Thiếu Cực Cung bên trong màn đêm, đèn đuốc sáng trưng.
Đi trong đó, suy nghĩ của Hứa Thanh không khỏi hiện lên những trải nghiệm cùng Cực Quang Tiên Chủ trên đường đi này.
Trên đường đi, thân phận của Cực Quang là Tiên Cung chi chủ.
Trước cửa Cửu Ngạn Động Thiên, thân phận của Cực Quang là một người cha.
Trong Sa Mạc Thời Không, thân phận của Cực Quang là một người cô độc mất đi người yêu.
Cho đến lúc đêm đen, khi quay về Tiên Cung, hắn dường như lại trở thành Tiên Chủ.
Mà trước đó, đối với Hứa Thanh, Cực Quang Tiên Chủ chỉ là một biểu tượng mà thôi.
Mặc dù tiểu nhân từ Thế Giới Tầng Hai xuất hiện, tự xưng là tàn niệm của Cực Quang Tiên Chủ, nhưng thực hư thế nào, vẫn còn cần xem xét.
Từ đầu đến cuối, Hứa Thanh cũng chưa hoàn toàn tin tưởng.
Cho nên, bốn chữ Cực Quang Tiên Chủ, cũng chỉ là bốn chữ mà thôi.
Nhưng những khung cảnh khác nhau trên đường đi, những thân phận khác nhau xuất hiện, giao thoa cùng nhau, rồi sau đó in vào trong đầu Hứa Thanh về Cực Quang Tiên Chủ, đã bất giác, có thêm huyết nhục, có thêm màu sắc.
"Hắn hiển nhiên đối với sự việc sẽ xảy ra sau một tháng, đã có dự tri..."
Hứa Thanh lẩm bẩm trong lòng.
Bằng không, vô pháp giải thích tại Cửu Ngạn Động Thiên trước đó uỷ thác, vô pháp giải thích tại Thời Không Sa Mạc bên trong dặn dò.
Chỉ là, cùng lúc nhận thức này dâng lên trong lòng Hứa Thanh, một nghi hoặc lớn hơn cũng lan ra theo.
"Cực Quang Tiên Chủ bản thân vốn đã sở hữu Thời Không Hiến, lại đi rất sâu, nên hắn biết trước những chuyện tương lai, cũng không có gì lạ."
"Nhưng, sau một tháng nữa, rốt cuộc sẽ xảy ra chuyện gì, dẫn đến việc Tiên Tôn ra tay."
"Thật sự là phản đạo như trong sử sách ghi lại sao?"
"Còn nữa, không thể gặp hắn vào ban đêm, là vì lý do gì? Có liên quan gì đến cái bóng mặc áo đen đáng sợ dưới Băng Hồ?"
Hứa Thanh trầm ngâm.
"Hơn nữa, nếu hắn đã chuẩn bị xong, đã ký thác, vậy tại sao vị Thiếu Chủ mà ta ký sinh, vẫn sẽ tử vong sau một tháng."
"Mà những người cùng nhau tử vong, là tất cả mọi người trong Tiên Cung này."
"Tiên Tôn, vì sao phải tiêu diệt toàn bộ sự tồn tại của Tiên Cung này..."
"Mà sau khi tiêu diệt, vì sao lại còn bảo tồn nơi này qua nhiều năm tháng dài đằng đẵng..."
Quá nhiều nghi hoặc trôi qua trong đầu Hứa Thanh.
Cuối cùng cũng không có đáp án.
"Một tháng nữa, có thể thấy tất cả!"
Hứa Thanh ngẩng đầu nhìn thoáng qua ánh trăng trên bầu trời đêm, bước vào Thiếu Cực Chính Điện, ngồi xuống xếp bằng.
Không tiếp tục suy nghĩ về Cực Quang Tiên Chủ nữa, mà bắt đầu suy diễn trong lòng về việc làm thế nào để tạo ra gợn sóng Thời Không Chi Pháp trong Thế Giới Tầng Thứ Tư này.
Không gian thời gian này, trong mắt người khác, chỉ là nhân vật và phong cảnh.
