội tụ từ bốn phương, tập trung ở bầu trời phía trên Thiếu Cực Cung, phản chiếu xuống Cửu Phượng Loan Giá lấp lánh hạ xuống.

Xe ngự vàng son lộng lẫy, tỏa sáng rực rỡ trong ánh hoàng hôn, dường như có thể soi rọi mọi ngóc ngách của Thiếu Cực Cung.

Cửu Phượng kéo xe ngự bốc lên ngọn lửa đỏ, như muốn thiêu đốt cả bầu trời hoàng hôn, tiếng kêu của chúng khiến cả đất trời biến sắc, uy thế của phượng hoàng tỏa ra không thiếu một chút nào.

Xung quanh xe ngự là hàng trăm vệ sĩ, đều mặc giáp đen, cầm trường mâu, khí thế không tầm thường.

Bọn họ là hộ vệ của Cửu Ngạn Tiên Chủ chi nữ.

Giờ đây, khi Loan Giá hạ xuống, tất cả lễ quan trong Thiếu Cực Cung đều cúi đầu hành lễ.

Chung Trì mắt thu hẹp, nhưng bề ngoài vẫn đầy vẻ cung kính, nhanh chóng tiến lên, cao giọng hành lễ.

"Bái kiến Linh Hoàng Tiên Tử."

Một tiếng hừ lạnh phát ra từ trong Loan Giá, không lâu sau, khi hai thị nữ hai bên vén rèm, một mỹ nữ tuyệt sắc đầy cao quý bước ra từ bên trong.

Người đến, chính là Cửu Ngạn Tiên Chủ chi nữ, kỳ danh Linh Hoàng!

Chỉ là hôm nay nàng không còn là hình ảnh của một thiếu nữ dịu dàng, dùng giận hờn che đi sự dịu dàng như lần xuất hiện ở Hình Lôi Nhai trước đây, mà là . . . một nữ nhân có ánh mắt sâu thẳm và sắc bén, như thể có thể nhìn thấu những suy nghĩ sâu kín nhất trong lòng người khác.

Khuôn mặt trầm tĩnh, bao hàm phong bạo.

Trang phục của nàng cũng không như thường lệ.

Một bộ cung trang xanh trắng cực kỳ hoa lệ, phối hợp với vẻ tức giận tỏa ra từ ánh mắt, khiến nàng toát lên một sự uy nghi không thể xâm phạm.

Như thể sự hiện diện của nàng chính là một dạng trấn áp, khiến người khác không dám tùy tiện trước mặt nàng.

Lúc này, từng bước nàng tiến vào Thiếu Cực Cung, khí thế càng trở nên nặng nề hơn.

Bởi nàng hiểu rõ giá trị và địa vị của mình, cũng biết cách sử dụng quyền lực này để duy trì tôn nghiêm và lợi ích của bản thân.

Ánh mắt như nhìn thấu mọi giả dối và dối trá lướt qua toàn bộ nơi này, cuối cùng dừng lại trên người Chung Trì.

"Bách Hoa Cung, đã tháo dỡ chưa?"

Giọng nói của nàng trầm thấp mà mạnh mẽ, mỗi chữ như một cái búa đập vào lòng người, khiến người nghe không khỏi sinh ra cảm giác kính sợ.

Mọi người đều cúi đầu không nói, ngay cả Chung Trì cũng cảm nhận được áp lực toát ra từ lời nói của nàng.

"Mới mấy ngày không gặp, người này đã hoàn toàn thích ứng với thân phận của mình. Nếu không phải đã nhìn ra sơ hở từ trước, thì hôm nay e rằng khó phát hiện nàng là người ngoài đến."

Trong lòng Chung Trì suy nghĩ nhanh chóng, hạ giọng đáp.

"Thiếu Chủ đã sớm ra lệnh tháo dỡ Bách Hoa Cung, chỉ là tiểu nhân bận xử lý trang trí cho hôn lễ của Thiếu Chủ và người, nên đã bỏ qua việc nhỏ là tháo dỡ cung điện này . . . "

"Ngày mai tiểu nhân sẽ xử lý."

Linh Hoàng Tiên Tử trầm mặt, nhạt giọng nói.

"Không cần ngày mai, hôm nay tựu phá luôn đi."

Nói rồi, nàng tiếp tục tiến lên.

Chung Trì vội vàng tỏ vẻ muốn giải thích, nhưng vừa tiến lên đã bị hộ vệ bên cạnh Linh Hoàng Tiên Tử đẩy lui, hắn đành nhanh chóng truyền âm cho Thiếu Chủ rồi chạy theo, lớn tiếng gọi.

"Thiếu phu nhân, việc vặt này, để tiểu nhân lo."

