Hứa Thanh sắc mặt trầm xuống.
Hắn nâng tay phải, một cái bóp nát ngọc giản.
Sau đó vung tay áo lớn, cuốn theo Địa Linh Lão Tổ cùng bọn người, đưa tất cả ra khỏi đồ đằng của Nam Thiên Sơn, đưa tới đại điện bên ngoài.
Trong Tiên Cung, Địa Linh Lão Tổ ba người vừa được sống lại, đều kích động, lần lượt hướng về phía Hứa Thanh cung kính tạ ơn.
"Ta là Linh Nguyệt Tử, người của Thiên Nguyệt Tộc thuộc Bắc Bộ Tinh Vực, đa tạ đạo hữu ra tay tương trợ, ngày sau nếu đến Bắc Vực, chỉ cần phân phó, Linh Nguyệt Tử tuyệt đối không hai lời!"
Trong ba người, vị nữ tu sĩ nghiêm túc mở miệng.
Bên cạnh nàng, trung niên nhân cũng hít sâu một hơi, trầm giọng nói ra.
"Nam Vực Khải Linh Môn, Trương Thế Ất, ân cứu mạng ngày hôm nay, Trương mỗ tuyệt không quên, bất luận như thế nào, chỉ cần đạo hữu lên tiếng, Trương mỗ nhất định toàn lực ứng phó!"
Bọn hắn lần này trải qua hiểm nguy, nếu không có Hứa Thanh xuất hiện, chắc chắn khó thoát khỏi tử vong.
Vì thế sự cảm kích này, là chân tâm thành ý.
Cuối cùng là Địa Linh Lão Tổ.
Hắn vô cùng kích động.
"Đại nhân, cuối cùng ta cũng gặp được ngài rồi."
Nói xong câu này, hắn đột nhiên nhớ ra chuyện quan trọng hơn, liền vội vàng truyền âm.
"Lý Mộng Thổ đại nhân từng tìm ngài tại nơi này, nhưng không gặp được, cuối cùng hắn đã tiến vào Tứ Giới, trước khi đi, hắn để lại mấy lời, bảo ta nếu gặp được ngài, nhất định phải báo lại."
Hứa Thanh nghe vậy, nhìn về phía Địa Linh Lão Tổ.
"Đại nhân, Lý Mộng Thổ đại nhân nhờ ta truyền lời, là để báo cho ngài vị trí cửa vào Tứ Giới, cùng với lần này nơi đây đã phát sinh biến cố kỳ lạ."
"Trước kia, để tiến vào Tứ Giới chỉ cần hiển lộ bản thân chi Hiến, tự mình có thể bước vào."
"Nhưng lần này, đã xuất hiện điều kiện đặc biệt. Theo nghiên cứu và thăm dò của Lý Mộng Thổ đại nhân, phát hiện ra cần có thân phận!"
"Cho nên ngoài vị trí ra, hắn còn bảo ta nói cho ngài cách thức đạt được thân phận tại đây, cùng với thân phận của hắn ở Tứ Giới."
Hứa Thanh hai mắt hơi nheo lại.
"Cửa vào Tứ Giới nằm ở khu vực phía Bắc, nơi đó có biển, tên là Bắc, nên gọi là Bắc Hải."
Địa Linh Lão Tổ nói rất nhanh, không giấu diếm điều gì.
"Trong Bắc Hải, có cửa."
"Còn làm sao để có thân phận tại tầng thứ ba này, chính là từ Bắc Hải mò được lệnh bài thân phận, phải xem cơ duyên."
"Mà thân phận của Lý Mộng Thổ đại nhân là... Cực Quang Tiên Chủ chi tử thư đồng."
"Hắn cuối cùng bảo ta nói với ngài, hắn sẽ chờ ngài ở Tứ Giới."
Hứa Thanh hơi trầm ngâm.
Từ Tiểu nhân kia, hắn biết để vào Tứ Giới cần có thân phận.
Kết hợp với lời nhắn của Lý Mộng Thổ, có thể phán đoán chuyện thân phận này chưa từng xuất hiện trước đây.
Vậy... vì sao lần này lại xuất hiện?
Hứa Thanh cúi đầu, nhìn bàn tay trống rỗng của mình.
"Là vì nó sao?"
Hứa Thanh lẩm bẩm, sau đó từ biệt Địa Linh Lão Tổ và những người khác, bước vào thời không, rời khỏi khu vực phía Nam.