Nhưng trong cảm nhận của Hứa Thanh, người sở hữu Thời Không Hiến, lại hoàn toàn khác.
Trong cảm nhận của hắn, không gian thời gian này như bị đông cứng, giống như một vũng nước chết, cũng như băng đóng lại.
Yên tĩnh, không có sóng gió, cũng rất khó để làm nổi lên gợn sóng, càng không thể nói đến gợn sóng.
Muốn trực tiếp khuấy động nó, với Thời Không Hiến của Hứa Thanh, là không thể.
"Vậy nên, ta cần nhiều kíp nổ hơn, tạo ra từng viên đá nhỏ, cùng nhau ném vào vũng nước đọng này..."
Hứa Thanh lẩm bẩm trong lòng.
Thời gian trôi qua.
Trong màn đêm, âm nhạc vang lên, tiếng cười nũng nịu truyền ra từ Bách Hoa Cung.
Những âm thanh dịu dàng từ trong đó hòa vào màn đêm, lan tỏa ra.
Ngay cả khi ngồi xếp bằng trong Thiếu Cực Chính Điện, Hứa Thanh cũng vẫn có thể mơ hồ nghe thấy.
Đặc biệt là tiếng cười của Hồ Mỹ Nhân bên trong.
Hiển nhiên, bất kể là Hứa Thanh có ở đó hay không, Hồ Mỹ Nhân vẫn rất vui vẻ.
Cho đến khi trời sáng.
Mặt trời mọc, ánh nắng chiếu rọi.
Tiếng dịu dàng vừa mới tan biến, lại có âm thanh mới truyền đến từ bên ngoài điện.
"Cung nghênh Thiếu Chủ hồi cung!"
Theo thanh âm mà đến, là thư đồng Chung Trì thân ảnh.
Hắn bước nhanh vài bước, tiến vào trong điện, hành lễ với Hứa Thanh, trong lòng dâng lên nhiều suy đoán, thực sự là ngày hôm qua suốt cả ngày hắn không thấy bóng dáng của vị Thiếu Chủ này.
Cả Thiếu Cực Cung đều đã tìm khắp.
Điều này khiến hắn dâng lên chút hiếu kỳ, không biết hôm qua vị Thiếu Chủ trước mắt đã đi đâu.
Mặc dù hắn biết rõ lịch sử của thời kỳ này, nhưng cũng chỉ biết sơ lược, không thể hiểu rõ từng chi tiết, tự nhiên cũng không thể nào biết tường tận mọi chuyện xảy ra mỗi ngày.
"Ngươi đến muộn rồi, đêm qua đã trở về rồi."
Hứa Thanh ngẩng đầu, liếc nhìn Chung Trì một cái, thản nhiên nói.
Chung Trì nghe vậy, cẩn thận hỏi một câu.
"Thiếu Chủ, ngài hôm qua?"
Thần sắc Hứa Thanh vẫn bình thường, không giải thích thắc mắc cho Chung Trì, mà đứng dậy, thuận miệng nói.
"Đi theo ta đến một chuyến Truyền Pháp Các."
Nói xong, Hứa Thanh bước ra khỏi chính điện.
Đã đến không gian thời gian của đoạn lịch sử này, Hứa Thanh đương nhiên muốn đi Truyền Pháp Các của Tiên Cung, để xem thuật pháp của thời đại này.
Chung Trì nghe vậy, vội vàng theo sau.
Cứ như vậy, dưới ánh bình minh, trong buổi sáng này, bóng dáng của Hứa Thanh đi qua Tiên Cung.
Trên đường đi, hễ gặp phải những tu sĩ, mặc dù trong lòng bọn hắn không coi trọng vị Thiếu Chủ này lắm, nhưng dù sao thân phận của hắn cũng tôn quý, tự nhiên cũng cần phải hành lễ một phen.
Mà suốt đường đi, Chung Trì theo sau, mấy lần định nói lại thôi.
Cho đến khi Truyền Pháp Các dần hiện ra trước mắt, Hứa Thanh bình tĩnh mở miệng.