Trong lúc đó, dưới sự dẫn đầu đầy giận dữ của Linh Hoàng Tiên Tử, bóng dáng Bách Hoa Cung đã thấp thoáng hiện ra phía trước, đoàn người của nàng đến như mây đen áp sát, khiến ánh chiều tà cũng trở nên u tối.

Mơ hồ có cơn gió lớn nổi lên, thổi vào trong Bách Hoa Cung, khiến cỏ cây bên trong lung lay.

Chỉ là . . . trong cung, Hồ Mỹ Nhân đang ngồi thư thái tại vị trí vốn là của Thiếu Chủ, khoác lớp áo mỏng, thân hình lấp ló.

Thêm vào đó là vẻ mặt lười biếng, toàn thân nàng toát ra phong tình vô hạn.

Dường như không hề quan tâm đến tình thế bên ngoài, nàng khẽ hát một tiếng.

"Các tỷ muội, tiếp tục tấu nhạc, tiếp tục nhảy múa."

Bách Hoa cùng cười, tiên nhạc lại vang lên.

Bên ngoài, Chung Trì thấy cảnh tượng này, mắt nheo lại, lùi lại vài bước, không ngăn cản nữa.

Về phần Linh Hoàng Tiên Tử, mắt nàng hiện lên tia sát khí, lạnh giọng nói.

"Đem này uế điện, theo bản cung trong mắt xóa đi!"

Vừa dứt lời, đám hộ vệ trong giáp đen bên cạnh nàng, hàn khí bốc lên, khí thế hùng dũng tiến lên.

Chưa cần ra tay, hàn khí từ bọn hắn lan ra xung quanh, trong chớp mắt đã đóng băng mọi thứ, sau đó những thứ bị đóng băng vỡ nát thành tro bụi.

Cứ mỗi bước tiến lên, lại một lớp hóa thành tro.

Xung quanh, từ lễ quan đến Chung Trì, hay là hộ vệ của Thiếu Cực Cung . . . không một ai ngăn cản.

Bởi vì . . . trong toàn bộ Tiên Cung Cực Quang, người có tư cách tháo dỡ Bách Hoa Cung, vốn chỉ có Cực Quang Tiên Chủ, ngay cả bốn vị đệ tử của ngài cũng không có tư cách này.

Nhưng giờ đây . . . người có tư cách này đã thêm một người.

Đó chính là Thiếu phu nhân sắp thành hôn với Thiếu Chủ!

Thân phận của nàng trong việc này thậm chí còn hợp lý hơn Tiên Chủ, huống hồ trước đây Tiên Chủ cũng từng nói muốn tháo dỡ Bách Hoa Cung.

Vì vậy hành động của Linh Hoàng Tiên Tử, không ai có tư cách ngăn cản.

Cứ thế đoàn hộ vệ của nàng tiếp tục tiến tới.

Tiếng nổ ầm ầm.

Bách Hoa Cung từ ngoài vào trong, dưới bước chân của đoàn hộ vệ, sụp đổ tan nát, hóa thành tro bụi.

Còn Linh Hoàng Tiên Tử đi theo sau, thần sắc lạnh lùng.

Thấy vậy, Chung Trì chỉ biết thầm thở dài, thầm nghĩ Thiếu Chủ à, việc này ta cũng không còn cách nào.

Khi Chung Trì còn đang cảm thán, đoàn hộ vệ phía trước đã tiến vào sâu trong Bạch Cung.

Vì vậy, hồ nước, trăm hoa, và Hồ Mỹ Nhân hiện ra trước mắt mọi người.

Cũng lọt vào tầm mắt của Linh Hoàng Tiên Tử.

Những gì nhìn thấy là tấm màn lụa mỏng đủ màu sắc, đúng kiểu chốn lầu xanh, đường cong uyển chuyển, đôi chân ngọc thon dài, muôn hình muôn vẻ.

Có nàng yếu đuối dễ thương, có nàng yêu kiều quyến rũ, có nàng ngây thơ thanh thuần, có nàng trưởng thành đằm thắm, có nàng xinh đẹp duyên dáng.

Thậm chí còn có cả dị tộc . . .

"Âm thanh tục tĩu, làm vấy bẩn lòng người, lẳng lơ đê tiện, phong hóa bại hoại, không biết liêm sỉ, thấp hèn đến cực điểm!"

Nhìn cảnh tượng này, Linh Hoàng Tiên Tử nghiến răng, từng chữ từng chữ thốt lên.

Bách Hoa nghe vậy, đồng loạt trừng mắt giận dữ.

Hồ Mỹ Nhân thì ung dung, bàn tay ngọc ngà nhón một trái nho bên cạnh, bỏ vào miệng, ánh mắt lướt qua Linh Hoàng Tiên Tử, khẽ cười.