Đi về phía Bắc.
Vào lúc này, ngọc giản lại hình thành trong lòng bàn tay của Hứa Thanh, giọng nói của Tiểu nhân nhanh chóng vang lên.
"Đừng giận mà, lần này ta không có mắng người!"
"Thật sự là cái thân phận này!"
Hứa Thanh mặt không biểu cảm, định bóp nát ngọc giản lần nữa, Tiểu nhân vội vàng từ trong ngọc giản hiện ra, vung tay một cái, lập tức chiếc thuyền giấy trước đó bị hắn thu lại xuất hiện giữa không trung.
"Đừng bóp, đừng bóp, thân phận ở đây này!"
Hành động của Hứa Thanh chững lại, nhìn về phía chiếc thuyền giấy.
Chỉ thấy chiếc thuyền giấy dưới sự động tay của Tiểu nhân, dần dần bị tháo ra, trở thành một tờ giấy trắng khổng lồ.
Trên tờ giấy, viết tám chữ lớn bằng bạc.
Đạo vị Lục Nguyệt Nhị Thập Nhất Sửu Thời. (CVT: Vào giờ Sửu (1-3 giờ sáng) ngày 21 tháng 6 (âm lịch) khi Đạo chưa hoàn thành.)
Nhìn chăm chú vào tám chữ này, thần sắc của Tiểu nhân xuất hiện sự dao động mà trước đây chưa từng có.
Sau đó hắn giơ tay, vẽ một bóng người năm màu trên tờ giấy.
Bóng người này, chính là dáng vẻ của Hứa Thanh tại tầng thứ hai.
Giờ phút này, nó dung hòa với tám chữ kia.
Làm xong mọi thứ, Tiểu nhân gấp tờ giấy lại, nhưng không phải trở về thuyền dáng vẻ, mà là bao lấy ngọc giản.
"Dùng tờ giấy này, bao lấy ngọc giản, có thể mượn lực của tầng thứ hai, khiến nó trở thành sự thật, như vậy mệnh cách của ngươi mới thực sự phù hợp, trở thành thật bên trong hư ảo!"
Vừa bao lấy, hắn vừa nhìn Hứa Thanh, giọng điệu nghiêm túc, không hề có chút ti tiện, ngược lại giống như bậc trưởng bối nhắc nhở.
"Tiểu tử, ngươi nhớ kỹ tám chữ này, sau khi vào Tứ Giới, hãy nhẩm đọc, sẽ nhận được thân phận."
"Mà ta, cũng thực sự cần ngươi giúp ta tiến vào Tứ Giới."
"Sau khi vào đó, ngươi lĩnh ngộ đạo của ngươi, ta làm việc của ta..."
"Còn có, ta muốn nhắc nhở ngươi một điều."
"Ngươi trở lại quá khứ, cho dù ngươi sở hữu Thời Không Hiến, cũng đừng thử thay đổi lịch sử, bởi vì lịch sử không thể thay đổi, cũng không được thay đổi!"
"Nếu không ngươi sẽ chết."
"Cho nên khi ngươi bước vào... thực ra ngươi chỉ là một kẻ nhìn ngắm lịch sử mà thôi."
Nói đến đây, Tiểu nhân đã bao lấy toàn bộ tờ giấy lên ngọc giản, sau đó thân hình lóe lên, trở lại trong ngọc giản.
Lúc này, hắn mới ho khan một tiếng, ti tiện trở lại, nói câu cuối cùng.
"Nhi tử, còn không mau tiến vào Tứ Giới, quay về quá khứ, đến xem cha ngươi làm thế nào để uy vũ phi phàm, làm sao để vô địch thiên hạ, làm sao để vĩ đại huy hoàng... đại chiến với gia gia của ngươi!"
Hứa Thanh nghe vậy, đưa tay bóp ngọc giản.
Nhưng lần này, ngọc giản không vỡ... tờ giấy đang bảo vệ nó.
Trong ngọc giản, giọng nói ti tiện của Tiểu nhân lại vang lên.
"Haha, không bóp vỡ được rồi chứ, thôi ngươi cũng đỡ tốn sức, ta biết ngươi ghét ta, nhưng đây là câu cuối cùng của ta với ngươi trong kiếp này."
"Tiểu tử, chúng ta... gặp lại ở Tứ Giới!"