"Chung Trì, hành vi và lời nói gần đây của ngươi, có chút không giống như trước đây."
Câu nói này, rơi vào tai Chung Trì, khiến hắn lập tức cảnh giác, nhưng bề ngoài lại giả bộ cười ngây ngô.
"Thiếu Chủ anh minh, quả nhiên ta chỉ cần trong lòng có việc, liền không thể giấu được, một khi giấu, hành vi liền bị Thiếu Chủ nhìn thấu."
"Chuyện gì." Hứa Thanh thản nhiên hỏi một câu.
Chung Trì lập tức mở miệng.
"Là chuyện của Lý Thiên Kiêu!"
"Thiếu Chủ, không phải ta nói xấu đâu, thực sự là Lý Thiên Kiêu này có chút đáng khinh."
"Hôm trước Thiếu Chủ không phải đã bảo hắn đến Vạn Thú Viên sao, nhưng hắn chẳng những không đi, mà thậm chí còn trốn mất, học đường cũng không tìm thấy."
Hứa Thanh nghe vậy, thần sắc không có bất kỳ biến hóa nào, chỉ quay đầu liếc nhìn Chung Trì một cái.
"Nói kết luận."
Ánh mắt này của hắn, khiến Chung Trì giật mình, kỳ thực hắn đã điều tra xong, sở dĩ không nói ngay, là vì không nắm chắc thái độ của Thiếu Chủ đối với chuyện này, cũng muốn xem thử Thiếu Chủ phản ứng ra sao.
Lúc này bị ánh mắt của Hứa Thanh liếc qua, trong lòng hắn liền dâng lên cảm giác sợ hãi, không dám giấu giếm nữa.
"Nghe người ta nói, hôm đó sau khi hắn trở về học cung, đã xảy ra mâu thuẫn với một vị tiên sinh của học cung."
"Sau đó bị tiên sinh trừng phạt, bế quan ba tháng."
Chung Trì thấp giọng nói.
Sở dĩ hắn muốn nói với Hứa Thanh những chuyện này, là do tâm tư riêng của hắn.
Hắn đã nhận ra rằng, Lý Thiên Kiêu mười phần có đến tám, chín phần cũng là một kẻ ngoại lai giống như hắn.
Dù không rõ thân phận cụ thể của đối phương, nhưng mục tiêu của hắn là cố gắng thay đổi lịch sử.
Điều này lại giống với mục đích của hắn.
Vì thế, về cơ bản mà nói, hắn mong muốn đối phương thành công. Chỉ có như vậy, hắn mới có thể học hỏi và quan sát.
Mà Lý Thiên Kiêu cũng thực sự đã làm được một phần nào đó, lịch sử nguyên bản là sau khi chiến bại, hắn sẽ phải bế quan, nhưng trước đó lại bị điều đến Vạn Thú Viên quản lý.
Nhưng hiển nhiên, đã có người ra tay, khôi phục mọi thứ về đúng hướng bằng một phương thức khác.
Trong lịch sử, Lý Thiên Kiêu trong giai đoạn này vốn dĩ phải bế quan, và hiện tại hắn cũng vậy.
Nhân khác, quả giống.
Còn về việc ai là người ra tay, cái tên đầu tiên mà Chung Trì nghĩ đến chính là Tứ Chân Quân!
Chỉ là thân phận của đối phương quá cao, chiếm thế thượng phong quá nhiều.
Lần này có thể khiến Lý Thiên Kiêu thất bại, lần sau cũng có thể khiến hắn thất bại.
Vì thế, hắn muốn lợi dụng vị Cực Quang Thiếu Chủ này, để thử một phen lay động.
Những suy nghĩ này, nếu là Cực Quang Thiếu Chủ thực sự, do thiếu thốn những nhận thức quan trọng, sẽ không thể hiểu rõ tường tận. Nhưng đối với Hứa Thanh, sự nhận thức toàn diện của hắn khiến mọi chuyện trở nên rõ ràng như ban ngày.
"Lý Mộng Thổ này muốn mượn sức của ta."