"Tỷ tỷ ngươi cũng là một mỹ nhân, chỉ tiếc tạo hóa trêu ngươi. Nếu tỷ tỷ không phải là nữ nhi của Cửu Ngạn Tiên Chủ, chỉ sợ đã cùng ta trở thành tỷ muội, chắc chắn trong Bách Hoa Cung sẽ có thêm một đóa Khiên Ngưu Hoa (bìm bịp) là tỷ tỷ, để hầu hạ Thiếu Chủ cùng với bọn ta."

Hồ Mỹ Nhân thở dài, vẻ mặt đầy tiếc nuối.

Nghe vậy, đôi mắt Linh Hoàng Tiên Tử lập tức lạnh lùng, dù là thân chủ của nàng hay là chính nàng, từ nhỏ đến lớn đều chưa từng nghe lời châm chọc mỉa mai đến mức ẩn ý đầy tục tĩu như thế này.

Khiên Ngưu Hoa, dường như không chỉ là Khiên Ngưu Hoa.

Ánh mắt nàng dán chặt vào Hồ Mỹ Nhân, lời của Đệ Tứ Chân Quân lại vang lên trong đầu.

Sau đó, nàng lạnh giọng nói.

"Chốn dơ bẩn cùng lũ người ô uế này, hãy lập tức khu tán ra khỏi Tiên Cung cho bổn cung!"..