Nói xong câu này, ngọc giản trong tay Hứa Thanh tự bốc cháy, trong nháy mắt hóa thành tro tàn, tiêu tán trong không khí.
Hứa Thanh trầm mặc.
Trong lòng phân tích lời của Tiểu nhân, đồng thời cân nhắc lợi hại của cái thân phận này.
Rõ ràng, bất kể nhìn thế nào, thân phận này đều có ưu thế hơn các thân phận khác.
Dựa vào manh mối hiện tại, Hứa Thanh cũng có thể phán đoán rằng tại Tứ Giới, thân phận... cực kỳ quan trọng.
Nó quyết định cơ duyên, quyết định tạo hóa, quyết định mức độ thăm dò.
Thậm chí, còn quyết định quyền hạn trong Tứ Giới.
Quan trọng nhất là, khi Tiểu nhân vẽ bóng người năm màu lên tờ giấy, Hứa Thanh cảm thấy có một lực lượng vô hình nào đó kết nối với mình.
Như là mệnh cách liên kết.
Đồng thời, thế giới này dường như cũng đã thay đổi.
Cho hắn một cảm giác thiện ý.
Vì thế sau một hồi lâu, Hứa Thanh ngẩng đầu nhìn về phương Bắc.
Thân thể khẽ động, tiến vào thời không.
Hắn xuyên qua Tiên Cung trong tầng thứ ba của thế giới này, không hề dừng lại, đi về phía Bắc, cho đến khi thấy một vùng biển rộng lớn.
Sóng cuộn trào, vô biên vô hạn.
Sóng vỗ vào những tảng đá trên bờ, phát ra những tiếng gầm vang, như thể đang kể lại những câu chuyện cổ xưa.
Ánh mặt trời bảy màu xuyên qua các khe mây, chiếu xuống mặt biển, khiến cả đại dương lấp lánh, lấp lóe những đốm sáng rực rỡ.
Cũng tô điểm cho những câu chuyện cổ ấy màu sắc của năm tháng.
Thỉnh thoảng có thể thấy những con chim biển hư ảo khổng lồ bay lượn trên bầu trời, thỉnh thoảng lao xuống, bắt cá trong biển, thỉnh thoảng lại vỗ cánh bay cao, biến mất nơi chân trời.
Nhưng những thứ này, chỉ là "những điều bình thường" mà thấy.
Trong Thời Không Hiến, những gì Hứa Thanh thấy hoàn toàn khác biệt.
Ánh mặt trời bảy màu dường như chưa từng xuất hiện.
Sóng và hải điểu, cũng chưa từng dao động.
Bây giờ, thậm chí là ban đêm.
Trăng trắng treo cao trên trời, biển đỏ như máu, trở thành huyết hải, lại giống như tử hải, trôi nổi vô số thi thể.
Khí tức tử vong đậm đặc, tạo thành một tầng sương mỏng trên mặt biển.
Trong màn sương ấy, có hai thân ảnh cao ngất trời, đang kịch liệt giao chiến.
Một người, tay cầm tàn kiếm, toàn thân tỏa ra sát khí ngập trời, mỗi một động tác, đều bộc phát ra uy lực diệt trời diệt đất, đặc biệt là thanh tàn kiếm của hắn, dường như có thể chém đứt tất cả.
Chính là Tà Linh Tử!
Còn người kia, tự nhiên là Chu Chính Lập.
Ngoài thân hắn là vô số lôi đình, vẽ nên một thân ảnh khổng lồ, như chủ của thương khung.
Tay cầm trường kích, nơi hắn chỉ tới, đều là tà!
Chỉ cần thứ gì bị hắn định nghĩa là tà, vậy thì đòn đánh của hắn, tựu uẩn hàm phá Hiến chi uy.
Đây chính là Hiến của hắn... Tru Tà!
Hai người bọn hắn, sau khi gặp nhau tại Tứ Giới, liền lập tức giao chiến, quét ngang Đông Bộ, tiếp tục ở Bắc Bộ, hơn nữa ngay tại cửa vào Tứ Giới này, vẫn đang chiến đấu.
Vì vậy, tiếng nổ vang rền như lôi đình bạo liệt, dao động hư không hóa thành cuồng phong càn quét, thổi qua biển cả, thổi đến bờ, dừng lại trước thân hình của Hứa Thanh.
Hứa Thanh ngẩng đầu, nhìn về phía giao chiến của hai người trên biển.