"Còn về chuyện của Lý Thiên Kiêu, dù chưa hoàn toàn quay lại lịch sử, nhưng ít nhất trong đoạn lịch sử này, xem như đã trở về đúng quỹ đạo."
"Kẻ mà vị ký thân Tứ Sư Huynh của ta kia nhắm tới, quả thực có thủ đoạn không tồi."
Hứa Thanh có chút suy ngẫm.
Thực tế thì hắn và đối phương, thông qua chuyện của Lý Thiên Kiêu, đã âm thầm đấu một trận trong vô hình.
Cả hai đều có phần thắng và thua.
"Nhưng chuyện này ta cũng không cần can thiệp thêm, Lý Thiên Kiêu ở đó, ta đã hạ cờ, cũng không cần lập tức khởi động."
"Dù sao, so với chuyện này, việc ẩn giấu tốt thân phận của ta mới là mấu chốt trong tạo hóa lần này."
Hứa Thanh nheo mắt, tiếp tục tiến vào Truyền Pháp Các.
Nhanh chóng bước vào trong, hắn vừa lật xem những thuật pháp bên trong, vừa suy nghĩ trong lòng.
"Thân phận của ta, vô cùng quan trọng, và qua quan sát của ta, dù là Chung Trì hay Lý Thiên Kiêu, hoặc Cửu Ngạn Chi Nữ và Tứ Sư Huynh, bọn hắn dường như đều không hề nghi ngờ thân phận này."
"Như thể, trong nhận thức của bọn hắn, thân phận này của ta không thể nào bị kẻ khác ký thân."
"Ngoài ra, những kẻ có thể bước vào Thế Giới Tầng Thứ Tư này, ngoại trừ chuẩn tiên, thì chỉ có những người sở hữu Hiến hoặc Hiến Bảo mới có thể."
"Nếu loại trừ những người ta đã biết, thì chắc chắn còn ít nhất bốn năm kẻ ngoại lai khác, thậm chí là nhiều hơn, đang ẩn giấu trong số chúng tu sĩ của Tiên Cung."
"Mà trong số đó, ắt hẳn có vài người giống Lý Thiên Kiêu, đang mượn sóng gió của thời không để đạt được mục tiêu của mình."
"Bọn chúng, chính là những viên đá của ta!"
Hứa Thanh đặt cuốn ngọc giản trong tay xuống, đi đến một góc khác, cầm lấy ngọc giản mới, tiếp tục xem xét trong khi suy nghĩ không ngừng.
"Vậy nên, chuyện này cũng có thể xem như một trò chơi."
"Tứ Sư Huynh muốn trấn áp những kẻ vi phạm, còn ta... muốn âm thầm kích phát và bảo vệ những kẻ vi phạm này, đồng thời, những viên đá này cũng phải tự mình bảo vệ chính mình."
"Sự thất bại của Lý Thiên Kiêu là vì hắn có chút nóng vội. Dĩ nhiên, điều này cũng là do thân phận của hắn quyết định, nếu hôm đó hắn không làm như vậy, thì hắn sẽ không còn cơ hội nào khác."
"Tuy nhiên, những kẻ khác ẩn giấu quá sâu, nên ta rất khó tìm ra, cũng không thể kích phát hoặc bảo vệ bọn chúng."
"Vậy Tứ Sư Huynh đã tìm ra chúng như thế nào?"
Hứa Thanh suy tư.
Thời gian dần trôi qua khi hắn vừa xem xét vừa ngẫm nghĩ.
Khi ánh tà dương tỏa ra ánh sáng cuối cùng trên bầu trời, Hứa Thanh rời khỏi Truyền Pháp Các, sau đó quay trở lại Thiếu Cực Cung.
Trong lòng hắn lúc này đã có một phương pháp.
"Ta không cần phải tìm ra tất cả những viên đá, ta chỉ cần khiến bọn chúng trở nên thận trọng hơn, thậm chí trở nên cảnh giác, nảy sinh cảm giác nguy cơ là đủ."
"Còn về Tứ Sư Huynh..."