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
thienphuoc1044
05 Tháng chín, 2024 23:09
Chương này hay quá ngũ hành sinh khắc đúng 1 vòng luân hồi.
xDfrDcIrOj
05 Tháng chín, 2024 22:50
Viên tử sắc thuỷ tinh của HT vẫn là viên bị vỡ vụn này. Trải qua 1 vòng luân hồi lại rơi vào tay HT
Dimensity 1200 AI
05 Tháng chín, 2024 22:32
Aaaaaaaaaaaaa phá zin tận 7 ngày. Làm lon bò húc cày đến sáng
Thiên Vận Tử
05 Tháng chín, 2024 22:27
Thời gian dần trôi đi, năm đó Mạnh Hạo với tu vi Ngưng Khí tầng sáu rời khỏi vùng núi hoang vu này phải mất hai ngày, nhưng nay hắn đã là Ngưng Khí đại viên mãn, chỉ mất nửa canh giờ là hắn ra khỏi nơi đây, thấy được Bắc Hải kia. Lại một lần nữa tới nơi này, Mạnh Hạo đứng bên bờ Bắc Hải, nhìn hồ nước trước mặt, hắn hít sâu một hơi, sắc mặt chân thành, ôm quyền vái lạy hai cái thật sâu với Bắc Hải. Cái lạy thứ nhất là ân chứng đạo năm đó khi Bắc Hải giúp hắn đột phá bình cảnh tu vi. Bái thứ hai là Bắc Hải đã khiến hắn sống lại trong trận chiến giữa hắn và Đinh Tín, đây là ân cứu mạng. - Hai lời thề đã nói ra, lần này Mạnh Hạo sẽ không nói nữa, bởi vì chúng đã khắc sâu trong lòng Mạnh Hạo. Mạnh Hạo ngẩng đầu nhìn Bắc Hải. Hồi lâu sau hắn nhắm mắt lại, khoanh chân ngồi bên bờ, trong đầu là đoạn khẩu quyết trong ngọc giản kia. - Cổ đạo, chấp phong thiên chi niệm, sơn hà thương sinh đại thiện, cửu sơn hải nhu đạo kiếp lai, ngô mệnh vô lượng tại! Sau một lúc lâu, những lời nói cứ vang vọng trong đầu Mạnh Hạo, chỉ là hắn vẫn không tài nào hiểu nổi, chỉ là cảm giác như có suy nghĩ gì đó. Sau nửa canh giờ khi Mạnh Hạo đang cẩn thận nghiên cứu thì đột nhiên nghe thấy một tràng cười sang sảng truyền tới từ Bắc Hải kia. - Vị tiểu tiên sinh này muốn vượt biển ư? Theo giọng nói truyền đến, Mạnh Hạo lập tức ngẩng đầu, thấy một con thuyền cô độc dần lái tới từ trên Bắc Hải kia. Một lão già mặc áo tới, một tiểu cô nương mở tròn mắt nhìn Mạnh Hạo, nở nụ cười hồn nhiên. Mạnh Hạo cũng cười, đứng dậy chắp tay cúi đầu với ông già và tiểu cô nương, rồi cất bước, mang theo kiếm quang, cả người hắn trực tiếp hòa thành cầu vồng, hạ xuống thuyền. Trong khoang thuyền vẫn có một bầu rượu ấm áp, tiểu cô nương lấy ra, rót đầy một chén cho Mạnh Hạo, tay chống cằm nhìn Mạnh Hạo. - Đại ca ca, sao lại tới đây nữa rồi? Là tới thăm Cổ Ất Đinh Tam Vũ sao? Tiểu cô nương tươi cười đầy hồn nhiên, giọng nói thanh thúy rất dễ nghe. Mạnh Hạo ngẩn ra. - Cổ Ất Đinh Tam Vũ, đó là tên của muội, đại ca ca đừng nói cho người khác nha. Tiểu cô nương cười nói, lại chớp mắt với Mạnh Hạo, trông rất là đáng yêu. Mạnh Hạo giật mình, mỉm cười rồi chắp tay cúi đầu nhận lấy chén rượu, nhìn lão già và tiểu cô nương, mỉm cười. - Nhiều ngày không gặp, phong thái tiểu tiên sinh lại càng hơn khi xưa, lần này cũng muốn sang bờ bên kia ư? Ông già cười ha ha, chèo con thuyền vào giữa hồ thì quay đầu nhìn Mạnh Hạo, cười hỏi. - Hôm nay vãn bối không vượt biển, mà muốn cởi bỏ nghi hoặc. Mạnh Hạo khẽ nói, một hơi uống hết rượu trong chén.
Trường thành Ẩn quan
05 Tháng chín, 2024 22:15
Đánh có 1 trận vs thằng Thổ mà tận đủ thứ chương, lão Nhĩ tính viết bộ này 3 vạn năm chăng?
Vũ Việt
05 Tháng chín, 2024 22:13
Chắc là luân hồi pháp tắc giống kiểu tam đại chí tôn pháp tắc bên PNTT chăng
AfAdO08126
05 Tháng chín, 2024 22:07
Cổ Ất Đinh liên quan đến Ngã Dục Phong Thiên luôn rồi này.
THỦY TỔ
05 Tháng chín, 2024 22:04
Cơ duyên liên tiếp liệu hứa Thanh có phải thần hồn của Thượng Hoang ko nhỉ
UEXDh88554
05 Tháng chín, 2024 22:04
Vậy tử sắc thuỷ tinh của hứa thanh là 1 trong 10 mảnh này phải k
Cửu Huyết
05 Tháng chín, 2024 21:56
tóm gọn lại là ngũ hành tương khắc
Pocket monter
05 Tháng chín, 2024 21:53
Thân phận main giờ vẫn là bí ẩn, là thần minh lại vui
MinhChâu Đại Thiếu
05 Tháng chín, 2024 21:44
Chương ngắn cũn vậy.
Hiếu Nguyễn
05 Tháng chín, 2024 21:43
chương nay hay ghê , phải đọc kĩ ko nên đọc lướt
Dimensity 1200 AI
05 Tháng chín, 2024 21:40
Tích chương từ Tết tới giờ có hơn 200c, đọc 3 hôm lại đói thuốc rồi
Thanh Hưng
05 Tháng chín, 2024 21:34
Đây có lẽ là một trong những chương ta thích nhất từ đầu truyện đến giờ, không biết mọi người thì sao.
Thanh Hưng
05 Tháng chín, 2024 21:00
Chương hôm nay hay ghê, nhưng văn phong hơi khó hiểu nên mình cho nó dễ hiểu hơn một tí nha.
Thanh Hưng
05 Tháng chín, 2024 19:43
Nay chắc cỡ 21-22h lên chương nha mn, nay chương dài hơn bình thường một chút, lát mình mới làm được ạ, mình đang ở ngoài.
UEXDh88554
05 Tháng chín, 2024 14:57
như vậy Hứa Thanh quay lại điểm khởi nguồn của cuộn tranh, đến lúc đó thay đổi người tạo ra cuộn tranh chính là HT đưa cho tổ tiên của Lý Gia cất giữ. Thì vật quy nguyên chủ thôi. Nghe giống Chưởng Thiên Bình của Lập đen nhỉ.
zFKWS43240
05 Tháng chín, 2024 11:38
zay 80 90% quyền bính thứ 8 là luân hồi rồi
Hoàng Tử Mèo
05 Tháng chín, 2024 01:17
Lý Mơ Đất huynh đệ, đại ân tặng chí bảo này không ngôn từ nào tả xiết! Ta cho phép Lý Gia theo chân t từ đây, Hứa Ma said :))
Hiếu Nguyễn
04 Tháng chín, 2024 23:37
lữ khách qua thời gian
Tử đầu tử
04 Tháng chín, 2024 22:41
Viết hay nhưng ngắn ***
Khí Vận Tổ
04 Tháng chín, 2024 22:27
chương này viết hay thật
Khí Vận Tổ
04 Tháng chín, 2024 22:27
chương này viết hay thật
Pocket monter
04 Tháng chín, 2024 22:01
main đột phá chúa tể đi, ko thể đê uẩn thần vã chúa tể hậu kỳ được, thể chất đã ko còn là huyết thần minh nữa rồi
BÌNH LUẬN FACEBOOK
Chương trước
Chương trước
Chương sau
Chương sau
Về đầu trang
Về đầu trang