Lúc trước, hắn bước vào tầng thứ ba này, cảm nhận được sự ba động, loại cảm giác có đại chiến xảy ra kia, giờ đây đã có đáp án.
Chính là dư ba do hai người này giao chiến.
Giờ phút này nhìn một hồi, Hứa Thanh thu hồi ánh mắt, bước chân tiến tới, đặt lên mặt biển.
Trận chiến trên trời, không liên quan đến hắn.
Sinh tử của hai người bọn hắn, hắn không để ý.
Đây là cửa vào Tứ Giới, chỉ cần vậy, là đủ rồi.
Vì vậy Hứa Thanh sắc mặt bình thản, từng bước tiến tới.
Có kiếm khí từ trên trời rơi xuống, bị hắn khẽ vung tay gạt đi.
Có lôi đình như mưa tới, bị hắn dùng Thời Không Hiến bẻ cong cắt ra.
Liên tục tiến tới, liên tục phân tán dư ba của trận pháp rơi xuống phía mình.
Sắc mặt thản nhiên, trong lòng bình tĩnh.
Mà sự xuất hiện của hắn, cũng tự nhiên khiến Tà Linh Tử và Chu Chính Lập chú ý.
Mặc dù lúc ban đầu, bọn hắn quan tâm nhiều hơn là lẫn nhau chém giết, nhưng dần dần, bọn hắn không hẹn mà cùng nhìn về phía Hứa Thanh trên mặt biển.
Hứa Thanh so với rất nhiều người, tuổi còn rất trẻ.
Mà diện mạo của hắn, cũng là tuyệt thế.
Vì vậy bước đi trên mặt biển, tuyệt thế thiếu niên này, trong sự thản nhiên và bình tĩnh, tựa như đang đi trong hoa viên nhà mình.
Không hiểu sao, có cảm giác hắn chính là chủ nhân của Tiên Cung này.
Cảm giác này khiến hai người bọn hắn thần sắc ngưng trọng.
Bọn hắn từng gặp qua Hứa Thanh, nhưng rõ ràng nhớ rằng, trước đây bên ngoài, đối phương chưa từng có cảm giác như chủ nhân của Tiên Cung này.
Đồng thời, bọn hắn cũng nhận ra những điểm khác biệt.
"Trên người kẻ này sát khí... nồng đậm đến cực hạn!"
Tà Linh Tử híp mắt.
"Đạo của kẻ này... đang cộng minh với mảnh thế giới này..."
Chu Chính Lập, ánh mắt lóe sáng.
Trận chiến của bọn hắn, hiếm thấy gián đoạn.
Hứa Thanh không quan tâm điều này, hắn đi trên con đường của mình, như đi cùng với đạo.
Từng bước một, hắn đi đến trung tâm của đại hải này.
Tại đó, hắn nhìn thấy một cánh cổng đá cổ xưa.
Trước cửa, hắn dừng lại vài hơi.
Sau đó, một bước tiến vào!
Miệng khẽ lẩm bẩm.
"Đạo vị Lục Nguyệt Nhị Thập Nhất Sửu Thời."
(CVT: Vào giờ Sửu (1-3 giờ sáng) ngày 21 tháng 6 (âm lịch) khi Đạo chưa hoàn thành.)..
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
22 Tháng chín, 2024 21:02
Gần nửa c ko có ccmm gì hết. Nghe nói ai chê tr này bị gạch đa du lắm. Nhưng mà vài chương gần đây tao chê. Thằng nào war gặp tao
22 Tháng chín, 2024 20:59
ông lái đò dám huyền u lắm à
22 Tháng chín, 2024 18:20
Hông có chương, tác giả khám bệnh rồi ạ.
请假一天
Nghỉ 1 ngày
之前生了一场病,因为有些新药国外才有,所以在国外治疗的。 需要一年去两次。
Trước đó sinh một hồi bệnh, bởi vì có một số loại thuốc mới ở nước ngoài mới có, cho nên ở nước ngoài trị liệu. Cần một năm đi hai lần.
今天是出发日,身心俱疲,请假一天。
Hôm nay là ngày xuất phát, thể xác và tinh thần đều mệt mỏi, xin nghỉ một ngày.
周三回来,在此期间,大家放心,我会尽所能保持更新。
Trở lại vào thứ Tư, trong thời gian đó, mọi người yên tâm rằng tôi sẽ cập nhật mọi thứ có thể.