"Ta ở trong tối, hắn ở ngoài sáng, nhưng cái sáng đó lại không hoàn toàn. Nếu đã như vậy, ta sẽ để hắn trở nên sáng tỏ hoàn toàn, nếu có thể khiến hắn rơi vào tự chứng minh, thì càng hoàn hảo!"
Hứa Thanh nheo mắt lại, ngồi xuống xếp bằng trong Thiếu Cực Chính Điện, nhắm mắt lại, đồng thời trong lòng truyền ra một luồng thần niệm đến Hồ Mỹ Nhân trong Bách Hoa Cung.
Bên trong Bách Hoa Cung, Hồ Mỹ Nhân đang lười biếng nằm đó, trò chuyện với đám ong bướm xung quanh, bỗng nhiên đôi mày nàng nhướng lên, trong lòng khẽ trách thầm một tiếng.
"Tên xấu xa, giờ cánh cứng cáp rồi, lại sai bảo ta làm việc... Nhưng mà, cái dáng vẻ bá đạo này, sao lại khiến người ta càng thêm thích chứ."
Hồ Mỹ Nhân liếm môi, cười khẽ một tiếng.
Vài ngày sau, trong Tiên Cung Cực Quang vốn dĩ yên bình, có hai lời đồn, trong một thời gian ngắn đã trở thành phong bạo.
Lời đồn thứ nhất, nói rằng có kẻ ngoại lai đoạt xá tu sĩ của Tiên Cung, ẩn nấp trong Tiên Cung, có mưu đồ bất chính, mà số lượng không hề ít!
Lời đồn thứ hai, mũi nhọn chỉ về phía Tứ Chân Quân.
Nội dung của nó là. . .
"Tứ Chân Quân, chính là thủ lĩnh của đám ngoại lai đoạt xá!"..
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
25 Tháng mười, 2024 22:24
bế quan đợi map này xong rồi đọc tiếp vậy
25 Tháng mười, 2024 22:19
Ta nghĩ sau arc này nếu Thiếu Chủ sống thì sẽ là nhân tố quan trọng để đệm bước map 36 tinh hoàn.
- Thế lực bị diệt, bản thân bị phong ấn và có quan hệ mật thiết với main.
Nhìn về Tiên Nghịch thì ta có Thanh Thủy với tính cách trái ngược nhau nhưng xây dựng bối cảnh không khác gì và thời gian xuất hiện cũng tầm trung trung của truyện.
Nếu đúng như vậy thì chỉ cần xem Thiếu Chủ với Tiên Tôn quan hệ ra sao sẽ rõ đến 90% Tiên Tôn là thiện hay ác.
25 Tháng mười, 2024 20:50
Túm lại là tiên chủ phát điên đa nhân cách
Tiên chủ đen hủy cả tiên cung, những người trong tiên cung sống vs thiếu chủ là do tiên chủ nghịch thời không mà ra
Tiên tôn biết nhưng bao che
Hiến của thiếu chủ là kính có thể thấy sự thật nên tiên chủ đen đổi hiến của thiếu chủ mà tiên chủ trắng ko biết
25 Tháng mười, 2024 20:20
Mọi chuyện bât nguồn từ c·ái c·hết vợ của tiên chủ (tại sao bà c·hết, chuyện này liên quan gì đến tiên tôn), lí do gì khiến tiên tôn bỏ hiến lấy vị cách, chuyện gì phải cần vị cách? Từ lời nói tiên chủ lúc lấy thần vị thì tiên tôn biết rõ lí do của tiên chủ, đã ngăn cấm nhưng tiên chủ vẫn quyết phạm. Hiến "kính" của thiếu chủ có vai trò gì trong hành động của tiên chủ, tại sao lại bị xoá bỏ. Dùng "kính" để vớt ra hình bóng của "ai đó" sao. Chờ hạ hồi phân giải thôi
25 Tháng mười, 2024 20:01
Hóng Chương .
25 Tháng mười, 2024 19:51
ngoài bộ quang âm và bộ đại đạo chi thượng ra mấy đạo hữu thấy bộ nào hay như này k. truyện bố cục tốt nhân vật phụ k não tàn ý.
25 Tháng mười, 2024 19:32
A có lẽ vợ của Cực Quang bị chính hắn g·iết c·hết trong cơn điên loạn, Hiến của thiếu chủ khả năng có thể phản chiếu tìm ra sự thật. Tiên tôn vì thiếu chủ mà thay đổi Hiến của hắn. Hoặc là Hiến của hắn khả năng cũng có khả năng nhập ma như Cực Quang?
25 Tháng mười, 2024 19:23
Nhĩ Căn: sai sai hết, này thì đoán haha
25 Tháng mười, 2024 12:01
Đoạn chương bao nhiêu HT ăn xôi thịt nhỉ các đạo hữu =)))
25 Tháng mười, 2024 07:48
Thần linh vị cách đúng là cám dỗ không cưỡng được.
24 Tháng mười, 2024 22:10
Má ông nhĩ
24 Tháng mười, 2024 20:29
Thiếu chủ có khi nào liên quan đến Long Liễn , rồi còn Kim Ô luyện vạn linh nữa ko nhỉ .
24 Tháng mười, 2024 17:03
Nay không chương ạ, tác giả viết được nửa chương nhưng thấy không ổn, cần tình cảm dung nhập vì trở về lịch sử chân thật, nên ngày mai có chương ạ.
24 Tháng mười, 2024 12:26
Ae để ý chút, bên trong thiếu chủ có nhật nguyệt, bên trong Hứa Thanh cũng có đấy, Nhật quỹ và Tử Nguyệt.
24 Tháng mười, 2024 07:08
theo mình suy nghĩ có thể là Tiên Chủ muốn hồi sinh vợ mình nhưng để hồi sinh một người thì phải cần một cảnh giới cao hơn, mà 1 thời không chỉ có 1 Tiên Tôn nên Tiên Chủ phải đổi qua tu Thần để bước tới được cảnh giới hồi sinh người vợ, nhưng Tiên Tôn ko cho phép điều đó xảy ra, nên mới có vụ diệt sát như vậy.
24 Tháng mười, 2024 06:51
tichs dc gần 20 chương, đọc vèo cái hết rồi, đói thuốc quá
23 Tháng mười, 2024 22:52
tiên chủ thành thần nên được thần tôn không nhỉ
23 Tháng mười, 2024 22:50
mới đến hứa thanh cũng từ 1 trong vô số bong bóng mà ra, bây giờ cũng vậy, tiên tôn lấp đầy không gian, hắn bong bóng là hợp lại là đệ ngũ tinh hoàn, hắn đạo là đệ ngũ tinh hoàn, hắn vườn thuốc là đệ ngũ tinh hoàn....
23 Tháng mười, 2024 22:43
Aaaaaaaaaaaaaaaaaaa cháy vc
23 Tháng mười, 2024 22:33
tác viết cháy giấy luôn dumaaaa
23 Tháng mười, 2024 21:35
jahdsgfsjadgjsa
truyen hay thuc su
23 Tháng mười, 2024 21:32
thử nghĩ cuộc đời có mấy cái 10 năm. đợi một người lâu vậy ai đủ dũng cảm. con người sẽ luôn tìm đủ mọi lý do để từ bỏ sự chờ đợi đó. chương này ý nghĩa thật. dù ra sao 2 người sẽ cùng nhau theo đuổi đáp án cuối cùng dù sinh hay tử
23 Tháng mười, 2024 20:21
t đoán chuẩn ***, cực quang từ tiên sang thần bị tiên tôn g·iết
23 Tháng mười, 2024 20:19
Tích chương từ 1452, giờ có gì kịch tính chưa các nổ hũ.
23 Tháng mười, 2024 20:02
Tôi nghĩ là vợ của cực quang tiên chủ là con gái của thần tôn, sau tiên tôn lợi dụng việc này để g·iết thần tôn khiến đệ ngũ tinh hoàn trở thành nơi tiên tu. Cực quang hận nên đổi đạo phản kháng vs hy vọng hồi sinh vợ và cuối cùng bị tiên tôn g·iết.
BÌNH LUẬN FACEBOOK