22 Tháng chín, 2024 12:25
Xin review Đại Đạp Chi Thượng, Thanh Sơn với bộ Thái Bình Lệnh với mọi người.
Thấy top Qidian hoài nhưng thấy ngắn quá, mà giờ hết truyện :((
Túc Mệnh cũng đang chờ
22 Tháng chín, 2024 12:11
Cực Quang Tiên Chủ đa nhân cách 1000% luôn, khả năng phản lại Tiên Tôn do yếu tố này :)))
21 Tháng chín, 2024 23:21
có ngắn quá ko =))
21 Tháng chín, 2024 22:30
Có khi nào 1 tia sót lại của Cực Quang chuyển sinh vô vọng cổ là cha của Tử Thanh với Hứa Thanh kiếp này luôn không ta. Nhớ là được Tử Thanh chôn ở Triêu Hà Sơn hả. Triêu Hà Quang cũng là ánh sáng. Chắc cái hố Vọng cổ to đùng luôn.
21 Tháng chín, 2024 22:15
bế quan 500 chương quên hết cmnl rồi, nào end đọc lại sau
21 Tháng chín, 2024 22:00
Tml Hứa Thanh dùng thời không hiến đi tới tương lai đọc toàn bộ mạch truyện cho lão trĩ dùm với. Chứ 1 ngày 1 chương ngắn hơn tờ rim hàn xẻng thế này có chán k cơ chứ.
21 Tháng chín, 2024 21:14
cảm giác Cực quang có 100kg cốt thì 90kg là phản cốt :)
21 Tháng chín, 2024 20:40
"cha cùng gia gia ngươi đại chiến" cực quang là con của tiên tôn cmnr
21 Tháng chín, 2024 09:48
Có truyện gì đọc hông anh em, mấy ngày nghỉ mà tìm k có bộ nào :((
Truyện tranh cũng đc ạ
21 Tháng chín, 2024 09:11
Đi khắp cái thiên cung cx k sợ nữa rồi :))) có thằng bố ác chiến
20 Tháng chín, 2024 22:55
vâng, nhận lão này làm cha thì cái khu này đi ngang luôn rồi :)))
20 Tháng chín, 2024 22:30
Mạnh Hạo nhận được tình cha từ Kha phụ cảm động bao nhiêu thì màn "nhi tử" lầy càng cảm lạnh bấy nhiêu.
20 Tháng chín, 2024 22:28
Kiểu muốn ăn đòn
20 Tháng chín, 2024 22:11
Mé nó cay, lão này phải gặp Nhị Ngưu mới được
20 Tháng chín, 2024 21:57
Ông này tấy hài không thua gì đại ngưu
20 Tháng chín, 2024 21:46
Moá cái thân phận, vẫn là nhi tử :))
20 Tháng chín, 2024 20:37
Cỡ 22h lên chương nha
20 Tháng chín, 2024 20:12
Giờ mình ra ngoài nhưng lão Nhĩ vẫn chưa lên chương, nên chắc nay chương trễ nha mn
20 Tháng chín, 2024 15:26
đọc kiểu dịch này thấy nó cứ bị sao sao ấy ? , thấy kiểu dịch như cũ nó oke hơn nhiều
20 Tháng chín, 2024 02:13
Á đù. Vậy ra đệ ngũ tinh vực vốn không tồn tại hoặc đã từng bị phá hủy. Lão tiên tôn nắm giữ pháp tắc như kiểu kể truyện, dùng lợi ích để dụ nhân, dùng thần linh làm địa , dùng pháp tắc làm giới, dùng Hiến để vận hành, kiếm Quang Âm để diễn sinh. Hố này sâu ngang Tàn diện rồi còn gì.
19 Tháng chín, 2024 22:46
Bữa nay có vài cvter đã đổi sang dịch. Nói thât đọc truyện dịch nó dở và ngang lắm. Gần chục năm đọc cvt giờ bắt đọc truyện dịch thì chịu ấy nuốt không trôi. Giờ web ra mode đọc cả dịch và cvt thì ok chứ truyện nào cũng chuyển sang dịch chỉ có nước bỏ web.
19 Tháng chín, 2024 21:52
HT đề cập đếp trí tưởng tượng và cách miêu tả duy độ thời không từ 1->3/4D làm ta nhớ tới Bạch Tiểu Thuần lúc ngộ thành đạo.
BÌNH LUẬN FACEBOOK